Chương 311: Ngư ông đắc lợi
Huyết Ngục.
Không gian xung quanh biến dị rồi Phong Ngâm Ma Báo xuất hiện.
Huyết Nghịch tôn giả cảm chi được lập tức quanh ra bên ngoài, thì thấy một đầu yêu thú. Ánh mắt hắn ngờ vực, xem xét tình hình. Không biết đây có phải trò quỷ của Cơ Huyền bày ra không.
Về phần Phong Ngâm Ma Báo khi nhìn thấy ở trong thế giới cổ quái vô, bộ dáng như phát điên:
- Nhân loại hèn hạ, ngươi ơi ở đâu! Ta phải g·iết c·hết ngươi.
Nó nhìn thấy Huyết Nghịch tôn giả đang ngồi xếp bằng, tưởng đó là Cơ Huyền không chút do dự phát động công kích. Phong Ngâm Ma Báo hô lên một tiếng kinh thiên động địa, thân báo biến dị phình chướng lên không ngừng, to lớn như tòa núi.
Miệng lớn mở rộng, một nguồn lôi quang ngưng tụ lại mang theo năng lượng bao động cực kì cường đại bắn về phía Huyết Nghịch tôn giả.
- Súc sinh khốn kiếp.
Đối mặt với công kích Phong Ngâm Ma Báo, Huyết Nghịch tôn giả cũng phẫn nộ. Đấu khí quần quần biến hóa thành một hư ảnh cự ma khổng lồ, trên đầu có một cặp sừng. Uy áp cường thế từ trào ra, khiến không gian xung quanh bị chấn động.
Cự nhân hai sừng ngưng tụ lại năng ở bàn tay to lớn kia, ảo hóa thành một cây trường thương biến thành, phát ra âm khí lạnh người đồng thời ném thẳng về phía lôi quang kia.
Ầm!
Tiếng nổ vang lên, mặt đất rung chuyển,. Hai đòn công kích đồng loạt v·a c·hạm mạnh, nhất thời năng lượng chấn động tuôn ra từ chỗ v·a c·hạm.
Từng đạo năng lượng cuồng bạo thổi quét ra ra khắp ngóc ngách Huyết Ngục.
Hai luồng năng lượng cự đại giằng co ngắn ngủi.
Chỉ thấy trường thương máu giằng co một lúc liền mạnh mẽ đánh tan lôi quang cầu, tiến thẳng tới vị trí Phong Ngâm Ma Báo.
Phong Ngâm Ma Báo không tránh né, cự trảo cào vào hư không xuất hiện ra năm đạo lôi nhận bắn tới cây thương máu.
- Phốc.
Thêm năm đạo lôi nhận liền đánh tan được trường thương máu.
Đồng thời thân hình to lớn Phong Ngâm Ma Báo bị bật lại về phía sau mấy bước, thân hình to tới xuất hiện không ít v·ết m·áu, hẳn do v·ụ n·ổ kia gây ra.
Đương nhiên Huyết Nghịch tôn giả chẳng khá khẩm hơn là bao nhiêu, vốn tiết kiệm đấu khí nay liền bị Phong Ngâm Ma Báo phá hỏng. Tức khắc đấu khí liền bị tàn đồ hấp thụ nhanh chóng.
- Tên tiểu tử khốn nạn kia chắc chắn hắn bày trò để hao phí đấu khí của ta. Không thể mắc bẫy hắn được.
Huyết Nghịch tôn giả muốn thu hồi đấu khí tiết kiệm. Trái lại thì Phong Ngâm Ma báo hình như rơi vào trạng thái tẩu hỏa nhập ma của người thì phải. Đấu khí vẫn không ngừng tăng lên, mà thần trí chỉ muốn g·iết c·hết người đang ở trước mặt này.
Phải nói là may nó rơi vào trạng thái này mới trong thời gian ngắn tăng cường năng lượng của bản thân không sợ bị tàn đồ hút lấy.
Lôi điện từ người nó bắn lên bầu trời tạo thành mưa tiễn trút xuống đầu Huyết Nghịch tôn giả.
- Đầu súc sinh ngu xuẩn kia, ngươi thật sự muốn c·hết sao.
Vô số đại lôi tiễn bắn lên cự nhân hai sừng, Huyết Nghịch tôn giả bất đắc dĩ chỉ có thể phòng thủ mà chửi rủa.
Ầm ầm.
Cuối cùng một đạo lôi điện to lớn từ trên trời như hư ảnh lôi long giáng xuống mạnh mẽ đánh lên người cự ma. Lôi điện khắc chế huyết khí, liền đem cự ma hung hăng xé rách như giấy.
Bất đắc dĩ, Huyết Nghịch tôn giả phải cùng Phong Ngâm Ma Báo chiến đấu. Hắn nhận ra Phong Ngâm Ma Báo đã phát điên rồi không câu giờ được, phải tìm cách g·iết con thú điên này nhanh nhất, bằng không sẽ bị vắt kiệt đấu khí mất.
- Tên khốn nhân loại kia ép một Đấu Tôn như ta vào bức đường chật vật này, ta nhất định phải g·iết ngươi mới thỏa nỗi hận.
Trong lòng không quên mắng Cơ Huyền vài trăm lần.
…..
Phía Lôi Vân Ma Báo từ khi Cơ Huyền đi thì hai bên chư phân thắng bại, phải nói là Thương Minh dựa vào món v·ũ k·hí đặc biệt của mình chiếm thế thượng phong.
