Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 3611-3620




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Kim Cương thể!



Tử thể Ác Linh!



Khoảng một canh giờ sau, Diệp Huyên đã lĩnh ngộ hoàn toàn hai bí pháp luyện thể này, bây giờ hắn cần phải tu luyện, nhưng hắn không có điều kiện đó.




Diệp Huyên nhìn về phía Ác Ma Nhạn và Thần Đế.



Ác Ma Nhạn cười nói: “Tu luyện Kim Cương thể trước đi!”



Diệp Huyên gật đầu: “Được!”



Ác Ma Nhạn cười, sau đó xoay người nhìn về phía Thần Đế, Thần Đế cất lời: “Đi theo ta!”




Diệp Huyên đi theo Thần Đế tới một cánh đồng hoang vu, Thần Đế mở lòng bàn tay ra, một con dấu xuất hiện trong tay y, y từ từ nhìn chằm chằm vào nó, đọc thầm mấy câu, chẳng mấy chốc, con dấu trong tay y chợt bắt đầu rung lên, sau đó, chân trời đột nhiên chấn động, một uy lực mạnh mẽ lan tràn khắp thiên địa.



Vẻ mặt Diệp Huyên dần trở nên nặng nề!



Lúc này, Thần Đế chỉ lên trời.



Ầm!



Chân trời đột nhiên vang lên một tiếng nổ, một tia chớp lặng lẽ ngưng tụ!



Diệp Huyên nhìn về phía Thần Đế: “Tiền bối muốn sử dụng Lôi Thốt thể sao?”



Thần Đế gật đầu: “Sấm này không phải sấm bình thường, được gọi là thiên lôi, là thứ do Thần Linh tộc ta bồi dưỡng, trước đây, sấm này đại biểu cho một kiếp nạn để trừng phạt nhân gian, uy lực vô cùng mạnh mẽ. Đợi lát nữa khi ngươi sử dụng Lôi Thốt thể tuyệt đối không được ngăn cản bằng ngoại vật, phải sử dụng thân thể của ngươi!”



Diệp Huyên hỏi: “Ta đỡ được sao?”



Thần Đế nhìn về phía Diệp Huyên: “Cái này phải dựa vào bản thân ngươi! Nếu có thể đỡ sẽ là thay da đổi thịt, còn nếu không đỡ được, thần hồn tan biến!”



Diệp Huyên im lặng.



Thần Đế nói: “Bây giờ đổi ý vẫn còn kịp!”







Diệp Huyên cười: “Đổi ý cái gì? Đến đi!”



Thần Đế gật đầu, y lùi sang một bên, một khắc sau, tia chớp phía chân trời lập tức đánh xuống.



Diệp Huyên ở bên dưới khép hờ mắt, thân thể không ngừng rung, vì uy thế của thần lôi kia thật sự quá mạnh!



Lúc này, hắn bắt đầu có chút nghi ngờ với thân thể của mình!



Mình chịu đựng được sao?



Giờ khắc này, hắn thật sự hơi hoảng hốt!



Nhưng hắn không thể lùi bước!



Mình không liều mạng, chẳng lẽ cả đời đều phải dựa vào người khác sao?



Nghĩ đến đây, Diệp Huyên mở mắt ra, quát to: “Đến đi!”



Ầm!


Đạo thần lôi kia đánh thẳng lên đầu Diệp Huyên, trong nháy mắt, cả người Diệp Huyên lập tức nứt ra, máu tươi bắn tung toé, lúc này, lại một đạo thần lôi rơi xuống, theo đạo thần lôi này, thân thể của hắn lập tức nổ tung!
Nhưng lúc này, Thần Đế đột nhiên búng tay một cái, một quầng sáng xanh vây quanh Diệp Huyên, thân thể Diệp Huyên bắt đầu được chữa lành.



Mà ngay sau đó, lại một tia chớp đánh xuống.



Ầm!




Thân thể Diệp Huyên lại nổ tung một lần nữa!



Cách đó không xa, Ác Ma Nhạn cười nói: “Ngươi sẽ không làm hắn chết luôn đấy chứ?”



Thần Đế nhẹ giọng nói: “Một miếng sắt vụn, không trải qua mài giũa sao có thể trở thành một thanh kiếm sắc bén được? Đây chỉ mới là bắt đầu thôi!”



Cứ thế, người Diệp Huyên lại bị thiên lôi đánh xuống một lần nữa, mà trong quá trình đó, mỗi lần Thần Đế đều sẽ tu bổ thân thể cho hắn, nhưng dù thế đó cũng là một quá trình rất đau khổ!




Quá đau khổ!



Lúc này, Diệp Huyên mới phát hiện sau khi không có giáp Chúc Long và Bất Tử Chi Thân thì thân thể của mình yếu ớt đến mức nào!



Kiếm thể chỉ miễn dịch với kiếm, nhưng khi đối mặt với những thứ khác thì lại rất tệ!



Thiên Lôi Thốt thể.



