Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 2525-2527




2525: Đây Là Huyết Mạch”



Nàng đi sang phía bên trái, một lát sau nàng dẫn Diệp Huyên đến một gian nội điện, bên trong có bảy pho tượng, hai nữ năm nam, ai cũng giắt một thanh kiếm bên hông.Diệp Huyên nhìn cô gái áo tím: “Đây là?”Nàng trả lời: “Những cao thủ trước kia của Kiếm Tông này...”Diệp Huyên nhếch miệng cười: “Truyền thừa, đúng không ạ?”Truyền thừa!Hắn rất thích truyền thừa!Cô gái áo tím khẽ gật đầu: “Kiếm đạo của ngươi quá hỗn tạp, cần có người sắp xếp lại giúp ngươi để ngươi có nhận thức rõ ràng về kiếm đạo, chứ không phải tu luyện một cách mơ hồ thế này”.Nàng nhìn Diệp Huyên: “Sức chiến đấu mà ngươi có hiện giờ dựa cả vào thần trang và thần kỹ, còn phương diện kiếm đạo ngươi lại như tay mơ...!Thật ra cũng bình thường, làm sao cô gái váy trắng đó hiểu được những thứ cơ bản này, nàng chỉ có thể vạch ra cho ngươi một phương hướng đại khái...!Lát nữa học hỏi cho nghiêm túc vào, hiểu chưa?”Diệp Huyên gật đầu: “Đã hiểu!”Hắn cảm thấy cô gái áo tím nói quá đúng!Hiện giờ hắn thực sự hơi mơ màng về kiếm đạo!Bây giờ hắn đánh nhau hoàn toàn dựa vào trang bị và thần kỹ, cứ tiếp tục thế này chắc chắn là không được!Bởi vì kiếm đạo sẽ trì trệ, không tăng tiến!Nếu thần trang và thần kỹ không có tu vi kiếm đạo mạnh mẽ trợ giúp, sức chiến đấu mà nó phát huy cũng có giới hạn!Cô gái áo tím không nói gì nữa, nàng ta vung tay phải lên, sáu pho tượng trong nội điện đột nhiên chấn động, ngay sau đó có sáu bóng người hư ảo xuất hiện phía trên pho tượng.Cả sáu người đều nhìn về phía cô gái áo tím, một ông lão trong số đó thốt lên kinh ngạc: “Cô...!Ngài là...”Cô gái áo tím khẽ nhếch môi: “Ta là ai?”Ông lão nhìn chằm chằm vào cô gái áo tím sau đó thi lễ, không trả lời.Cô gái áo tím cười nói: “Ta tìm được một người thừa kế cho các ngươi”.Nghe vậy, sáu người đều nhìn sang Diệp Huyên, ngay sau đó trong mắt họ loé lên vẻ kinh ngạc.

Ông lão đứng đầu xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, ông ta cầm lấy tay hắn, một lực lượng bí ẩn truyền vào trong cơ thể hắn.Một lát sau, ông lão ngạc nhiên: “Cậu...!Đây là huyết mạch...”Cô gái áo tím khẽ gật đầu: “Không cần nghi ngờ thân phận của hắn, tiểu tử này mới tiếp xúc kiếm đạo không lâu nên không hiểu nhiều, sáu người các ngươi sắp xếp lại giúp hắn, để hắn có nhận thức mới về kiếm đạo”.Ông lão quan sát Diệp Huyên: “Kiếm đạo của hắn...!tại sao lại khác với kiếm đạo của tổ sư?”.


2526: “Kiếm Kỹ Mạnh Nhất Của Cậu Là Gì?”


Ông lão khẽ gật đầu: “Nếu là đời sau của ông ấy, tất nhiên chúng ta phải dốc hết toàn lực giúp đỡ”.

Cô gái áo tím gật đầu, sau đó nhìn sang Diệp Huyên: “Nghiêm túc học hỏi”.

Diệp Huyên thi lễ: “Đã hiểu!”



Cô gái áo tím không nói thêm gì nữa, quay lưng rời đi.

