2678: “cứ Làm Theo Lời Ta Nói Đi”
Nói xong, ông ta liếc mắt nhìn theo hướng Diệp Huyên rời đi đằng xa, trong mắt hiện lên một tia phức tạp: “Vật đó, Thần Điện ta không thể muốn được!”Tru Thanh hỏi: “Tại sao?”Ông lão khẽ nói: “Bởi vì ta không nhìn ra nhân quả của vật kia.
Vật này là chí bảo Ngũ Duy, hẳn là mang theo một số nhân quả khó có thể biết rõ, nếu ta muốn có nó thì những nhân quả này sẽ lây nhiễm lên người ta.
Một số nhân quả có thể nhận, còn một số loại thì không”.Tru Thanh trầm giọng nói: “Ông nội, ông có thể cảm nhận được nhân quả của vật kia sao?”Ông lão cười nói: “Đến cái này cũng không cảm nhận được thì há chẳng phải ông của cháu bao nhiêu năm nay đều sống uổng phí hay sao?”Tru Thanh hỏi: “Hiện tại chúng ta nên làm thế nào?”Ông lão nhẹ giọng nói: “Hợp tác với hắn, sau khi hợp tác xong thì để cho hắn rời đi.
Hắn ở lại nơi này ta có chút lo sợ”.Tru Thanh nhíu mày: “Vì sao?”Ông lão cười nói: “Sợ bị liên lụy.
Nhân quả của vật ấy quá lớn, ta không biết tại sao hắn có thể chống đỡ được.
Nhưng đó không phải là thứ chúng ta có thể chống đỡ nổi”.Tru Tà Nhi trầm giọng nói: “Hợp tác xong để hắn rời đi ư?”Ông lão gật đầu: “Nhất định phải nhanh”.Trong mắt ông ta hiện lên một tia ngưng trọng.Trong khoảnh khắc nhìn thấy tháp Giới Ngục kia, ông ta hoàn toàn bỏ đi ý nghĩ muốn cướp lấy tháp Giới Ngục.Thần vật này không phải là thứ mà Thần Điện có thể sở hữu.Có thể có dã tâm nhưng phải cân nhắc xem mình có bao nhiêu phân lượng.
Nếu cưỡng đoạt để cướp lấy loại thần vật này thì Thần Điện nhất định sẽ vì thế mà bị tiêu diệt.Lúc này Tru Tà Nhi cũng nói: “Ta đã điều tra qua, phàm là người có chủ ý đập chiếc tháp này đều không có kết cục tốt đẹp.
Đương nhiên là ngoại trừ Diệp Huyên.
Nhưng hoàn cảnh của hắn cũng không phải đặc biệt tốt.
Sau khi thoát ra khỏi thế giới nhỏ bé của mình, hắn đã bị đuổi giết.
Tuy nhiên, hắn đã sống đến hiện tại, và những kẻ thù cũ của hắn về cơ bản đều đã chết”.Ông lão đột nhiên nói: “Huyết Tổ thật sự chết trong tay hắn?”Tru Tà Nhi gật đầu: “Đúng vậy, hơn nữa còn chết một cách không rõ ràng”.Ông lão khẽ gật đầu: “Tên nhóc này không đơn giản đâu”.Nói đến đây ông ta dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Truyền lệnh xuống, bất kể kẻ nào trong Thần Thành đều không được phép chọc vào hắn.
Hiện tại hắn chính là khách quý của Thần Điện.
Còn nữa, dẫn hắn đi tới điện Thần Thư của Thần Điện ta, trong điện có sách và bí tịch gì hắn đều có thể xem”.Tru Tà Nhi sửng sốt: “Ông ơi… chuyện này…”Tru Thanh đứng một bên thấp giọng nói: “Kia chính là điện Thần Thư nơi cất chứa gần như toàn bộ bí thuật võ học thần thông của Thần Điện ta, điều này…”Ông lão nhẹ giọng nói: “Cứ làm theo lời ta nói đi”.Tru Thanh trầm giọng nói: “Ta không thể hiểu nổi”.Ông lão liếc nhìn Tru Thanh, sau đó nói: “Nếu không thể làm kẻ thù vậy thì hãy cố gắng làm bạn đi”.…Thần Thành..
