Chương 313: Lôi kiếp giáng lâm
Bắt được Lôi Vân Ma Báo, Thương Minh nhìn vào trong sơn động nói:
- Ta biết ngươi ở trong đó, ta cho ngươi một cơ hội ngoan ngoãn tự phế đan điền rồi cút ra đây, có lẽ ngươi sẽ nhận được lòng nhân từ cuối cùng của ta là không g·iết ngươi.
Trong động một hồi im lặng, không có tiếng động.
- Đấy là ngươi tự đánh mất cơ hội của mình đấy.
Thương Minh ra hiệu với đại trưởng lão Khố Lợi gia, lão liền sai một nhóm tử sĩ tiến vào bên trong sơn động.
Đám tử sĩ nghe theo lệnh, liền phi thân vào trong sơn động.
- Nhân loại ti tiện, ta phải g·iết c·hết các ngươi.
Vừa vào không bao lâu, bên trong vang lên tiếng rít gào. Chỉ thấy thân hình mấy tên tử sĩ không nguyên vẹn bay ra bên ngoài. Tiếp đó là một thân báo to lớn khác xông ra, con báo này có vẻ cũng trải qua kịch chiến cả người thương nặng.
- Vẫn còn một con súc sinh.
Đại trưởng lão kinh ngạc nói.
- Thả nào nó muốn chạy về đây, thì ra là còn cứu viện. Tiếc là cả người nó chằng chịt v·ết t·hương, khí tức hỗn loạn không đáng để lo ngại.
Thương Minh không để tâm nói.
- Vậy là Khố Lợi gia tộc chúng ta lại có thêm hai con cường thú trấn giữ rồi.
Lão nhị tham lam nhìn Phông Ngâm Ma Báo đánh giá.
Tất cả đám người này thong dong vì Phong Ngâm Ma Báo ngoài b·ị t·hương tổn ra khí tứ chưa tới lục giai, không có tí đe dọa gì trong mắt bọn chúng. Coi như thêm một con cá lọt vào trong rọ.
Thương Minh nói:
- Tên tặc tử trộm đồ các ngươi rõ ràng ở bên trong, mau tốc chiến tốc thắng.
- Đệ đệ, mau rời đi. Đệ chưa phải đối thủ của bọn chúng đâu.
Lôi Vân Ma Báo miễn cưỡng dùng chút tỉnh táo của mình để nhắc nhở đệ đệ rời đi.
Phong Ngâm Ma Báo nhìn vô số nhân loại đang vây quanh kia, cùng với Lôi Vân Ma Báo bị xích chặt lại cả người đầy máu tươi, lần nữa bảo nộ, gầm lên:
- Đại ca.
Theo tiếng gầm, lôi điện trên người nó phóng tới, lôi quang xé rách không khí, đâm lên xiềng xích đấu khí.
Rắc rắc.
Dưới công kích sắc bén này, những xiềng xích lần nữa xuất hiện vết nứt, Lôi Vân Ma Báo dùng sức lực cường đại của mình liều mạng dãy dãy dụa. Nó căng cường xé toạc đi các vòng xích trói quanh người, nhanh chóng chạy về phía đệ đệ mình.
Lôi Vân Ma Báo chắn trước đệ đệ nói:
- Đệ mau chạy vào sơn động đi, chỉ như thế chúng ta mới có thể an toàn.
- Không, đệ muốn g·iết hết đám nhân loại này.
Phong Ngâm Ma Báo giờ đã phát điên không cảm nhận được khoảng cách thực lực, mắt thú đỏ rực, khát máu. Rống một tiếng người, chân báo hung hăng đạp lên trên mặt đất, cả người nó hóa thành một đạo tia chớp xuyên qua không khí, một thoáng đã xuất hiện trước mặt tam trưởng lão hạ xuống một trảo đấu khí phong hệ bao bọc.
- Phong Mang Trảo.
Trong mắt tam trưởng lão hiện ra sát khí, thủ ấn vũ động phong đấu khí tập trung lại ngưng thành một cái đầu hổ tà dị. Quyền hổ nắm chặt lại, cường thế cứng chọi cứng với Phong Ngâm Ma Báo.
- Cự Hổ quyền!
Ầm!
Tiếng nổ trầm muộn vang lên.
Thân hình của Phong Ngâm Ma Báo chấn động, liên tục lùi lại vài bước.
Tam trưởng lão cũng chẳng khá khẩm hơn là bao cả người bị giật lùi về đằng sau. Mặc dù là cường giả Đấu Hoàng nhưng nếu lấy cứng chọi cứng với yêu thú thì hắn hiển nhiên vẫn chưa đủ khả năng so với Phong Ngâm Ma Bá dù nó b·ị t·hương.
