Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 2604-2606




2604: Chẳng Qua Ngươi Sẽ Từ Chối À


Bất cứ lúc nào!Ai ai cũng biết Diệp Huyên hắn có tử thù với Thần Điện, mà đối phương lại đưa ra hứa hẹn này, hiển nhiên là không hề sợ Thần Điện.

Diệp Huyên liếc nhìn cuốn Kiếm Kinh kia, sau đó hỏi: "Ta vẫn muốn xem Thần Điện sẽ ra giá gì".


Ông lão gật đầu: "Lão phu cũng muốn xem thử Thần Điện sẽ ra thứ gì".

Nói xong, lão thu lại quyển Kiếm Kinh rồi xoay người rời đi.

Diệp Huyên nhìn về phía Viên Tiểu Đao đang ngồi trên ghế, một khắc sau, Viên Tiểu Đao xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.

Diệp Huyên cười nói: "Không biết Viên cô nương chuẩn bị cái gì?"Viên Tiểu Đao khẽ mỉm cười: "Ngươi muốn cái gì?"Diệp Huyên cười cợt: "Phải xem Viên cô nương cho được thứ gì đã".

Viên Tiểu Đao liếc mắt nhìn Diệp Huyên, cười nói: "Cho ngươi một con đường sống, muốn không?"Diệp Huyên cười nói: "Sao nào, Viên cô nương đang muốn dùng bạo lực với ta à?"Viên Tiểu Đao nhìn Diệp Huyên: "Ngươi đang đùa với lửa đấy, biết không?"Diệp Huyên cười đáp: "Viên cô nương, ta không muốn nói nhiều lời với ngươi, một câu thôi, có đồ giao ra không? Nếu không có thì ta sẽ ra quyết định! Đến lúc đó ngươi phải đổi mục tiêu rồi".

Viên Tiểu Đao khẽ mỉm cười: "Ta không có thứ gì cho ngươi cả!"Diệp Huyên nhìn Viên Tiểu Đao, không nói gì.

Viên Tiểu Đao cười bảo: "Ngươi chọn người khác đi!"Diệp Huyên đi tới trước mặt Viên Tiểu Đao, hắn đến sát ả ta rồi cười: "Viên cô nương, nói cho ngươi biết một bí mật nhé, nếu ngươi không bắt lấy cơ hội lần này, Thần Điện các người sẽ không bao giờ có được bảo vật này đâu! Bởi vì một khi thứ này rơi vào cường giả mạnh ngang ngửa ngươi, sức chiến đấu của người đó sẽ! Ngươi hiểu mà!"Viên Tiểu Đao nhìn Diệp Huyên, không nói gì.

Diệp Huyên cười nói: "Hiện tại nó ở trong tay ta, Thần Điện các ngươi muốn có được thì chỉ cần trả giá chút ngoại vật là xong, nhưng nếu rơi vào tay người khác, thứ Thần Điện phải trả không chỉ đơn giản là ngoại vật nữa đâu.

Vì vậy, Viên cô nương, ngươi đã nghĩ kĩ chưa?"Viên Tiểu Đao nhìn Diệp Huyên một lát rồi đáp: "Ngươi đừng nghĩ ta không biết ý đồ của ngươi, ngươi muốn Thần Điện ta có được bảo vật này, sau đó sẽ bị cường giả khăp nơi đánh hội đồng".

Viên Tiểu Đao nhìn Diệp Huyên, không nói gì.


Diệp Huyên cười nói: "Đúng là ý của ta vậy đó, chẳng qua ngươi sẽ từ chối à?"Viên Tiểu Đao cười bảo: "Ta từ chối!"Diệp Huyên híp hai mắt lại.

Viên Tiểu Đao nở nụ cười tươi rói: "Thần Điện ta không muốn nữa.

Ngươi muốn cho ai thì cứ cho người đó!"Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn xung quanh: "Mạo muội hỏi một câu, ở đây ai có mâu thuẫn lớn nhất với Thần Điện".

Lúc này, Nguyên Trấn cười lớn: "Lão phu! Lão phu đến từ Lưỡng Giới Thiên, thế lực phía sau ta vẫn luôn đối đấu với Thần Điện, mâu thuẫn rất lớn!".

2605: Hoàn Toàn Không Giết Được!


Diệp Huyên cười nói: "Rất lớn?"

Nguyên Trấn gật đầu: "Đúng vậy!"

Diệp Huyên cười nói: "Tiền bối, ta nhìn trúng viên đan dược kia rồi".

Nguyên Trấn cười ha ha, ông ta búng tay một cái, viên đan Địa Tiên kia lập tức bay đến trước mặt Diệp Huyên.



Diệp Huyên không hề do dự, lập tức búng tay, tháp Giới Ngục kia liền bay đến trước mặt Nguyên Trấn, cùng lúc đó, hắn cũng nuốt viên Địa Tiên kia vào bụng.

Nguyên Trấn cười ha ha: "Cáo từ nhé chư vị!"

Nói xong, ông ta xoay người biến thành một luồng hắc quang biến mất ở nơi xa xăm.

...

Bảo vật Ngũ Duy đổi chủ rồi!


Mọi người đều đưa hai mắt nhìn nhau.

Bọn họ không ngờ rằng Diệp Huyên lại thật sự giao bảo vật Ngũ Duy cho người khác.