Diệp Huyên nhìn sáu người, kính cẩn thi lễ: “Làm phiền các vị tiền bối”.

Ông lão đứng trước mặt Diệp Huyên nhìn hắn: “Kiếm đạo là gì?”

Diệp Huyên suy nghĩ, sau đó trả lời: “Không biết!”

Mọi người: “...”

Diệp Huyên cũng hơi xấu hổ.

Thật ra hắn cũng không hiểu kiếm đạo là gì, hắn chưa từng nghĩ tới vấn đề này!

Kiếm đạo?

Trong suy nghĩ của hắn, kiếm có thể giết địch, kiếm có thể bảo vệ người thân, chỉ thế thôi.

Còn những thứ khác, hắn thực sự không nghĩ nhiều!


Lúc này, một cô gái bên cạnh ông lão chợt lên tiếng: “Không biết chưa chắc đã là chuyện xấu”.

Ông lão gật đầu: “Chính xác!”

Sau đó ông ta nhìn Diệp Huyên: “Cậu ngồi xếp bằng xuống, tĩnh khí ngưng thần, chúng ta giao lưu tinh thần với cậu”.

Sau khi khoanh chân ngồi xuống, trong đầu Diệp Huyên xuất hiện hình ảnh của sáu người.

Ông lão nói: “Phương hướng chung của cậu cũng không sai, nhưng chi tiết có hơi khác, ta sẽ nói về cảnh giới kiếm đạo với cậu. Về cơ bản, cảnh giới kiếm đạo được chia thành sáu cấp độ: Giản, Hư, Chân, Minh, Phá, Phàm. Sáu cảnh giới này đại diện cho trình độ kiếm đạo của một người, trình độ của cậu hiện giờ đang ở cảnh giới ‘Hư’”.

Diệp Huyên kinh ngạc: “Thấp vậy sao?”

Ông lão cười: “Nói đúng hơn là cậu vẫn chưa đạt tới ‘Hư’”.

Diệp Huyên im lặng.

Ông lão tiếp tục nói: “Ta sẽ nói kĩ hơn về sáu cảnh giới kiếm đạo này với cậu. Thứ nhất, cảnh giới ‘Giản’ có nghĩa là đơn giản, với những ai mới bắt đầu học kiếm đạo, điều cần chú trọng đó là căn bản vững chắc chứ không phải những thứ phức tạp kia, thật ra đây cũng là lúc dễ hiểu nhất vì nó rất đơn giản. Sau ‘Giản’ là ‘Hư’, lúc này người luyện kiếm sẽ bước vào thế giới kiếm đạo đầy rắc rối, bởi vì lúc này hắn đã tiếp xúc với nhiều kiếm kỹ và thuật thần thông phức tạp khác nhau, và cũng chính lúc này, người luyện kiếm từ ‘Giản’ đạt đến ‘Hư’”.

Nói tới đây, ông ta nhìn Diệp Huyên: “Bây giờ cậu đang ở cảnh giới ‘Hư’, phương hướng chung về kiếm đạo của cậu cũng không sai, nhưng hiện tại cậu đã bị lạc đường trong cảnh giới ‘Hư’. Nói cách khác, bây giờ cậu nhất định phải thấy rõ ‘Chân’ là thế nào trong ‘Hư’, đây cũng chính là cảnh giới ‘Chân’!”

Diệp Huyên trầm giọng hỏi: “Phải làm thế nào?”

Ông lão trả lời: “Kiếm kỹ mạnh nhất của cậu là gì?”

Diệp Huyên suy nghĩ rồi đáp: “Nhất Kiếm Vô Lượng!”

Ông lão gật đầu: “Thi triển cho chúng ta xem, sáu chúng ta sẽ tìm ra thiếu sót giúp cậu để cậu nhìn thấu được mê chướng!”


2527: “Tiền Bối Có Ý Gì?”


Diệp Huyên gật đầu, sau đó lập tức thi triển Nhất Kiếm Vô Lượng.

