Hắn đứng ở đó, tà áo bay, khuôn mặt lãnh khốc vô tình như một tấm gương phẳng lặng, tư thế hào hùng đó, máu tươi vốn đã lấp đầy sa trường, hắn vượt qua mọi đàm tiếu trong nhân gian để hoàn thành bức họa đế nghiệp. Chốn cung đình hiểm ác, đi được bước nào hay bước đó. Nàng không ngờ rằng bản thân lại là người được đế vương sủng ái nhất hậu cung. Thịnh cực tất suy, sủng ái vô hạn cuối cùng sẽ trở thành diệt vong. Vinh sủng một đời như đóa phù dung sớm nở tối tàn. Hắn ban cho một ly rượu độc, nàng không oán không hối, mỉm cười uống cạn.
Đế nghiệp như họa, giang sơn không đổi. Thiên hạ vẫn là thiên hạ, thứ thay đổi chỉ có lòng người. Thì ra nàng cũng là một trong những nét bút trong bức họa đế nghiệp mà hắn phải hoàn thành. Giờ thì nàng đã hoàn thành cho hắn rồi, thế nhưng bức họa đế nghiệp của nàng, hắn vẫn chưa cùng nàng dệt xong. Trần quy trần, thổ quy thổ. Tận cùng phồn hoa chỉ còn lại một nắm cát mịn.