Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 2236-2239




2236: Muội Muội Ta Ở Đâu!


Toàn bộ Tiên Kiếm giới khiếp sợ!Chẳng mấy chốc, tia kiếm quang đỏ như máu đã bay thẳng đến Tiên Kiếm Tông, mà lúc này, bỗng có một thanh trường kiếm lao lên từ trên Tiên Kiếm Tông.


Ầm!Thanh kiếm máu bị ép dừng lại, nhưng chẳng mấy chốc trường kiếm kia đã nổ tung!Bên trên Tiên Kiếm Tông, huyết quang tản đi, Diệp Huyên xuất hiện trước mặt chúng đệ tử Tiên Kiếm Tông.

Diệp Huyên lúc này đây toàn thân đỏ như máu, trên người tỏa ra một luồng lệ khí!Khí hung lệ!Kiếm Thập Phong nhìn Diệp Huyên: "Diệp Huyên, ngươi! "Đúng lúc này, Diệp Huyên đột nhiên biến mất.

Xoẹt!Trên không, một tiếng vang xé rách không gian đột ngột vang lên.

Kiếm Thập Phong khẽ nhíu mày, gã cũng búng ngón tay về phía trước, trên đầu ngón tay có một tia kiếm quang hiện lên.

Ầm!Diệp Huyên bị ép dừng lại, thế nhưng Kiếm Thập Phong cũng bị đẩy lùi lại mấy trượng!Kiếm Thập Phong nhìn kiếm trong tay Diệp Huyên: "Kiếm tốt! Ngươi! "Mà lúc này Diệp Huyên lại biến mất lần nữa.

Vèo!Một tiếng kiếm ngân vang vọng khắp chân trời!Kiếm Thập Phong híp hai mắt lại, trong mắt lóe lên tia kiếm quang, một khắc sau, gã đột nhiên lao nhanh về trước, một vạt kiếm quang chớp mắt nhấn chìm Diệp Huyên.


"Chém!"Ngay lúc ấy, một tiếng hét phẫn nộ đột nhiên vang vọng khắp bầu trời Tiên Kiếm Tông, một khắc sau, một luồng kiếm quang đỏ lòm màu máu bộc phát ra tự bầu trời Tiên Kiếm Tông.

Ầm ầm!Toàn bộ không gian phía trên Tiên Kiếm Tông lập tức rạn nứt, cùng lúc đó, Kiếm Thập Phong lại lần nữa bị đẩy lui ra xa mười mấy trượng, mà thanh kiếm trong tay gã cũng đã rạn nứt!Kiếm Thập Phong liếc nhìn kiếm trong tay mình, sau đó lại nhìn sang Diệp Huyên, gã đang định nói chuyện thì Diệp Huyên đã cầm kiếm Thiên Tru trong tay chĩa thẳng vào người gã, gằn giọng nói: "Tiên Kiếm Tông, muội muội ta ở đâu!"Muội?Kiếm Thập Phong khẽ nhíu mày: "Diệp Huyên, ngươi nói gì vậy?"Diệp Huyên gào lên: "Muội muội ta ở đâu!".

2237: Bị Diệp Huyên Áp Chế!


Vừa dứt lời, kiếm quang đỏ lòm ở nơi chân trời lại chấn động, trong nhát mắt, không gian trên bầu trời Tiên Kiếm Tông lại bị phá nát.

Kiếm Thập Phong nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên: "Ngươi nổi điên gì thế, ngươi..."

Diệp Huyên đột nhiên biến mất.



"Chém!"

Một luồng kiếm quang đỏ như máu lập tức xuất hiện trước mặt Kiếm Thập Phong.

Kiếm Thập Phong lạnh mặt đi, cổ tay rung lên, một luồng kiếm quang khác b ắn ra.

Ầm!

Chiêu kiếm này chém thẳng vào kiếm quang của Diệp Huyên, thế nhưng kiếm trong tay Kiếm Thập Phong lại vỡ vụn, cùng lúc đó, cả ngưỡi gã cũng bị chấn lùi ra xa mười mấy trượng!

Kiếm Thập Phong nhìn về phía Diệp Huyên, lúc này đây trong lòng gã thấy rất khiếp sợ, thực lực của Diệp Huyên này mạnh quá sức tưởng tượng của gã.

