2096: Lá Chắn Cuối Cùng!
Đi Ngũ Duy?Diệp Huyên cười hỏi: “Tới Ngũ Duy làm gì?”Tiểu Linh Nhi trả lời: “Nó bảo tới Ngũ Duy trồng linh quả!”Diệp Huyên: “! ”Tháp Giới Ngục: “! ”Lúc này tháp Giới Ngục bỗng xuất hiện trước mặt Tiểu Linh Nhi, nó run rẩy nhìn cô bé như đang phản đối.
Tiểu Linh Nhi vẫy tay phải, thanh kiếm trên đỉnh tháp bay vào tay cô bé, cô bé nhìn tháp Giới Ngục: “Ngươi có vấn đề gì sao?”Tháp Giới Ngục im lặng một lúc, sau đó vội vàng lắc đầu tỏ ý không có vấn đề.
Tiểu Linh Nhi nói tiếp: “Nếu ngươi có vấn đề gì thì có thể nói, ta không phải linh ăn nói vô lí!”Tháp Giới Ngục: “! ”Nhìn Tiểu Linh Nhi và tháp Giới Ngục, Diệp Huyên lắc đầu cười, sau đó đứng dậy nhìn Triệu Mục: “Triệu cô nương, chúng ta đi thôi!”Triệu Mục gật đầu.
Nhưng lúc này, Thượng Quan Tiên Nhi đột nhiên đi tới, nàng ấy nhìn Triệu Mục rồi nhìn sang Diệp Huyên: “Bây giờ về Trật Tự Thành luôn sao?”Diệp Huyên lắc đầu: “Không về!”Thượng Quan Tiên Nhi nhìn Diệp Huyên: “Sao vậy?”Diệp Huyên đáp: “Bởi vì người của đại thế giới Huyền Hoàng chắc chắn sẽ đến nữa!”Sau đó hắn nhìn lướt qua tinh không bốn phía: “Từ giờ trở đi, nơi này sẽ là lá chắn cuối cùng của vũ trụ hỗn độn chúng ta!”Lá chắn cuối cùng!Thượng Quan Tiên Nhi im lặng.
Nơi đây tập trung hầu hết tất cả các cao thủ hàng đầu của vũ trụ hỗn độn.
Nếu nó thua trận, điều này cũng có nghĩa là vũ trụ hỗn độn sẽ bị rơi vào tay giặc.
Diệp Huyên đột nhiên nói: “Bảo Tông chủ Thiên Cơ Tông tới gặp ta!”Thượng Quan Tiên Nhi khẽ gật đầu, lặng lẽ ra ngoài.
Không lâu sau, Tông chủ Thiên Cơ Tông đến gặp Diệp Huyên, hắn hỏi: “Có tin tức của Tiểu Thất chưa?”Tông chủ Thiên Cơ Tông lắc đầu: “Tạm thời vẫn chưa, nhưng người của chúng ta đã bắt đầu tìm từ Thiên Môn, mong là sẽ có tin tốt!”Diệp Huyên gật đầu, lại hỏi: “Cách vũ trụ hỗn độn chúng ta gần nhất là vũ trụ nào? Chỉ những nơi chưa bị diệt vong!”Ông ta trầm giọng đáp: “Vũ trụ Hạo Hãn, họ cách chúng ta khá xa, sở dĩ họ chưa lọt vào tầm ngắm của đại thế giới Huyền Hoàng là vì chúng ta gần Huyền Hoàng hơn.
Nếu chúng ta bị diệt vong, mục tiêu tiếp theo của đại thế giới Huyền Hoàng nhất định sẽ là họ”.
Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Ta sẽ tới vũ trụ Hạo Hãn một chuyến!”.
Tông chủ Thiên Cơ Tông nhìn Diệp Huyên: “Thần chủ muốn liên minh với họ sao?”
Diệp Huyên gật đầu: “Tuy chúng ta phải dựa vào chính mình, nhưng có thể lôi kéo được vài người giúp đỡ cũng tốt”.
Tông chủ Thiên Cơ Tông do dự, sau đó nhắc nhở: “Vũ trụ Hạo Hãn khá phức tạp”.
Diệp Huyên hỏi: “Phức tạp thế nào?”
