Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 1746-1749




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

1746: Giết Thật Sao


Người đàn ông gằn giọng: “Diệp Huyên, có bản lĩnh thì ngươi đừng có cầm thanh kiếm kia! Ngươi…”  

Lúc này, một thanh phi kiếm đột nhiên xuất hiện. 

Người đàn ông còn chưa kịp phản ứng thì đầu đã bị chém bay!  

Tất cả mọi người đang có mặt đều ngây người.  

Giết thật sao?  

Cách đó không xa, máu tươi trong người của người đàn ông đột nhiên biết thành một tia huyết mang bị Diệp Huyên hấp thu, người Diệp Huyên bắt đầu run rẩy.  


Lúc này, một giọng nói vang lên từ bên cạnh: “Ai cho ngươi giết người ở đây?”  

Diệp Huyên xoay người, cười tươi: “Xin lỗi… Ta còn muốn giết nữa!”  

Dứt lời, một luồng sáng đỏ đột nhiên b ắn ra từ trong người hắn, huyết dịch trong người hắn lại bắt đầu sôi trào!  

Trong tháp Giới Ngục, giọng nói của A Việt đột nhiên vang lên:

de-nhat-kiem-than-1746-0


1747: Hoàn Toàn Không Thể Khống Chế!


Diệp Huyên hoàn toàn không quan tâm, giơ tay lên chém xuống một kiếm!  

Sở chân nhân nhíu mày, người lóe lên tránh thoát một kiếm này của Diệp Huyên, sau đó chỉ vào giữa chân mày của hắn!  

Người Diệp Huyên run lên, một khắc sau, huyết mạnh trong người hắn bị một lực lượng thần bí trấn áp! Nhưng chẳng mấy chốc, huyết dịch trong người hắn lại bắt đầu sôi trào, giống như nước đang đun sôi vậy!  

Ầm!  

Một tia sáng đỏ chợt bắn ra từ trên đầu Diệp Huyên, lực lượng mạnh mẽ khiến Sở chân nhân liên tục lùi mấy bước!  

Thấy cảnh này, sắc mặt Sở chân nhân hơi thay đổi, ông nhìn sang một bên: “Cùng lên!”  

Ông vừa dứt lời, Đường Diêm lập tức xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, ngay sau đó, hai người đồng thời chỉ vào giữa chân mày của Diệp Huyên, lực lượng mạnh mẽ kia lập tức bị áp chế về lại trong người Diệp Huyên!  

Nhưng huyết dịch thì vẫn đang sôi trào, không có ý dừng lại!  

Sở chân nhân trầm giọng nói: “Diệp Huyên, cậu phải phối hợp với hai người chúng ta!”  

Diệp Huyên gật đầu.  

Chẳng mấy chốc, dưới sự phối hợp của Diệp Huyên, huyết dịch trong người hắn bắt đầu ổn định lại.  

Nhận ra điều này, vẻ mặt của Sở chân nhân và Đường Diêm đều hơi thả lỏng.  


Mà lúc này, Diệp Huyên cũng đã bình thường trở lại!  

Sau khi bình thường trở lại, vẻ mặt Diệp Huyên vô cùng nặng nề, hắn phát hiện huyết mạch này của mình rất có vấn đề!  

Lúc này, Sở chân nhân hỏi: “Huyết mạch của cậu là gì?”  

Huyết mạch gì?  

Diệp Huyên cười khổ: “Ta cũng không biết”.  

Sở chân nhân nói với giọng điệu nặng nề: “Huyết mạch này của cậu rất không bình thường, mà bây giờ nó đã thức tỉnh rồi, có thể bị kích hoạt vì cảm xúc của cậu bất cứ lúc nào, nhưng cậu bây giờ lại không áp chế được nó, cho nên cậu phải khống chế cảm xúc của mình, hiểu chưa?”  

Diệp Huyên gật đầu: “Được!”  

Cảm xúc!  

