1102: Quen Biết Ở Hạ Giới!
Vị Ương Thiên còn muốn nói thêm gì đó thì lúc này, nàng ta đột nhiên ngẩng đầu, không biết một người đàn ông trung niên đã xuất hiện trước mặt bọn họ từ lúc này, nhưng ông ta chỉ là hư ảo, không phải bản thể!
Người đàn ông trung niên cười khẽ: “Cung chủ Vị Ương, đã lâu không gặp!”
Vị Ương Thiên nhẹ giọng nói: “Mạc Thiên Hành, ông muốn chặn ta ở đây ư?”
Mạc Thiên Hành đáp: “Đúng thế, mong Cung chủ chỉ giáo!”
Dứt lời, ông ta xòe tay ra, một tấm gương màu đen xuất hiện trong lòng bàn tay ông ta, tay trái ông ta bấm quyết, trong miệng thầm đọc một loại thần chú, lúc này, Vị Ương Thiên bên cạnh Diệp Huyên đột nhiên vỗ vai hắn một cái, Diệp Huyên bay thẳng về phía xa.
Diệp Huyên ngây người, lúc này, giọng nói của Vị Ương Thiên vang lên trong đầu hắn: “Lập tức trở về Táng Thiên trường thành”.
Trong vết nứt không gian, Diệp Huyên hơi do dự, sau đó xoay người đi về phía xa.
Bây giờ, đi xuyên qua không gian vẫn là một việc khá mất sức với hắn, nhưng may là có đạo tắc Không Gian, vẫn có thể miễn cưỡng làm được!
Diệp Huyên tăng tốc, chẳng mấy chốc, phía sau hắn truyền đến tiếng nổ vang.
Lúc này, Đế Khuyển đột nhiên nói: “Lên!”
Diệp Huyên lập tức leo lên lưng Đế Khuyển, Đế Khuyển chạy nhanh về phía trước.
Đế Khuyển nói: “Tiểu tử, hình như những người này muốn ngăn cản phân thân kia của nàng ta trở về!”
Diệp Huyên gật đầu: “Phân thân của nàng ta ở đây, thực lực bản thể không thể đạt đến trạng thái đỉnh cao! Có lẽ đây là mục đích của bọn họ!”
Nói đến đây, hắn sa sầm mặt: “Bọn họ ra vẻ mục tiêu là ta nhưng thật ra là vì khống chế nàng ta, lần này, có thể nói là ta làm liên lụy đến nàng ta rồi!”
Đế Khuyển hỏi: “Sao ngươi lại quen biết nàng ta?”
Diệp Huyên đáp: “Quen biết ở hạ giới!”
Đế Khuyển im lặng một lát, sau đó nói: “Ta phát hiện tuy thực lực của ngươi yếu như gà, nhưng vì sao người ngươi quen đều mạnh thế? Tiểu tử, có phải kiếp trước ngươi làm việc tốt gì đó, nên kiếp này mới may mắn thế không?”
“Ha ha…”
.
Diệp Huyên vừa cất lời, Đế Khuyển đã xông về phía Thánh chủ.
Trên lưng Đế Khuyển, Diệp Huyên nắm chặt thanh kiếm bên hông bằng tay phải, thủ thế chờ đợi.
Nhìn thấy Đế Khuyển và Diệp Huyên xông tới, ánh mắt Thánh chủ dần trở nên lạnh lẽo, sau đó, ông ta nâng tay phải lên, không gian trước mặt ông ta bắt đầu trập trùng như sóng gợn, cùng lúc đó, lực lượng không gian mạnh mẽ không ngừng di chuyển về phía Đế Khuyển và Diệp Huyên.
Đế Khuyển và Diệp Huyên ngày càng đến gần.
Diệp Huyên đột nhiên nhảy lên, rút kiếm chém ra!
