Đệ Nhất Danh Sách

Chương 242




Trong lúc mọi người nhìn đường gân màu bạc trên người đối phương. Doanh trưởng Lưu Thái Vũ ngẩn người, hắn cúi đầu chẳng dám phản bác. Vì hắn biết trước mặt mình là chiến binh tinh nhuệ nhất nội bộ Lý thị, là chiến binh nano được cả đế chế tạo ra!

Chiến trường chủ yêu của Lý thị chia thành hai phần. Một phần là tuyến đầu ở núi Phượng Nghi, giáp công với Khánh thị. Một phần khác là tuyến đầu ở Bình Sơn, giáp công với Dương thị. Hai chiến trường cách nhau cả trăm km. Lúc trước Lưu Thái Vũ nhận được tin chiến binh nano đều tới Bình Sơn. Vì hiện tại Dương thị mới là địch nhân chính của Lý thị. Khánh thị chỉ là nhân lúc cháy nhà hôi của thôi.

Cho nên Lưu Thái Vũ không ngờ đối phương sẽ xuất hiện tại đây.

Chẳng lẽ họ muốn đánh Khánh thị bất ngờ nên che giấu tin tức với cả người trong nhà?

Trong lòng Lưu Thái Vũ lạnh băng. Tuyến đầu Phượng Nghi hắn sắp tới nhất định sẽ xảy ra chiến đấu!

Có điều sao chiến binh nano lại không có xe. Phải biết từ trước tới nay, trang bị được trao cho chiến binh nano đều là thứ tốt nhất. Thậm chí họ còn chẳng cần ngồi xe vận binh mà được ngồi trên xe việt dã.

Lưu Thái Vũ nhỏ giọng nói:

- Trưởng quan, xe của các ngài đâu?

Trong lúc nói chuyện, hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua quân chương trên tay đối phương. Trên đó có ba chữ Thần Cơ Doanh, biểu tượng nhền nhện màu trắng.

Đây là Thần Cơ Doanh trong truyền thuyết của Lý thị.

Quan quân của Thần Cơ Doanh kia liếc xéo Lưu Thái Vũ:

- Xe của chúng ta dừng ở phía trước. Toàn bộ binh sĩ của các ngươi đổi xe với chúng ta. Hơn nữa cởi hết quân trang ra đây

- Trời lạnh như thế, kêu chúng ta cởi đồ sẽ chết cóng đó.

Lưu Thái Vũ nóng nảy nói.

Kết quả quan quân kia đạp một cước rồi khom người đánh một quyền vào bụng Lưu Thái Vũ. Lưu Thái Vũ chẳng khác nào con tôm luộc cong người nằm dưới đất, đâu tới mức không kêu ra tiếng!

Quan quân Thần Cơ Doanh bình tĩnh nói:

- Nói nhảm nhiều thế.

Xe của đám Nhâm Tiểu Túc cách đám người này gần nhất. Vì thế họ cũng nghe được nội dung đối thoại của đám Lưu Thái Vũ. Lúc nghe được đối phương muốn họ cởi quân trang ra, Nhâm Tiểu Túc cũng ý thức được, chỉ sợ đám chiến binh này muốn ngụy trang thành binh sĩ tư quân để đi tiếp!

Kỹ thuật nano của Lý thị luôn bị chú ý. Hiện giờ phải lên chiến trường chân chính, Khánh thị và Dương thị là uy hiếp lớn của những chiến binh nano này.

Lý thị biết rõ trong quân của họ có gián điệp nên Thần Cơ Doanh muốn tấn công Khánh thị thành công phải che dấu hành tung của mình.

Binh sĩ Thần Cơ Doanh đi tới xe tải, một người dẫn đầu nói với đám Nhâm Tiểu Túc:

- Xuống xe, cởi quân trang.



Nói tới đây, người nọ bỗng nhiên ngây người. Vì hắn phát hiện đám Nhâm Tiểu Túc không mặc quân trang.

Nhâm Tiểu Túc vui vẻ, này chẳng phải đúng dịp à. Họ đâu có được phát quân trang…

Người nọ buồn bực nói:

- Quân trang của các người đâu?

Nhâm Tiểu Túc ủy khuất giải thích:

- Chúng ta không được phát quân trang, không riêng gì quân trang, ngay cả súng ống cũng chẳng có…

Người nọ sửng sốt nữa này. Họ chưa từng tiếp xúc với đám tư quân này, căn bản không biết những gì tư quân gặp phải.

Người vừa đánh Lưu Thái Vũ tức tới cười. Hắn nhìn Lưu Thái Vũ trên mặt đất:

- Các người cắt xén quân lương quá đáng rồi! Lý thị nuôi các người là để các người làm sâu mọt đục khoát tập đoàn sao?

Nói xong, hắn tức giận tới đạp lên đầu Lưu Thái Vũ, khiến Lưu Thái Vũ đau tới hôn mê bất tỉnh.

Thật ra, vị chủ quản của Thần Cơ Doanh này cảm thấy kế hoạch của hắn rất chu đáo và chặt chẽ. Họ giả trang thành tư quân tới chiến trước sẽ tránh được sự chú ý của gián điệp. Sau đó họ có thể vào núi bao vây Khánh thị, đánh cho Khánh thị một trận trí mạng.

