Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đệ Cửu Môn

Chương 71: Kiếm Ý Đấu Nhân Binh




Chương 71: Kiếm Ý Đấu Nhân Binh

Nhìn thấy Lạc Giai đã thương càng thêm thêm thương. Yanda đau lòng muốn chạy đến, nhưng Lạc Giai khoát tay:

“Ta không sao.”

Lúc này đội “Hắc Khuyển” đã xử lý hết 2000 quân đế đô. Số người sống sót chỉ còn hơn 20 người. Bọn họ cùng với các tù binh, nữ nhân lúc này đứng sau lưng của Saka.

Nếu Saka còn nhìn thấy được tàn ảnh chiến đấu của 2 người Lạc Giai. Thì bọn họ đến cái bóng cũng không thấy. Chỉ có thể đứng sau chờ chỉ đạo của Saka.

Lạc Giai trầm ngâm nói với Saka:

“Ngươi mang theo Yanda và bọn họ trở về, nhanh chóng di chuyển hết bộ lạc rời khỏi đây trong tối nay.” Hắn thật sự không có nắm chắc thắng kẻ trước mặt. Để họ rời đi trước là tốt nhất.

Yanda nghe thấy liền lắc đầu:

“Không, ta không đi, ta muốn ở lại đây.”

Yanda vừa nói xong đã bị Saka bên cạnh đánh ngất đi. Saka khuôn mặt trầm trọng nhìn Lạc Giai:

“Ta đã biết.” Sao đó ôm lấy Yanda cùng với những người còn lại của Hắc Khuyển phóng đi. Hắn biết bọn hắn có ở lại chỉ làm vướng tay vướng chân, bọn hắn nếu tham gia sợ rằng c·hết còn nhanh hơn kiến hôi.

Hồng Thiên Ca nheo mắt, tính ra tay ngăn cản nhưng chợt nghĩ lại, xử lý xong kẻ trước mắt, cô nàng kia không chạy thoát được. Lại nhìn muội muội của mình muốn vọng động đuổi theo liền nói:

“Linh Nhi, không cần đuổi, muội không phải đối thủ tên tóc đỏ kia.”

Linh Nhi chợt há miệng, sau đó lại im lặng đứng 1 bên, nàng lúc này cũng vô cùng tò mò tên đeo mặt nạ trước mặt này, có thể so tay với ca ca, không phải ai cũng làm được.



Hồng Thiên Ca nhìn Lạc Giai cười:

“Kiếm đạo cảnh giới không phải cứ hơn nhau là kiếm kỹ.”

Lạc Giai khuôn mặt không gợn sóng:

“Ngươi lĩnh hội kiếm ý.”

Hồng Thiên Ca ngạc nhiên:

“Ngươi biết kiếm ý?”

Lạc Giai không đáp, kiếm ý đương nhiên hắn biết, hắn còn biết đối phương là kiếm ý tiểu thành. Lạc Giai mặc dù trong kiếm đạo cũng là thiên tài nhưng lại không quá chuyên tu, nếu chìm sâu vào kiếm đạo thì lĩnh hội kiếm ý đối với hắn là chuyện không khó. Hắn đã từng đôi lần lờ mờ cảm nhận được nó.

Khi nãy Trảm Kiếm Thức của hắn khi súc thế ATK đã đạt đến 250.000 nhưng trong phút chốc trong cơ thể đối phương phát ra 1 luồng kiếm đạo ý chí vô hình mạnh hơn 270.000 đánh tan nó, đây chính là kiếm ý. Mặc dù chỉ là kiếm ý tiểu thành nhưng kiếm ý chỉ có thiên tài trong thiên tài mới lĩnh hội được.

Lạc Giai mỉm cười:

“Kiếm Ý thì sao, ta sẽ cho ngươi biết bàn về binh đạo, ý cảnh cũng chưa đủ mạnh.”

Hồng Thiên Ca trợn mắt:

“Hừ, ngông cuồng.” Nói rồi, quần áo trên cơ thể hắn lại không gió mà động, liên tục có những luồng kiếm khí vô hình từ cơ thể hắn làm trung tâm phát ra, mỗi luồng kiếm ý đều mang theo công sát 270.000. Sát thế làm không khí rung động, gió thổi quay cuồng.

Lạc Giai lúc này giơ lên Phong Linh, ánh mắt bỗng chốc nhắm lại. Cơ thể bỗng có bạch khí phun trào mãnh liệt hòa nhập vào trong Phong Linh. Thanh kiếm bỗng phát ra 1 tiếng ong vang dội.



Ngay sau đó thiên địa như có tiếng oanh minh mãnh liệt. Lạc Giai ngay tức khắc mở mắt ra, trong mắt có chữ “Khống” xoay tròn, phong mang sắt bén lăng liệt.

Ngay khi Lạc Giai mở mắt Hồng Thiên Ca lúc này bỗng chợt thấy vô cùng căng thẳng. Như có điềm xấu.

Lạc Giai lúc này mở miệng:

“Thần binh cộng minh, nhân binh hợp nhất.”

Nếu như lúc trước Hồng Thiên Ca nhìn thấy Lạc Giai giống như 1 thanh lợi kiếm chỉ là hư ảnh, thì lúc này thứ hắn nhìn thấy ở Lạc Giai đúng như là 1 thanh kiếm thật sự, 1 thanh kiếm ngưng thực ngạo thị vạn binh, muốn trảm tuyệt thiên địa chúng sinh.

Nhân binh hợp nhất, tên đúng như nghĩa, trong phút chốc Phong Linh như dung hợp với Lạc Giai. ATK của hắn và Phong Linh kết hợp, trong phút chốc tăng lên 320.000. Vô cùng khủng bố. Đây là bí kỹ kết hợp giữa “Khống” và “Huyết Mạch” đệ tam môn của hắn. Hoàn mỹ dung hợp thần binh.

