Đế Lộ

Chương 11




Nghe nói Triệu Vô Thiên nói như vậy sau không ít người trong lớp cảm thấy rất khiếp sợ.

Phải biết Triệu Vô Thiên bây giờ đã đạt tới Thiên Đế trung kỳ đỉnh phong, trên đại lục này số lượng người có thể tạo ra áp lực cho Triệu Vô Thiên cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Lúc này Triệu gia Đại tổ nói:

"Chuyện đã đến như này thì theo các ngươi nên phái ai đi tìm tung tích của Triệu Viễn và tiện thể điều tra luôn việc này".

"Ta thì không không thể rời đi Triệu gia được rồi, nếu không ta đi nhất định sẽ có thể biết rõ hết mọi thứ".

Triệu Thần liền lên tiếng "Triệu Viễn là nhi tử của ta, nên ta đi là thích hợp nhất, mong lão tổ cho phép ta đi".

Thực lực ngươi quá yếu, đi chỉ có chịu chết mà thôi với lại thiên phú ngươi cũng không hề thấp sau này có cơ hội trùng kích Thiên Đế cảnh, nếu cho ngươi đi mà xảy ra chuyện gì thì gia tộc tổn thất lớn".

Bỗng lúc này Triệu Long nói thực "lực ta cũng đã đặt tới Thiên Đế trung kì rồi, nếu gặp nguy hiểm ta cũng có thể chạy nên ta đi là thích hợp nhất".

Rồi Triệu Vô Thiên cũng lên tiếng "ta là người rất quen thuộc khí tức của Triệu Viễn nên tỉ lệ tìm tới hắn là cao hơn người khác nên ta cũng sẽ là người đồng hành cùng Triệu Long".

Triệu gia Đại tổ thấy vậy liền gật gật đầu.

"Chuyện này liền quyết định như thế đi Vô Thiên cùng Triệu Long sẽ đi điều tra việc này, dù có gặp phải Thiên Đế hậu kỳ cũng đủ sức đánh một trận".

"Nhưng hai người yên tâm, khí tức của người kia ta cũng cảm nhận được một ít, chưa đến tầng thứ của ta nên không cần quá lo lắng về nguy hiểm".

"Giờ hai người chuẩn bị đi là vừa, còn đây là một tiểu hình truyền tống trận, nếu gặp phải chuyện gì không giải quyết được thì mở ra truyền tống trận này lúc đó sẽ có người đi qua tiếp viên".

"Nói xong liền lấy ra một lá cờ tràn đầy phù văn và trận pháp tối nghĩa khó hiểu, sau đó liền ném qua cho Triệu Vô Thiên".

"Mau đi thôi".

"Chuyện cũng đã thảo luận xong, còn hiện tại thì cho một đi thay Triệu Vô Thiên đi trấn giữ tàng kinh các"

Rồi liền nhìn về phía một lão già tóc trắng bạc phơ, khuôn mặt đầy nếp nhăn cũng hiện rõ đã trải qua vô số tuế nguyệt.

Rồi nói tiếp:

"Ngươi hãy đi trấn giữ tàng kinh các đi".

Thình lình thực lực người này cũng đã đặt tới Thiên Đế trung kỳ.

"Còn bây giờ ai làm gì thì tiếp tục làm việc của mình đi". — QUẢNG CÁO —

Rồi nhắm mắt lại bắt đầu vào trạng thái tu luyện.

Lúc này Triệu Long và Triệu Vô Thiên cũng đã đi ra ngoài.

Còn Triệu Thần và lão già được chọn đi trấn giữ tàng kinh các cũng đồng thời theo sau.

Đợi 4 người ra khỏi tháp thì cửa tháp cũng đã đóng lại như chưa từng mở ra.



Ở bên này Triệu Long liền muốn xuyên qua hư không để trực tiếp đi đến hắc ám sơn mạch thì bị Triệu Vô Thiên ngăn lại.

"Ngươi ngăn ta làm gì".?

"Ngươi trực tiếp xuyên qua hư không thì nhanh thật, nhưng lỡ đi nhầm vào không gian phong bạo hay gặp phải hư không thú thì lúc đó phiền phức lắm nên đi truyền tống trận mới là lựa chọn tốt nhất".

Triệu Long nghĩ nghĩ cũng thấy có lý nên cũng đành gật đầu.

Rồi hai người đi tới truyền tống trận của gia tộc.

Lúc này hai trưởng lão quản lý truyền tống trận thấy hai người đến liền muốn quỳ xuống hành lễ nhưng bị một lực lượng đỡ dậy.

Triệu Long nói "mấy cái nghi lễ như này thì miễn, ta hỏi hai người có tòa truyền tống trận đi đến hoặc gần hắc ám sơn mạch không".?

Trong đó một một trưởng lão cung kính đáp.

"Thưa hai vị lão tổ tòa truyền tống trận đi đến phụ cận hắc ám sơn mạch thì chỉ có truyền tống đến Phong Vân thành".

"Vậy ngươi còn không mau mở ra truyền tống trận".

"Dạ...dạ… ta liền mở ngay đây".

Ngay lập tức Triệu Long và Triệu Vô Thiên bước vào truyền tống trận.