Ông ta nặng nề trả lời: “Vũ trụ Hạo Hãn không phải nơi đã được thống nhất, thế lực rắc rối phức tạp. Ở vũ trụ Hạo Hãn có một tông môn tên là Liêu Nguyên Tông, đây là thế lực mạnh nhất, nhiều người nhất, nhưng người của họ như chó dại, đến đâu cũng cướp của giết người, làm cho nơi đó trở nên rất hỗn loạn, vì vậy...”
Nói xong, ông ta lắc đầu: “Rất khó để liên minh với họ”.
Diệp Huyên im lặng một lát, sau đó nói: “Dù sao cũng phải thử xem”.
Tông chủ Thiên Cơ Tông gật đầu: “Nếu có thể thuyết phục họ cùng chúng ta chống lại đại thế giới Huyền Hoàng tất nhiên là chuyện tốt, nhưng Thần chủ phải cẩn thận trong chuyến đi này, ở đó cũng có cao thủ, đặc biệt là Liêu Nguyên Tông, đây không phải người lương thiện đâu”.
Diệp Huyên gật đầu: “Ta tới tìm họ để hợp tác chứ không phải gây sự”.
Lúc này Thượng Quan Tiên Nhi lên tiếng: “Có cần ta đi cùng ngài không?”
Diệp Huyên lắc đầu: “Thần Quốc còn rất nhiều việc cần cô phụ trách”.
Sau đó hắn nhìn sang Triệu Mục: “Triệu cô nương, cô có rảnh không? Nếu rảnh thì đi cùng ta một chuyến!”
Triệu Mục đang định trả lời thì Diệp Huyên đã cười bảo: “Ta biết cô rảnh mà, chúng ta đi thôi!”
Triệu Mục: “...”
Sau khi đến gặp Tông chủ Thiên Cơ Tông hỏi đường đi vũ trụ Hạo Hãn, Diệp Huyên liền dẫn Triệu Mục lên đường!
Lần này Diệp Huyên không lái tàu Đế Tinh, mà là cưỡi cự long hoàng kim!
Tốc độ của cự long hoàng kim không nhanh bằng tàu Đế Tinh nhưng nó ngầu!
Diệp Huyên lẳng lặng đứng trên lưng cự long hoàng kim, bên cạnh hắn không xa là Triệu Mục.
Vũ trụ Hạo Hãn!
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn về phía tinh không xa xăm: “Mong là đám người đại thế giới Huyền Hoàng sẽ không tới quá nhanh...”
Thứ hắn cần nhất bây giờ là thời gian!
Sau khoảng một canh giờ, Diệp Huyên và Triệu Mục tiến vào vũ trụ Hạo Hãn. Diệp Huyên cảm nhận chung quanh, mức dồi dào của linh khí trong vũ trụ này loãng hơn vũ trụ hỗn độn.
2098: “Thần Chủ Vũ Trụ Hỗn Độn!”
Vào lúc này, một hơi thở mạnh mẽ chợt xuất hiện từ nơi xa, ngay sau đó một người đàn ông áo đen xuất hiện phía trước Diệp Huyên và Triệu Mục không xa.
Diệp Huyên đang định lên tiếng, hắn ta đã nhìn Triệu Mục, khoé miệng khẽ nhếch: “Nữ nhân này thật đẹp!”
Diệp Huyên cau mày, hơi thở của người trước mặt không yếu, tuy chưa tới Đế Cảnh nhưng cũng là Thiên Đạo Cảnh đỉnh cao, cao thủ cấp bậc này không nên có tính cách như thế được!
Diệp Huyên đang định nói thì người đàn ông áo đen nhìn sang hắn: “Nữ nhân này của ngươi, ta muốn! Ta...”
Một thanh kiếm xuyên thủng qua giữa lông mày hắn ta.
Hắn ta trợn mắt lên: “Ta là người của Liêu Nguyên... Ngươi dám...”
Diệp Huyên lại giơ tay chém một nhát.
Roẹt!
Đầu hắn ta bay thẳng ra ngoài!
Diệp Huyên nhìn cái đầu kia, nói khẽ: “Ông còn là Thần chủ của Thần Quốc đây này, ông đã kiêu ngạo chưa?”
Nhìn cái đầu của thanh niên rơi xuống trước mặt, Diệp Huyên yên lặng.
Hắn biết, chuyến đi này sẽ không được suôn sẻ!
