Chương 72: Pháp Chiến Bảng
Lạc Giai không biết rằng khi mình sử dụng đến nhân binh hợp nhất. Ở 1 nơi cực kỳ xa xôi, như ở tận cùng phiến thiên địa này.
Nơi đây thiên địa như bị xé rách hoàn toàn, không gian tán loạn, xung quanh xuất hiện nhiều vết nứt hư không. Nơi lành lặn nhất cũng chính là trung tâm của cả khu vực.
Chỗ này bắt mắt nhất là 1 ngọn núi màu đen sừng sững che chắn cả phiến khu vực. Nó tồn tại như hạo cổ trường tồn, vĩnh bất thiên thu. Trên ngọn núi nhìn kỹ có ai đó điêu khắc hình thành 1 cái bảng lớn, trên bảng lớn xuất hiện 12 dòng chữ khổng lồ nhưng lại như bị điều gì đó che mất ánh nhìn trở nên mờ ảo, hư vô.
Lúc bấy giờ dòng chữ thứ 6 trên phiến đá bỗng sáng lên. Hiện ra kim quang sáng rực, chiếu rọi cả khu vực, có thể nhìn thấy dòng chữ thứ 6 trên phiến đá đó là 2 chữ: “Nhân Binh”. Ánh sáng phát ra trong chốc lát thì chợt tắt.
Lúc này chợt phía dưới chân ngọn núi, nơi đây bỗng xuất hiện 1 bóng người màu đen vô cùng nhỏ bé, bóng người tơi tả vô cùng. 2 tay và 2 chân đều bị xiềng xích đóng chặt vào trong ngọn núi. Cơ thể không cử động như là đ·ã c·hết.
Bỗng lúc ngọn núi phát ra kim quang, bóng người này chợt mở ra 2 mắt, trong ánh mắt là 1 màu t·ang t·hương vô cùng. Hắn đưa mắt nhìn về phía trên ngọn núi. Sau đó khẽ trầm ngâm:
“Pháp Chiến Bảng lại sáng, đứng hàng thứ 6, xuất hiện thiên tài có thể sử dụng Nhân Binh, pháp kỹ này người lĩnh hội rất là hiếm hoi”.
Hắn khẽ cảm thán vài tiếng, sau đó lại quay về trạng thái như cũ. Hắn đã ở đây quá lâu rồi, việc “Pháp Chiến Bảng” sáng lên chỉ làm đánh thức hắn sau 1 giấc ngủ dài mà thôi.
Nhưng hắn mới chỉ nhắm mắt 1 chút. Thì lại nhíu mày. Vì Pháp Chiến Bảng lại 1 lần nữa lại sáng lên. Lần này sáng lên lại là dòng thứ 4. Còn xếp hạng mạnh hơn khi nãy. Hắn khẽ nhíu mày đoán. Có lẻ là có 2 tên thiên tài đang chiến đấu với nhau.
Quay về lại trận đấu của Lạc Giai. Hắn lúc này vô cùng kinh ngạc. Vì lúc này bên cạnh Hồng Thiên Ca không chỉ có 1 thanh kiếm. Mà có đến 3 thanh kiếm. 2 thanh kiếm như từ hư không xuất hiện bên cạnh hắn. Ngự phong giữa không trung.
Lạc Giai biết đây vốn là năng lực của tiên môn, bọn họ cất đồ trong 1 vật chứa không gian. Có thể là nhẫn trữ vật, cũng có thể là 1 cái túi càn khôn. Ở đây Hồng Thiên Ca không mang nhẫn, rất có thể là trường hợp 2.
Nhìn 3 thanh kiếm lập lòe, Lạc Giai không rõ Hồng Thiên Ca muốn sử xuất hoa chiêu gì.
Hồng Thiên Ca lạnh nhạt:
“Kiếm Ý có thể công sát lăng liệt, trận đạo có thể dẫn phát đại thế và khóa nhốt chặt đối thủ. Ngươi nghĩ nếu cả 2 kết hợp, thì sẽ như thế nào.”