Đương nhiên là dùng tinh thần diễn hoá trong đầu chứ không phải thi triển thật sự. Nếu thi triển thật sự, nơi này sẽ bị chiêu kiếm của hắn phá huỷ!

Sau khi Diệp Huyên thi triển Nhất Kiếm Vô Lượng, cả sáu người đều im lặng.



Hắn đang định nói thì ông lão đột nhiên lên tiếng: “Chúng ta vẫn nên bàn về thiếu sót của cậu!”

Diệp Huyên ngẩn cả người...

Lúc này, cô gái bên cạnh cười bảo: “Tiểu tử, nói thật với cậu, kiếm kỹ này của cậu gần như không có thiếu sót, có lẽ có, nhưng với trình độ của sáu chúng ta vẫn chưa thể nhìn ra! Mặc dù kiếm kỹ của cậu không có thiếu sót, nhưng cậu lại có rất nhiều thiếu sót, bây giờ cậu dùng kiếm kỹ này thực sự có hơi lãng phí nó”.

Diệp Huyên: “...”

Ông lão bên cạnh cô gái cũng gật đầu: “Uy lực của kiếm kỹ này phải nói là cực kỳ đáng sợ, tiếc là trình độ kiếm đạo và thực lực của cậu hiện tại hơi thấp, không thể phát huy uy lực chân chính của nó!”

Diệp Huyên gật đầu: “Vậy xin các tiền bối hãy cho ta biết thiếu sót của ta!”

Ông lão nói: “Thiếu sót của cậu đó là trình độ kiếm đạo quá thấp, việc cậu cần làm bây giờ là nhìn thấu ‘Hư’ để đạt đến ‘Chân’. Cậu thi triển kiếm kỹ khác đi, chúng ta nghiên cứu cùng cậu, lúc đó cậu sẽ hiểu”.

Diệp Huyên suy nghĩ, sau đó hắn thi triển Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Sau khi hắn làm xong, sáu người lại rơi vào im lặng.

Lúc này, cô gái lên tiếng vừa rồi đột nhiên hỏi: “Cậu là ma quỷ à?”


Diệp Huyên nhìn cô gái, không hiểu: “Tiền bối có ý gì?”

Cô gái lắc đầu: “Cậu... không có kiếm kỹ nào có cấp bậc thấp hơn sao?”

Diệp Huyên: “...”

Cô gái cười khẽ: “Hai kiếm kỹ mà cậu thi triển đều không phải thứ chúng ta có thể đánh giá. Tất nhiên, tuy không thể đánh giá kiếm kỹ, nhưng chúng ta vẫn có thể đánh giá cậu. Phải nói là cho cậu hai kiếm kỹ này có hơi lãng phí!”

Diệp Huyên sầm mặt, chắc chắn tiền bối này đang cố tình đả kích hắn!

Lúc này ông lão chợt cười: “Cấp bậc của hai kiếm kỹ này quá cao, quả thật không phải thứ chúng ta có thể đánh giá, cậu có kiếm kỹ nào có cấp bậc thấp hơn không? Đừng dùng mấy loại cao cấp này nữa, nếu không thì chúng ta không thể tiếp tục trao đổi!”

Diệp Huyên nghĩ ngợi, sau đó hắn thi triển bừa một kiếm kỹ.

Một lát sau, ông lão hỏi: “Có nhận ra điều gì khác biệt không?”

Diệp Huyên suy nghĩ rồi đáp: “Uy lực của kiếm kỹ không đủ mạnh!”

Ông lão: “...”

Những người còn lại lắc đầu cười khẽ.

Ông lão khẽ thở dài: “Đã thấy chưa? Cậu ỷ lại quá nhiều vào kiếm kỹ mạnh, tất nhiên những kiếm kỹ này không phải chuyện gì xấu, nhưng cậu ỷ lại quá mức mà quên mất bản chất kiếm đạo của mình, không hề biết kiếm kỹ càng mạnh sẽ càng ăn mòn trình độ kiếm đạo của cậu nhanh hơn”.

Diệp Huyên gật đầu.