Đau Thương Của Hắn, Chữa Lành Bởi Em

Chương 30: 30: Sở Tử Phong Anh Đã Yêu Em Mười Năm Rồi




Trong nháy mắt chiếc váy vướng víu của cô đã biến mất, để lộ cả cơ thể trắng nõn.

Sở Tử Phong đưa tay xuống nơi tư mật, Lục Y Y liền khẽ kêu lên, nỉ non như một con vật nhỏ.

Hắn như mất hết lí trí, cắn mạnh vào bầu ngực đẫy đà, đưa tay vào khám phá nơi đã ẩm ướt từ khi nào.

“A..”

Tiếng rên rỉ nỉ non của Lục Y Y vang lên từng đợt khiến Sở Tử Phong lòng nóng như lửa đốt, hắn muốn đi vào trong cô, nhưng nếu không giúp cô thích nghi thì nơi bé nhỏ ấy sẽ rất đau nhức.

Thế nhưng cô nhóc vô lương tâm nào hiểu cho tấm lòng của hắn, Lục Y Y nghĩ rằng Sở Tử Phong đang trêu đùa mình, khi Sở Tử Phong hôn lên tai cô Lục Y Y liền cắn mạnh vào vai hắn.

Bị người nằm dưới kích thích hết lần này đến lần khác, cuối cùng Sở Tử Phong không còn chút nhẫn nhịn nào, hắn lôi vật khủng của mình ra, đặt giữa hai chân cô mà mát xa.

Lục Y Y khó chịu vô cùng, khắp nơi toàn là vết hôn cùng vết cắn, khiến cơ thể trắng nõn nà lại càng thêm kích thích, cô cong người, hai chân như muốn cặp chặt vào hắn.

“Tên khốn Sở Tử Phong, chú còn không mau cho vào..ức”

Nụ cười của Sở Tử Phong đầy nham hiểm, hắn cúi thấp xuống hôn nhẹ vào cổ cô rồi thì thầm.

“Gọi tên anh đi Lục Y Y!”

Cô nhóc ngang bướng ấy vì khó chịu mà cam chịu đầu hàng, túm lấy cổ anh mà ỉ ôi.

“Sở Tử Phong, Phong Phong…á”

Hắn cuối cùng phá vỡ hết sự kiên nhẫn của mình, trực tiếp đi thằng vào trong cô, chỉ có điều nơi đó nhỏ quá, hai bên đùi như siết chặt lấy hắn.

Nhìn chất lỏng màu đỏ chảy ra hắn đau xót hôn nhẹ lên trán cô, lúc này khuôn mặt Lục Y Y đã mất hết vẻ thèm thuồng, cô đã đau đến quặn thắt rồi.

“Thả lỏng ra Y Y, đừng giữ anh chặt thế!”

“Ức..đau!!”

“Ngoan”

Đợi cô dần làm quen với đau đớn hắn liền khẽ vận động, chỉ nghe thấy tiếng thở dốc và tiếng rên rỉ nỉ non của Lục Y Y.

“hức..chú nhẹ thôi”

Sở Tử Phong tức giận, trực tiếp thúc mạnh một cái khiến cô cong người, hai tay bấu chặt vào lưng hắn.



Khẽ hôn vào khuôn mặt đã đẫm mồ hôi, Sở Tử Phong nhẹ nhàng.

“Từ giờ nếu còn dám gọi anh là chú thì em tự biết cái gì sắp đâm vào người mình rồi đấy!”

Miệng cô còn đang khô, sau khi tiếp nhận nụ hôn của hắn thì chẳng còn cảm giác gì nữa, Sở Tử Phong kinh nghiệm đến mức hôn thôi cũng khiến cô khẽ rên rỉ trong cổ họng, lưỡi hắn khuấy đảo không ngừng, nước từ miệng chảy ra vô tình tạo thành một liều thuốc kích dục mạnh mẽ, Sở Tử Phong lại chuyển động nhanh hơn.

“ưm..a”

“Tử Phong..ha.. tha cho em..ức”

Những lời nói bị đứt quãng bởi những âm thanh đầy mụ mị, Sở Tử Phong thần trí điên đảo, dường như không còn nghe thấy bất cứ thứ gì nữa.

