2224: Chuyện Này Không Liên Quan Đến Ông!
Vẻ đẹp của cô gái không thể dùng bất kì ngôn ngữ nào để hình dung, cho dù là khuôn mặt hay vóc người đều hoàn mỹ không hề tì vết.
Kiếm Thập Phong nhìn cô gái, cô gái khẽ mỉm cười, sau đó búng tay một cái, một bình bạch ngọc xuất hiện trước mắt Kiếm Thập Phong.
Kiếm Thập Phong nhìn thoáng qua bình bạch ngọc, trong mắt gã ánh lên tia dã tâm, nhưng chẳng mấy chốc sau, gã lại biến sắc, sau đó nhìn về phía cô gái kia: "Kỳ cô nương, tại sao đan Đăng Phong chỉ có nửa viên?"Cô gái cười nói: "Sau khi xong chuyện, nửa viên kia sẽ vào trong tay ông".
Kiếm Thập Phong nhìn cô gái: "Kỳ cô nương, cô gái sau lưng Diệp Huyên kia rốt cuộc là người phương nào".
Cô gái lắc đầu cười: "Chuyện này không liên quan đến ông!"Kiếm Thập Phong trầm mặc một lát, gã bỗng cầm bình bạch ngọc trả lại cho cô gái kia: "Kỳ cô nương, Tiên Kiếm Tông rút lui".
Cô gái nhìn Kiếm Thập Phong, không nói gì.
Kiếm Thập Phong cười bảo: "Ta muốn đột phá, nhưng nếu phải đánh đổi toàn bộ Tiên Kiếm Tông thì ta không còn muốn nữa".
Cô gái cười khẽ: "Đan Đăng Phong này không có quá mười viên ở đại thế giới Huyền Hoàng, nếu không có nó, Kiếm tông chủ cho dù kì tài ngút trời, cũng khó lòng đột phá được đến Đăng Phong Cảnh".
Kiếm Thập Phong trầm mặc.
Cô gái lại nói: "Kiếm tông chủ hẳn phải biết rõ sự khác nhau của Chí Cảnh và Đăng Phong!"Đăng Phong!Kiếm Thập Phong lắc đầu: "Cái giá phải trả quá lớn! Người sau lưng Diệp Huyên kia, Tiên Kiếm Tông ta không thể đối kháng lại được!"Cô gái cười: "Cái giá quá lớn? Kiếm tông chủ có từng nghĩ rằng, nếu ông đạt đến Đăng Phong Cảnh, ngày sau muốn sáng lập bao nhiêu cái Tiên Kiếm Tông mà không được? Hơn nữa, người sau lưng Diệp Huyên tự chúng ta sẽ đi đối phó, ông sợ cái gì?"Kiếm Thập Phong im lặng một lát, gã nhìn về phía cô gái: "Kết cuộc của Bắc Cảnh Vương!"Cô gái lắc đầu: "Không phải là chúng ta mặc kệ ông ta, mà là do ông ta tự ý đi tìm cô gái váy trắng kia, cuối cùng dẫn đến họa diệt vong, nếu không, cho dù là mười Diệp Huyên cũng không làm gì được ông ta".
Nói đến đây, ả ta nhìn Kiếm Thập Phong: "Kiếm tông chủ, có lẽ cả đời này của ông chỉ có một cơ hội đạt đến Đăng Phong mà thôi.
Tất nhiên, nếu ông thật lòng không muốn, chúng ta cũng không cưỡng cầu!"Kiếm Thập Phong nhìn về phía cô gái: "Kỳ cô nương, tại sao các ngươi không tự mình đến bắt hắn?".
Kỳ cô nương chỉ cười không nói.
Kiếm Thập Phong trầm giọng nói: "Kỳ cô nương, cô gái kia rốt cuộc đã mạnh đến mức độ nào? Thật sự đã đạt đến Vị Tri Cảnh?"
Kỳ cô nương lắc đầu: "Hiện tại thì chí ít phải trên Đăng Phong!"
Kiếm Thập Phong trầm mặc một lát sau rồi hỏi: "Tại sao không phải là Vị Tri?"
Kỳ cô nương cười nói: "Nếu là Vị Tri Cảnh, đối phương hoàn toàn có thể dùng một chiêu kiếm phá nát toàn bộ đại thế giới Huyền Hoàng, mà nàng ta không làm thế, vì sao? Tất nhiên là vì kiêng kị một số tồn tại ở đại thế giới Huyền Hoàng này, nếu cường giả Vị Tri Cảnh xuất hiện ở Tứ Duy, chúng ta không thể không biết, mà mấy lão già kia tất nhiên cũng sẽ nghe tin. Nếu nàng ta không phải Vị Tri Cảnh, chúng ta cần gì phải quá sợ hãi?"
Kiếm Thập Phong nhìn về phía cô gái: "Kỳ cô nương, ta vẫn rất nghi ngờ, bảo vật này rốt cuộc dùng để làm gì?"