Đế Khuyển xông lên trước, cú va chạm của nó khiến không gian trước mặt nó và Diệp Huyên trực tiếp vỡ tan, Diệp Huyên thành công đi tới trước mặt Thánh chủ, rút kiếm một cái.
Ong!
Một tiếng kiếm reo rung động chân trời!
Thánh chủ lạnh lùng nhìn Diệp Huyên, ông ta siết chặt tay phải, sau đó đấm ra một quyền, vào khoảnh khắc một quyền của ông ta đánh tới, một tia kiếm quang cũng lặng lẽ xuất hiện!
Tia kiếm quang kia không hề có dấu hiệu báo trước!
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Thánh chủ hoàn toàn thay đổi, nắm đấm của ông ta đổi từ công thành thủ, chặn trên đầu mình.
Ầm!
Kiếm quang chém thẳng lên nắm đấm của Thánh chủ, khiến ông ta lùi lại mấy trượng, lúc này, Đế Khuyển tông tới trước mặt Thánh chủ, Thánh chủ giơ hai tay về phía trước chặn lại.
Ầm!
Thánh chủ bị cú va chạm của Đế Khuyển làm bay ra ngoài trăm trượng!
Thánh chủ vừa mới dừng lại, Diệp Huyên đã xuất hiện trước mặt ông ta, sau đó, một tia kiếm quang hung ác chém xuống trước mặt ông ta!
Sắc mặt Thánh chủ chợt trở nên dữ tợn, một giây sau, ông ta siết chặt tay phải, đánh một cái lên trên, cú đấm đánh ra như núi lửa dâng trào, một sức mạnh kinh khủng đánh vỡ kiếm quang của Diệp Huyên, nhưng một tia phi kiếm đã lặng lẽ chém lên đầu Thánh chủ!
Phi kiếm!
Thánh chủ bỗng xoay người, khi nhìn thấy bóng đen này, sắc mặt ông ta thay đổi, sau đó biến mất không còn tăm hơi!
Chẳng mấy chốc, một cái bóng màu đen xuất hiện trước mặt Diệp Huyên và Đế Khuyển, người đến chính là A Quỷ!
Diệp Huyên đang muốn nói chuyện, A Quỷ đột nhiên cất lời: “Đi về trước”.
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Vị Ương muội ấy…”
1104: Tiếp Theo Là Chiến Trường Của Các Ngươi
A Quỷ hơi sửng sốt, rõ ràng là ngạc nhiên vì xưng hô của Diệp Huyên, nhưng gã cũng không nghĩ nhiều, lập tức nói: “Bọn họ không làm gì được Cung chủ đâu, bây giờ đi theo ta!”
Diệp Huyên gật đầu: “Đi!”
Diệp Huyên, A Quỷ và Đế Khuyển nhanh chóng xuyên qua đường hầm không gian, trở về Táng Thiên trường thành.
Khi trở về Táng Thiên trường thành, sắc mặt Diệp Huyên thay đổi.
Lúc này, bên ngoài Táng Thiên trường thánh có mấy Truyền Tống Trận khổng lồ, trong mấy cái Truyền Tống Trận Không Gian kia mơ hồ có thể nhìn thấy những thông đạo.
Trên tường thành, Diệp Huyên nhìn về phía A Quỷ: “Tiền bối đi bằng?”
A Quỷ nói với giọng điệu nặng nề: “Truyền tống không gian, đại quân Ma Kha tộc sẽ đưa người tới đây qua thông đạo không gian này!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Bọn họ còn có đại quân ư?”
A Quỷ nhìn Diệp Huyên: “Ma Kha tộc không phải là một tộc, mà là do vô số tộc tạo thành!”
Nói xong, gã ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, ở cuối chân trời xa xa kia thỉnh thoảng truyền đến từng trận rung động.
Diệp Huyên hỏi: “Đang đánh nhau à?”
A Quỷ gật đầu.