Hắn như điên cuồng ra vào bên trong cô, nơi tư mật ấy ấm áp trơn trượt nhưng lại ôm chặt lấy hắn, khiến những khoái cảm của hắn dâng lên đến đỉnh điểm.

Trái ngược lại Lục Y Y lại trải qua những ngọn sóng tình dữ dội hắn mang lại, cô như bị nhấn chìm, bị áp bức, thứ đó của hắn ra vào không ngừng khiến cô đau nhức, nhưng dần dần khi đã quen Lục Y Y bắt đầu làm quen với những khoái cảm.

Trong lòng cô như những bông hoa nở rộ, sẵn sàng đón nhận vòng tay to lớn của hắn.

Lục Y Y bị hắn thúc mạnh, dường như mỗi lần đưa vào hắn đều khám phá đến một nơi sâu hơn, một nơi mà chỉ hắn mới được chạm tới.

Cô chìm vào biển tình lúc nào không hay, toàn nhân như mềm nhũn hết ra, chỉ có miệng là không ngừng phun ra những tiếng rên rỉ, Lục Y Y bất giác cắn mạnh vào vai hắn.

“Lục Y Y, em có yêu anh không?”

Trong cơn khát tình dữ dội, Lục Y Y điên cuồng gật đầu.

Sở Tử Phong mỉm cười hôn lên cánh môi mềm đã sưng tấy, một tay hắn xoa nắn ngực cô, bên dưới vẫn chuyển động không ngừng.

Bây giờ khắp phòng đều là mùi hương hoan ái, những âm thanh khi va chạm của hai người hoà vào tiếng thở dốc và những âm thanh nhỏ bé của Y Y.

“Yêu anh nhiều không?”

Sở Tử Phong thúc mạnh.

Cô hơi rướn người lên, sau đó lia lịa gật đầu.

Dường như chưa đủ thoả mãn, hắn liền giữ eo nhỏ trong tay, trực tiếp xoay một vòng khiến cô nằm úp xuống.

“Ư..Phong Phong”



Cảm giác thứ đó ở bên trong xoay một vòng, Lục Y Y không tự chủ mà run lên.

Hắn lại lần nữa thúc mạnh khiến cô suýt đập đầu vào giường, may mà Sở Tử Phong đã kịp thời giữ lại, hắn giữ hai tay cô lên đỉnh đầu, cúi người cắn mút gáy cô và bờ vai đầy cuốn hút.

“Em biết không…Sở Tử Phong anh đã yêu em…”

Toàn thân cô rung chuyển theo nhịp đẩy của hắn, tai như ù đi, Sở Tử Phong biết điều đó liền ghé sát lại, nhất định phải để cô nghe thấy.

“Sở Tử Phong anh đã yêu em mười năm!”

“a..”

“Cũng đã muốn em mười năm!”

Lục Y Y bị hắn ức hiếp, nhưng trong lòng lại ngọt ngào không thể tả, cô ú ớ không nói được gì, chỉ có thể bật ra những tiếng rên khẽ.

“Cho nên là, nếu em dám như ngày hôm nay, để thằng khác nhìn mình như vậy, anh sẽ chơi em liệt giường!”

Lục Y Y uất ức không nói lên lời, rõ ràng bọn họ đâu có nhìn cô, đều là anh suy diễn ra mà thôi.

“Ức..anh ức..hiếp em”

Hắn nhấc cô lên, để cô ngồi quay mặt về phía hắn, thế nhưng vẫn ghì chặt eo cô nhấc lên rồi lại ấn xuống.

Tư thế này càng khiến hắn vào sâu hơn, Lục Y Y bị khoái cảm làm mờ mắt, ngửa người ra sau.

“Vậy Y Y có muốn ức hiếp lại anh không?”

“Anh là đồ..ưm..đểu”

Lục Y Y liên tục khiêu khích hắn, Sở Tử Phong đặt cô nằm xuống, vận động nhanh chưa từng thấy, vào giây phút cao trào hắn rướn người, gầm lên một tiếng.

“Làm sao đây?”

Sở Tử Phong cúi thấp thì thầm vào tai cô.

“Bắn vào trong như này thì sẽ có em bé mất!”

“Hức..không chịu đâu”

Lục Y Y mơ hồ nói một câu, sau đó liền ngất đi