2108: Lớp Màn Ánh Sáng Bị Rách Toạc!
Tiết Tịnh Phi nhìn Diệp Huyên: “Nếu đến vũ trụ hỗn độn, Âm Dương Tông sẵn sàng cùng sống cùng chết với vũ trụ hỗn độn!”Giữa chết trận và chịu nhục, đương nhiên họ sẽ chọn chết trận!Vì họ biết, một khi rơi vào tay Liêu Nguyên Tông, có thể họ sẽ sống không bằng chết!Diệp Huyên gật đầu: “Cô cho người chuẩn bị trước đi, đợi người của ta đến, chúng ta sẽ xuất phát”.
Tiết Tịnh Phi lưỡng lự một lúc rồi nói: “E rằng người Liêu Nguyên đã sắp đến rồi! ”Diệp Huyên nhìn Tiết Tịnh Phi, không trả lời.
Tiết Tịnh Phi tạm dừng, sau đó hỏi: “Diệp thành chủ có yêu cầu nào khác không?”Diệp Huyên lắc đầu cười: “Tiết cô nương, khi nào cô hiểu rồi nói sau!”Tiết Tịnh Phi nhìn Diệp Huyên, đang định nói thì một cô gái vội vã đi vào: “Tông chủ! Có người ở bên ngoài phá trận pháp!”Tiết Tịnh Phi đang định nói thì Diệp Huyên lên tiếng: “Để ta đi cho! Cô tập hợp người của Âm Dương Tông, lúc đó người của ta đến, chúng ta sẽ đi ngay!”Nói xong, hắn nhìn cô gái trước mặt: “Dẫn ta đi!”Cô gái nhìn Diệp Huyên rồi lại nhìn Tiết Tịnh Phi, nàng ta khẽ gật đầu.
Cô gái nói: “Diệp thành chủ, mời!”Diệp Huyên nhìn sang Triệu Mục: “Cô ở đây đi!Dứt lời, hắn cùng cô gái quay lưng rời đi.
Triệu Mục cũng không ở lại mà đi theo! Diệp Huyên không còn cách nào khác, đành để nàng ấy đi theo.
Một lát sau, Diệp Huyên đi ra trước sơn môn của Âm Dương Tông, cách đó không xa có một lớp màn ánh sáng rất mỏng, bên ngoài là một vùng thảo nguyên.
Lúc này, một người đàn ông áo bào trắng xuất hiện bên ngoài lớp màn.
Khi thấy người này, Diệp Huyên lập tức ngẩn người.
Người này chính là Phó tông chủ Liêu Nguyên Tông hắn vừa gặp mới đây không lâu!Người đàn ông áo bào trắng bỗng nghiêng người, bên cạnh ông ta xuất hiện một ông lão xuất hiện.
Ông lão cầm la bàn màu đen, lẩm nhẩm vài câu, ngay sau đó chiếc la bàn bắt đầu quay cuồng, lớp màn ánh sáng trước mặt Diệp Huyên chợt mờ đi!Thấy thế, khoé miệng người đàn ông áo bào trắng khẽ nhếch lên: “Âm Dương Tông!”Sau vài giây.
Ầm!Lớp màn ánh sáng bị rách toạc!.
Âm Dương Tông lập tức hiện ra trước mặt người đàn ông áo bào trắng, ông ta cười ha hả, nhưng nụ cười của ông ta rất nhanh đã cứng đờ, bởi vì ông ta nhìn thấy Diệp Huyên!
Khi nhìn thấy Diệp Huyên, nụ cười trên mặt ông ta dần lạnh đi: “Diệp Huyên, sao ngươi lại ở đây?”
Diệp Huyên cười nói: “Thì ra là Phó tông chủ Liêu Nguyên Tông, thật trùng hợp!”
Người đàn ông áo bào trắng nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Diệp Huyên, Âm Dương Tông này, Liêu Nguyên Tông ta nhất định phải chiếm được!”
Diệp Huyên cười hỏi: “Ông đang khiêu khích ta sao?”
Người đàn ông áo bào trắng siết chặt tay, đằng sau ông ta có khoảng hơn trăm người xuất hiện từ lúc nào không biết, tất cả đều là cao thủ Liêu Nguyên Tông!