Diệp Huyên và Tru Tà Nhi chậm rãi đi trên ngã tư đường.
Tru Tà Nhi nhìn qua Diệp Huyên: “Ngươi rất hứng thú với Thần Thành này của chúng ta đúng không?”
Diệp Huyên gật đầu: “Có chút hứng thú”.
Tru Tà Nhi cười nói: “Vì sao?”
Diệp Huyên cười cười: “Muốn quan sát một chút”.
Vừa nói hắn vừa liếc nhìn xung quanh, Thần Thành này rất nhỏ, nhưng nó lại toát lên một cảm giác lịch sử phong phú.
Mà bên trong thành có rất nhiều người, chính xác là người chứ không phải là thần gì cả.
Là người!
Diệp Huyên nhìn về phía Tru Tà Nhi: “Các vị là thần hay là người?”
Đây là điều mà hắn vẫn luôn muốn hỏi.
Tru Tà Nhi cười nói: “Chúng ta là người, chẳng qua lúc đầu chúng ta là một nhóm người cực mạnh. Nói đúng ra, cuộc chiến của chúng ta với Nhân Tộc cũng là một cuộc tranh chấp trong nội bộ Nhân Tộc, chỉ có điều chúng ta đã thắng”.
Nhân Tộc!
Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Nói cách khác thế giới này căn bản không có thứ gì gọi là thần? Nếu có cũng chỉ là người thực lực cực mạnh mà thôi?”
Tru Tà Nhi lắc đầu: “Không, trên thế giới này khẳng định là có thần, là thần theo nghĩa đen đấy, vị thần thật sự”.
Diệp Huyên nhìn về phía Tru Tà Nhi, Tru Tà Nhi cười nói: “Ngươi nhìn vũ trụ này xem, cảm thấy vũ trụ này được hình thành thế nào? Ngươi nhìn vạn vật vạn linh này đi, những sinh mệnh này đến từ đâu?”
Diệp Huyên cười nói: “Nguồn gốc của sinh mệnh sao?”
Tru Tà Nhi gật đầu: “Thực ra mục đích cuối cùng của người tu luyện chẳng qua cũng là vì trường sinh. Nhưng phải thế nào mới có thể bất tử? Đây là vấn đề mà cho tới bây giờ chưa có ai có đủ khả năng để giải quyết. Có lẽ Ngũ Duy có người giải quyết được. Đây là lý do tại sao những người ở Tứ Duy muốn đến Ngũ Duy nhiều như vậy. Bởi vì nền văn minh ở đó cao hơn chúng ta, chúng ta có thể học rất nhiều thứ ở đó. Điều trực tiếp nhất là nó có thể làm cho võ đạo của chúng ta tiến lên một bậc”.
Ngũ Duy!
Diệp Huyên trầm mặc.
Thực ra, hắn không thực sự nghĩ sẽ đi đến Ngũ Duy.
Giống như Liên Thiển nói, hiện tại hắn còn chưa hiểu hết Tứ Duy, đến Ngũ Duy làm gì chứ?
Tìm tai vạ sao?
Hơn nữa hắn đã có kẻ thù ở Ngũ Duy…
Có thể nói hắn là người ở Tứ Duy mà không muốn đến Ngũ Duy nhất.
Sau khi hai người đi dạo một lát, Tru Tà Nhi dẫn Diệp Huyên đến trước một tòa đại điện. Xung quanh đại điện là những thanh phi kiếm đầy bí ẩn bay loạn xạ.
Diệp Huyên hỏi: “Đây là?”
Tru Tà Nhi nhẹ giọng nói: “Thần Thư Thành, nơi này chính là cấm địa của Thần Điện chúng ta. Cho dù là ta, mỗi năm cũng chỉ được vào một lần, hơn nữa còn cần hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ mới được vào trong. Nhưng bây giờ…”
Nói đến đây, nàng ta nhìn về phía Diệp Huyên: “Ngươi có thể vào xem tùy ý, bên trong không có giới hạn gì với ngươi cả”.