- Đầu súc sinh này mang trên mình thương thế mà còn lợi hại như vậy, muốn bắt sống rất khó, phải giải quyết nó thôi.
Đại trưởng lão phán đoán, không ai muốn khéo dài thêm lâu nữa.
- Phệ Hồn Ma Kiếm, đi!
Phệ Hồn Ma Kiếm rung lên dưới sự điều khiển của đại trưởng lão liền lao tới Phong Ngâm Ma Báo. Ở phạm vi hai trượng, vô số hắc khí hóa thành nhân dạng lao ra khỏi kiếm.
Phong Ngâm Ma Báo phản ứng được muốn phản kích liền bị đám hắc hồn đó chui vào trong nội thể. Tâm trạng của nó vốn yếu ớt dưới sự công kích vào linh hồn thì cả người đình trệ.
Tức khắc Phệ Hồn Kiếm mang theo năng lượng ba động đâm vào lồng ngực Phong Ngâm Ma Báo.
- Phá.
Thủ đại trưởng lão bấm ấn, nguồn hàn khí ẩn trong kiếm bùng phát bên trong cơ thể Phong Ngâm Ma Báo.
- Đại ca, mau chạy.
Một kích trí mạng làm sinh cơ Phong Ngâm Ma Báo trôi đi vô cùng nhanh, cuối cùng thần trí nó cũng quay lại, nhận ra bản thân đã bị Cơ Huyền xoay mòng mòng tới mức nào, điên khùng tới mức nào mới liều mạng như thế.
Tất cả cũng đã muộn rồi tới mức này nó chỉ còn một cơ hội duy nhất mà thôi. Nó dùng ý chí của mình chống đỡ lấy thân thể sắp trôi đi sinh cơ, lao tới chúng cường giả. Lợi dụng thời khắc nhỏ nhoi này tạo cho Lôi Vân Ma Báo chạy thoát.
Lôi Vân Ma Báo gầm lên, không chạy thoát mà chọn lựa đâm vào bên trong động.
- Tự tìm đường c·hết.
Thấy Phong Ngâm Ma Báo lao tới, Thương Minh phẩy tay tùy tiện tạo thành quang tráo ngăn cản di chuyển của nó. Đại trưởng lão đánh ra mấy đạo năng lượng ghim chặt lên người Phong Ngâm Ma Báo, đạo năng lượng nổ tung hất bay tứ chi của Phong Ngâm Ma Báo.
Dưới công kích ác liệt như vậy, Phong Ngâm Ma Báo không còn một tẹo sinh cơ.
Nhị trưởng lão chạy tới hí hửng thu xác lại, mổ mực lấy ra ma hạch ngũ giai đỉnh phong.
- Lão nhị mau vứt nó đi.
Biết tính của nhị trưởng lão mấy người kia cũng mặc kệ không để ý, nhưng tất cả bỗng phát hiện ra một sự bất thường, ở khỏa ma hạch tràn ngập khí tức mãnh liệt. Vội vàng hét lên.
Tiếc là phản ứng vẫn quá muộn rồi, khỏa ma hạch vỡ ra từng vết nứt lớn phát ra nguồn năng lượng hủy thiên diệt địa. Nhị trưởng lão chỉ kịp nhìn đồng bọn nói “Cứu…” chưa hết câu liền bị ma hạch bạo liệt thành vô số lôi quang như ức vạn con rắn bao trùm bên trong.
Lôi quang không ngừng khếch trương, lan ra bốn phương tám hướng mà điên cuồng công kích.
- Mau tránh.
Đám người Thương Minh vội vàng thi triển đấu khí hóa cánh bay lên trời cao. Đám tử sĩ không may mắn thế, liền bị kéo vào trận hủy diệt này.
Bên dưới chỉ thấy phạm vi một dặm xung quanh bị kéo vào trong luồng năng lượng hủy diệt kia, không ngừng bị lôi quang tàn sát. Sơn động cũng bị lôi quang đánh sập phân nửa, cây cối xung quanh hóa thành tro bụi trong chớp mắt.
Đạo năng lượng hủy thiên diệt địa kia không duy trì được lâu liền dần dần tan biết, để lại mặt đất bên dưới một cái hố lớn tan hoang, không có một cái xác c·hết nà tất cả đều thành tro bụi mất rồi.
Vốn đám người chiếm thế thượng phong, không ngờ lại thành lật thuyền trong mương. C·hết sạch tử sĩ, còn mất đi một cường giả Đấu Hoàng. Mất mát to lớn này thật khó để mà chấp nhận được.
- Con nghiệt súc đó dám kéo theo nhị ca làm đệm lưng, chúng ta phải để đại ca con nghiệt súc đó sống không được c·hết không xong trả thù cho nhị ca.
