2164: Đây Là Chỗ Mà Hắn Không Hiểu Được
Bắc Cảnh Vương đột nhiên cười nói: “Vua thua thằng liều? Ngươi đúng là quá ngây thơ.
Diệp Huyên, bổn vương hỏi ngươi, dù liều mạng, sao vũ trụ hỗn độn của ngươi có thể địch lại Bắc Cảnh chúng ta chứ?”Diệp Huyên cười: “Liều cũng chết, mà không liều cũng chết, vậy vì sao lại không liều.
Ngươi thử nói xem?”Bắc Cảnh Vương nhìn Diệp Huyên: “Bổn vương đã từng cho ngươi cơ hội chọn sống, nhưng đáng tiếc ngươi lại từ bỏ”.Diệp Huyên phủi bụi trước ngực mình: “Ta thà chết đứng chứng không sống quỳ!”Bắc Cảnh Vương khẽ gật đầu: “Có ngạo cốt của kiếm tu đấy! Không tồi!”Dứt lời, ông ta lại nhìn Diệp Huyên: “Ngươi yên tâm, chờ chúng ta giải quyết xong người phía sau ngươi, thì ngươi sẽ được chết đứng đúng như ý nguyện”.Diệp Huyên nhắm hai mắt: “Người phía sau ta?”Bắc Cảnh Vương cười nói: “Không phải là cô gái váy trắng kia sao?”Diệp Huyên sầm mặt: “Các ngươi muốn nhằm vào nàng ấy?”Bắc Cảnh Vương khẽ nói: “Nàng ta không chết, lòng ta khó yên!”Diệp Huyên đột nhiên gằn giọng: “Ai làm người nấy chịu, ngươi có bản lĩnh thì tới tìm ta đây này, tìm nàng ấy làm gì? Việc này không hề liên quan gì tới nàng ấy, các ngươi đừng hòng nhằm vào nàng.
Muốn thì cứ nhằm vào ta đây!”…Bắc Cảnh Vương nhìn Diệp Huyên: “Diệp Huyên, thực ra, ngươi rất hy vọng chúng ta đi tìm nàng ấy, có đúng không?”Vẻ mặt Diệp Huyên khôi phục lại vẻ bình tĩnh: “Ngươi đoán thử!”Bắc Cảnh Vương cười nói: “Xem ra, ngươi rất tin tưởng thực lực đối phương, đáng tiếc, ngươi lại xem nhẹ bản vương và Bắc Cảnh”.Diệp Huyên lắc đầu: “Ta không hề xem nhẹ các ngươi, thật.
Ta cũng biết, các ngươi so với ta tưởng tượng thì còn mạnh hơn rất rất nhiều.
Chẳng qua…”Nói đến đây, hắn nhìn Bắc Cảnh Vương: “Chuyện ta không hiểu là tại sao các ngươi phải nhằm vào nàng ta? Mục tiêu của các ngươi không phải chí bảo Ngũ Duy kia và vũ trụ hỗn độn sao?”Đây là chỗ mà hắn không hiểu được.Tại sao phải nhắm vào cô gái váy trắng?Bắc Cảnh Vương nhìn Diệp Huyên: “Ngươi còn không hiểu sao? Bản thân ngươi vốn không hề mang lại sự uy hiếp nào cho chúng ta cả, người sau lưng ngươi mới nguy hiểm, có hiểu chưa?”Diệp Huyên trầm giọng: “Ta không có sức uy hiếp? Khinh thường người ta vậy sao?”Bắc Cảnh Vương nhìn Diệp Huyên: “Sức uy hiếp của ngươi là tương lai, còn sức uy hiếp của cô gái sau lưng ngươi kia chính là hiện tại”.Diệp Huyên nhìn Bắc Cảnh Vương: “Các ngươi biết thực lực của nàng ấy sao?”.
Bắc Cảnh Vương nói: “Ngươi biết thực lực của chúng ta không?”
Diệp Huyền im lặng một lúc, sau lại nói: “Chúc các ngươi may mắn!”
Nói rồi hắn quay người rời đi.
Đột nhiên Bắc Cảnh Vương lên tiếng: “Diệp Huyên, ngươi hoàn toàn không biết gì về thực lực của đại thế giới Huyền Hoàng, không bao lâu nữa, ngươi sẽ phát hiện sự chống đối bây giờ của ngươi lại ngây thơ và nực cười đến thế nào!”
Diệp Huyên dừng bước, nhẹ giọng nói: “Các ngươi cố lên!”
Nói xong, hắn biến mất nơi xa chân trời.
Sau lưng Diệp Huyên, Bắc Cảnh Vương khẽ nói: “Truyền lệnh xuống, toàn bộ mọi người đến tinh không vũ trụ hỗn độn tập hợp”.