Sau khi Diệp Huyên tung một chiêu kiếm chém lùi Kiếm Thập Phong, hắn lại lần nữa biến mất tăm, một khắc sau, ánh kiếm đỏ lòm như máu đã bao trùm lấy toàn bộ bầu trời Tiên Kiếm Tông!

Kiếm Thập Phong không dám khinh thường, lập tức giẫm chân phải xuống, hóa thành một luồng kiếm quang bắn mạnh lên trời.

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!


Trong nháy mắt, vô số âm thanh xé rách không gian vang vọng trên không trung.

Mà ở nơi chân trời, Kiếm Thập Phong thối lùi ra sau liên tục.

Thấy cảnh này, tất cả cường giả Tiên Kiếm Tông đều chấn kinh.

Bọn họ không ngờ rằng Tông chủ của mình lại bị Diệp Huyên áp chế!

Phải biết rằng Kiếm Thập Phong là cường giả siêu cấp nổi danh ở đại thế giới Huyền Hoàng này đấy! Hơn nữa còn đứng thứ sáu trên bảng Chí Tôn!

Nhưng bây giờ gã lại bị một thanh niên chừng hai mươi tuổi áp chế!

Ầm!

Lúc này, trên bầu trời Tiên Kiếm Tông, Kiếm Thập Phong đã bị một chiêu kiếm của Diệp Huyên chém lùi mấy trăm trượng!

Kiếm Thập Phong nhìn Diệp Huyên ở phía xa xa, vẻ mặt ngưng trọng lại.

Sức chiến đấu của Diệp Huyên có hơi bất bình thường!

Phải nói là Diệp Huyên lúc này đây đã mạnh hơn rất rất nhiều lần.

Huyết Mạch Chi Lực, Đại Địa Chi Lực, Không Gian Chi Lực, còn có bộ giáp vàng hắn đang mặc trên người... Tất nhiên, quan trọng nhất phải là thanh kiếm Diệp Huyên đang cầm trong tay kia!

Lực sát thương của thanh kiếm đó thật sự quá lớn!


2238: Kiếm Trong Mơ!


Diệp Huyên có thể áp chế gã là vì hắn có thanh kiếm kia!

Ở phía xa xa, Diệp Huyên đang định lần nữa động thủ.

Kiếm Thập Phong trầm giọng hô lên: "Diệp Huyên, chúng ta không động vào muội muội của ngươi!"



Diệp Huyên dừng lại, kiếm Thiên Tru trong tay hắn đang rung lên dữ dội.

Kiếm Thập Phong nhìn Diệp Huyên: "Chúng ta thật sự không động vào muội muội của ngươi!"

Diệp Huyên mở hai mắt ra, đôi ngươi hắn bây giờ đã đặc quánh màu máu.

Thấy cảnh này, Kiếm Thập Phong khẽ nhíu mày lại, huyết mạch của Diệp Huyên này quá không bình thường.

Diệp Huyên nhìn Kiếm Thập Phong, gằn giọng nói: "Cho dù không phải Tiên Kiếm Tông ngươi, thì chắc chắn cũng liên quan đến Tiên Kiếm Tông".

Kiếm Thập Phong nhìn Diệp Huyên, không nói gì.

Diệp Huyên đột nhiên gằn giọng lên: "Các ngươi đáng chết!"

Vừa dứt lời, hắn đột nhiên biến mất.

Xoẹt!


Một luồng kiếm quang đỏ như máu chở lóe lên, nơi kiếm quang kia đi qua, không gian bị nứt ra từng lớp.

Ánh mắt của Kiếm Thập Phong dần lạnh lại, trong tay gã lại xuất hiện thêm một thanh kiếm, lúc tia kiếm quang của Diệp Huyên kia phóng tới trước mặt gã, gã bỗng đâm một kiếm ra: "Nhất Kiếm Kinh Lôi!"

Kiếm phóng ra, sấm chớp lấp lóe.

Ầm!

Tia kiếm quang đỏ như máu của Diệp Huyên lập tức vỡ nát, cùng lúc đó, luồng kiếm khí Kinh Lôi kia chém thẳng vào người Diệp Huyên.

Ầm!

Diệp Huyên lập tức lùi ra xa hơn trăm trượng!

Nhưng luồng sấm chớp đó không tạo thành vết thương trí mạng gì cho hắn, bởi vì phần lớn sức mạnh của nó đã bị giáp vàng của hắn hấp thu, không chỉ thế, thân thể hắn cũng là Thần Cảnh, bởi vậy hắn có thể ương ngạnh đỡ lấy một chiêu kiếm này của Kiếm Thập Phong!