Không thể không nói, lực sát thương của thiên lôi với thân thể thật sự quá mạnh!



Chưa nói đến đây chỉ có mỗi thân thể, cho dù hắn sử dụng giáp Chúc Long cũng chưa chắc có thể hoàn toàn chịu đựng được, sức mạnh của thiên lôi này thật sự quá mạnh mẽ!



Cứ thế, thân thể của Diệp Huyên lại bị đánh rách một lần nữa, sau đó lại được chữa lành…



Thần Đế ở phía xa đột nhiên cất lời: “Ác Ma Nhạn, ngươi nói xem Thiên Đạo kia thật sự ngủ say rồi sao?”



Ác Ma Nhạn cười hỏi ngược lại: “Ngươi tin à?”



Thần Đế im lặng.



Ác Ma Nhạn ngẩng đầu nhìn lên, nhẹ giọng nói: “Ngươi nói xem, Ngũ Duy Kiếp này có phải do nàng ta gây ra không?”



Thần Đế lắc đầu: “Không biết!”



Ác Ma Nhạn trầm giọng nói: “Ta đã nghe ngóng tình huống bên ngoài rồi, bây giờ các cao thủ đang tập trung ở bên ngoài, đây không phải là dấu hiệu tốt!”



Thần Đế khẽ nhíu mày: “Là nàng làm sao?”



Ác Ma Nhạn lắc đầu: “Không biết”.



Thần Đế im lặng.



Một lát sau, Ác Ma Nhạn nhìn về phía Diệp Huyên vẫn đang bị thiên lôi đánh xuống phía xa, cười nói: “Tiểu tử này đúng là không đơn giản, ba thanh kiếm trong người hắn đều là Phàm Kiếm đỉnh cao, thực lực của ba thanh kiếm này e rằng đều sâu không lường được! Mà huyết mạch của tên này rất kỳ lạ, e rằng chỉ đứng sau huyết mạch Phàm Nhân trong truyền thuyết, ngoài ra, hắn còn có quen biết với người phụ nữ ở hiệu cầm đồ kia nữa!”



Tiểu Đạo!



Thần Đế nói: “Tiểu Đạo… Nàng còn sống sao?”



Nói đến Tiểu Đạo, nụ cười trên mặt Ác Ma Nhạn cũng dần biến mất.


Tiểu Đạo!
Không ai biết rốt cuộc người phụ nữ này đã sống bao lâu!



Một lát sau, Ác Ma Nhạn cười nói: “Thật ra trước đây ta cũng nghi ngờ người phụ nữ kia là Thiên Đạo, nhưng rõ ràng là nàng ta không phải!”



Thần Đế nhẹ giọng nói: “Tiếp theo ngươi có tính toán gì không?”




Ác Ma Nhạn nói: “Sống thật tốt!”



Sống thật tốt!



Thần Đế im lặng.



Ở thời đại này, dù là những cao thủ hàng đầu như bọn họ cũng không có cảm giác an toàn!




Thứ nhất là Ngũ Duy Kiếp, thứ hai là Thiên Đạo.



Hơn nữa bây giờ bên ngoài còn có cao thủ hàng đầu của các thời đại, dù là Thiên Đạo, e rằng cũng không thể yên tâm được!



Thần Đế qua đầu nhìn về phía Diệp Huyên: “Có thể cho ta biết ý đồ thật sự của ngươi không?”



Ác Ma Nhạn nhẹ giọng nói: “Ý đồ của ta rất đơn giản, kết thiện duyên, có lẽ sau này sẽ được thiện quả đúng không? Đương nhiên là bây giờ hắn vẫn còn rất yếu!”



Thần Đế trầm giọng nói: “Người này thật sự không đơn giản, nhưng nói về thực lực, trong dòng sông lịch sử, hắn thật sự chẳng là gì cả. Ta cảm thấy e rằng Thiên Đạo hoàn toàn không để tâm đến hắn!”



Ác Ma Nhạn cười nói: “Ngươi sai rồi! Nói thật nhé, lúc trước nếu không phải Thiên Đạo nhúng tay vào, chắc chắn Thần Linh tộc của ngươi không thể nào đấu lại Ác Ma tộc của ta, ha ha!”



Thần Đế im lặng.



Ác Ma Nhạn chỉ vào Diệp Huyên: “Thiên Đạo cũng đã chú ý đến hắn từ lâu rồi! Chẳng những chú ý, hơn nữa còn vô cùng xem trọng!”



Thần Đế hơi nhíu mày, như nghĩ đến điều gì, ông ta trầm giọng nói: “Bút Thiên Đạo!”



Ác Ma Nhạn gật đầu: “Hắn không phải người được trời chọn, nhưng lại có thể sử dụng cây bút này, ngươi vẫn không hiểu sao?”



Nghe vậy, Thần Đế hoàn toàn hiểu ồi.



Bút Thiên Đạo là bút của Thiên Đạo tối cao, nếu Tiểu Đạo có thể sử dụng thì ông ta còn có thể hiểu, dẫu sao người phụ nữ này vốn thần bí không thua gì Thiên Đạo, nhưng Diệp Huyên có thể sử dụng thì lại rất bất thường.