Hắn cũng phát hiện huyết mạch này có liên quan với cảm xúc của mình, cũng như khi nãy, lúc hắn muốn giết người, huyết mạch này sẽ tự động kích hoạt!  

Hoàn toàn không thể khống chế!  

Phải cẩn thận!  

Vẻ mặt Diệp Huyên dần trở nên nặng nề, dù sau khi huyết mạch này được kích hoạt có thể đạt được lực lượng mạnh mẽ, nhưng hắn hoàn toàn không điều khiển được nó, hắn không muốn mình bị nó khống chế! 


1748: “Hiểu Biết Của Chúng Ta Với Thần Quốc Quá Ít”


Lúc này, Sở chân nhân nói: “Đi với chúng ta, có chuyện cần thương lượng với cậu”.  

Nói xong, ông xoay người rời đi.  

Diệp Huyên nhún vai một cái, sau đó nhìn Mạc Tà hơi lo lắng bên cạnh, cười nói: “Đã không sao rồi!”  

Mạc Tà gật đầu, không thể không nói, dáng vẻ của Diệp Huyên khi nãy có hơi đáng sợ!  

Diệp Huyên đi theo Sở chân nhân và Đường Diêm vào trong Đạp Thiên Điện, lúc này, bên trong còn có bốn người, ba người trong đó hắn có quen, chính là Tinh chủ, Yêu Vương và võ sư Nam Phái!  

Ngoài ra còn có một người đàn ông trung niên, người này chính là Phó thống lĩnh Sở Cuồng của Thần Đạo quân hiện giờ!  

Mà Thần Đạo quân có tổng cộng ba phó thống lĩnh!  

Sở Cuồng nhìn Diệp Huyên, trong mắt lộ vẻ tò mò.  

Vì thái độ của mấy người Sở chân nhân với Diệp Huyên giống như đang cư xử với cao thủ cùng cấp bậc vậy, mà Diệp Huyên rõ ràng chỉ mới là Vạn Pháp Cảnh! Đương nhiên thân phận Kiếm Thánh vẫn không thể coi thường, có điều theo lý mà thôi, có lẽ Kiếm Thánh vẫn chưa đủ lọt vào mắt những người này.  


Sở Cuồng cũng không hỏi thêm nữa, cất lời: “Chư vị tiền bối, thống lĩnh đang bế quan, tạm thời không thể ra ngoài, mong các vị thứ lỗi!”  

Sở chân nhân đáp: “Không sao, nói chính sự đi!”  

Sở Cuồng gật đầu: “Theo tin tức chúng ta nhận được, Thần chủ của Thần Quốc đang triệu tập đại quân và các cao thủ mạnh trong nước, về phần rốt cuộc có bao nhiêu người, chúng ta hoàn toàn không biết được, chỉ biết chắc chắn sẽ không ít, hơn nữa nền văn minh võ đạo trong Thần Quốc rất phát triển, có lẽ sự mạnh mẽ của những cao thủ kia sẽ vượt khỏi sức tưởng tượng của chúng ta”.  

Diệp Huyên đột nhiên nói: “Hiểu biết của chúng ta với Thần Quốc quá ít”.  

Mọi người nhìn về phía Diệp Huyên, hắn nhẹ giọng nói tiếp: “Hiểu biết của chúng ta với bọn họ quá ít, đây là một chuyện rất bất lợi với chúng ta. Hai quân còn chưa giao chiến, chúng ta không biết gì về bọn họ cả, nhưng bọn họ lại biết thực lực của chúng ta, dưới tình huống này, chúng ta đã thua trước mấy phần rồi”.  

Nói đến đây, hắn nhìn mọi người một cái rồi nói: “Ta đề nghị, tìm hiểu thực lực tổng thể của Thần Quốc trước!”  

Sở Cuồng lắc đầu: “Không có cách tìm hiểu, người của chúng ta hoàn toàn không thể đi vào Thần Quốc!”  

Tinh chủ ở bên cạnh chợt chen miệng vào: “Người của ngươi không vào được, nhưng chắc Diệp thành chủ có thể mà, đúng không?”  

