Tử Nhân Kinh!
Diệp Huyên khẽ nhíu mày: "Là công pháp sao?"
Người đàn ông áo đen cười nói: "Coi như thế".
Diệp Huyên do dự một lúc rồi hỏi: "Có mạnh không?"
Người đàn ông áo đen cười ha ha: "Phải xem là đấu với ai đã, nếu đấu với vị Tiên Tri năm đó thì không mạnh, còn nếu đấu với vài dị thú ở trong này thì cũng khá được đấy!"
Vẻ mặt Diệp Huyên trở nên nghiêm túc: "Có thể đánh thắng dị thú trong này không?"
Người đàn ông áo đen gật đầu: "Có thể".
Mắt Diệp Huyên sáng rực lên: "Mạnh như vậy à?"
Người đàn ông áo đen cười nói: "Ngươi biết tử khí không?"
Diệp Huyên gật đầu: "Ta biết, trong cơ thể con người có sinh khí, nhưng khi sắp chết, chúng sẽ biến thành tử khí".
Người đàn ông áo đen gật đầu: "Tử Nhân Kinh, chính là tu luyện tử khí. Cho nên ta mới nói nó hợp với ngươi, bởi vì thể chất của ngươi phù hợp, nếu là người khác, căn bản không có tư cách để luyện Tử Nhân Kinh này, bởi vì người thường không thể chịu nổi sự ăn mòn của tử khí. Mà thể chất của ngươi rất đặc biệt, hẳn là ngươi đã tu luyện công pháp đặc biệt nào đó!"
Diệp Huyên gật đầu: "Ta là kiếm thể, trong thân thể tràn ngập kiếm ý và kiếm khí vô tận".
Người đàn ông áo đen khẽ gật đầu: "Công pháp thú vị đấy, thể chất của ngươi như vậy cũng vừa khéo phù hợp để luyện Tử Nhân Kinh của ta!"
Diệp Huyên trầm giọng nói: "Tiền bối, Tử Nhân Kinh này chỉ đơn thuần tu luyện tử khí?"
Đối phương cười: "Đừng nóng vội, sau khi ngươi tu luyện rồi sẽ biết sự kỳ diệu trong đó".
Diệp Huyên gật đầu: "Được!"
Người đàn ông áo đen bấm tay nhẩm tính một hồi, một luồng hắc quang đột nhiên đi vào giữa hàng mày của Diệp Huyên.
Cơ thể Diệp Huyên hơi run lên, chẳng mấy chốc, vô số tin tức tràn vào trong đầu hắn.
Tử Nhân Kinh!
Dần dần, vẻ mặt Diệp Huyên trở nên nghiêm túc, sau đó lại biến thành hưng phấn...
...
Lối vào Vĩnh Sinh Chi Địa.
Lúc này nhóm người Diệp Liên vẫn chưa rời đi, và cả đám Nguyên Thiên của Phệ Linh tộc cùng cường giả Vô Địch Tông cũng vậy.
Nhưng hai bên không hề tái chiến, bởi vì có đánh thì cũng vô ích, không ai có thể giết chết được đối phương cả.
Diệp Liên cứ đứng trước lối vào Vĩnh Sinh Chi Địa như vậy, đã sáu ngày kể từ khi Diệp Huyên vào trong rồi.
Sáu ngày qua, nàng không hề dời chân quá nửa bước!
Nàng đang đợi!
Diệp Huyên đã nói, mười ngày sau hắn sẽ ra.
Nếu không ra, nàng sẽ vào!
Mà đám Nguyên Thiên không rời đi cũng là vì họ đang đợi, họ muốn xem thử bốn ngày sau Diệp Huyên có thể đi ra được hay không!
Nếu không, thì có nghĩa là Diệp Huyên có lẽ đã chết!
Còn nếu đi ra được thật...
Diệp Huyên mà có thể ra ngoài thật thì hắn quá mức nghịch thiên!
