Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 1196-1199




1196: Căn Bản Không Thể Trốn Được!


Đối phương có thể phát hiện ra hắn!
Đúng lúc này, người đàn ông áo đen đột nhiên biến mất, lúc Diệp Huyên đang định ra tay thì Mạc Tà đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, một khắc sau, Mạc Tà tung ra một quyền về phía trước!
Ầm ầm!

Người đàn ông mặc áo đen kia thối lui về chỗ cũ!
Mạc Tà nói: "Huynh tiếp tục đi, ta đối phó với gã!"
Vừa dứt lời, hắn ta đã giẫm nhẹ chân phải một cái.

Ầm!
Không gian rung lên, cả người hắn ta lập tức biến mất.

Ở đằng xa, người đàn ông áo đen kia tay phải siết chặt chủy, thân thể bắt đầu mờ ảo, sau một khắc, từng tàn ảnh đột nhiên bắn về phía Mạc Tà từ khắp bốn phía!

Thấy cảnh này, Mạc Tà híp hai mắt lại, một khắc sau, hắn ta đột nhiên vỗ một chưởng về phía trước mặt mình.

Ầm ầm!
Không gian trong vòng trăm trượng xung quanh lập tức rung lên, ngay sau đó, một sức mạnh cường đại lấy Mạc Tà làm trung tâm chấn động ra khắp bốn phía, mà cùng lúc đó, một bóng đen đã bị cỗ lực lượng kia ép lùi liên tục!
Chính là người đàn ông áo đen kia!
Người đàn ông áo đen đột nhiên giẫm chân phải một cái, mượn Không Gian Chi Lực để dừng lại, nhưng gã vừa dừng lại thì đã có hai thanh kiếm im hơi lặng tiếng xuất hiện!
Xoẹt xoẹt!

Người đàn ông áo đen bị hai thanh kiếm kia chém rơi đầu!
Căn bản không thể trốn được!
Chẳng mấy chốc, đám lính đánh thuê này càng đánh càng lùi, giờ khắc này chúng không những phải đối mặt với nhóm cường giả Bạch tiên sinh, mà còn phải đề phòng người đang lén lút ra tay, kẻ này khiến bọn chúng phí quá nhiều tâm tư!
Rất nhiều người đã bắt đầu sinh ra ý nghĩ rút lui ở trong lòng!
Mà lúc này, Thiên Tôn đang giao thủ với Vị Ương Thiên ở một bên đột nhiên ngẩng đầu nhìn phía chân trời xa xôi, gào lên: "Còn không ra tay?".

1197: Mà Sau Hắn Là Vô Số Cường Giả Ma Kha Tộc! 


Trong tinh không, một ông lão áo tím nhìn xuống dưới, mặt ông ta không có cảm xúc gì, mà sau lưng ông ta là một đại quân đen kịt!  

Một lát sau, ông lão áo tím nhẹ giọng nói: "Giết!"  

Vừa dứt lời, vô số đại quân đáp xuống từ trong tinh không.  

Trong đại quân này có cường giả nhân loại, cũng có yêu thú, còn có một vài đại yêu Hải tộc nữa!  

Về số lượng, phải gấp mấy lần Ma Kha tộc và tinh vực Vị Ương!  

Trong nháy mắt đại quân lao xuống, sắc trời phía dưới đột nhiên tối sầm lại!  

Phía dưới, Mạc Tà ngẩng đầu nhìn đại quân đông nghịt kia, hắn ta nhẹ giọng nói: "Tất cả mọi người Ma Kha tộc nghe lệnh, chiến đến người cuối cùng!"  

Vừa dứt lời, hắn ta nhảy lên lưng Ác Kỳ Lân, một khắc sau, hắn ta cưỡi Ác Kỳ Lân phóng lên trời!  

Mà sau hắn là vô số cường giả Ma Kha tộc!  

"Chiến!"  

Vô số tiếng rống giận dữ bộc phát, rúng động cả chân trời!  


Mà một bên khác, Tiết Bạch Y cầm trường thương trong tay nhìn về phía chân trời, một khắc sau, y nhắm thẳng trường thương về phía tinh không: "Chiến!"  

Vừa dứt lời, Tiết Bạch Y và Chu Sinh Sinh phóng lên trời, mà phía sau họ là vô số cường giả tinh vực Vị Ương theo sát!  

Chiến!  

Tất cả mọi người, không ai có chút khiếp sợ nào cả!  

Chỉ có chiến!  

Trong tinh không, ông lão áo tím nhìn xuống dưới, trong đám lính đánh thuê vẫn có cường giả đang không ngừng bị ám sát.  

Chẳng mấy chốc, ba Dị Pháp Sư bắt đầu đọc thần chú, dần dần, không gian xung quanh bọn họ bắt đầu rung lên, cùng lúc đó, ba cỗ sức mạnh thần bí lan tràn ra theo những đường không gian kia!  

Ông lão áo tím nhìn xuống, ánh mắt của ông ta luôn tìm kiếm một người, đó là họa sư kia!  

Nhưng vẫn chưa thấy người đâu!  

Họa sư kia cũng đáng sợ như Vị Ương Thiên vậy!


1198: Sáu Đánh Một!  


Trầm mặc một lát, ông lão áo tím đột nhiên nói: "Ra tay!"  

Vừa dứt lời, sau lưng ông ta xuất hiện sáu cường giả, sáu người này không hề giống với nhân loại, vóc người cao to hơn nhân loại rất nhiều.  

Yêu chủ!  

Sáu người đều là cường giả Tạo Hóa Cảnh, hơn nữa còn là Tạo Hóa Cảnh đỉnh cao!  

Một khắc sau, sáu người lao thẳng xuống dưới!  