Diệp Huyên cười: “Thế nào, còn chưa khai chiến mà Tinh chủ đã muốn nội chiến rồi ư?”


1749: Bọn Họ Thật Sự Sợ Như Thế!


Diệp Huyên nhìn thẳng vào Tinh chủ: “Tinh chủ thực lực mạnh mẽ như thế, có lẽ đi dò thám một tin tức cũng không phải chuyện gì khó đúng không”.

Tinh chủ cười: “Có lẽ Diệp thành chủ không biết, ta chỉ vừa rời khỏi nơi này thì người của Thần Quốc đã biết ngay rồi”.   

Diệp Huyên cười: “Vậy Tinh chủ có nghĩ đến việc, nếu ta đi Thần Quốc, một khi bị phát hiện thì sao?”  

Vẻ mặt Tinh chủ không chút cảm xúc: “Chuyện gì cũng đều có nguy hiểm! Nếu Diệp thành chủ đã có năng lực này thì chịu chút nguy hiểm có là gì?”  

Diệp Huyên càng cười tươi hơn: “Vậy sao Tinh chủ không tự mình đi gánh vác nguy hiểm này đi?”  

Tinh chủ nhìn Diệp Huyên, không nói gì.  

Lúc này, Yêu Vương chợt chen miệng vào: “Bây giờ chúng ta thật sự cần một người tiến vào Thần Quốc, dò la tin tức cho chúng ta”.  

Nói xong, gã nhìn Diệp Huyên một cái.  

Đường Diêm nói: “Dù cách che giấu của Diệp thành chủ là thiên hạ vô song, nhưng Thần Quốc này cũng không phải một nước bình thường, nếu sau khi vào thành hắn bị phát hiện…”  

Nói đến đây, ông ta lắc đầu, không nói tiếp nữa.  

Lúc này, Tinh chủ nói: “Cũng phải, nếu sau khi Diệp thành chủ đến Thần Quốc bị phát hiện, Thần Quốc thấy hắn có tiềm lực phi phàm, nói không chừng sẽ kêu gọi hắn, khi đó, có lẽ đây không phải chuyện tốt lành gì với chúng ta!”  


Nghe vậy, mấy người Sở chân nhân lập tức sa sầm mặt!  

Bọn họ thật sự sợ như thế!  

Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên cười lắc đầu: “Đáng buồn, thật đáng buồn!”  

Mọi người nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên thì nhìn Tinh chủ: “Tinh chủ, đừng trách ta nói thẳng, Liên Minh Trật Tự ông ngoài việc chia rẽ nội bộ thì chẳng làm được gì nữa cả”.  

“Láo xược!”  

Sở Cuồng ở cách đó không xa đứng bật dậy, hắn ta lạnh lùng nhìn Diệp Huyên: “Diệp thành chủ, nơi này không phải là Thần Võ Thành của cậu, nói chuyện cẩn thận một chút!”  

Hắn ta cũng là người của Liên Minh Trật Tự!  

Diệp Huyên cười: “Cẩn thận một chút? Ông nghĩ mình là ai?”  

Dứt lời, kiếm Thiên Tru đột nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.  

Diệp Huyên chĩa kiếm vào Sở Cuồng: “Chẳng lẽ các ông không đáng buồn ư? Đến nay thi thể tiên tổ của Liên Minh Trật Tự các người vẫn còn treo ở Táng Thần Nguyên, các ngươi không lo nghĩ cách đưa thi thể ông ta về, mà cứ nghĩ xem nên gi3t chết ông đây như thế nào!”  

Nói đến đây, hắn chĩa kiếm về phía Tinh chủ: “Đặc biệt là ông, Tinh chủ, không phải Liên Minh Trật Tự của ông ngang tàng lắm à? Đi ngang tàng với Thần Quốc đi! Nhằm vào ông đây làm gì? Ông đây cũng không ngược đãi thi thể của tiên tổ các người!”