Thần Đế nhìn Diệp Huyên: “Tại sao Thiên Đạo lại coi trọng hắn?”



Ác Ma Nhạn cười đáp: “Có lẽ vì người đàn ông đó, có lẽ vì một lý do khác. Bất luận là vì sao, chúng ta bỏ vốn theo hắn chắc chắn không sai!”



Thần Đế nhẹ giọng tiếp lời: “Đúng thế!”



Cứ như vậy, khoảng nửa tháng sau, thân thể Diệp Huyên đã có thể chịu đựng được sức công phá của thiên lôi, giờ phút này thân thể hắn đã có biến hoá.



Lúc này Thần Đế xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, hắn phấn khích hỏi: “Có thành công không?”



Thần Đế lắc đầu: “Bây giờ thân thể cậu đã đạt tiêu chuẩn, có thể tu luyện Kim Cương Thể rồi!”



Diệp Huyên nhíu mày: “Ta vẫn chưa luyện thành sao?”



Thần Đế trả lời: “Không dễ luyện

1644199259224.png


Thần Đế đáp: “Quả Thần Linh, thần vật của Thần tộc, thứ này có năng lượng cực kỳ thuần tuý, nó có thể tăng cường thân thể cho cậu. Lát nữa cậu thi triển tâm pháp Kim Cương thể theo dấu tay của ta”.



Diệp Huyên gật đầu: “Đã biết!”



Thần Đế đưa quả Thần Linh tới trước mặt Diệp Huyên, hắn đang định lấy thì ông ta rụt tay lại, bảo: “Quả này cực kỳ, cực kỳ quý hiếm!”




Diệp Huyên chớp mắt, sau đó nghiêm mặt nói: “Ân lớn của Thần Linh tộc, Diệp Huyên ta sẽ ghi nhớ trong lòng!”



Thần Đế khẽ gật đầu, đưa quả Thần Linh cho Diệp Huyên, hắn cũng không khách sáo nhận lấy. Quả Thần Linh vừa vào cơ thể, một nguồn năng lượng cực kỳ thuần tuý đột nhiên bùng nổ ra khỏi cơ thể hắn.



Diệp Huyên lập tức sững sờ.



Bởi vì nguồn năng lượng này quá đáng sợ, nó như thuỷ triều cuồn cuộn trong cơ thể hắn.




Lúc này Thần Đế chợt lên tiếng: “Thi triển tâm pháp, rót toàn bộ năng lượng vào kinh mạch toàn thân”.



Diệp Huyên vội vàng thi triển tâm pháp Kim Cương thể, ngay sau đó nguồn năng lượng kia chậm rãi được hắn dẫn nhập vào kinh mạch toàn thân. Thời gian dần trôi qua, thân thể hắn bắt đầu xuất hiện ánh sáng vàng nhàn nhạt.



Cứ vậy kéo dài đến khoảng một canh giờ sau, trong cơ thể Diệp Huyên đột nhiên phóng ra một lực lượng mạnh mẽ.



Ầm!



Thân thể Diệp Huyên chuyển sang màu vàng óng!



Kim Cương thể!



Lúc này thân thể hắn đã đạt đến một đỉnh cao mới!



Diệp Huyên mở mắt ra, tay phải từ từ siết chặt lại, một lực lượng mạnh mẽ tập trung trong nắm đấm của hắn, lực lượng này khiến hắn phải kinh ngạc.



Mạnh vậy sao?



Lúc này, Thần Đế đột nhiên nói: “Đây là lực lượng Kim Cương. Hiện tại thân thể của cậu không chỉ vạn pháp bất xâm mà còn có lực lượng Kim Cương, có thể nói bây giờ thân thể cậu chỉ còn cách Bất Hủ nửa bước! Một khi tiến vào Bất Hủ, thần vật bình thường hoàn toàn không có tác dụng với thân thể cậu!”



Diệp Huyên gật đầu, cảm thấy hơi háo hức. Đừng nói tiến vào bất hủ, nếu lúc này hắn mặc giáp Chúc Long vào, người có thể giết hắn trong thế gian này e rằng chỉ có cao thủ cấp bậc như A La!



Lúc này Ác Ma Nhạn đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, sau khi nhìn hắn, nàng ta cười: “Lợi hại, có muốn để ta thử không?”



Diệp Huyên chớp mắt: “Thử bằng cách nào?”



Ác Ma Nhạn cong môi: “Ngươi muốn thử bằng cách nào?”



Diệp Huyên nghiêm mặt: “Tiền bối, ta không phải người tuỳ tiện!”



Ác Ma Nhạn bước tới trước mặt Diệp Huyên, ngón tay ngọc của nàng ta nhẹ nhàng nâng cằm Diệp Huyên lên: “Ta cũng không phải người tuỳ tiện, nhưng một khi ta tuỳ tiện thì không phải người!”