Kỳ cô nương cười nói: "Có thể nhờ nó tiến vào Ngũ Duy!"
Tiến vào Ngũ Duy!
Kiếm Thập Phong nhẹ giọng nói: "Quả nhiên..."
Kỳ thực gã đã đoán được một ít, nếu không hấp dẫn đến mức ấy, đám người này chắc chắn sẽ không rảnh mà đi trêu vào cường giả cỡ cô gái váy trắng nọ.
Tiến vào Ngũ Duy, sự mê hoặc này quá lớn. Nhất là một vài người đã đến bình cảnh, họ có lẽ đã chạm đến điểm cuối của Tứ Duy rồi, chỉ cần thêm một bước nữa là sẽ tiến vào Ngũ Duy!
Nói đơn giản hơn, Ngũ Duy chính là ước muốn của bọn họ!
Kỳ cô nương đột nhiên nói: "Kiếm tông chủ đã suy nghĩ kĩ hơn chưa?"
Kiếm Thập Phong nhìn về phía Kỳ cô nương: "Ta cần một viên đan Đăng Phong hoàn chỉnh".
Kỳ cô nương nhìn Kiếm Thập Phong: "Được thôi!"
Vừa dứt lời, ả ta búng tay một cái, một bình bạch ngọc xuất hiện trước mặt Kiếm Thập Phong.
Kiếm Thập Phong nhận lấy bình bạch ngọc, sau đó nhìn về phía bên phải: "Truyền lệnh xuống, tuyên chiến với Bắc Cảnh!"
Kỳ cô nương khẽ mỉm cười rồi xoay người rời đi.
Tiên Kiếm Tông tuyên chiến với Bắc Cảnh!
Tin tức này vừa lan ra, toàn bộ đại thế giới Huyền Hoàng sôi trào!
Diệp Huyên vừa làm chủ Bắc Cảnh, có thể nói chỉ là một thế lực mới quật khởi, mà Tiên Kiếm Tông kia lại là thế lực bản thổ lâu năm ở đại thế giới Huyền Hoàng. Hiện tại, hai thế lực này ngang nhiên tuyên chiến với nhau, điều này có nghĩa là đại thế giới Huyền Hoàng sắp không yên rồi.
Một ít thế lực khác của đại thế giới Huyền Hoàng cũng vô cùng vui vẻ, bởi vì rốt cuộc cũng có người dẫn đầu đi trị Diệp Huyên kia rồi.
Sau khi Bắc Cảnh Vương bị giết, những thế lực nhăm nhe đến địa bàn của Bắc Cảnh tất nhiên không hề ít, thế nhưng vì Diệp Huyên đang làm chủ Bắc Cảnh, khiến bọn họ phải đành lòng từ bỏ miếng thịt mỡ này.
2226: Cứng Đối Cứng!
Nhưng những thế lực bản thổ ở đại thế giới Huyền Hoàng này không tán thành với người ngoại lai như Diệp Huyên, cũng sẽ không bao giờ tán thành. Có điều bọn họ lại không dám trêu vào hắn, dù sao Diệp Huyên đã diệt gọn Bắc Cảnh, hơn nữa còn chiêu thu cả quân đội của Bắc Cảnh.
Mà bây giờ, Tiên Kiếm Tông đã bắt đầu ra tay với Diệp Huyên.
Diệp Huyên và thế lực sau lưng hắn rốt cuộc mạnh đến mức nào, bọn họ sắp được biết rõ rồi.
...
Bắc Cảnh, Thiên Giang Thành.
Ngày hôm đó, một ông lão đeo kiếm sau lưng bỗng xuất hiện ở ngoài Thiên Giang Thành.
Ông lão nhìn cổng thành Thiên Giang Thành, một khắc sau, lão bỗng rút đại kiếm sau lưng ra bổ về phía trước.
Ầm!
Một luồng kiếm khí như nước lũ vỡ đê ồ ạt tuôn ra, trong nháy mắt ấy, cổng thành lập tức sụp đổ, mà luồng kiếm khí kia vẫn không dừng lại, nó thân mang một cỗ sức mạnh cường đại lao vào phía trong thành, thẳng đến vị trí của Diệp Huyên.
Trong điện, Diệp Huyên đang ngồi xếp bằng trên mặt đất bỗng mở choàng hai mắt, một khắc sau, hắn lập tức biến mất.
Ngoài điện, Diệp Huyên nhìn luồng kiếm khí đang lao đến trước mặt mình, hắn không tỏ vẻ gì. Ngay lúc luồng kiếm khí kia chỉ còn cách hắn khoảng chừng một trượng, hắn bỗng rút kiếm ra chém.
Xoẹt!
Luồng kiếm khí kia lập tức bị chiêu kiếm này chém nát.
Mà lúc này, một thanh đại kiếm bỗng lao đến chém xuống đỉnh đầu hắn.
