1996: Cô Chuẩn Bị Dẫn Theo Bao Nhiêu Người
Diệp Huyên nhìn hai mươi ba người này, trong lòng có hơi cảm khái!Không thể không nói, hai mươi ba người này thật sự rất mạnh, ngay cả Thần Võ Thành bây giờ, ngoại trừ hắn, An Lan Tú và cả Mạc Tà ra thì hai mươi ba người này e là có thể san bằng toàn bộ Thần Võ Thành!Tiểu Thất đứng dậy đi tới trước mặt Diệp Huyên: "Vừa nãy ngươi đã giết bảy người kia?"Diệp Huyên gật đầu.
Thượng Quan Tiên Nhi liếc mắt nhìn Diệp Huyên, không nói gì.
Tiểu Thất khẽ gật đầu: "Lần sau bọn họ sẽ phái người mạnh hơn đến!"Diệp Huyên cười nói: "Ta biết!"Tiểu Thất nhìn thẳng vào Diệp Huyên: "Ta có một suy nghĩ".
"Nói đi!""Chủ động xuất kích!"Thượng Quan Tiên Nhi ngạc nhiên nhìn về phía Tiểu Thất.
Diệp Huyên trầm giọng nói: "Phản công đại thế giới Huyền Hoàng?"Tiểu Thất lắc đầu, nàng ta đi đến cửa đại điện, nhìn về phía xa xa rồi nhẹ giọng bảo: "Chiến trường không thể ở bên vũ trụ hỗn độn này được, nếu chiến trường ở đây, vùng thế giới này sẽ gặp nguy.
Đại chiến ở cấp bậc đó sẽ làm hại đến vũ trụ này, vì thế, ta muốn chuyển chiến trường sang nơi khác".
Diệp Huyên trầm giọng: "Nơi nào?"Tiểu Thất đáp: "Trên đường bọn họ đến! Chiến đấu với bọn họ trong thông đạo không gian!"Diệp Huyên suy nghĩ một chút rồi nói: "Đúng là có thể!"Tiểu Thất xoay người nhìn về phía Diệp Huyên: "Đại thế giới Huyền Hoàng cách chúng ta quá xa, bọn họ không dễ dàng phái đại quân đến được, vì thế, ban đầu bọn họ sẽ phái cường giả thực lực khá mạnh đến đây! Mà trước đó bọn họ đã tổn thất nhiều người như vậy, bây giờ chắc chắn sẽ cẩn thận hơn, lần sau đến chắc chắn không phải kẻ tầm thường".
Diệp Huyên nặng nề hỏi: "Cô chuẩn bị dẫn theo bao nhiêu người?"Tiểu Thất nhìn Diệp Huyên: "Ta và ngươi!"Diệp Huyên sửng sốt.
Thượng Quan Tiên Nhi cũng sửng sốt.
Hai người?Tiểu Thất nhìn Diệp Huyên: "Lần này đi, không cần số lượng, chỉ cần chất lượng.
Không ra tay thì thôi, ra tay rồi thì phải diệt sạch toàn bộ!"Diệp Huyên trầm mặc.
Tiểu Thất hỏi: "Có vấn đề gì à?"Diệp Huyên nói: "Ta muốn dẫn người theo".
.
Tiểu Thất hỏi: "Ai?"
Diệp Huyên khẽ mỉm cười: "Người của Thần Võ Thành ta".
Tiểu Thất hỏi: "Là cô gái An Lan Tú kia sao?"
Diệp Huyên gật đầu.
Tiểu Thất suy nghĩ một chút rồi đáp: "Không được!"
Diệp Huyên không hiểu: "Tại sao?"
Tiểu Thất nói: "Thực lực của nàng ấy đã đủ, nhưng mà... Thứ ta muốn là..."
Ngập ngừng một chút, nàng ta nhìn Diệp Huyên: "Giết trong chớp mắt!"
Giết trong chớp mắt!
Diệp Huyên đã hiểu ý của Tiểu Thất rồi.