Lạc Giai có dự cảm bất hảo. Vội vàng điều động kiếm hình, thiên địa lại nổi lên tiếng cộng minh, thân hình lại biến thành 1 thanh cự kiếm t·ấn c·ông đến, lúc này đôi tay hắn còn điệp gia thêm 1 tầng vảy bạc, như 1 tia chớp công đến Hồng Thiên Ca.
Hồng Thiên Ca cười nhạt:
“1 chiêu không có tác dụng với ta 2 lần, Tam Tài Kiếm Trận, lên.”
2 tay Hồng Thiên Ca phất lên, theo thủ thế của hắn, 3 thanh linh kiếm liền phóng lên trời, hội tụ xoay tròn trên đỉnh đầu của hắn. 3 thanh kiếm như tạo thành thế chân vạc, như Thiên Địa Nhân hợp nhất, ngay lập tức bộc phát ra hào quang vạn trượng, chiếu rọi tứ phương, lộ ra khí thế kinh thiên động địa, tràn ngập không gian.
Ở trên Pháp Chiến Bảng lúc này 2 chữ nổi lên chính là 2 chữ “Kiếm Trận”. Pháp Chiến Bảng xếp hàng thứ 4 chính là Kiếm Trận Sư.
Lạc Giai bỗng cảm thấy da dẻ như mát mát, tựa như trong không gian luôn ẩn chứa 1 thanh kiếm sắc bén, có thể chém ra bất cứ lúc nào, làm da đầu hắn run lên.
Bỗng chốc không gian xung quanh Lạc Giai có chút tán loạn, đang trong trạng thái cộng minh, Lạc Giai liền cảm thấy không ổn, như bị rút mất năng lượng, trạng thái cộng minh dần biến mất.
Hồng Thiên Ca cười quỷ dị. Kiếm trận sư có thể dẫn phát đại thế trong thiên địa, vận dụng lực lượng thiên địa đồng nhất vào trong trận pháp. Lực lượng thiên địa lúc này do hắn làm chủ. Lạc Giai muốn cộng minh đương nhiên là không được.
Đúng lúc Lạc Giai có chút bối rối. Hồng Thiên Ca chập 2 tay lại với nhau, làm động tác chém xuống. 3 thanh kiếm phát ra hào quang ngàn trượng, chia làm 3 hướng công sát về phía Lạc Giai.
Kiếm quang lướt đến, hư không như sụp đổ, thiên địa đại thế như hòa nhập vào trong kiếm quang, lực lượng vô cùng to lớn, sắc bén vô cùng, muốn cắn nuốt hết thảy. Lạc Giai không nhìn thấu đươc lực lượng nhưng có thể cảm giác được ATK của đòn này đã vượt qua 400.000. Đây là 1 con số khủng bố.
Lạc Giai bị dồn vào đường cùng, kiếm khí ập đến vô cùng nhanh, kiếm trận chắn hết đường lui, không thể tránh né. Hắn khẽ lắc đầu. Ánh mắt kiên quyết mở miệng ra: “Xin lỗi.”
Lạc Giai xin lỗi ai, chuyện gì? Bỗng ngay lập tức, Phong Linh trên tay của Lạc Giai chợt nứt gãy, tan nát. Chỉ còn lại 1 cái lõi năng lượng lúc này đang nằm trên tay Lạc Giai.
Sau đó lõi năng lượng lại tiếp tục nổ bể, năng lượng trong lõi phun trào ra ngoài tạo thành 1 quả cầu năng lượng màu xanh sẫm phía trên bàn tay của Lạc Giai. Nó là 1 nguồn năng lượng bản nguyên, có thể bạo tạc bất cứ lúc nào, lúc này lại yên ổn nằm trong tay Lạc Giai.
