Lúc này trong lòng Huyễn Yêu Vương đang vô cùng nghi hoặc.
Chiêu vừa nãy của tên này là gì?
Vì sao uy lực lại đáng sợ đến vậy?
Sắc mặt Huyễn Yêu Vương trở nên hơi khó coi.
Bởi vì gã phát hiện sinh mạng nền văn minh nhân loại cấp thấp này có vẻ cũng không yếu lắm.
Như nghĩ tới điều gì, gã xoè tay, kiếm Thanh Huyên xuất hiện trong tay gã.
Nhìn thanh kiếm này, gã nhíu mày.
Bởi vì gã phát hiện mình sử dụng thanh kiếm này rất bình thường, nhưng gã có thể cảm nhận được thực ra nó không hề bình thường mà còn rất đặc biệt.
Thế này là thế nào?
Huyễn Yêu Vương cực kỳ khó hiểu!
Vẫn phải nghiên cứu thêm.
Huyễn Yêu Vương suy nghĩ một chút rồi quay người rời đi.
Còn Diệp Huyên, gã không nghĩ nhiều, tuy hiện tại thực lực củ Diệp Huyên mạnh hơn trước rất nhiều, nhưng ở Huyễn Tinh giới, gã mới là vương!
…
Sau khi rời khỏi Huyễn Tinh giới, Diệp Huyên lại vào Tiểu Tháp.
Tu luyện!
Chiêu vừa rồi có uy lực bất phàm, nhưng muốn tiêu diệt Huyễn Yêu Vương vẫn còn rất khó.
Vẫn phải mạnh hơn nữa!
Vì vậy Diệp Huyên lại tiếp tục tu luyện.
Lần này tuy không thắng nhưng lại khiến hắn nhìn thấy được khả năng vô hạn, cho nên giờ phút này hắn vô cùng hưng phấn.
Chiêm Đài Linh Nhi yên lặng ngồi một bên, nàng ta cứ nhìn Diệp Huyên như thế, hiện giờ mỗi ngày nàng ta đều suy nghĩ làm sao để lừa được Diệp Huyên cho mình phương pháp tu luyện kia.
Nhưng nàng ta phát hiện, nhân loại này hơi thông minh!
Không dễ lừa!
Chiêm Đài Linh Nhi thở dài, hơi bất đắc dĩ.
Cứ thế, chớp mắt đã mấy chục năm qua đi, mà bây giờ Diệp Huyên đã có thể nén thời không trong phạm vi trăm dặm.
So với lần trước, lần này phạm vi đã mở rộng hơn không chỉ năm lần.
Mà uy lực cũng vô cùng mạnh!
Điều đáng nói là hắn đã vay Chiêm Đài Linh Nhi một trăm nghìn viên Thần Tri Tinh rồi.
Nhưng lần này Chiêm Đài Linh Nhi lại cực kỳ hào phóng, Diệp Huyên muốn vay bao nhiêu nàng ta cũng cho.
Thả con săn sắt, bắt con cá rô!