Diệp Huyên nhếch mép cười: “Người nhiều thì lợi hại lắm à?”
Người đàn ông áo bào trắng trầm giọng nói: “Diệp thành chủ, chúng ta không hề có ý định làm kẻ thù với ngươi, mục tiêu của chúng ta chỉ là Âm Dương Tông”.
Diệp Huyên bật cười: “Vậy thì ngại quá, hiện tại Âm Dương Tông đã sáp nhập vào Thần Quốc, họ đã là người của Thần Quốc”.
Người đàn ông áo bào trắng nheo mắt: “Xem ra Diệp thành chủ nhất định phải can thiệp vào chuyện này”.
Diệp Huyên đang định đáp lời, lúc này Tiết Tịnh Phi đột nhiên bước ra nhìn người đàn ông áo bào trắng: “Âm Dương Tông đã sáp nhập vào Thần Quốc, bây giờ chúng ta sẽ chuyển đến vũ trụ hỗn độn”.
Người đàn ông áo bào trắng cười gằn: “Tiết Tịnh Phi, ngươi cảm thấy có khả năng à?”
Nói tới đây, ông ta nổi giận chỉ vào Diệp Huyên: “Ngươi nghĩ hắn có thể bảo vệ được các ngươi sao? Mơ đi, cô...”
Keng!
Một tiếng kiếm reo bỗng vang vọng.
Roẹt!
Người đàn ông áo bào trắng chưa kịp phản ứng thì cánh tay phải của ông ta đã bay thẳng ra ngoài.
Tất cả mọi người kinh hãi!
Ông ta nhìn Diệp Huyên, vừa bất ngờ vừa sợ hãi: “Ngươi...”
Diệp Huyên nhìn người đàn ông áo bào trắng: “Ông nên tôn trọng ta!”
Ông ta gằn giọng: “Diệp Huyên, ngươi...”
Một tia kiếm quang chợt loé.
Roẹt!
2110: Ta Phải Bảo Vệ Cho Bằng Được!”
Ở phía xa, Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn lên không trung: “Tông chủ vẫn chưa chịu xuất hiện sao?”
Sau một lúc yên lặng, một ông lão xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.
Tiết Tịnh Phi đứng bên cạnh Diệp Huyên trầm giọng lên tiếng: “Mạc Sơn Hành, Tông chủ Liêu Nguyên Tông”.
Mạc Sơn Hành nhìn Diệp Huyên, mặt không chút cảm xúc: “Diệp thành chủ, tay ngươi duỗi hơi dài rồi đó”.
Diệp Huyên cười đáp: “Ta cứ tưởng ông sẽ không xuất hiện!”
Mạc Sơn Hành hờ hững tiếp lời: “Diệp thành chủ, Liêu Nguyên Tông không thù không oán và cũng không muốn kết thù với các ngươi!”
Diệp Huyên cười nhạt: “Ta cũng không muốn dây dưa với các ông, nhưng Âm Dương Tông phải đi theo ta”.
Mạc Sơn Hành nhìn Diệp Huyên: “Âm Dương Tông này, Liêu Nguyên Tông nhất định phải chiếm được! Không ai có thể bảo vệ được chúng! Đây là thái độ của Liêu Nguyên Tông ta!”
Diệp Huyên cười hỏi: “Xem ra chúng ta cần phải luận bàn rồi?”
Mạc Sơn Hành gật đầu: “Lão phu cũng muốn xem thử Diệp thành chủ yêu nghiệt cỡ nào!”
Dứt lời, đằng sau ông ta bỗng xuất hiện hai mươi người!
Tổng cộng một trăm hai mươi người!
Hơi thở của một trăm hai mươi người này đều rất mạnh, trong đó có mười sáu cao thủ Đế Cảnh, cao thủ Thần Cảnh cũng có sáu người!
Còn Mạc Sơn Hành thì sâu không lường được!
Mạc Sơn Hành nhìn Diệp Huyên: “Trừ phi Diệp thành chủ có thể giết ta bằng một chiêu, nếu không người của ta sẽ đưa tất cả nữ tử Âm Dương Tông đi”.