Ngay cả cường giả cỡ Nguyên Chiến mà vào đó cũng bị giết chết, nhưng Diệp Huyên lại có thể sống sót đi ra ngoài.
Thế có bình thường không?
Lúc này đây, ai nấy cũng đều đang đợi!
Cách đó không xa, Trương Văn Tú đứng cạnh nữ phu tử bỗng nói: "Phu tử, hình như ngươi không lo lắng chút nào hết?"
Nữ phu tử hỏi: "Lo gì?"
Trương Văn Tú nhìn nữ phu tử: "Hình như ngươi cho rằng hắn chắc chắn sẽ không sao!"
Nữ phu tử nhìn về phía Vĩnh Sinh Chi Địa, khẽ đáp: "Cứ chờ thử xem!"
Trương Văn Tú hỏi: "Nếu hắn chết thì sao?"
Nữ phu tử chậm rãi nhắm hai mắt lại: "Không đâu!"
Trương Văn Tú nhìn chằm chằm vào nàng ta, sau đó lại nhìn sang Vĩnh Sinh Chi Địa, tên kia có thể sống sót ra ngoài không?
Nàng ta cũng không biết!
Vĩnh Sinh Chi Địa, chỗ này được xưng là một trong ba đại cấm địa không phải chỉ để nói đùa.
Từ xưa tới nay, người có thể vào rồi lành lặn trở ra, nàng ta chỉ biết có một, chính là Tiên Tri.
Còn như Trần Độc Cô thì căn bản không được tính là đi vào, ông ta chỉ quanh quẩn một vòng trước lối vào, nhưng chỉ một vòng đó cũng đã đánh nát cơ thể ông ta rồi!
Diệp Huyên có thể sống sót trở về không?
Đây là nghi vấn trong lòng của tất cả mọi người ở đây.
...
Vĩnh Sinh Chi Địa, trong điện, Diệp Huyên đang ngồi xếp bằng trên đất, quanh thân hắn tản ra một luồng tử khí nồng nặc!
Tử Nhân Kinh!
Chỗ đáng sợ nhất của Tử Nhân Kinh chính là Bất Tử Chi Thân!
Lợi dụng tử khí, biến cơ thể mình thành bất tử, mà Bất Tử Chi Thân này theo một khía cạnh nào đó còn mạnh mẽ hơn cả Bất Hủ Chi Thân mà tầng chín từng nói.
Bất Hủ, chỉ là cơ thể không bị tiêu diệt, mà Bất Tử, lại là không thể chết!
Tất nhiên không ai có thể bất tử đúng nghĩa được, thứ gọi là Bất Tử Chi Thân có nghĩa là trong một khoảng thời gian ngắn, cơ thể người dùng sẽ rơi vào trạng thái "chết giả", khi ở trong trạng thái này, thân thể của người đó sẽ "vạn pháp bất xâm"!
Trừ phi có người có sức mạnh vượt qua được tử khí của hắn!
Ngoài ra, sau khi luyện Tử Nhân Kinh này, hắn có thể hấp thu vô hạn tử khí ở trong đất trời này, chỉ cần là nơi có người chết thì sẽ có tử khí hắn hấp thu được, không chỉ thế, thân thể hắn sẽ tự chủ động hấp thu khi có tử khí.
Nói đơn giản hơn thì chính là thân thể của hắn sẽ tự động mạnh lên theo từng ngày từng giờ!
Không chỉ thế, hắn còn nắm giữ một sức mạnh mới: Tử khí!
Đúng lúc này, người đàn ông áo đen đột nhiên nói: "Trong thiên địa này, có một bảng gọi là bảng Khí, ở thời đại của ta khi ấy, đứng đầu là tổ khí, cũng chính là loại khí sinh ra đầu tiên trong vùng vũ trụ này, khí này sinh ra cùng vũ trụ, được vũ trụ nuôi dưỡng, phải nói là cực kỳ mạnh mẽ. Mà xếp dưới đó là vĩnh sinh khí, nghe nói khí này được giấu trong một thanh kiếm, có được kiếm này thì có thể khiến người đó sống mãi. Còn tổ khí đứng thứ nhất kia ta cũng chỉ mới nghe qua trong truyền thuyết thôi, rốt cuộc nó có có hay không thì ta cũng không biết. Thế nhưng vĩnh sinh khí kia thì ta có biết một chút, nó tồn tại thật đấy!"