Sắc mặt Kiếm Thập Phong có chút khó coi, Diệp Huyên này quả là vừa biết công vừa biết thủ, mà gã không ngờ rằng là, một người tu kiếm như hắn lại có thể tu luyện thân thể được đến trình độ ấy!

Kiếm Thập Phong không nghĩ nhiều nữa, gã vội xòe lòng bàn tay ra, một thanh kiếm đột nhiên xuất hiện trên tay gã. Mà lúc này, Diệp Huyên ở cách đó không xa lại biến mất, đôi ngươi của Kiếm Thập Phong đột nhiên co lại, một khắc sau, bầu trời bỗng lặng thinh.

Kiếm trong mơ!

Kiếm Thập Phong đứng tại chỗ, mà Diệp Huyên đã biến mất bóng.


2239: "Con Có Đan Đăng Phong?"


Thấy cảnh này, con ngươi của Hiên Viên Kỳ co lại: "Đây là..."

Mà phía dưới, vô số cường giả Tiên Kiếm Tông cũng trợn mắt ngoác mồm, đã xảy ra chuyện gì?

Xung quanh chẳng ai nhìn thấy Diệp Huyên, chỉ thấy trên người Kiếm Thập Phong không ngừng xuất hiện từng nhát kiếm chém.



"Làm càn!"

Đúng lúc này, một tiếng hét phẫn nộ vang lên từ phía sau núi Tiên Kiếm Tông, ngay sau đó, một luồng kiếm quang đột nhiên chui vào trong thân thể của Kiếm Thập Phong.

Ầm!

Nháy mắt, một bóng người bỗng bị đánh bay ra khỏi cơ thể Kiếm Thập Phong, mà khoảnh khắc bóng người đó lìa xác, hai cánh tay của Kiếm Thập Phong đã bị chém lìa, không chỉ thể, thân thể của gã cũng đã bị cắt nát bươm!

Bóng người dừng lại, chính là Diệp Huyên.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Huyên, mà lúc này đây, trong mắt bọn họ đều là sự kiêng dè không thôi!

Kiếm Thập Phong đứng đối diện Diệp Huyên nhìn thân thể của chính mình, sau đó gã lại nhìn sang Diệp Huyên ở cách đó không xa: "Đây... Đây là kiếm kỹ gì?"

Diệp Huyên không để ý đến Kiếm Thập Phong, mà cạnh gã đã xuất hiện thêm một người, là một ông lão mặc áo bào đen, râu tóc bạc trắng.

Thấy người này, vô số đệ tử Tiên Kiếm Tông liền vội vàng hành lễ: "Bái kiến Đại trưởng lão".

Đại trưởng lão Lâm Sơn!

Cũng là sư thúc của Kiếm Thập Phong Tông chủ Tiên Kiếm Tông đương thời, đã bế quan hơn mười năm!


Ông lão liếc nhìn Diệp Huyên, sau đó lại nhìn sang Kiếm Thập Phong: "Vì sao?"

Kiếm Thập Phong cười khổ: "Sư thúc..."

Ông lão gầm lên: "Vì sao?"

Kiếm Thập Phong trầm mặc.

Ông lão nhắm hai mắt lại, mà lúc này, Kiếm Thập Phong đột nhiên nói: "Đan Đăng Phong..."

Đan Đăng Phong!

Ông lão khẽ nhíu mày: "Con có đan Đăng Phong?"

Kiếm Thập Phong gật đầu.

Nghe thế, sắc mặt ông lão sa sầm đi: "Con giao dịch với kẻ nào?"

Kiếm Thập Phong trầm giọng nói: "Nhà họ Hiên Viên!"

Ông lão cả giận nói: "Hồ đồ! Hồ đồ!"

Kiếm Thập Phong nhìn về phía ông lão: "Con đã đến cực hạn rồi, nếu không tiến thêm bước nữa thì sẽ hóa thành cát bụi... Sư điệt không có lựa chọn khác".

Ông lão lắc đầu: "Đây là đang chuốc họa cho Tiên Kiếm Tông!"

Kiếm Thập Phong đang định nói thêm thì đúng lúc này, Diệp Huyên cách đó không xa đã đột nhiên biến mất.