Diệp Huyên đang định nói, Ác Ma Nhạn đột nhiên ấn vào ngực hắn.



Ầm!



Trong tích tắc, toàn thân Diệp Huyên bị rạn nứt, máu bắn tung toé.



Kim Cương thể vừa tu luyện thành công lập tức bị phá huỷ!


Hơn nữa hắn còn bị thương nặng!
Máu tràn ra khỏi khoé miệng Diệp Huyên.



Ác Ma Nhạn nhìn Diệp Huyên, lắc đầu: “Không rắn chắc lắm, nhưng cũng được, có thể chịu được hai phần sức mạnh của ta, tạm ổn! Đi thôi! Đi tu luyện tử thể Ác Linh với ta!”



Dứt lời, nàng ta kéo Diệp Huyên đang bị thương nặng đi thẳng ra ngoài.




Thần Đế chợt nói: “Có cần trị thương trước không?”



Ác Ma Nhạn không ngoảnh đầu lại: “Trị thương cái gì, dù sao lát nữa còn phải đánh cho tàn phế!”



Diệp Huyên: “...”



Ác Ma Nhạn nhanh chóng dẫn Diệp Huyên đi tới một đỉnh núi.



Diệp Huyên nhìn Ác Ma Nhạn, nét mặt vô cùng nặng nề.




Thực lực của người phụ nữ này chắc chắn không thua gì A La!



Lão tổ ác ma!



Khi nãy hắn có một trực giác, đó là dù hắn sử dụng Bất Tử Chi Thân cũng không thể nào đỡ được một đòn của Ác Ma Nhạn!



Ác Ma Nhạn như hiểu suy nghĩ của Diệp Huyên, cười nói: “Đừng sợ! Dù gì ta cũng đã sống ít nhất một triệu năm! Nếu ngay cả thằng nhóc vắt mũi chưa sạch như ngươi cũng không thể đánh thắng thì chẳng phải sống uổng công rồi sao?”



Triệu năm!



Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tiền bối, các người sống lâu như vậy không thấy nhàm chán sao?”



Ác Ma Nhạn cười nói: “Thứ nhất, đa số thời gian chúng ta đều đang ngủ say! Vì thế, chúng ta không quá để tâm đến thời gian! Thứ hai, bây giờ ngươi có vô số bảo vật, nhưng ngươi vẫn muốn có được bảo vật tốt hơn, không phải sao?”



Diệp Huyên gật đầu: “Cũng phải! Dã tâm và dục vọng của con người luôn là vô cùng vô tận!”



Ác Ma Nhạn gật nhẹ đầu: “Chúng ta sống cả triệu năm, nhưng chúng ta còn phải sống mấy triệu năm nữa! Thậm chí là… bất tử!”



Bất tử!



Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Đây là mục tiêu cuối cùng của các người đúng không?”



Ác Ma Nhạn lắc đầu: “Trường sinh sao có thể đủ được? Phải có thực lực mạnh mẽ mới có thể sống thoải mái!”



Diệp Huyên cười nói: “Thế cũng phải!”



Ác Ma Nhạn nhìn về phía Diệp Huyên: “Biết tử thể Ác Linh là gì không?”



Diệp Huyên lắc đầu.



Ác Ma Nhạn cười nói: “Tử thể Ác Linh chính là sử dụng ác linh cường hoá thân thể của ngươi, trước đây ngươi không thể đỡ được Ác Linh Chi Lực, nhưng bây giờ thân thể của ngươi đã đạt đến Kim Cương thể rồi, cho nên ngươi có thể đỡ được Ác Linh Chi Lực”.



Diệp Huyên nói: “Tiền bối, bắt đầu đi!”



Ác Ma Nhạn cười khẽ, đột nhiên vung tay phải lên.



Ầm!



Không gian trước mặt Ác Ma Nhạn lập tức nứt ra!



Nàng ta từ từ nhắm mắt lại, trong miệng không biết đang lẩm bẩm cái gì, cứ thế khoảng một lát sau, những tiếng kêu thê thảm đột nhiên truyền ra từ trong không gian tối đen!



Nghe vậy, Diệp Huyên cau mày.



Đây là lực lượng gì?



Lúc này, một khuôn mặt quỷ dữ tợn chợt xuất hiện, một khắc sau, khuôn mặt quỷ này lao thẳng về phía Diệp Huyên.



Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Huyên lập tức thay đổi, hắn muốn tránh đi, nhưng lúc này, một lực lượng thần bí lại đè

1644199278706.png


Diệp Huyên lập tức trợn to mắt, một lực lượng mạnh mẽ tựa như làn sóng cuộn trào trong người hắn, lúc này, trong khe hở không gian đen kịt kia lại có mấy con ác linh lao ra…



Ác Ma Nhạn ở bên cạnh mỉm cười nhìn Diệp Huyên, không biết đang nghĩ gì.



Cứ thế khoảng ba ngày sau, Diệp Huyên không biết đã hấp thụ bao nhiêu Ác Linh Chi Lực, bây giờ thân thể của hắn lại bắt đầu dần lột xác!