Diệp Huyên hỏi: “Tại sao?”
2680: Một Cơ Thể Tạo Cực Cảnh!
Diệp Huyên gật đầu: “ta hiểu rồi, ta không phải người có lòng tham không đáy”.
Tru Tà Nhi gật đầu: “Vào đi!”
Nói đến đây, nàng ta chần chừ một lát, sau đó nói: “Đi đến góc phải của hàng cuối cùng!”
Nói xong nàng ta xoay người rời đi.
Diệp Huyên hơi ngẩn ra, hắn nhìn theo bóng dáng Tru Tà Nhi rời đi, một lát sau, hắn đi về phía đại điện kia.
Còn chưa tới đại điện, một vài đạo thần thức lướt qua người hắn.
Trong nháy mắt vẻ mặt Diệp Huyên trở nên ngưng trọng.
Bởi vì mấy thần thức này ít nhất cũng là những cường giả Mệnh Cảnh!
Thần Điện này còn mạnh hơn nhiều so với hắn tưởng tượng.
Diệp Huyên không nghĩ nhiều nữa, trực tiếp đi vào, cũng không có ai ngăn cản hắn.
Sau khi tiến vào đại điện, một loạt giá sách được sắp xếp đập thẳng vào tầm mắt hắn. Toàn bộ đại điện được lấp đầy bởi các giá sách, trên các giá sách này được chất đống đủ loại sách cổ.
Rất nhiều!
Diệp Huyên đi tới trước một giá sách, hắn lấy ra một cuốn sách cổ, ngay lập tức hắn thay đổi sắc mặt.
Đây là bộ quyền đạo tâm đắc. Trong đó chính là bản ghi chép của một quyền sư về quyền đạo, rất chi tiết!
Nhìn rồi lại nhìn, Diệp Huyên dần dần xem đến mê mẩn.
Bởi vì hắn cũng đã từng tu luyện quyền đạo.
Ngay cả bây giờ, uy lực Táng Quyền của hắn cũng không hề tầm thường.
“[email protected] thịt là nền tảng của con người, và cơ thể con người có tiềm lực vô hạn... Quyền đạo chính là đạo của người…”
Càng đọc Diệp Huyên càng trở nên si mê.
Cuốn quyền đạo đầy tâm đắc này hoàn toàn không hề kém cuốn kiếm kinh mà Kiếm Tôn đã cho hắn.
Trình bày của quyền đạo này so với các loại quyền kĩ khác có rất nhiều nguyên lý giống với kiếm kinh của hắn. Nhưng cũng có những điểm khác biệt. Có thể nói quyền và kiếm, phương hướng thì giống nhau nhưng chiêu thức thì khác nhau.
Diệp Huyên càng xem hắn càng phát hiện quyền đạo này vô cùng phù hợp với mình.
Bởi vì sự chú trọng của quyền đạo này chính là lấy người làm trung tâm, chính xác mà nói là coi trọng tu luyện thân thể, khai thác sức mạnh của thân thể, mà không phải mượn sức lực của thiên địa hoặc vật bên ngoài.
Mà cơ thể của Diệp Huyên rất mạnh.
Một cơ thể Tạo Cực Cảnh!
Mặc dù là cơ thể Tạo Cực Cảnh, nhưng hắn cũng chưa nắm rõ cách vận dụng sức mạnh cho lắm. Dẫu sao hắn cũng là một kiếm tu chứ không phải quyền tu. Trước đây hắn đều nghiên cứu và học hỏi về kiếm.
Nhưng lúc này, đột nhiên hắn có hứng thú với quyền đạo này.
Thời gian cứ thế trôi qua từng chút, Diệp Huyên xem đến mê mẩn. Trong thời gian này hắn điên cuồng nghiên cứu quyền đạo. Sau khi nghiên cứu xong hắn sẽ đi ra đại điện bắt đầu luyện tập một phen, sau đó lại tiếp tục quay về nghiên cứu.