Tiểu Thất muốn người có thể chắc chắn giết cao thủ của đại thế giới Huyền Hoàng ngay trong chớp mắt!
Diệp Huyên trầm giọng nói: "Nếu trên Đế Cảnh, ta cũng không thể dùng một chiêu kiếm giết trong chớp mắt được!"
Tiểu Thất nhìn thẳng vào Diệp Huyên: "Ngươi có thể! Lần này không được giữ sức".
Nói xong, nàng ta xoay người đi về chỗ cũ, sau đó lại nói: "Đại thế giới Huyền Hoàng đã làm rất nhiều chuyện ác, kẻ thù của bọn họ chắc chắn rất nhiều. Lần này nếu chúng ta có thể tiêu diệt người của bọn họ với ưu thế tuyệt đối, thì những người có hận thù với bọn họ sẽ chủ động tìm đến gia nhập chúng ta. Đấy là khí thế!"
Khí thế!
Diệp Huyên suy nghĩ một chút rồi gật đầu: "Được!"
Hắn cũng không thích ngồi chờ chết!
Ra tay trước thì chiếm được lợi thế!
Tiểu Thất gật đầu: "Đi thôi!"
Diệp Huyên ngạc nhiên: "Bây giờ luôn?"
Tiểu Thất nhìn Diệp Huyên: "Người của bọn họ hẳn là đang trên đường đến rồi, tất nhiên là bây giờ đi!"
Diệp Huyên gật đầu: "Được!"
Nói làm là làm!
Lúc này, Thượng Quan Tiên Nhi bỗng lên tiếng: "Bệ hạ, có muốn cho bọn họ đi cùng không?"
Tiểu Thất lắc đầu: "Để họ lại đây đi".
Thượng Quan Tiên Nhi đi tới trước mặt Tiểu Thất, hơi thi lễ: "Bệ hạ, thứ cho thuộc hạ lắm miệng, an nguy của ngài liên quan đến toàn bộ Thần Quốc, nếu ngài có mệnh hệ gì, toàn bộ vũ trụ hỗn độn này sẽ sụp đổ trong chớp mắt".
1998: Trong Tinh Không Xa Xôi.
Tiểu Thất lắc đầu: "Ta sẽ không sao!"
Thượng Quan Tiên Nhi nhìn Tiểu Thất, Tiểu Thất nhẹ giọng nói: "Đánh không lại, vẫn chạy được!"
Diệp Huyên: "..."
Thượng Quan Tiên Nhi: "..."
Một lát sau, Diệp Huyên và Tiểu Thất rời khỏi Trật Tự Thành.
Trong Trật Tự Thành, Thượng Quan Tiên Nhi ngẩng đầu nhìn phía chân trời, trong mắt tràn ngập sự lo lắng.
Tiểu Thất quá tự tin!
Tất nhiên nàng ta có thực lực để tự tin!
Nhưng đâu đâu cũng có người đã bại trận ngay trên sự tự tin của chính mình.
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên ở bên cạnh nàng ấy: "Đừng lo".
Thượng Quan Tiên Nhi quay đầu nhìn lại, người đến chính là Diêm Đao.
Diêm Đao nhẹ giọng nói: "Nếu nàng muốn chạy, ngoại trừ cường giả Vị Tri Cảnh trong truyền thuyết kia, không ai có thể giết được nàng!"
Thượng Quan Tiên Nhi đột nhiên hỏi: "Tại sao bệ hạ lại dẫn Diệp thành chủ đi? Nếu bàn về thực lực, Diệp thành chủ tuy cũng mạnh, nhưng hắn không phải là lựa chọn tốt nhất!"
Diêm Đao im lặng một chốc rồi đáp: "Hắn mới là sự lựa chọn tốt nhất!"
Thượng Quan Tiên Nhi không rõ, hỏi: "Tại sao?"
Diêm Đao đáp: "Tính tình của bệ hạ quá lạnh lùng, mà tính cách của hắn lại vô liêm sỉ, hai người vừa khéo có thể bù đắp qua lại cho nhau!"
