Sở Tử Phong vốn không biết khoá kĩ năng mềm đó là gì, bởi hắn đã giao cho Trì Húc quyết định khoản cuối, yêu cầu của hắn chỉ là giúp cô có kinh nghiệm phòng thân và chiến đấu cho nên việc Hạ Nguyệt Di tuỳ ý nhúng tay vào là một việc Sở Tử Phong không hề nghĩ tới.
“Vậy em có dám thực hành ở ngay đây không?”
Nghe lời thách thức của cô giáo Lục Y Y đắc ý mỉm cười, cô giật phăng chiếc áo sơ mi cỡ khổ trên người trước bao con mắt ngỡ ngàng.
Hiện tại là chiếc đầm body bó sát một cách chuyên nghiệp, chuyên nghiệp đến độ từng đường cong của Lục Y Y hiện lên rõ nét.
Cô tháo tóc ra, khi những sợi tóc rũ xuống chiếc vai trần tạo lên một diệu cảnh không thể chối từ.
Chiếc quần thể thao đen dường như đã được chuẩn bị trước, Y Y dễ dàng cầm một bên giật ra, để lộ đôi chân dài trắng ngần.
Cô theo gen ba ba Lục Hạo, đẹp chính là sở trường!
Hạ Nguyệt Di có chút ngỡ ngàng, nhìn Nữ Thần Tình Yêu trên cổ Y Y lại càng bất ngờ.
Lúc này Sở Tử Phong mới kịp hoàn hồn, thấy những ánh mắt trộm nhìn cô sắc mặt hắn liền âm u đi mấy độ.
“Muốn được tự chọc mù mắt à?”
Đám thuộc hạ nghe thế liền sợ run người, đồng loạt cúi đầu, bọn họ vốn đâu dám nhìn phu nhân, chỉ là lão đại lúc nào cũng ngâm người trong bình dấm, lúc nào cũng sợ người khác nhìn vợ mình cho nên mới thấy thành như vậy thôi hu hu, nỗi oan này làm sao để rửa sạch đây?
Lục Y Y hơi buồn cười với kiểu giữ khư khư của hắn, cô bước từng bậc lên chiếc ghế cao nhất mà Sở Tử Phong đang ngồi.
Bàn tay nhỏ khẽ vuốt qua vai hắn, tinh nghịch chạm nhẹ vào yết hầu Sở Tử Phong khiến hắn giật bắn mình.
“Em lại muốn nghịch sao?”
Lục Y Y tủm tỉm.
“Là do chị Nguyệt Di muốn em thực hành ngay tại đây mà”
Hắn còn chưa nói gì đã bị cô túm lấy cà vạt mà kéo, người Sở Tử Phong hơi hướng về phía trước, đập vào mắt hắn là bức tranh xuân không thể chối từ.
Cô bé của hắn lớn thật rồi.
Trước bầu ngực nửa kín nửa hở, Sở Tử Phong thật sự bị kích thích, nhưng hắn lờ đi để thần trí mình yên ổn.
“Khoá kĩ năng mềm này là gì?”
Lục Y Y nhún vai.
“Học quyến rũ đàn ông!”
Ánh mắt mới vài giây trước còn hừng hực, vài giây sau đã lạnh giá như mặt hồ băng, hắn lôi cô vào lòng, giữ lấy cằm cô.
“Em muốn quyến rũ ai?”
Lục Y Y bình thản.
“Quyến rũ lão đại Lion, Sở Tử Phong!”
Triệu Tinh Y đập mạnh vào vai Tào Phi với dáng vẻ đầy tán thưởng.
“Lục Y Y quá là hồ li rồi!!”
Tào Phi vui vẻ thì thầm.
“Cuộc đời còn lại của tôi được nhìn thấy Sở Tử Phong bại trận trước nữ sắc là đủ mãn nguyện rồi”
Lúc này Sở Tử Phong dường như đã bị quyến rũ, sắc mặt phong tình đắm đuối nhìn người trong lòng.