Lúc này, giọng nói của Ác Ma Nhạn vang lên trong đầu Diệp Huyên: “Một bước quan trọng nhất của tử thể Ác Linh chính là để thân thể biến thành tử thể, bên trong cơ thể người chứa đựng tử khí vô cùng vô tận, chắc chắn sẽ rất hoàn mỹ, bây giờ ngươi phải điều động những tử khí kia, sau đó lợi dụng nó!”



Diệp Huyên gật đầu, sau đó hắn sử dụng Tử Nhân Kinh, cứ thế, tử khí trong người hắn lập tức bộc phát.



Oanh!



Người Diệp Huyên không ngừng run rẩy, một tử khí mạnh mẽ tựa như lốc xoáy bao phủ cả người hắn.




Ác Ma Nhạn quan sát tử khí quanh người Diệp Huyên, nhẹ giọng nói: “Tử khí thật nồng đậm!”



Cứ thế, không biết đã bao lâu trôi qua, những tử khí quanh người Diệp Huyên bắt đầu dần biến mất, mà lúc này, Ác Ma Nhạn đã phong ấn cái hố đen kia lại!



Một lúc lâu sau đó, Diệp Huyên mở mắt ra, hắn chậm rãi đứng dậy, mở lòng bàn tay ra, trên tay hắn có một quầng sáng mỏng màu đen bao phủ!



Ác Ma Nhạn cười nói: “Chúc mừng, bây giờ ngươi đã có thân thể Bất Hủ, vạn pháp khó xâm rồi!”



Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tiền bối, thân thể Bất Hủ này có nghĩa là gì?”



Ác Ma Nhạn hơi nhếch môi: “Có nghĩa là ngươi rất giỏi đỡ đòn!”



Diệp Huyên: “…”



Lúc này, Ác Ma Nhạn cười nói: “Thân thể Bất Hủ đồng nghĩa với việc dù ngươi có chết thì thân thể của ngươi vẫn sẽ còn nguyên! Hơn nữa bây giờ thần thông và bí pháp bình thường cũng khó đả thương thân thể của ngươi, quan trọng nhất chính là bây giờ dù ta muốn giết ngươi, e rằng cũng phải bỏ ra ba phần lực mới được!”



Ba phần lực!



Diệp Huyên đen mặt: “Tiền bối, người đang đả kích ta sao?”



Ác Ma Nhạn cười nói: “Được ta đả kích cũng không tính là mất mặt!”



Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tiền bối, trên thân thể Bất Hủ là cái gì?”



Ác Ma Nhạn nhìn Diệp Huyên: “Trên Bất Hủ chính là Bất Diệt Kim Thân, cái gọi là Bất Diệt Kim Thân có nghĩa là thật sự bất diệt, cho dù là Thiên Đạo cũng khó có thể phá huỷ được, nhưng theo ta biết, trước giờ chỉ có hai ba kẻ có thể đại đến trình độ này thôi! Hơn nữa hai kẻ trong đó còn không phải nhân loại, hai người đó lần lượt là lão tổ Ma tộc và lão đại của Cổ Yêu tộc!”



Nói xong, nàng ta cười khẽ: “Thật ra ngươi có thể trở thành người thứ ba!”



Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tiền bối, nếu ta đạt tới Bất Diệt Kim Thân thì có thể chống lại người không?”



Ác Ma Nhạn chớp mắt: “Có thể, nhưng ngươi chỉ có thể bị đánh, chứ không thể đánh trả!”



Diệp Huyên hơi nhíu mày: “Vì sao?”



Ác Ma Nhạn cười nói: “Vì ý thức chiến đấu và Kiếm Đạo của ngươi vẫn không đạt đến đẳng cấp của ta! Cho nên dù thân thể của ngươi đạt đến Bất Diệt Kim Thân thì cũng chỉ có thể bị chúng ta đánh mà thôi, hiểu chưa?”



Diệp Huyên gật đầu: “Ta hiểu!”



Ác Ma Nhạn mở lòng bàn tay ra: “Cho ta mượn bút Thiên Đạo của ngươi xem thử!”



Diệp Huyên gật đầu, hắn bấm tay một cái, bút Thiên Đạo xuất hiện trước mặt Ác Ma Nhạn. Ác Ma Nhạn quan sát bút Thiên Đạo, sau đó khẽ nói: “Năm đó bút này nằm trong tay Thiên Đạo, thật sự có thể xem như huỷ thiên diệt địa!”
Nói xong, nàng ta đặt bút Thiên Đạo này ở trước mặt Diệp Huyên: “Ta cũng không ức hiếp ngươi, chúng ta giúp ngươi là có ý đồ khác, đương nhiên cũng sẽ không bảo ngươi chống lại Thiên Đạo giúp chúng ta, dù sao ngươi cũng không cần giúp chúng ta làm bất cứ chuyện gì cả!”