Diệp Huyên đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, bên trong Truyền Tống Trận Không Gian lớn nhất ở cách đó không xa xuất hiện một đám người, người dẫn đầu chính là Mạc Tà kia, Diệp Huyên còn nhìn thấy một người quen ở bên cạnh Mạc Tà, là người lúc trước từng giao thủ với hắn!
A Quỷ nhẹ giọng nói: “Bọn họ đến rồi!”
Lúc này, trên Táng Thiên trường thành lần lượt có người xuất hiện.
Diệp Huyên nhìn một vòng, trong đó có rất nhiều khuôn mặt quen thuộc, cũng có rất nhiều khuôn mặt xa lạ, rõ ràng là Bạch tiên sinh và A Quỷ đã gọi hết thiên tài của Vị Ương ở bên ngoài trở về!
Lúc này, A Quỷ ở bên cạnh Diệp Huyên chợt cất lời: “Tiếp theo là chiến trường của các ngươi”.
Nói xong, gã lặng lẽ lùi về.
Diệp Huyên giơ ngón giữa với người đàn ông áo đen!
Phía xa, người đàn ông áo bào đen lập tức giận tím mặt, chỉ vào Diệp Huyên: “Diệp Huyên, ra đây chịu chết đi!”
Diệp Huyên trên tường thành tung người bay lên, đi tới trước mặt người đàn ông áo bào đen, Diệp Huyên cười nói: “Nói rõ trước, nếu ngươi sợ chết thì đổi người khác đến đi, ta thật sự không muốn đánh nhau với người đánh một hồi đã bỏ chạy!
Người đàn ông áo bào đen nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi quá ngông cuồng, ngươi…”
1105: Bí Thuật!”
Diệp Huyên đột nhiên lắc đầu: “Muốn đánh thì đánh, đừng có nói nhảm nhiều thế!”
Tả Thanh ở một bên chợt cất lời: “Thương Việt huynh, nếu huynh không đánh thì để ta!”
Nói xong, gã bước ra.
Người đàn ông áo bào đen tên Thương Việt trầm giọng nói: “Hắn là của Dị vực ta!”
Thiên Sát bên cạnh Tả Thanh nổi giận: “Vậy ngươi mau đánh đi chứ! Ngươi không đánh, người ngoài còn tưởng Ma Kha tộc ta sợ Diệp Huyên hắn nữa!”
Địa Sát rất ít nói chuyện cũng gật đầu: “Nếu các hạ không dám lên, Ma Kha tộc ta sẽ tự lên!”
Sắc mặt của người đàn ông áo bào đen và cô gái phía sau hắn ta đều trở nên khó coi!
Khinh thường!
Bọn họ cảm nhận được Ma Kha tộc này và tinh vực Vị Ương đều hơi coi thường bọn họ!
Cô gái phía sau Thương Việt bèn muốn ra tay, nhưng Thương Việt chặn ả lại: “Để ta!”
Nói xong, hắn ta lập tức biến mất, lúc xuất hiện lần nữa đã ở trước mặt Diệp Huyên.
Thương Việt nhìn Diệp Huyên, đang muốn nói chuyện thì có một tia kiếm quang lặng lẽ chém tới.
Kiếm quang im hơi lặng tiếng, tựa như không khí.
Cảm nhận được tia kiếm quang này, sắc mặt Thương Việt chợt thay đổi, hắn ta chắp hai tay lại, một tấm chắn mà xanh mưc xuất hiện trước mặt.
Kiếm chém tới!
Ầm!
Tấm chắn kia lập tức vỡ tan!
Đúng lúc này, Thương Việt bước nhanh về phía trước, đấm ra một quyền, sức mạnh to lớn xuất hiện từ trên nắm đầm.
Lúc này, một tia kiếm quang chém tới.
Ầm!
Kiếm quyền chạm vào nhau, Thương Việt liên tục lùi về sau, trong lúc hắn ta lùi lại, lại có một tia kiếm quang lặng lẽ chém tới.
Tả Thanh ở một bên nhẹ giọng nói: “Bí thuật!”