“Lão đại có thể để em thể hiện hết tài năng được không?”
Không thể dễ dàng gục ngã như vậy được, cô còn chưa trêu chán mà.
Sở Tử Phong bị Lục Y Y trêu ghẹo thì lập tức buông cô ra rồi ho khan, thấy dáng vẻ này Lục Y Y càng khoái chí.
Một tay cô đặt lên vai Sở Tử Phong, đôi mắt hướng về phía Hạ Nguyệt Di đang ngồi bên dưới.
Cô khẽ men theo đường chỉ thẳng, vuốt nhẹ trên cơ ngực rắn chắc của hắn.
“Cô giáo, đúng như cô dạy dỗ, đây chính là dáng vẻ muốn ăn tươi nuốt sống người khác của em, em chính là muốn ăn tươi nuốt sống Sở Tử Phong”
Triệu Tinh Y vì cố nhịn cười, theo thói quen mà rúc vào cánh tay Tào Phi khiến anh hơi sững người.
Còn về phía Hạ Nguyệt Di thì khỏi phải nói, nét mặt bị học sinh bật tanh tách đang vô cùng hứng thú.
Cô muốn xem con nhóc này có thể làm đến đâu.
Lục Y Y bình thản vuốt xuống cơ bụng rắn chắc của hắn, qua lớp áo sơ mi cô cảm nhận rõ cơ thể hắn run lên mỗi khi cô chạm vào.
Sở Tử Phong đang vô cùng kiềm chế.
“Lão đại, chú thực sự không muốn em sao?”
Ánh mắt Lục Y Y nhìn hắn trong veo, nhưng không hiểu sao lại như kích thích người khác!
Mẹ kiếp! Đúng là tiểu yêu tinh mà!
Sở Tử Phong day day mi tâm, từng ngọn lửa tình lần lượt bị Lục Y Y làm cho bùng cháy.
“Được rồi, vậy là hoàn thành rồi, đừng nghịch nữa”
Hắn nuốt khan xoay người Lục Y Y lại, để cô ngồi vào một bên đùi mình.
“Nghe cho rõ đây, từ giờ Lục Y Y sẽ là phu nhân lão đại của tổ chức, nắm giữ chiếc ghế thứ hai và một nửa quyền hành của trụ sở, nếu dám trái lời cô ấy thì tự rõ hậu quả!”
Lục Y Y vui thích trong lòng, cô đã từng nghe về chiếc ghế thứ hai đó.
Đó là vị trí hắn lập lên khi cô mới có mười năm tuổi, quy định rất cụ thể.
Người có thể ngồi vào chiếc ghế đó đồng nghĩa với việc người đó là nữ chủ nhân của trụ sở, nắm giữ quyền lực điều hành nội bộ, ngoài ra còn có thể tự thu nhập thuộc hạ và tự mở đế chế cho riêng mình.
Làm sao đây, lão đại của Lion chiều chuộng cô đến thế này, mà vẫn không chịu lăn giường cùng cô sao?
Thuộc hạ của Sở Tử Phong dường như chẳng còn bất ngờ thêm được nữa ,sau khi đã chứng kiến lão đại bại trận trước nữ sắc, họ cũng phần nào hiểu rõ vị trí đó mãi mãi chỉ có thể là Lục Y Y.
“Rõ”
Sở Tử Phong bây giờ mới quay về vấn đề của mình, trực tiếp bế cô đi thẳng.
Cô thích thú nhìn Sở Tử Phong.
“Lão đại chịu lăn giường với em rồi sao?”
“Im ngay!”
Tiếng cười khúc khích vang lên trong lòng Sở Tử Phong, hai người họ dần đi khuất khỏi sảnh chính.
Hắn đi thẳng đến phòng riêng của mình ở trụ sở, có chút tức giận liền ném phăng cô xuống giường.
Bởi vì giường đó đệm rất êm, nên hắn mới dám ném như vậy, Lục Y Y biết rõ vẫn vờ nức nở.