Diệp Huyên lại lắc đầu: “Ơn nghĩa của tiền bối và Thần Đế tiền bối, ta nhớ kỹ trong lòng, sau này nếu hai vị tiền bối cần, chỉ cần trong khả năng cho phép, Diệp Huyên ta chắc chắn sẽ không từ chối!”




Ác Ma Nhạn cười nói: “Hay cho câu trong khả năng cho phép, đúng là một tên láu cá!”



Diệp Huyên cười ngượng ngùng: “Tiền bối, ta chỉ có thể làm chuyện trong khả năng cho phép thôi, ngoài khả năng cho phép thì ta cũng hết cách!”



Ác Ma Nhạn gật đầu: “Có thể hiểu được!”



Nói xong, nàng ta quay đầu nhìn về phía chân trời, nhẹ giọng nói: “Bây giờ ngươi có hai loại truyền thừa của ác ma và thần linh, sau này có thời gian có thể quay lại chơi, nếu gặp phải uy hiếp gì, chỉ cần trong phạm vi cho phép, ta sẽ không ngại giúp ngươi một tay!”




Diệp Huyên hơi sửng sốt.



Ác Ma Nhạn chớp mắt, cười khẽ: “Được rồi! Bây giờ ngươi có thể đi!”



Diệp Huyên hơi do dự, sau đó gật đầu, hắn đang muốn rời đi, mà lúc này như nhớ đến điều gì, hắn chợt dừng bước, cất tiếng hỏi: “Tiền bối, ta muốn hỏi người một chuyện!”



Ác Ma Nhạn nói: “Nói nghe thử!”



Diệp Huyên trầm giọng đáp: “Người hộ đạo muốn giết ta, người biết đại bản doanh của bọn họ ở đâu không?”



Ác Ma Nhạn nhìn Diệp Huyên: “Ta khuyên ngươi nên từ bỏ suy nghĩ này đi, thế lực kia không thua kém gì chúng ta và Thần Linh tộc, thậm chí còn có thể mạnh hơn nữa...”



Nói đến đây, nàng ta chợt nhíu mày: “Vì sao bọn họ lại nhằm vào ngươi? Thật vô lý! Với thực lực của ngươi hoàn toàn không thể đỡ được Ngũ Duy Kiếp, ngươi… Không đúng!”



Dứt lời, nàng ta chợt đè bả vai Diệp Huyên lại, nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Rất không đúng!”



Diệp Huyên hơi khó hiểu: “Tiền bối?”



Ác Ma Nhạn nhìn Diệp Huyên một lúc, sau đó nàng ta buông bả vai Diệp Huyên ra, nhẹ giọng nói: “Ta biết rồi”.



Diệp Huyên đang muốn hỏi, Ác Ma Nhạn đột nhiên cười nói: “Tiểu tử, ngươi gặp phiền phức rồi!”



Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tiền bối, người có thể giải quyết phiền phức này giúp ta không?”



Ác Ma Nhạn lắc đầu: “Ta không thể! Đương nhiên ta cũng không sợ bọn họ, chỉ là ta cũng không muốn trở thành kẻ thù với bọn họ!”



Diệp Huyên im lặng.



Ác Ma Nhạn vỗ nhẹ lên bả vai Diệp Huyên: “Sống thật tốt, tin tưởng bản thân, ngươi làm được mà!”



Diệp Huyên: “…”



Lúc này, Ác Ma Nhạn đi tới một bên, nàng ta đưa mắt nhìn xuống bên dưới, cười nói: “Bây giờ thế giới bên ngoài rất loạn! Xem ra tạm thời không thể đi ra ngoài rồi!”


Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tiền bối, ta muốn hỏi người một chuyện nữa! Lúc trước thời cổ đại của các người là thời đại nào?”
Ác Ma Nhạn nhìn Diệp Huyên: “Có hai người biết, ngươi có thể đi hỏi bọn họ, một là Thiên Đạo, hai là Tiểu Đạo, đi hỏi bọn họ đi!”



Diệp Huyên hơi do dự, sau đó gật đầu: “Tiền bối, vậy ta xin cáo từ!”



Nói xong, hắn xoay người ngự kiếm biến mất ở chân trời mịt mờ.




Diệp Huyên vừa đi, một hư ảnh đột nhiên xuất hiện ở chân trời trước mặt Ác Ma Nhạn, hư ảnh đó đưa mắt nhìn xuống Ác Ma Nhạn bên dưới: “Lão tổ ác ma!”



Ác Ma Nhạn cười: “Ngươi là người hộ đạo!”



Hư ảnh gật đầu: “Các hạ, Đạo chủ đã có thông bảo, chúng ta không có ác ý với Ác Ma tộc, nên chuyện của chúng ta với thiếu niên kia cũng mong các hạ đừng nhúng tay vào!”



Ác Ma Nhạn cười khẽ: “Thật tò mò, các ngươi thật sự cho rằng hắn có thể ngăn được Ngũ Duy Kiếp ư?”




Hư ảnh kia im lặng.



