Cổ ngồi bên cạnh, sau đó thuận thế nằm lên một tảng đá, hai tay đặt sau đầu ngẩng đầu nhìn trời xanh mây trắng, không biết đang nghĩ gì.
A Lan ngồi xuống cạnh Cổ: “Tiếp theo đây cô có kế hoạch gì?”
Cổ nói nhỏ: “Ra ngoài thăm thú”.
Ra ngoài!
A Lan ngẩng đầu nhìn nơi sâu trong tinh không: “Không biết bên ngoài sẽ là thế giới thế nào”.
Cổ mỉm cười: “Thế nên mới muốn đi xem”.
Nói xong nàng ta nhìn A Lan: “Cô thì sao?”
Im lặng một lát A Lan mới đáp: “Ta muốn ở lại vũ trụ tứ phương”.
Cổ lắc đầu: “Ta đã không còn lưu luyến gì với nơi này nữa rồi”.
A Lan cười: “Cổ Tông thì sao?”
Cổ nhún vai: “Điều bọn họ không muốn nhất lúc này là ta trở lại. Nếu ta về sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của họ!”
A Lan lắc đầu mỉm cười.
Cổ nhìn Diệp Huyên nơi xa rồi bảo: “Phải để tên này đạt đến Trật Tự Cảnh đã rồi mới ra ngoài được, nếu không đến lúc đó sẽ rất phiền phức”.
A Lan quay sang nhìn Diệp Huyên: “Trật tự của hắn có đảo lộn trật tự của chủ nhân bút Đại Đạo không?”
Nghe câu này, Cổ im lặng.
A Lan quay đầu nhìn Cổ, Cổ im lặng rất lâu mới lại lên tiếng: “Ta không biết. Nhưng ta biết nếu trên đời có ai có thể đảo lộn được trật tự của chủ nhân bút Đại Đạo thì chắc chắn chính là hắn!”
A Lan hơi bất ngờ: “Vì sao?”
Cổ nhàn nhạt nói: “Vì hắn không sợ chủ nhân bút Đại Đạo. Ngược lại chủ nhân bút Đại Đạo còn hơi dè chừng hắn nữa”.
A Lan trầm mặc.
Cổ nhìn A Lan nói: “Vẫn còn hơi trẻ, thiếu sự chín chắn, nhiều lúc không được trưởng thành lắm, nếu không kiếm ý Nhân Gian của hắn sẽ còn mạnh hơn nữa, cần phải trải qua nhiều chuyện hơn mới được”.
A Lan nói: “Cô định đi theo hắn mãi à?”
Cổ gật đầu.
A Lan nhìn Cổ, Cổ cười: “Đi theo hắn sẽ an toàn hơn nhiều. Nếu không chưa biết chừng một ngày nào đó sẽ lại bị chủ nhân bút Đại Đạo sắp đặt”.
A Lan lắc đầu cười.
Đúng lúc này, một luồng hơi thở đáng sợ bộc phát ra từ cơ thể Diệp Huyên, người đang ngồi khoanh chân dưới đất ở nơi xa.
Bùm!
Ngay tức khắc, không gian xung quanh Diệp Huyên sôi trào, đồng thời hai luồng kiếm ý bay ra từ cơ thể hắn, phóng lên trời.
Kiếm ý Nhân Gian!
Hai luồng kiếm ý này xuất hiện, kiếm Thanh Huyên trước mặt Diệp Huyên chợt rung lên.
Cổ và A Lan đứng dậy, hai người đi tới trước mặt Diệp Huyên, lúc này Diệp Huyên chợt mở mắt, mắt hắn một bên đen một bên trắng.
Kiếm ý Thiện Ác!
Diệp Huyên xoè tay ra, trong nháy mắt kiếm ý xung quanh chợt bay vào trong cơ thể hắn.