Tức khắc phù văn trên truyền tống đài hiện lên, truyền tống trận pháp khởi động.

Cùng lúc đó truyền thông tống quang mang bao phủ hai người, đồng thời truyền tống thông đạo cũng mở ra.

— QUẢNG CÁO —

Một thời gian sau thì hai người liền xuất hiện tạo đài truyền tống của Phong Vân thành.

Sau đó Triệu Vô Thiên liền đi vào trung tâm thành, Triệu Long không có cánh nào cũng liền đi theo sau.

Lúc này Triệu Long liền gấp gáp "chúng ta mau đi qua hắc ám sơn mạch, nhanh có khi còn phát hiện ra không ít giấu vết, ở lại tòa thành này không có ý nghĩa".

Nghe vậy nhưng Triệu Vô Thiên vẫn rất bình tĩnh "không vội chúng ta cần tìm một thế lực trong thành để hỏi xem Triệu Viễn đã cùng ai đi tới hắc ám sơn mạch, cũng tiện cho chúng ta biết một ít gì đó trước khi Triệu Viễn xảy ra chuyện".

Triệu Long nghĩ nghĩ "vậy phải tìm thế lực lớn nhất trong thành mới có tin tức nhanh".

Rồi tiện tay kéo một tu sĩ qua.

Người này đột nhiên bị người kéo lại, chưa biết chuyện gì xảy ra liền muốn nổi giận thì bỗng nhiên có một uy áp khổng lồ đè lên trên người khiến cho toàn thân như muốn mềm nhũn ra, toàn thân đổ mồ hôi lạnh.

Trong lòng không ngừng cảm thấy may mắn "cũng may là vừa rồi chưa nói gì vô lễ, nếu không chết như nào không biết".

Liền cúi đầu đầu xuống thi lễ nhưng cũng không dám ngẩng lên hỏi:

"Không biết vị tiền bối này có chuyện gì cần tiểu nhân ạ".

Tu sĩ này chỉ là một thiên huyền cảnh đối với Triệu Long mà nói không khác gì là giun rễ.



Triệu Long liền nhìn về phía Triệu Vô Thiên ý ra hiệu hắn hỏi.

Triệu Vô Thiên cũng không nói nhảm liền huyễn hóa ra thân ảnh của Triệu Viễn.

"Ngươi đã từng gặp người này chưa"?

Ngay lúc Triệu Vô Thiên vừa huyễn hóa ra thân ảnh của Triệu Viễn thì ở cách đó không xa một tửu lâu tầng hai, cạnh cửa sổ một mập mạp cũng vừa hay chứng kiến cảnh này.

"Ngươi chỉ cần trả lời thật lòng, không thì hậu quả ngươi cũng biết chứ".

Tu sĩ này liền ấp a ấp úng

"Hai vị tiền bối, ta...ta.. chưa gặp qua người này bao giờ".

Nói xong tu sĩ này liền quỳ xuống dập đầu liên tục, đến ngay cả đầu chảy máu cũng không hề để ý.

— QUẢNG CÁO —

Trong lòng chỉ muốn cầu lấy một mạng, trong lòng cũng biết nếu hai vị tiền bối này nổi giận lỡ tay vỗ chết thì coi như xong.

"Hai vị tiền bối tha cho tiểu nhân một mạng đi".

Những người đi qua đường nhìn thấy một tu sĩ thiên huyền cảnh quỳ xuống xin tha cũng không có gì là ngạc nhiên. Chuyện như vậy trong thành cũng rất thường xuyên xảy ra, mà cũng không ai dám dừng lại xem. Trong lòng ai cũng hiểu nếu như ở lại gần thì vạ lây đến thì mất mạng như chơi.

Chưa đến 1 phút thì xung quanh 3 người lập tức không còn lại một bóng người.

Triệu Vô Thiên thấy trong mắt người này cũng rất thuần khiết không có chút dối trá nên hỏi tiếp:

"Phong Vân thành thì thế lực nào mạnh và có tầm ảnh hưởng trong thành nhất''.

"Thưa tiền bối Phong Vân thành chia làm 5 cổ thế lực: phủ thành chủ, thiên hành thương hội, tụ bảo các cuối cùng thì còn 2 đại gia tộc Phong gia và Trịnh trong đó phủ thành chủ là thế lực mạnh nhất, nên chiếm đóng ở trung tâm thành, còn 4 thế lức kia đồng thời chia ra bốn phương".

"Giờ ngươi có thể đi rồi".

Ra hiệu cho Triệu Long thu về uy áp.

Cùng lúc đó uy áp trên người tu sĩ kia cũng biến mất. Rồi vội đứng lên cúi người hành lễ một lần nữa.

"Đa tạ hai vị tiền bối đa tha mạng".

Rồi vội vàng chạy đi vào theo dòng người đông đúc.

Triệu Long vội nói: " chúng ta mau đi đi tìm phủ thành chủ hỗ trợ sẽ nhanh hơn".

Triệu Vô Thiên gật đầu biểu thị không có ý kiến.

Giữa lúc hai người muốn đi phủ thành chủ thì mộng giọng vang lên.

"Người mà hai vị tiền bối muốn tìm ta biết không ít tin tức".