Thượng Quan Tiên Nhi: "..."
...
Trong tinh không xa xôi.
Diệp Huyên cùng Tiểu Thất lần nữa đến trước khe nứt không gian nọ, sâu trong khe nứt là thông đạo không gian, là một con đường dẫn đến đại thế giới Huyền Hoàng.
Tiểu Thất nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên cười nói: "Đi thôi!"
Vừa dứt lời, hai người đã lập tức xông vào trong thông đạo không gian.
Hai người vừa biến mất, Thiên Đạo đã xuất hiện ngay nơi cả hai vừa đứng.
Nhìn hai người dần biến mất, Thiên Đạo im lặng thật lâu.
Lúc này, một âm thanh vang lên bên tai Thiên Đạo: "Nếu bọn họ một đi không trở lại... Vũ trụ hỗn độn này sẽ trở về trong tay ngài!"
1999: "Nó Bài Xích Cô À?"
Thiên Đạo chậm rãi khép hai mắt lại: "Nếu một đi không trở lại, thì sẽ không còn vũ trụ hỗn độn nào nữa".
Giọng nói kia im bặt.
Thiên Đạo nhìn khe nứt không gian, nhẹ giọng nói: "Bọn họ hẳn là sẽ sống sót trở về?"
...
Trong thông đạo không gian.
Diệp Huyên và Tiểu Thất đứng sóng vai nhau, Tiểu Thất thấp hơn hắn một cái đầu, trong tay hai người đều cầm một thanh kiếm.
Bởi vì có đạo tắc Không Gian nên không gian xung quanh cả hai rất ổn định.
Diệp Huyên bỗng nói: "Tiểu Thất, nếu chúng ta đi chuyến này... mà không có ngày trở lại..."
Tiểu Thất nhìn về phần cuối thông đạo xa xôi, khẽ đáp: "Vậy thì một đi không trở lại thôi".
Bên trong thông đạo không gian, Diệp Huyên và Tiểu Thất ngự kiếm bay đi, trên thân kiếm, Tiểu Thất khép hờ hai mắt, như đang dưỡng thần.
Hai người từ lúc rời khỏi vũ trụ hỗn độn đến giờ đã hơn nửa ngày, mà trong nửa ngày này, bọn họ chẳng thấy bóng dáng của một người nào đến từ đại thế giới Huyền Hoàng.
Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn nhìn về phần cuối của thông đạo không gian, hắn biết, lần này chắc chắn sẽ có cường giả mạnh mẽ hơn lúc trước đến đây.
Đúng lúc này, Tiểu Thất đột nhiên nói: "Đừng lo".
Diệp Huyên nhìn về phía Tiểu Thất, cười bảo: "Ta không lo gì cả, chỉ là không biết đến khi nào mới có thể kết thúc các loại nhân quả trên người mình!"
Nhân quả!
Trước đây hắn không tin chuyện này, nhưng bây giờ, hắn tin rồi.
Tháp Giới Ngục, còn có thân phận của bản thân... Những điều này đến bây giờ vẫn là câu đố.
Lúc này, Tiểu Thất đột nhiên nói: "Kiếm của ngươi có hơi bài xích ta!"
Diệp Huyên nhìn kiếm Thiên Tru trong tay: "Nó bài xích cô à?"
Tiểu Thất gật đầu.
Diệp Huyên có hơi không rõ: "Tại sao?"
Tiểu Thất lắc đầu: "Không biết!"
Diệp Huyên nhìn kiếm Thiên Tru, nhưng nó không trả lời.
Lúc này, Tiểu Thất lại nói: "Kiếm của ta và kiếm của ngươi hẳn là có quen biết".
Diệp Huyên đưa tay phải ra, kiếm trong tay Tiểu Thất bay đến tay hắn, Diệp Huyên quan sát thanh kiếm một lát rồi nhẹ giọng hỏi: "Ngươi biết Thiên Tru à?"