Lúc này, một tàn ảnh lướt tới từ phía xa.
Diệp Huyên nhíu mày, một luồng kiếm thế mạnh mẽ cuộn trào ra khỏi cơ thể hắn.
Oành!
Luồng kiếm thế này lập tức buộc tàn ảnh kia phải dừng lại tại chỗ!
Tàn ảnh tản đi, một người đàn ông xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.
Người đàn ông mặc trường bào đen, trước ngực trái được khắc hai chữ “Liêu Nguyên” nhỏ màu đen.
Liêu Nguyên!
Người đàn ông nhìn Diệp Huyên: “Kiếm Thần!”
Diệp Huyên mặt không cảm xúc: “Diệp Huyên, Thần chủ Thần Quốc vũ trụ hỗn độn, muốn gặp Tông chủ Liêu Nguyên Tông của các ngươi”.
Người đàn ông nheo mắt lại: “Thần chủ vũ trụ hỗn độn!”
Hắn ta vừa quan sát Diệp Huyên, vừa cười khẩy: “Ngươi là Thần chủ của vũ trụ hỗn độn?”
Diệp Huyên lạnh nhạt hỏi: “Ngươi muốn chết đúng không?”
Vẻ mặt của người đàn ông trở nên dữ tợn, hắn ta đang định nói thì một thanh phi kiếm gí vào giữa lông mày hắn ta.
2099: Người Nào Mạnh Người Đó Là Vua!
Lúc này, một tia kiếm quang chém vào vai người đàn ông.
Roẹt!
Cánh tay phải của hắn ta lập tức rơi xuống!
Diệp Huyên bước tới trước mặt người đàn ông: “Liêu Nguyên Tông của ngươi ở đâu?”
Hắn ta nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên: “Đây không phải vũ trụ hỗn độn của ngươi, ngươi...”
Lại một tia kiếm quang chém xuống.
Roẹt!
Cánh tay trái của người đàn ông cũng bị văng ra.
Diệp Huyên nhìn hắn ta: “Thử nói nhảm thêm một câu nữa xem?”
Người đàn ông nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Ta sẽ đưa ngươi đi!”
Diệp Huyên gật đầu: “Dẫn đường!”
Bằng cách này, dưới sự dẫn đường của người đàn ông, Diệp Huyên đi tới Liêu Nguyên Tông của vũ trụ Hạo Hãn.
Vừa đến Liêu Nguyên Tông, một nhóm người đã tụ tập trước mặt Diệp Huyên, đứng đầu là một người đàn ông trung niên mặc áo bào đen.
Ông ta nhìn thiếu niên bên cạnh Diệp Huyên, sau đó nhìn sang hắn: “Tay của hắn là do ngươi chém?”
Diệp Huyên gật đầu.
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên: “Hình như vũ trụ Hạo Hãn chúng ta cũng không có thù oán gì với vũ trụ hỗn độn ngươi!”
Diệp Huyên cười đáp: “Không có, chỉ là chúng ta vừa đến, người của Liêu Nguyên Tông ông đã muốn cướp nữ nhân của ta...”
Lúc này, một đôi mắt sắc như kiếm ở bên cạnh đổ dồn vào hắn.
Diệp Huyên vội vàng đổi lời: “Là bạn của ta, Liêu Nguyên Tông ông muốn cướp bạn của ta nên ta đã cho hắn một bài học nhỏ”.
Ông ta nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Ngươi giết hắn, sau đó nói chỉ là một bài học nhỏ?”
Diệp Huyên nhìn người đàn ông trung niên: “Hắn nên tôn trọng ta và bạn của ta, đúng không?”
Ông ta lắc đầu cười: “Xưa nay ở vũ trụ Hạo Hãn luôn là người khác tôn trọng Liêu Nguyên Tông chúng ta!”
Diệp Huyên xoè tay ra, một thanh kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay hắn: “Có vẻ như chúng ta cần đánh trước một trận mới được!”
Trong thế giới này, người nào mạnh người đó là vua!
Hắn biết để có được sự tôn trọng của những người này, hắn chỉ có thể dùng thực lực!
Chỉ khi thực lực đủ mạnh, họ mới nhìn thẳng vào hắn!
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên, tay phải từ từ siết lại: “Như ngươi mong muốn!”