Rất quả quyết!

Mọi người bắt đầu thấy hơi khâm phục Diệp Huyên.

Bảo vật cỡ này mà nói bỏ là bỏ ngay, đây không phải là chuyện người thường có thể làm được đâu.

Rất quyết đoán!

Quan trọng nhất là Diệp Huyên còn nuốt thẳng viên đan Địa Tiên kia luôn.

Vậy đồng nghĩa với việc cắt đứt mọi ý nghĩ muốn níu kéo của người khác!

Bây giờ sẽ không còn ai nhắm vào Diệp Huyên nữa, bởi vì không đáng, trên người Diệp Huyên tuy còn có bảo vật Nhân tộc, nhưng đã không còn đáng để làm địch với mọi người nữa.

Dù sao bảo vật Nhân tộc và bảo vật Ngũ Duy vẫn có sự chênh lệch rất lớn.

Chẳng mấy chốc, người trong sân đã bắt đầu tản đi.


Cuộc đấu giá này bắt đầu nhanh, mà kết thúc cũng nhanh!

Viên Tiểu Đao nhìn thẳng vào Diệp Huyên, không nói gì.

Diệp Huyên cười cười: "Viên cô nương, đừng nghĩ đến chuyện giết ta, ngươi biết đấy, với thực lực cá nhân của ngươi, ngươi không làm được đâu".

Nói xong, hắn xoay người rời đi.

Viên Tiểu Đao nhìn Diệp Huyên, ả ta siết chặt nắm tay lại, ả đang tính thử xem với thực lực hiện tại của bản thân, nếu tung một kích toàn lực thì có thể chém chết Diệp Huyên ngay không!

Nhưng kết luận cuối cùng lại là không thể!

Hoàn toàn không giết được!

Bây giờ tự thân Diệp Huyên đã có thực lực nhất định, lại thêm A Liên ở trong bóng tối, ả ta căn bản không thể gi3t chết Diệp Huyên chỉ trong một chiêu.

Một lát sau, Viên Tiểu Đao xoay người rời đi.

Ả ta rất muốn giết Diệp Huyên, nhưng hiện tại ả ta lại quan tâ m đến bảo vật kia hơn!


2606: Bảo Vật Ngũ Duy!


Nguyên Trấn sẽ không thể rời đi dễ dàng đến vậy đâu!

Chỉ chốc lát, toàn bộ người trong đại điện đã bỏ đi.

Trước cửa đại điện, Mộ Tiểu Thương nhìn vào trong, lặng thinh rất lâu chẳng nói gì.



Lúc này, một ông lão bên cạnh nàng ta bỗng nói: "Tiểu thư, Diệp Huyên thật sự bằng lòng từ bỏ bảo vật này?"

Mộ Tiểu Thương nhẹ giọng đáp: "Hắn từ bỏ rồi! Bảo vật kia rơi vào tay Nguyên Trấn, cho dù hắn có làm thế nào đi nữa cũng không thể lấy về được".

Ông lão trầm giọng hỏi: "Bây giờ chúng ta nên làm gì?"

Mộ Tiểu Thương cười bảo: "Còn làm gì được nữa? Chúng ta chỉ có thể đứng ngoài xem kịch thôi! Những đại lão đến từ Lưỡng Giới Thiên này không trêu vào được đâu!"

Ông lão khẽ gật đầu: "Diệp Huyên này cũng không phải người tầm thường! Bảo vật cỡ này mà nói bỏ là bỏ!"

Mộ Tiểu Thương khẽ nói: "Ta cứ luôn cảm thấy chuyện không đơn giản đến vậy".

Ông lão khẽ nhíu mày: "Ý tiểu thư là hắn có thể sẽ giở trò?"

Mộ Tiểu Thương nhẹ giọng nói: "Không biết, nhưng chuyện chắc chắn sẽ không đơn giản như vậy! Chúng ta cứ mỏi mắt mong chờ đi!"

Nói xong, nàng ta lại nhìn vào trong điện, sau đó xoay người rời đi.

...


Bắc Cảnh.

Lúc này những cường giả lúc trước đến Bắc Cảnh cũng đã rời đi hết, nơi đây lại lần nữa trở về yên tĩnh.

Trong một căn phòng, Diệp Huyên ngồi xếp bằng, lúc này đây, quanh thân hắn có một ngọn lửa đang thiêu đốt.

Sau khi hấp thụ viên đan Địa Tiên kia, hắn cảm thấy trong cơ thể mình như có một cỗ năng lượng vô cùng tinh khiết đang chuyển động loạn ở trong người hắn!

Lúc này đây, hắn có chút tin vào lời của Nguyên Trấn.

Viên đan dược kia thật sự có thể khiến thực lực của hắn tăng lên rất nhiều!

Loại đan dược này nên tìm nhiều hơn mấy viên nữa!

Diệp Huyên thôi không nghĩ nữa, hắn bắt đầu điên cuồng hấp thu những năng lượng này.

...

Một nơi nào đó trong tinh không, A Liên đứng lặng thinh, nàng ta đang dõi mắt nhìn về phương xa.

Đừng thấy Bắc Cảnh yên bình đến thế, thật ra hiện tại đại thế giới Huyền Hoàng không hề êm đềm!

Hiện tại chỉ mới bắt đầu mà thôi!

Bảo vật Ngũ Duy!