Diệp Huyên cười hỏi: “Thử xem?”
Nói xong, hắn đột nhiên chém nhanh về trước!
Mạc Sơn Hành nheo mắt, vung tay áo lên, một lực lượng mạnh mẽ chấn ra như thuỷ triều, trong nháy mắt, không gian xung quanh như sôi trào.
Kiếm của Diệp Huyên tới!
Ầm!
Chỉ trong tích tắc, Mạc Sơn Hành bị chém lùi lại mấy trăm trượng!
Thấy vậy, vẻ mặt của các cao thủ Liêu Nguyên Tông lập tức trở nên khó coi.
Ở phía xa, sắc mặt Mạc Sơn Hành cũng trở nên tối tăm, thực lực của Diệp Huyên còn mạnh hơn ông ta tưởng!
Diệp Huyên nhìn Mạc Sơn Hành: “Âm Dương Tông này, ta phải bảo vệ cho bằng được!”
Dứt lời, hắn cầm trường kiếm chỉ lệch xuống đất.
Keng!
Kiếm Thiên Tru run dữ dội, một tiếng kiếm reo chấn động cả chân trời.
2111: Người Chấp Pháp!
Mạc Sơn Hành nhìn Diệp Huyên, mặt mũi dần trở nên dữ tợn: “Diệp Huyên, lão phu nói cho ngươi biết, đây là vũ trụ Hạo Hãn, dù ngươi có là rồng cũng phải ngã xuống cho lão phu!”
Nói xong, ông ta vung tay phải lên, hai tàn ảnh lao thẳng về phía Diệp Huyên.
Hai cao thủ Thần Cảnh, cộng thêm Mạc Sơn Hành cùng xông lên, tổng cộng là ba cao thủ Thần Cảnh!
Không đúng, Mạc Sơn Hành là cao thủ Thần Cảnh đỉnh cao!
Ngay khi ba người lao ra, các cao thủ Liêu Nguyên Tông còn lại cũng đồng thời ra tay.
Hiển nhiên mục đích của ba người Mạc Sơn Hành là giữ chân Diệp Huyên.
Cách đó xa xa, Diệp Huyên không cảm xúc: “Coi thường chúng ta ít người sao?”
Nói xong, hắn vung tay phải lên, sáu Ma Thi xuất hiện trước mặt hắn.
Sáu Ma Thi cấp Thần Cảnh!
Khi chúng xuất hiện, Mạc Sơn Hành lập tức biến sắc, cùng lúc đó, chín thanh kiếm cũng xuất hiện trên đầu các cao thủ Liêu Nguyên Tông.
Kiếm trận!
Khi chín thanh kiếm này xuất hiện, một tấm kiếm quang bao phủ lấy các cao thủ Liêu Nguyên Tông.
Ngay sau đó, lần lượt từng tiếng hét thảm thiết vang lên.
Thấy thế, vẻ mặt Mạc Sơn Hành trở nên rất đáng sợ: “Diệp Huyên!”
Dứt lời, ông ta lấy một miếng lệnh tiễn ném ra ngoài.
Ầm!
Miếng lệnh tiễn phóng lên cao, làm chấn động cả chân trời.
Sau vài giây, hơn mười hơi thở mạnh mẽ ập tới từ chân trời!
Tiết Tịnh Phi sau lưng Diệp Huyên trầm giọng nói: “Là người chấp pháp của Liêu Nguyên Tông!”
Người chấp pháp!
Diệp Huyên nhìn về phía mười mấy người kia, không thể không nói hơi thở của họ rất mạnh, hơn nữa tất cả đều là cao thủ Đế Cảnh!
Diệp Huyên đang định ra tay thì chân trời bỗng chấn động, ngay sau đó có vài người áo đen xuất hiện xung quanh nhóm cao thủ Liêu Nguyên Tông. Khi họ xuất hiện, đầu của các cao thủ Liêu Nguyên Tông lần lượt bay ra ngoài.
Ám Vệ!
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, một nghìn người đang lao xuống từ nơi đó!
Khí thế của họ mạnh hơn các cao thủ Liêu Nguyên Tông không chỉ một chút!
Thần Võ quân!