Diệp Huyên nhìn người đàn ông áo đen: "Vĩnh sinh khí? Nó không phải là kiếm sao?"
Người đàn ông áo đen cười bảo: "Đúng thế! Năm đó có người kể ở thời đại Hàn Võ Kỷ..."
Đang nói thì hắn ta bỗng quay sang Diệp Huyên hỏi: "Ngươi có biết Hàn Võ Kỷ không?"
Diệp Huyên lắc đầu: "Không biết!"
Người đàn ông áo đen gật đầu: "Không biết cũng bình thường thôi, trước Bạch Ác Kỷ chính là Hàn Võ Kỷ, đó cũng là một thời đại người ta chưa tìm hiểu đến được, sở dĩ nó biến mất cũng là có quan hệ với Ngũ Duy Kiếp. Mà năm đó vì gặp được vài kỳ ngộ cá nhân nên ta mới biết được một ít sự việc vụn vặt từ thời kỳ đó. Ở thời đại Hàn Võ Kỷ kia, có một nữ chiến thần, tên là Bất Bại A La, người này cả đời chưa từng bại trận, lúc đó có một câu nói có thể hình dung nàng ta..."
Diệp Huyên hỏi: "Câu gì?"
Người đàn ông áo đen nhìn Diệp Huyên: "Nàng ta, sinh ra đã vô địch!"
Sinh ra đã vô địch!
Diệp Huyên: "..."
Người đàn ông áo đen tiếp lời: "Mà Vĩnh Sinh Chi Kiếm chính là ở trong tay nàng ta, có truyền thuyết kể rằng, ở thời Hàn Võ Kỷ, dưới trận Ngũ Duy Kiếp kia, nàng ta là người duy nhất còn sống sót, bởi vì nàng ta đã cương ngạnh chống lại được Ngũ Duy Kiếp. Sau đó mang theo Vĩnh Sinh Chi Kiếm sống tiếp. Nhưng mà có thật là vậy không thì không ai biết được".
Diệp Huyên trầm giọng nói: "Nơi này được gọi là Vĩnh Sinh Chi Địa, nhưng theo ta được biết, đây là thế giới bên trong Dị Thú Kinh!"
Người đàn ông áo đen cười nói: "Dị Thú Kinh đúng là do vị kỳ nhân kia sáng tạo ra, thế nhưng ngươi có biết người đó đã sáng tạo ra nơi này như thế nào không?"
Diệp Huyên lắc đầu: "Không biết".
Người đàn ông áo đen nhẹ giọng nói: "Vị kỳ nhân kia dùng Vĩnh Sinh Chi Địa này để sáng lập nên Dị Thú Kinh, nói cách khác, nơi này quả thật chính là Vĩnh Sinh Chi Địa".
Diệp Huyên trầm giọng hỏi: "Nếu là Vĩnh Sinh Chi Địa, vậy nơi này sẽ có Vĩnh Sinh Chi Kiếm?"
Người đàn ông áo đen bật cười: "Cái này thì ta cũng không biết":
Diệp Huyên như nghĩ đến điều gì đó, hắn liếc nhìn Tiểu Phạn ở cách đó không xa rồi hỏi: "Tiền bối có biết thân phận của cô bé không? Ý ta là ngoại trừ thân phận Thiên Mạch giả ra ấy?"
Đối phương nhìn Tiểu Phạn, hắn ta trầm mặc một lát rồi đáp: "Ta không biết".
Diệp Huyên im lặng.
Mà lúc này, người đàn ông áo đen lại nói: "Có điều ta biết cô bé