“Hức..lão đại ném em đau quá..”
Sở Tử Phong vội vàng xem xét khắp người cô, liền biết mình trúng kế của tiểu hồ li, bởi đập vào mắt hắn là thân hình quyến rũ khiến bên dưới hắn nhức nhối, Sở Tử Phong chửi thầm trong bụng.
“Em còn nghịch nữa thì đừng trách anh”
Tiểu hồ li nằm trên giường khẽ rướn người, cô ôm lấy cổ hắn lôi xuống, Sở Tử Phong chống tay xuống giường, đôi mắt nhìn cô sâu đi mấy phần, thế nhưng Lục Y Y nhìn được dục vọng mà hắn cất giấu.
Bàn tay cô lại không an phận túm chặt lấy chiếc thắt lưng vướng víu của Sở Tử Phong.
“Lão đại, ăn em đi!”
“Ưm”
Lời vừa dứt Sở Tử Phong liền hôn xuống đôi môi đang căng mọng của cô, điên cuồng cắn mút, toàn thân hắn bắt đầu nóng hừng hực, một mảnh vải trên người cũng trở lên vướng víu.
Từ lúc nãy cô luôn miệng một câu lão đại, hai câu lão đại, với giọng điệu nũng nịu đó nếu không đổ gục thì chắc chắn không phải con người!
Hắn cắn nhẹ vào môi dưới cô, tham lam hôn khắp khuôn mặt khả ái, tay Sở Tử Phong nhanh nhẹn tháo phăng chiếc cà vạt, chẳng mấy chốc từng chiếc cúc áo của hắn được Lục Y Y giật ra.
Ánh mắt thèm thuồng không thể giấu nổi của Lục Y Y như dội vào lòng hắn một ngọt lửa tình mãnh liệt, đốt cháy từng milimet cơ thể, cháy lan ra làm nhiệt độ cơ thể hai người nóng bừng lên.
Không biết từ lúc nào chiếc váy body của Lục Y Y đã tuột xuống quá nửa, để lộ vòng một tròn trĩnh vô cùng lôi cuốn.
Sở Tử Phong nhất thời bị kích động, cúi xuống một miệng ngậm kín nhũ hoa khiến Lục Y Y khẽ kêu lên, cô hơi rướn người, lập tức đùi chạm vào vật cứng rắn như muốn xé tan lớp vải để giải phóng.
Nhũ hoa đáng thương bị hắn trêu đùa, một bên ngực bị hắn xoa nắn, Lục Y Y thở dốc từng hồi, liên tục bị Sở Tử Phong khuấy đảo.
Cô cảm nhận được mùi hương hết sức nam tính của hắn, thèm thuồng đến độ chỉ muốn nuốt chửng Sở Tử Phong ngay lập tức, nhưng Lục Y Y nào hay đối với sự mê đắm của hắn thì chút thèm muốn kia có là gì?
Sau khi trêu đùa toàn thân Lục Y Y khiến cô thở hổn hển, Sở Tử Phong cong môi ngồi dậy giật phăng chiếc áo sơ mi, nhìn chiếc thắt thưng đã bị Lục Y Y tháo ra từ lúc nào hắn chỉ biết mỉm cười tà mị.
Cơ bắp cuốn hút của Sở Tử Phong lộ ra, Lục Y Y liền xuất thần mất mấy giây, cô đưa chân lên vuốt nhẹ, đột nhiên hắn nắm chặt lấy chân cô.
“Thì ra bảo bối thèm muốn anh từ lâu rồi sao?”
Lục Y Y đến giờ thì không biết đỏ mặt, cô đưa chân gác lên vai hắn, dùng bàn chân kéo hắn xuống.
Trước ánh mắt đầy dục vọng của Sở Tử Phong, cô rướn người khẽ liếm vào môi hắn, trực tiếp đánh mạnh vào giây thần kinh nhẫn nhịn của Sở Tử Phong.