Tam trưởng lão lý tính nhất cũng đau buồn trước c·ái c·hết của nhị ca mình, sát khí ngùn ngụt muốn tìm đối tượng trút giận.
Thương Minh khinh thường nghĩ, chính do nhị ca của ngươi tham tài mới dẫn tới kết cục c·hết không còn mảnh xác là đáng đời.
- Được rồi, giờ không còn thời khắc để đau buồn đâu, hai kẻ thù của chúng ta vẫn đang ở trong sơn động. Nếu chúng ta không mau chóng phá động thì bọn chúng có lẽ tìm cách chạy thoát mất.
Nghe Thương Minh nói vậy, đám đại trưởng lão, tam trưởng lão tán đồng. Hi sinh nhiều tử sĩ cùng cường giả tới thế mà không bắt được những tên đó thì bọn hắn sẽ tức c·hết mất. Phải bắt được hai tên kia.
….
Bên trong động, Lôi Vân Ma Báo chạy như phát điên vào bên trong, không để ý tình hình gì.
Cơ Huyền vốn đang chuẩn bị kế dụ người thì sơn động rung lắc dữ dội, vội vàng nằm xuống dưới một hốc đá. Chưa hiểu việc gì lại thấy một thân hình to lớn chạy vào bên trong, làm hắn phải vận chuyển công pháp ẩn đi khí tức. Trong lòng thầm nhủ:
- Ngoài kia rốt cuộc vó việc gì, con báo này lại chạy vào đây?
Hắn không dám vọng động, chỉ âm thầm quan sát hành động của Lôi Vân Ma Báo.
- Phải mượn sức mạnh của đạo lôi này, ta mới có thể mạnh hơn, mới có thể báo thù cho đệ đệ.
Lôi Vân Ma Báo uất hận gầm gừ, nó ở bên dưới khỏa cầu thiên lôi quan sát ít phút, sau đó hạ quyết tâm. Cả người phi thân lên trên không trung, mở to miệng đem nuốt lấy khỏa thiên lôi vào trong cơ thể.
Khỏa thiên lôi giống có linh trí, cảm nhận được có kẻ tới gần, phóng ra bạch sắc lôi quang đánh loạn xạ.
Lôi Vân Ma Báo không tránh né, không biết đau mà tùy tiện để bạch sắc lôi quang tàn sát trên người, cưỡng chế nuốt lấy khỏa thiên lôi vào miệng.
Rất nhanh, thân thể Lôi Vân Ma Báo không ngừng phình to như bong bóng bơm hơi quá căng. Cả người phát ra bạch sắc lôi quang, phải nói chính xác là lôi quang từ v·ết t·hương mà bay ra bên ngoài, sáng chói sơn động đen khịt này.
- Gừ gừ!
Lôi Vân Ma Báo rên rỉ tiếng đau khổ, nó vẫn không nhả ra viên thiên lôi đó. Thân thể vốn đang bành chướng tới mức chuẩn bị p·hát n·ổ cũng từ từng dừng lại, khí tức của nó cũng tăng lên đáng kể.
- Con báo này thật sự hấp thụ được cái thứ cuồng bạo kia rồi?
Thấy vật Cơ Huyền há mồm kinh ngạc, vậy thì kế hoạch của hắn bị đảo lộn rồi!
- Rống.
Không đợi Cơ Huyền cảm thán một tiếng, Lôi Vân Ma Báo gào to một tiếng không cam lòng, cả người bị bạch sắc lôi điện xé toạc ra, tứ chi văng khắp nơi trong động, tinh huyết tràn lan.
Vội vàng đi ra ngoài xem xét thì thấy một khỏa ma hạch lăn tới chân Cơ Huyền, đây hẳn là ma hạch của Lôi Vân Ma Báo.
Lúc này vách núi đột nhiên sụp đổ, dường như lúc nãy nó bị bạch sắc lôi quang đánh trúng vào không chịu đựng được liền sụp đổ. Lộ ra quang cảnh bên ngoài là ba cường giả Đấu Hoàng muốn động thủ phá núi.
Trước tình cảnh bất ngờ này Cơ Huyền liền ngẩn người. Mà ba người Thương Minh bên ngoài cũng ngẩn ra. Bốn người tám con mắt nhìn nhau.
- C·hết dở.
Cơ Huyền lập tức nhận ra sự tình bất ổn, liền tùy cơ ứng biến, bay tới lỗi viên thiên lôi hét:
- Ta phải dùng nó để g·iết các ngươi.
Thương Minh nhìn bạch sắc lôi quang đang không ngừng phát ra trong viên ngọc kia trong lòng đại biến, chính nó khiến lão bị thảm bại như giờ. Lão thấy Cơ Huyền tiếp cận gần với món đồ kia, liền hét lên với đám đại trưởng lão, tam trưởng lão:
- Hai vị, mau công kích cái viên ngọc kia, nó dường như mà kiện bảo vật vô cùng lợi hại chính nó mà Lôi Vân Ma Báo mới nếu để tên kia c·ướp được chúng ta thực sự phải c·hết tất ở đây.