Vì tố chất của chiến binh nano cực kỳ cường hãn. Binh sĩ bình thường không cách nào đi kịp họ, họ có thể đi với tốc độ nhanh hơn. Vì thế Thần Cơ Doanh đánh úp Lý thị một cách bất ngờ.

Kế hoạch này đã được bộ chỉ huy đồng ý. Mọi người cảm thấy, tất cả đều tập trung về phía Dương thị, cho nên việc đánh lén Khánh thị rất dễ thành công.

Nếu Khánh thị có sơ hở, đương nhiên Dương thị sẽ lợi dụng lúc này cướp đoạt nhiều lợi ích hơn.

Ba tập đoàn phát động chiến tranh, nguyên nhân cuối cùng chỉ vì lợi ích. Trên chiến trường, ai sở hở đầu tiên sẽ chịu công kích mãnh liệt nhất.

Cho nên kế hoạch này tuy không hoàn mỹ nhưng cũng xem như kì binh. Kết quả Thần Cơ Doanh tuyệt đối không ngờ tới, bước đầu tiên của kế hoạch lại hỏng tới một nửa.

Vừa nhìn quân trang trên người họ liền biết là người của Thần Cơ Doanh. Dù tư quân có che dấu đi nữa cũng không thoát khỏi sự quan sát của họ.

- Bây giờ chúng ta phải làm sao đây?

Một người trong Thần Cơ Doanh hỏi.

Chủ quan Thần Cơ Doanh khẽ cắn môi:

- Chúng ta đổi thường phục của họ, để họ mặc quân trang tiếp tục đi tới núi Phượng Nghi. Để gián điệp trong quân đội tập trung lực chú ý lên người họ.

Hai mắt Nhâm Tiểu Túc sáng lên. Như thế hắn vừa là tư quân, vừa là binh sĩ của đội điều tra đặc biệt, vừa là người của Thần Cơ Doanh, có tới tận 3 thân phận.

Nhâm Tiểu Túc không sợ thân phận của mình quá nhiều. Nói chung có nhiều thân phận càng dễ làm nhiều chuyện.



Người đánh Lưu Thái Vũ bất tỉnh thấp giọng nói:

- Tiếp tục đi tới núi Phượng Nghi. Sau đó thủ ở đó mười ngày. Nếu không làm xong, các người chờ ra tòa án quân sự đi. Ta sẽ phái 5 chiến binh nano đi theo các người, tránh cho các người làm hỏng việc.

Nói xong, chủ quản Thần Cơ Doanh đeo cho Lưu Thái Vũ một cái vòng tay điện tử. Vừa đeo lên cổ chân, còng tay bỗng lóe ánh đèn đỏ. Dường như để định vị vị trí của Lưu Thái Vũ.

Nhưng e rằng còng tay này không chỉ có công năng định vị đơn giản như thế. Bằng không sao đối phương chịu để Lưu Thái Vũ tiếp tục chấp hành mệnh lệnh quản lý của họ?

Đã có máy giám sát, lại có thêm chiến binh nano đi cùng. Đây cũng coi như mua hai cái bảo hiểm cho kế hoạch này.

Thần Cơ Doanh quyết định tạm thời thay thế tư quân là vì, mọi người đều biết lực lượng tư quân là cái dạng gì, vì thế họ khinh thường cài gián điệp vào tư quân cả.

Hơn nữa, dù tạm thời họ khiến kế hoạch tác chiến của binh sĩ tác chiến, thế nhưng đối với toàn cục cũng không xảy ra ảnh hưởng gì.

Chủ quan của Thần Cơ Doanh lạnh lùng nói:

- Hôm nay, các ngươi cắm trại tại đây. Ngày mai hãy xuất phát.

Nhâm Tiểu Túc cũng rất ngạc nhiên. Số lượng chiến binh nano trước mắt chắc chắn không phải tất cả lực lượng của Thần Cơ Doanh. Chung quy hắn không thấy Lâm Tề và đội trưởng Chu đâu cả.

Cũng không biết hắn có cơ hội thu thập thêm một tí người máy nano không.

Lúc này, Lý Thanh Chính hỏi:

- Chúng ta thật sự phải đổi trang phục với Thần Cơ Doanh ư?

Nhâm Tiểu Túc gật đầu:

- Là chuyện tốt mà.

Lý Thanh Chính nhìn ánh mắt hào hứng bừng bừng của Nhâm Tiểu Túc:

- Tiểu Túc, có phải ngươi có kế hoạch gì không? Nói cho mọi người biết một chút.

- Đổi quân phục xong…

Nhâm Tiểu Túc nói:

- Khi tới căn cứ chúng ta có thể ăn ngon một bữa!

Cả bọn đều chấn kinh, không ngờ sau khi đổi Thần Cơ Doanh xong. Chuyện đầu tiên Nhâm Tiểu Túc nghĩ tới là tới căn cứ ăn uống?!

Lý Thanh Chính phát hiện. Dù cho Nhâm Tiểu Túc thân phận gì, hắn cũng có thể lợi dụng vô cùng thoải mái…