Ác Ma Nhạn cười nói: “Các ngươi yên tâm, chúng ta chỉ kết một thiện duyên với hắn, chỉ thế mà thôi!”



Hư ảnh thi lễ: “Là chúng ta nghĩ nhiều rồi!”



Nói xong, gã dần trở nên hư ảo.



Mà lúc này, Ác Ma Nhạn lại nói: “Ta còn tưởng Đạo chủ của các ngươi đã chết rồi!”



Hư ảnh đáp: “Đạo chủ vẫn luôn còn sống!”



Ác Ma Nhạn cười nói: “Thiếu niên kia thật sự không đơn giản, các ngươi đừng để lật thuyền trong mương!”



Hư ảnh nói: “Chúng ta biết hắn không đơn giản, nhưng vậy thì sao chứ?”



Ác Ma Nhạn giơ ngón tay cái với gã: “Có tự tin, vậy ta xin chúc các ngươi thắng ngay trong trận đầu!”



Hư ảnh không nói gì nữa, dần dần biến mất.



Sau khi hư ảnh kia biến mất, Ác Ma Nhạn quay đầu nhìn sang phải, ánh mắt nàng ta xuyên qua tinh không, cuối cùng nhìn tới Hư Vô Duy Độ.



Lúc này, ở sâu trong khu mộ đó, ông lão trông mộ đang quét dọn đột nhiên dừng lại, ông ta quay đầu, đối diện với ánh mắt của Ác Ma Nhạn.



Ác Ma Nhạn cười hỏi: “Xưng hô thế nào?”



Ông lão trông mộ nói: “Lão tổ ác ma… Cô cũng ra ngoài rồi sao!”



Ác Ma Nhạn lại hỏi: “Ta có thể nhìn thử nơi này không?”



Ông lão lắc đầu: “Không được!”



Ác Ma Nhạn híp mắt lại: “Nếu ta cứ muốn đến thì sao?”



Ông lão đáp: “Cứ thử đi?”



Thử xem.



Ông cụ trông coi mộ nói lời này xong bầu không khí đột nhiên trở nên căng thẳng.



Ác Ma Nhạn nhìn

1644199299835.png


Diệp Huyên trực tiếp rời khỏi chiến trường cổ, đối với hắn mà nói, nơi này đã không còn đáng để hắn khám phá nữa.



Bởi vì hắn đã đạt được quyền kế thừa cao nhất của Ác Ma tộc và Thần Linh tộc.




Sau khi rời khỏi chiến trường cổ, Diệp Huyên đang định quay về ngục tối Vô Biên thì lúc này một người đàn ông áo trắng xuất hiện trước mặt hắn.



Chính là người đàn ông áo trắng Người hộ đạo.



Người đàn ông áo trắng nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Lần này tới là để nói lời từ biệt với ngươi”.



Diệp Huyên khẽ nhíu mày: “Người hộ đạo ngươi đổi người khác tới đối phó ta?”



Người đàn ông áo trắng gật đầu: “Đúng vậy, hiện tại phía trên đã phái một tên đạo sử tới đối phó với ngươi. Nhắc nhở ngươi một chút, chúng ta chỉ có ba tên đạo sử, thực lực chỉ đứng sau đạo quân và đạo chủ. Mà những tên đạo sử này sẽ không chừa thủ đoạn nào để đạt được mục đích. Có thể ngươi gặp phiền toái rồi”.




Diệp Huyên im lặng.



Người đàn ông áo trắng lại nói: “Ta tiếp xúc với ngươi nhiều nhất, ngươi khiến ta cảm thấy sợ hãi. Nhưng càng là như vậy ngươi càng nguy hiểm. Tất nhiên, nơi này đã không còn thuộc quyền quản lý của ta, ngươi phải tự lo liệu cho mình”.



Nói xong, hắn ta xoay người biến mất ở cuối chân trời.



Đạo sử!



Diệp Huyên đứng tại chỗ trầm mặc một hồi lâu, sau đó mới xoay người rời đi.



Diệp Huyên trở về ngục tối Vô Biên, đi vào bên trong tiệm cầm đồ, nhưng Tiểu Đạo không có ở đây.



Diệp Huyên chờ một lát rồi rời đi.



Hắn quay về Phù Văn Tông.



Diệp Huyên đứng trên đỉnh núi, nhìn Phù Văn Tông phía bên dưới, trong mắt hiện lên một tia u sầu.



Lúc này, Thẩm Tinh Hà đi tới trước mặt hắn, Thẩm Tinh Hà nói: “Sao vậy?”



Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Khả năng cao là chúng ta gặp phiền toái lớn rồi”.



Thẩm Tinh Hà trầm mặc.



Diệp Huyên nói: “Bọn Tiểu An, Tiểu Thất và Vạn Lý thế nào rồi?”



Lúc này, Thẩm Tinh Hà lập tức cười nói: “Bọn họ đã đột phá rồi”.



Diệp Huyên hỏi: “Nhân Quả?”