Hai cường giả Đấu Hoàng nghe vậy rùng mình, lập tức động thủ, dồn đấu khí vào Phệ Hồn Huyết Kiếm khiến nó diễn hóa ra Huyết Điểu, xé không ma lao tới.
- Thủy Giao Long Hình.
Thương Minh cũng ngưng tụ đấu khí hóa thành một đầu giao long chân thực quỷ dị mang theo sự hung sát chân thực mà lao tới.
Cơ Huyền thấy vậy cũng nở ra một nụ cười hài lòng, bàn tay vốn đã ngưng tụ ra một vầng huyết nguyệt tự bao giờ. Hắn tung ra kéo theo sát khí hóa thành vầng bán nguyệt từ lòng bàn tay hắn tuôn ra, đồng dạng lao về phía viên lôi châu đó. Vầng nguyệt quang đi qua, không gian như thành như ảo.
Thì ra hắn đã cố tình áp súc đấu khí tất cả đấu khí vào tuyệt chiêu Huyết Nguyệt này, để tạo trong thời gian ngắn nhất xuất ra được nó.
Tất cả mọi người không hiểu điều gì xảy ra thì Cơ Huyền đã đem vầng bán nguyệt nổ bạo một cái.
Ầm ầm.
Vầng bán nguyệt nổ tung tạo nên chấn động khắp sơn động lôi quang phát ra điên cuồng càn quyét, tiếp thêm công kích của ba cường giả Đấu Hoàng càng làm chấn động thiên địa.
Văn tự trên vòng cấm chế dường như bắn đầu vỡ nát, theo dó uy áp phô cái thiên địa dường như được giải thoát. Trước uy áp này, Đấu Hoàng cũng cảm thấy mình chỉ là sinh vật thấp kém tới tận cùng.
- Tên khốn đó lại bẫy ta.
Thương Minh cuối cùng cũng nhận ra mình lại bị Cơ Huyền bẫy.
- Hắn muốn đồng quy vu tận.
Vốn hiện tại là mặt trời bắt đầu lên, nhưng cái uy áp kia thoáng chốc mây đen ùn ùn kéo chặn hết sánh sáng của mặt trời. Mây đen này bao phủ vài trăm dặm trong Vạn Yêu lâm này. Ẩn trong tầng mây là vô số tia chớp không ngừng nối đuôi nhau sáng lên.
Ở ngay vị trí của của Cơ Huyền tập chung lượng lớn lôi điện, ở trong mây đên dường nhau các lôi địan đó tụ lại thành một đầu năng lượng khổng lồ phát sáng. Xung quanh năng lượng dường như bị nó làm tới r·ối l·oạn không thể điều động nổi đấu khí.
- Đấu khí r·ối l·oạn, chúng ta chạy không nổi.
Đại trưởng lão, tam trưởng lão muốn chạy, nhưng đấu khí dường như bị lôi điện làm đứt gãy không thể điều động được nhiều.
Một cảm giác tuyệt vọng ập tới đám cường giả này.
- Cơ Huyền, ta phải g·iết c·hết ngươi.
Thương Minh tuyệt vọng gầm thét.
- Các ngươi c·hết rõ ràng.
Cơ Huyền dơ ngón giữa chỉ về mặt bọn chúng cười khẩy.
Vừa dứt lời, vô số lôi quang từ trên trời như tiễn bao phủ một phần ba Vạn Yêu Lâm đem theo cảm giác hủy diệt ập xuống bên dưới mặt đất hủy diệt mọi thứ bên dưới nó không khoan nhượng.
…..
Đồng thời, ở trong Đế Quốc, hoàng thành.
Một người ngồi trên ngai vàng khắc hình long phượng mở trừng mắt, hướng về Vạn Yêu lâm, khí thế người này phát ra chính là cường giả Đấu Hoàng cao giai, có khi là đỉnh phong. Người này cảm nhận được thiên địa biến đổi lẩm bẩm:
- Vạn Yêu lâm phát sinh dị biến, Thần Ảnh mau phái người tra thử sự tình gì xảy ra.
Sau lưng của người này một thân ảnh trẻ mặt khải giáp lập tức biến mất.
Không chỉ hoàn thất, chỉ cần là cường giả Đấu Vương, Đấu Hoàng đều cảm nhận trong Vạn Yêu lâm phát sinh ra dị biến. Cảm giác khiến người khác có phần run sợ.
Đồng thời nhiều kẻ tò mò lập tức tiến vào bên trong xem có cơ duyên không.