Phía dưới, Vị Ương Thiên đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên không trung, khi nhìn thấy sáu người kia, nàng ta khẽ nhíu mày lại, ai đến ngăn cản sáu người này đây?  

Nhưng vào lúc này, một cô gái xuất hiện trước mặt sáu người nọ.  

Họa sư!  

Họa sư lạnh lùng nhìn sáu người, sáu người bay thẳng đến trước mặt nàng ta!  

Sáu đánh một!  


Trong tinh không, khi thấy họa sư xuất hiện, ông lão áo tím thả lỏng trong lòng, chỉ cần đối phương xuất hiện là tốt rồi! Ông ta quay đầu nhìn ba Dị Pháp Sư kia, lúc này, Dị Pháp Sư cầm đầu đột nhiên ấn xuống phía dưới: "Hư Không cấm pháp, hiện!"  

Lời vừa dứt, không gian phía dưới đột nhiên run lên kịch liệt, mà Diệp Huyên trong bóng tối cũng biến sắc, hắn vội vàng lui lại, mà không gian nơi hắn lướt qua đột nhiên bốc cháy, một lát sau, Diệp Huyên dừng lại, lúc này đây, không gian bên trên đỉnh đùa hắn đã xuất hiện một đóa hỏa diễm đen nhánh lơ lửng, đóa hỏa diễm này ở ngay trên đỉnh đầu hắn.  

Lúc này đây, tuy hắn vẫn đang ở trong không gian, nhưng đóa hỏa diễm đó vẫn cứ theo sát hắn!  

Bây giờ hắn chẳng khác gì so với lúc không ẩn nấp cả!  

Diệp Huyên ngẩng đầu, trên không trung, ba tên Dị Pháp Sư kia đang nhìn chằm chằm hắn!  

Bên cạnh ba tên Dị Pháp Sư kia, ông lão áo tím đột nhiên nói: "Giết hắn!"  

Dị Pháp Sư cầm đầu lấy một cái gương màu đen ra, lão bắt đầu đọc nhẩm: "Thiên Địa Huyền Pháp, Càn Khôn Tái Tạo: Cấm!"  

Ông lão cầm đầu gật đầu, lão nhìn về phía Diệp Huyên, chẳng mấy chốc, hai tay lão vung lên, lâp tức, không gian xung quanh Diệp Huyên bắt đầu nóng lên!  

Trong tinh không, Dị Pháp Sư kia chấp hai tay làm pháp ấn, đọc thầm: "Thiên Địa Huyền Pháp, Tứ Tượng Bí Thuật: Phần Tuyệt!"  

Vừa dứt lời, ở phía dưới, không gian quanh Diệp Huyên đột nhiên bốc cháy!


1199: Quá Yêu Nghiệt!  


Diệp Huyên chém một kiếm ra.  

Xoẹt!  

Một luồng kiếm quang lóe lên giữa không trung, nhưng kiếm quang kia lại bị đám lửa đốt cháy, cùng lúc đó, Diệp Huyên phát hiện, thân thể hắn dường như cũng sắp bốc cháy.  

Diệp Huyên khẽ nhíu mày, đám lão già này có tài thật đấy! Hắn không dám khinh thường, kiếm trong tay đổi thành kiếm Ma Kha, một khắc sau, một luồng sức mạnh cường đại như thủy triều kéo về hội tụ trong cơ thể hắn!  

Lực lượng Ma Kha!  

Một lát sau, Diệp Huyên đột nhiên cầm kiếm biến mất tại chỗ!  

Xoẹt!  

Một tia kiếm quang chợt lóe lên, nơi kiếm quang đi qua đều bị xé rách, ngay cả đám hỏa diễm kia cũng bị hắn chém nát tan!  

Sau khi xông ra khỏi đám hỏa diễm kia, Diệp Huyên cũng không đi đối phó với ba tên Dị Pháp Sư nọ, bởi vì hắn biết phải đến gần mới đối phó với chúng được, nhưng bên cạnh đối phương còn có ông lão áo tím, bởi vậy hắn biết rõ, căn bản không thể lại gần được ba tên Dị Pháp Sư kia! Mà điều bây giờ hắn muốn làm chính là trợ giúp nhóm A Quỷ giải quyết đám kỵ sĩ Thánh Cảnh kia!  


Bởi vì nhóm A Quỷ đang liên tục bại lui!  

Thấy Diệp Huyên đang phóng đến chỗ những kỵ sĩ Thánh Cảnh, ông lão áo tím trên không trung biến sắc, thân hình ông ta rung lên, lập tức xuyên qua không gian chắn trước mặt Diệp Huyên, tiếp đó, ông ta đột nhiên tung chưởng đánh về phía Diệp Huyên.  

Một chưởng này vỗ xuống, Diệp Huyên bỗng chốc cảm nhận được bản thân bị một luồng sức mạnh cường đại bảo phủ lấy, nguồn sức mạnh kia ép hắn đến mức có hơi không hít thở nổi!  

Đối mặt với ông lão áo tím kia, Diệp Huyên tất nhiên không dám bất cẩn chút nào, hắn lập tức nắm kiếm bằng cả hai tay, sau đó chém về phía trước.  

Một kiếm tung ra, thêm hai loại kiếm ý!  

Chiêu kiếm vừa nãy của Diệp Huyên suýt chút nữa đã hủy đi toàn bộ cánh tay của ông ta!  

Mà Diệp Huyên còn chẳng phải là Thánh Cảnh!  

Quá yêu nghiệt!  

Ông lão áo tím nhìn về phía Diệp Huyên, trong mắt dần dần trở nên lạnh lẽo, không hề che đậy sát ý trong đáy mắt!