Thanh kiếm kia vừa đến, không gian bốn phía quanh Diệp Huyên lập tức bị chấn nứt thành hình mạng nhện!
Diệp Huyên híp hai mắt lại, không gian xung quanh hắn lập tức khôi phục lại bình thường, một khắc sau, vô số Đại Địa Chi Lực đột nhiên hội tụ lại trong thân thể hắn. Thoáng chốc, Diệp Huyên rút kiếm xông lên quét ngang một đường.
Cứng đối cứng!
Bây giờ thân thể hắn đã là Thần Cảnh, thêm vào Đại Địa Chi Lực, nếu phải cứng đối cứng, hắn chẳng sợ một ai!
Hai kiếm vừa chạm vào nhau.
Ầm!
Một tiếng nổ như sầm rền vang lên, chấn động cả đất trời!
Mà chủ nhân hai thanh kiếm lại điên cuồng thối lui về phía sau!
Sau khi Diệp Huyên lùi lại hơn mười trượng thì ngừng, mà gần như cùng lúc đó, ông lão kia cũng dừng lại.
Ông lão nhìn Diệp Huyên, ánh mắt lão bình tĩnh, tay siết chặt kiếm.
Diệp Huyên không nói nhiều, vô số Đại Địa Chi Lực xung quanh vẫn không ngừng cuồn cuộn hội tụ lại về phía hắn.
Lặng thinh trong nháy mắt.
Xoẹt!
Xoẹt!
2227: Chiêu Kiếm Này Có Thể San Bằng Cả Núi Non!
Cả hai gần như cùng lúc biến mất, trên không lóe lên hai tia kiếm quang.
Sau khi Diệp Huyên lao đến trước mặt ông lão, hắn chém xuống một kiếm, mà thân thể ông lão lại đột nhiên trở nên hư huyễn. Lúc này, kiếm của Diệp Huyên bỗng chốc khựng lại, một khắc sau, hắn nắm kiếm quét ngang ra sau, mà lúc này, một thanh kiếm khác cũng vừa khéo lao đến.
Ầm!
Hai thanh kiếm vừa chạm vào nhau, một tia kiếm quang bộc phát ra, mà lúc này, ông lão kia lại lần nữa biến mất, Diệp Huyên lập tức lùi ra sau một bước, gần như cùng lúc đó, một thanh kiếm sượt ngang qua giữa hàng mày hắn.
Diệp Huyên xoay cổ tay một cái, kiếm trong tay của hắn lấy một góc độ rất quỷ dị lướt ngang qua bụng, lao ra đâm thẳng vào ông lão kia.
Mà lúc này, ông lão nọ đã lui ra ngoài hơn mười trượng!
Ông lão còn chưa kịp rơi xuống đất, một tia kiếm quang bỗng xuất hiện cách giữa hàng mày Diệp Huyên chừng nửa tấc, nhưng tia kiếm quang kia không tài nào tiến lên thêm được nữa, bởi vì kiếm của Diệp Huyên đã chặn ngang nó lại.
Phía xa xa, ông lão lại đột nhiên trở tay cầm kiếm, lão giẫm chân phải một cái, cả người lập tức vọt lên trên đỉnh đầu Diệp Huyên, một khắc sau, hai tay cầm kiếm của lão dồn lực chém thẳng xuống dưới.
Chiêu kiếm này có thể san bằng cả núi non!
Lúc này đây, Diệp Huyên không lấy cứng đối cứng đỡ lấy chiêu kiếm này, trong tích tắc ông lão biến mất đó, hắn đã lui về sau mấy trượng!
Chiêu kiếm của ông lão thất bại, nhưng kiếm thế ẩn chứa trong đó vẫn khiến Diệp Huyên bị chấn lui mấy chục trượng.
Diệp Huyên vừa mới dừng lại, tay phải hắn nhẹ nhàng vung lên.
Vù!
Một tiếng kiếm ngân vang vọng khắp đất trời, một khắc sau, từng thanh phi kiếm bỗng lao đến chém vào ông lão kia như vũ bão.
Ông lão cầm kiếm chặn ngang liên tục.
Ầm ầm ầm ầm!
Từng tiếng nổ không ngừng vang lên, mà bản thân ông lão kia cũng liên tục thối lui lại, chỉ chốc lát đã lui ra ngoài hơn trăm trượng!
Đúng lúc này, ông lão đột nhiên giẫm chân phải xuống, một khắc sau, lão cầm kiếm quét ngang: "Tàn Nguyệt!"
Vừa dứt lời, một luồng kiếm quang như trăng tàn bỗng b ắn ra từ trên lưỡi kiếm của lão!
Ầm!
Những phi kiếm kia của Diệp Huyên lập tức bị chém nát!
Diệp Huyên đứng tại chỗ, trường kiếm trong tay chĩa lệch xuống mặt đất.
Kiếm này không phải kiếm Thiên Tru, chỉ là một thanh kiếm Đạo Cảnh bình thường!