Thẩm Tinh Hà gật đầu: “Cũng đã đạt tới Nhân Quả Cảnh rồi”.



Diệp Huyên cười nói: “Nằm trong dự đoán”.



Thẩm Tinh Hà liếc nhìn Diệp Huyên, trong ánh mắt có một tia phức tạp, Diệp Huyên trước mắt đã không để ông ta nhìn thấu nữa rồi.



Một lát sau, Thẩm Tinh Hà nói: “Hiện tại bên ngoài rất loạn đúng không?”



Diệp Huyên gật đầu: “Cực kỳ loạn. Thời đại Bạch Á, thời đại Hàn Vũ Kỷ, cường giả của thời cổ đại đều tụ tập về thời đại này. Đây đâu chỉ là loạn bình thường”.



Thẩm Tinh Hà thấp giọng nói: “Ngươi lo có người đối phó với chúng ta?”



Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Có một thế lực tên là người hộ đạo đang nhằm vào ta, ta sợ bọn chúng sẽ đối phó với các ông”.



Thẩm Tinh Hà đang

1644199312406.png


Diệp Huyên đi tới thư viện Vạn Duy, trong sân, Diệp Huyên và Trương Văn Tú còn có nữ phu tử cùng ngồi quanh một chiếc bàn.



Trương Văn Tú nhìn Diệp Huyên: “Ngươi định tính thế nào?”



Diệp Huyên thấp giọng nói: “Ta muốn đem thư phòng này đi”.




Đem đi!



Không thể không nói, thư phòng này trên người hắn, hắn càng ngày càng cảm thấy bất an, vì hắn cảm giác có rất nhiều con mắt đang nhìn chằm chằm vào hắn.



Trương Văn Tú nói: “Đưa tới chỗ của cô gái váy trắng sao?”



Diệp Huyên gật đầu: “Cũng chỉ có nàng ấy mới có thể chống lại những người kia”.




Trương Văn Tú thấp giọng hỏi:”Ngươi tự mình đưa đến ư?”



Diệp Huyên cười nói: “Ta cũng chỉ có thể tự mình đưa đến”.



Để người ngoài đi hắn không yên tâm, mà để đám người Trương Văn Tú đi hắn càng không yên tâm. Bởi vậy hắn chỉ có thể tự mình đi.



Trương Văn Tú liếc mắt nhìn Diệp Huyên: “Bọn họ sẽ không để ngươi mang bảo vật này đi tới Tứ Duy đâu”.



Diệp Huyên lắc đầu: “Nếu ta muốn đi bọn họ không cản được ta. Ta chỉ sợ bọn họ nhắm vào các ngươi”.



Trương Văn Tú trầm mặc.



Nữ phu tử đột nhiên nói: “Ngươi mang vật kia đến Tứ Duy thì sự việc sẽ được giải quyết sao?”



Nghe vậy, Diệp Huyên ngẩn người.



Một lát sau, Diệp Huyên lắc đầu cười: “Xem ta ngu xuẩn chưa này. Ta hiểu rồi”.



Nói xong, hắn đứng dậy: “Các ngươi hãy bảo trọng, tiếp theo chúng ta có thể sẽ gặp rất nhiều phiền toái”.



Nói xong hắn xoay người hóa thành một đạo kiếm quang biến mất ở cuối chân trời.



Trong sân, nữ phu tử nói: “Ngươi đoán xem hắn muối làm gì?”



Trương Văn Tú không nói gì, trong mắt nàng ta có một tia lo lắng.



Nàng ta hiểu tính cách của Diệp Huyên, chắc chắn cái tên này lại muốn làm chuyện không hay đây.







Diệp Huyên lại quay về ngục tối Vô Biên một lần nữa. Bên trong tiệm cầm đồ, Tiểu Đạo đã trở về.



Diệp Huyên đi tới trước mặt Tiểu Đạo, hắn lấy ác tinh thạch đặt lên quầy, Tiểu Đạo nhận lấy ác tinh thạch, lúc này, Diệp Huyên nói: “Nghe ngóng một chuyện”.



Tiểu Đạo cười nói: “Nói đi”.



Diệp Huyên nói: “Theo ta biết, Người hộ đạo có một vị đạo sử tới tìm ta”.



Tiểu Đạo nhìn Diệp Huyên: “Ngươi muốn làm gì?”



Diệp Huyên khẽ cười: “Ta không muốn lại bị đánh nữa”.



Tiểu Đạo lắc đầu: “Thực lực hiện tại của ngươi chưa đủ để chống lại bọn họ”.



Diệp Huyên cười nói: “Tiểu Đạo cô nương, cô nhầm rồi. Không phải là ta muốn chống lại bọn họ, mà là bọn họ muốn tới tìm ta”.



Tiểu Đạo nhìn Diệp Huyên: “Vì thế ngươi phải lợi dụng khoảng thời gian mà bọn họ chưa ra tay với ngươi để mà phát triển thêm nữa, hiểu chưa?”


Diệp Huyên lắc đầu: “Ta không muốn bị động như thế nữa”.