Ở phía phiến thiên địa tận cùng, Pháp Chiến Bảng lại 1 lần nữa sáng lên. Lần này là vị trí thứ 9, dòng thứ 9 này kim quang sáng rực lên 3 chữ: “Ba Động Khí (Haduken)”
Bóng người bị xích kia lại há miệng, Pháp Chiến bảng sáng lên là bình thường, nhưng trong thời gian ngắn sáng lên 3 lần là chuyện vô cùng hiếm gặp.
Hồng Thiên Ca như nắm chắc chiến thắng trên tay, nhưng khi nhìn thấy quả cầu năng lượng trong tay Lạc Giai liền tái mặt. Hắn biết chiến pháp này.
2 tay Lạc Giai lúc này co khép lại với nhau, ôm lấy quả cầu vào lòng bàn tay. Linh lực trong cơ thể xông phá ra ngoài tuôn vào trong quả cầu năng lượng. Quả cầu năng lượng điệp gia thêm 1 tầng năng lượng của Lạc Giai như càng thêm to lớn, muốn cắn nuốt hết mọi thứ. Khi quả cầu đạt đến kích thước năng lượng tối đa, nó đã vượt qua mức ATK 400.000.
Lạc Giai ngay lập tức nghiêm mặt, đẩy tay chưởng quả cầu năng lượng về phía Hồng Thiên Ca, miệng hô:
“Ba Động Khí.”
Quả cầu năng lượng lúc này như tạo thành 1 cột sáng khổng lồ, phát ra t·iếng n·ổ ầm vang chấn thiên hủy địa, ôm trọn cả 3 đạo kiếm quang do kiếm trận hình thành. Trong phút chốc hình thành thế giằng co mãnh liệt. Kiếm quang bị chặn đứng tại chỗ. Cả 2 v·a c·hạm kịch liệt, không phân thắng bại, kiếm quang bị chặn đứng tại chỗ, ba động khí cũng không thể nhích lên.
Trên Pháp Chiến Bảng, Ba động khí xếp dưới kiếm trận sư nhiều bậc, không phải vì công sát nó yếu hơn. Mà là vì Kiếm Trận Sư vốn đa năng hơn. Vừa có thể khóa chặt đối thủ, vừa có thể vận dụng thiên địa đại thế, t·ấn c·ông nhiều phía. Nhưng nếu chỉ xét riêng về lực lượng đơn thuần. Thì cả 2 khó phân hơn kém.
Hồng Thiên Ca lúc này không dám tách kiếm ra t·ấn c·ông hướng khác của Lạc Giai, vì hắn biết rõ, chỉ 2 thanh kiếm không thể cản được ba động khí.
Hắn vô cùng bực tức thầm nghĩ, tên khốn trước mặt là ai, tại sao lại biết sử dụng ba động khí của Võ Thần Bộ. Đây vốn là bí kỹ bí truyền của Võ Thần Bộ. Nếu xếp hạng những người hắn không muốn chọc đến nhất thì đứng đầu chính là những tên thuộc Võ Thần Bộ.
Nhưng sau đó liền có chút hiểu ra, hắn từng nghe câu muốn hiểu ba động khí phải nắm được Quyền ý. Nếu như kiếm trận của hắn là kết hợp từ Kiếm Ý và trận đạo thì Ba động khí lại lột xác từ Quyền Ý. Hắn có chút ngộ ra tại sao đám Võ thần bộ lại điên cuồng muốn lĩnh ngộ Quyền Ý.
Đúng lúc Hồng Thiên Cơ không biết làm cách nào để xoay chuyển tình thế thì chuyện sau đó lại làm hắn như tức đến phun máu. Chỉ thấy tên đeo mặt nạ trước mắt, không biết từ lúc nào lại nh·iếp lên 1 thanh bội đao, cũng là 1 thanh đế cụ. Chính là đế cụ của tên yểu mệnh háo sắc Icarus khi nãy.
Nhìn thấy Lạc Giai không nhíu mày chấn vỡ đế cụ này thành năng lượng bản nguyên hòa tiếp vào trong ba động khí đang chưởng về hắn. Hồng Thiên Ca như muốn tức nổ phổi. Ta chọc nhầm tên điên gì vậy?