Dị tượng 1 thanh kiếm khổng lồ hàng lâm, nơi thanh kiếm đi qua, các luồng kiếm ý như cuối đầu thần phục, bắt đầu tán loạn, không có 1 tia chống trả. Thanh kiếm khổng lồ công sát đến Hồng Thiên Ca, không 1 trở ngại. Sát mang làm người nhìn tê cả da đầu.

Trên mặt Hồng Thiên Ca lúc này mới hiện ra 1 chút bấn loạn. Đây là chiến kỹ gì. Lại đơn giản đánh tan kiếm ý của hắn. Không được, hắn muốn lùi lại. Nhưng trong khoảng khắc lùi lại bỗng cảm thấy rùng mình.

Phía sau hắn lúc này có 1 luồng quyền phong vô hình đánh tới. Hồng Thiên Ca trợn mắt. Đây là Quyền Ý. Tên trước mặt cũng lĩnh ngộ ý cảnh nhưng lại là quyền ý.

Sau lưng là quyền Ý, trước mặt là nhân binh. Tiến thoái lưỡng nan. 1 đòn thế này Lạc Giai có chút tâm kế, nhưng hắn biết đối thủ khó nhằn, tranh phong thông thường, muốn thắng khó khăn.

2 đòn thế đập mạnh vào Hồng Thiên Ca. Tạo ra 1 tiếng động kinh thiên động địa. Sức hủy diệt san bằng cả 1 khu đất trống. Cô g·ái g·ọi là Linh Nhi kia mặt dù đứng ở xa nhưng bị dư chấn đánh văng đi, b·ị t·hương không nhẹ. Ánh mắt cô ta nhìn chằm chằm. Không nghĩ đến ca ca lại gặp 1 kẻ đáng sợ đến vậy. Khuôn mặt toát ra lo lắng.

Lạc Giai lúc này lùi lại. Mặc dù t·ấn c·ông thành công, nhưng hắn lại không hề có cảm giác chiến thắng. Ánh mắt nhìn chăm chú vào nơi chiến địa, nơi đó có khói bụi bốc lên nghi ngút.

Khói bụi dần tan ra, xuất hiện 1 vòng kiếm mạc bao phủ che kín. Lạc Giai nheo mắt. Đúng thật đối phương vẫn không sao, đối phương mạnh vượt quá dự kiến của hắn.



Kiếm mạc dần tán đi. Xuất hiện thân ảnh của Hồng Thiên Ca. Hắn lúc này không còn thong dong như trước, quần áo trên người xuất hiện nhiều vết rách, vô cùng chật vật. Nổi bật là trên vai hắn xuất hiện 1 v·ết m·áu, hắn b·ị t·hương, mặc dù chỉ là ngoài da nhưng chân chính chiến đấu tới giờ mới b·ị t·hương.

Hắn khuôn mặt nghiêm nghị nhìn Lạc Giai, kẻ này là đối thủ đáng sợ. Xém chút nữa hắn đã lật thuyền trong mương. Trong phút chốc bộc phát ra toàn bộ linh lực bản thân 350.000. Hắn mới có thể bảo vệ được chính mình.

Từ lúc bước vào Tầng Thứ 4 – Cảnh giới Nguyên Đan trung kỳ. Hắn chưa bao giờ chật vật đến vậy.

Có một điểm càng thêm tức giận là khi v·a c·hạm với đối phương hắn có cảm giác đối phương mới chỉ là Tầng Thứ ba. Nên từ đầu hắn đã định không sử dụng hết linh lực. Chả nhẽ là ảo giác. Không thể nào, 1 kẻ tầng thứ 3 sao có thể bùng nổ ra sức mạnh lớn đến vậy. Hắn tự trấn an bản thân là đối phương đã bước vào Tầng thứ 4.

Hắn nhíu mày nhìn Lạc Giai:

“Ngươi rất mạnh, xứng đáng để ta tung hết sức, nhưng nếu ngươi chỉ có chút kỹ năng này thôi, thì ngày này năm sau chính là ngày giỗ của ngươi.”

Lạc Giai khuôn mặt bình tĩnh. Nhìn đối phương:

“Nếu ngươi chỉ được cái to mồm, thì hươu c·hết về tay ai vẫn chưa biết đâu.”

320.000 và 350.000. Chênh lệch không quá lớn. Chiến thắng lúc này là không ai nói trước được.

Hồng Thiên Ca ngửa đầu cười lớn:

“Hừ, chiến pháp của ngươi, ngươi nghĩ là mạnh nhất sao, ếch ngồi đáy giếng, ở nơi ta đến, có 1 câu chọc diêm vương chớ nên chọc trận vương, 1 tên trận vương có thể g·iết cả trăm ngàn người, ta cũng không để bọn trận vương vào mắt, vì trận đạo của bọn hắn còn chưa có tư cách gọi là chiến pháp đỉnh cao. Bây giờ ta sẽ cho ngươi thấy cái gì gọi là chiến pháp đỉnh cao thật sự.”

Lạc Giai khuôn mặt trầm lắng, đối phương mở miệng ngạo mạn như vậy, không hề giống như khoác lác. Ánh mắt chăm chú.

Hồng Thiên Ca nhìn cô gái tên Linh Nhi hét lớn:

“Linh Nhi, tránh ra xa 1 chút.”

Cô gái Linh Nhi liền sợ hãi, biết rằng ca ca lúc này thực sự nghiêm túc. Nhanh chóng lách người tránh ra xa.