Nói xong, ông ta quay người rời đi.
Rất nhanh chóng, chiếc tàu lớn bắt đầu tiến về phía trước, mục tiên là vũ trụ hỗn độn.
Ở cuối tinh không xa xôi, Diệp Huyên dừng lại, hắn chậm rãi nhắm hai mắt: “A Việt cô nương, thực lực người vừa nãy thế nào?”
Một lúc sau, A Việt nói: “Ngươi không thể chống lại!”
Diệp Huyên khẽ gật đầu: “So với cô gái váy trắng kia thì sao?”
A Việt trầm mặc.
Diệp Huyên khẽ nhíu mày: “Thế nào, so với cô gái váy trắng còn mạnh hơn sao?”
Đột nhiên A Việt nói: “Tại sao ngươi phải so sánh ông ta với cô gái áo trắng? Bọn họ có thể so sánh sao? Cô gái váy trắng kia đã là vô địch rồi có biết không?”
Vô địch…
Vẻ mặt Diệp Huyên cứng đờ: “Cái này… Vô địch?”
A Việt lạnh giọng nói: “Có lẽ nàng ta không phải người đứng đầu, nhưng ít nhất trong Tứ Duy thì chắc chắn không ai có thể đánh bại nàng ta”.
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Mạnh như vậy sao?”
A Việt lạnh giọng: “Nàng ta không phải mạnh, nàng ta là vô địch, mạnh đến khó tin!”
Diệp Huyên: “…”
A Việt lại nói: “Bọn họ muốn đi tìm nàng ta?”
Diệp Huyên gật đầu: “Ý của Bắc Cảnh Vương này là sự uy hiếp của nàng ta rất lớn, vì vậy muốn giải quyết nàng ta trước, sau đó lại giải quyết ta”.
A Việt im lặng một lúc, sau đó nói: “Người của vũ trụ Tứ Duy đều ngu xuẩn như vậy sao?”
Diệp Huyên: “…”
2166: Đi Vào Trong Mơ!
A Việt lạnh giọng đáp: “Ngươi đánh được người vừa nãy không?”
Diệp Huyên trầm mặc.
Công bằng mà nói thì hắn đúng là đánh không lại!
Đột nhiên A Việt nói: “Nâng cao thực lực đi! Ngươi bây giờ so với cao thủ đỉnh cao nhất của vũ trụ Tứ Duy này vẫn còn khoảng cách không hề nhỏ. Đúng lúc, bọn họ muốn đi tìm cô gái váy trắng kia, đây chính là cơ hội của ngươi”.
Diệp Huyên thấp giọng nói: “A Việt cô nương, bây giờ ta nên nâng cao một chút, thế nào?”
A Việt im lặng một lúc, sau đó nói: “Đạo tắc Mộng!”
Đạo tắc Mộng?
Diệp Huyên vui mừng trong lòng: “A Việt cô nương, rốt cuộc đạo tắc Mộng này phải vận dụng thế nào thì mới có thể phát huy toàn bộ uy lực của nó?”
Đạo tắc Mộng có thể nói là đạo tắc kỳ lạ nhất trong số những đạo tắc mà hắn đang sở hữu hiện tại, đáng tiếc là hắn vẫn không thể phát huy được toàn bộ uy lực!
A Việt nói: “Nếu như ngươi muốn dùng nó tốt thì bắt buộc phải đi vào trong mơ!”
Đi vào trong mơ!
Diệp Huyên thấp giọng: “Là đi vào trong giấc mơ của ta hay là vào trong giấc mơ của người khác?”
A Việt nói: “Trong giấc mơ của ngươi!”
Diệp Huyên khẽ nhíu mày: “A Việt cô nương, ta đi vào trong mộng của ta… Có tác dụng gì sao?”
A Việt nói: “Tìm một chỗ nào đó, nghe theo chỉ thị ta!”
Diệp Huyên gật đầu, sau đó biến mất khỏi chỗ đó.
Ước chừng một canh giờ sau, Diệp Huyên quay lại tinh không vũ trụ hỗn độn, hắn tìm đến một nơi yên tĩnh, sau đó ngồi xếp bằng xuống: “A Việt cô nương, cô nói đi!”
A Việt nói: “Kích hoạt nó!”
Nghe vậy, Diệp Huyên liền kích hoạt đạo tắc Mộng, rất nhanh sau đó, đạo tắc Mộng đã xuất hiện giữa lông mày hắn.
A Việt nói: “Tiểu Mộng, đưa hắn đi vào cảnh trong mơ!”
Vừa dứt lời, đột nhiên đạo tắc Mộng rung lên, ngay sau đó một luồng sáng trắng lập tức bao trùm lấy Diệp Huyên.
Cả cơ thể Diệp Huyên cứng ngắc, ngay sau đó hắn chậm rãi nhắm mắt lại.
Đây là một vùng thế giới trắng xoá, Diệp Huyên đứng ở một nơi trên mặt sông, hắn ngơ ngác nhìn khắp xung quanh: “A Việt cô nương, đây là cảnh mộng sao?”
A Việt lạnh giọng đáp: “Lúc ngươi ở trong mộng thì biết được bản thân mình đang nằm mơ sao?”
Diệp Huyên trầm mặc.
A Việt lại nói: “Đây là thế giới trong mộng của nó, mà nó có thể dễ dàng đi vào thế giới trong mộng của người khác, cũng có nghĩa là ngươi có thể đi vào trong mộng của người khác”.
2167: Nhất Kiếm Vô Lượng!
Diệp Huyên thấp giọng nói: “Ta đi vào trong mộng của người khác…Sau đó thì sao?”
A Việt nói: “Sau đó thì giết người!”
Diệp Huyên hỏi: “Giết người ở trong mộng… Có tác dụng sao?”
A Việt nói: “Nếu không có tác dụng thì nó cũng không được chủ nhân giữ lại trong tháp này rồi. Chỗ đáng sợ nhất của nó chính là có thể khiến ngươi âm thầm lặng lẽ đi vào trong mộng của người khác, một khi đã đi vào thì ngươi có thể gi3t chết đối phương ở ngay trong giấc mơ của đối phương!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Gi3t chết đối phương ở trong giấc mơ của đối phương với gi3t chết đối phương trong hiện thực thì có gì khác nhau sao?”
A Việt nói: “Khác biệt rất lớn, bởi vì kẻ đó đang nằm mơ mà ngươi thì lại tỉnh, đây chính là khác biệt. Hơn nữa, khi ở trong mộng, thực lực của đối phương rất lộn xộn, có thể sẽ mang thân phận khác, thậm chí là một đứa trẻ… Thực lực của đối phương là căn cứ để xác định thân phận của đối phương ở trong mộng, mà thực lực của ngươi lại là thực lực thật sự ngoài thực tế của ngươi. Vì vậy, ở trong mộng của đối phương ngươi sẽ có lợi thế rất lớn”.
Diệp Huyền thấp giọng nói: “Có khuyết điểm gì hay không?”
A Việt nói: “Có, muốn cưỡng ép đi vào trong mộng của người khác thì cần phải tiêu hao rất nhiều tinh thần lực, với thần hồn của ngươi hiện tại thì một ngày, ngươi chỉ có thể vào trong mộng nhiều nhất là một lần. Hơn nữa cho dù là đi vào một lần thì cũng khiến ngươi phải tiêu hao khá nhiều, vì vậy đối với một cao thủ bình thường thì đừng dùng đến đạo tắc Mộng”.
Diệp Huyên nói: “A Việt cô nương, với kiểu có thần hồn vô cùng mạnh có phải là có thể chống lại được đạo tắc Mộng không?”
A Việt nói: “Đúng vậy! Kiểu vô cùng mạnh đó, giống như Bắc Cảnh Vương gì đó ngươi vừa mới gặp lúc nãy, với thần hồn hiện tại của người thì không cách nào đi vào được cảnh trong mơ của đối phương, mà cho dù có vào được, ngươi cũng chưa chắc có thể giết được đối phương, bởi vì thực lực của ngươi và đối phương cách biệt rất lớn!”
Diệp Huyên trầm giọng: “A Việt cô nương, ta với đối phương rốt cuộc là chênh lệch đến mức nào?”
A Việt nói: “Nếu như không có Nhất Kiếm Vô Lượng và tháp này, thì ngay cả phân thân của đối phương ngươi cũng đánh không được! Đương nhiên, nếu là có Nhất Kiếm Vô Lượng, ngươi vẫn có thể đánh một trận với đối phương, dù sao thì kiếm kỹ này của ngươi là cảnh giới Vô Thị”.
Nhất Kiếm Vô Lượng!
Diệp Huyên khẽ nói: “A Việt cô nương, cô biết tầng thứ tám giam giữ cái gì không?”
A Việt trầm mặc.
Diệp Huyên hỏi: “Không thể nói sao?”
A Việt lên tiếng: “Ta không biết nơi đó giam giữ cái gì, nhưng cái tháp nát này có lẽ là biết!”
Lúc này, tháp Giới Ngục lại rung lên.
Diệp Huyên vội hỏi: “Tiểu Linh Nhi, nó nói gì?”
Tiểu Linh Nhi nói: “Nó nói, đưa chúng ta đi Ngũ Duy trồng linh quả!”
Tháp Giới Ngục: “…”
Vẻ mặt Diệp Huyên u ám: “Tiểu nha đầu, ngươi đủ rồi đấy!”