- Cầu Lôi Trấn.
Lôi Vân Ma Báo tại trên người không ngừng ngưng tụ ra lôi cầu vây khốn lấy Thương Minh ở trên bầu trời.
Lôi cầu vốn bay rất chậm vào lúc nó v·a c·hạm vào với nhau phát sinh ra hiệu ứng dây chuyền thành một bàn cờ hỗ loạn không ngừng va đập. Với mỗi lần va đập thì sản sinh ra lôi điện công kích Thương Minh. Vô số khối cầu va đập liền có vô số lôi điện bắn tới.
Lôi điện chớp mắt bao trùm không gian, với âm thanh sấm rền vang vọng.
Năng lượng của các lôi cầu chỉ duy trì được năm phút, rồi mau chóng biến mất. Dù là năm phút cũng đủ dùng rồi. Dưới đòn công kích như vậy thì cường giả Đấu Hoàng cũng bị đ·ánh c·hết tức tưởi rồi.
Thời gian rất nhanh kết thúc, từng đạo lôi cầu lần lượt biến mất lại để lộ ra Thương Minh bình yên vô sự đứng đó. Thật sự khiến Lôi Vân Ma Báo cảm thấy điên rồi.
- Cái vòng đó thật sự là một chướng ngại vật đáng ghét, nó có thể cắt ngang đấu khí. Vây khốn nó trong phong bích chướng không có tác dụng.
Lôi Vân Ma Báo nhiều lần muốn ngăn chặm Kim Quang Chú tất cả đều vô nghĩa.
- Vậy đành dùng tới “nó” trực tiếp hủy đi cái món đồ vật kia.
- Vô dụng thôi, ngươi hoàn toàn không làm gì được ta đâu.
Thương Minh ở trên trời chắp tay sau lưng điềm nhiên nói, thực tế nhìn kĩ sẽ thấy trái của lão đổ không ít mồ hôi, hơi thở có phần nặng nhọc, bàn tay cháy sạm lại một phần.
Hóa ra lão vẫn đang giả vờ với Lôi Vân Ma Báo, điều kiển Kim Quang Chú tiêu hao không ít đấu khí cũng chẳng thể ngăn chặn được đòn công kích hiểm trở kia.
- Vậy ta sẽ phá nát cái vòng thối của ngươi.
Lôi Vân Ma Báo quyết tâm, ở giữa trán nó phát sáng rồi dần ngưng tụ ra một con mắt thứ ba hình con thoi. Theo đó, không gian quanh Lôi Vân Ma Báo, một cảm giác khủng bố điên cuồng lan tỏa.
Một bạch sắc lôi quang quỷ dị theo con mắt bắn ra.
Tốc độ của bạch sắc lôi quang này cực nhanh, siêu việt thị giác của con người.
Thương Minh một hồi rùng mình, lão không rõ cái bạch sắc lôi quang này có gì nhưng bản năng lão vẫn không ngừng cảnh cáo trong đầu. Với tốc độ kinh khủng thế, Thương Minh không thể né tránh nổi.
Không nhìn thấy, Thương Minh vẫn có thể nhận ra đường công kích của bạch sắc lôi quang, vì nó chỉ diễn ra một đường thẳng. Lão dùng Kim Quang Chú chắn giữa ngực, đấu khí bản thân dồn ép vào đó.
Khi bạch sắc lôi quang chuẩn b·ị đ·âm tới người Thương Minh, Kim Quang Chú phát sáng, từng tầng văn tự hóa thành thuẫn ảnh trùng điệp hiện lên trước mắt. Thuẫn ảnh màu sắc ngày càng đậm, phạm vi cũng ngày càng to ra, thoáng chốc đã bao chùm lấu cả người Thương Minh.
Uỳnh.
Bạch sắc lôi quang giáng lên tầng phòng hộ đó như thiên thạch đâm vào tinh cầu. Sóng xung động cuồng bạo lan tỏa trấn động tới cả trăm trượng trong Vạn Yêu, Lâm, đại địa gợn sóng to, không ít yêu thú hớt hải bỏ hang để chạy trốn.
Hai bên rơi vào thế giằng co ác liệt. Tầng phòng hộ của Thương Minh không thể chịu nổi bạch sắc thiểm điện lần nữa nổ tung gần hết chỉ còn có mỗi Kim Quang Chú là tầng cuối cùng.
Lão không ngờ tới Lôi Vân Ma Báo kia lại xuất ra một chiêu kinh khủng tới bậc này. Lão biến đổi thủ ấn, văn tự tiếp thêm sức mạnh càng lóe sáng hơn, trực tiếp ngăn lại bạch sắc lôi quang thế như trẻ tre kia.
- Trấn!.
- C·hết đi nhân loại.
Lôi Vân Ma Báo quyết tâm một đ·ánh c·hết Thương Minh dồn hết tất cả sức lực lại một chiêu này.
Bùm!
Bạch sắc lôi quang như bòn rút sức lực của Lôi Vân Ma Báo liền bạo phát uy năng đem Kim Quang Chú tưởng chừng như bất hoạt hung hăng mà đánh nứt làm đôi. Trước sự khó tin của Thương Minh mà giáng lên trên người.
Ầm!
Một t·iếng n·ổ cuối cùng vang lên, chỉ thấy trên trời máu trời bắn ra khắp mặt đất, một bóng người đầy máu ngã xuống từ không trung bất động.
- Lần này thì c·hết thật rồi.
Lôi Vân Ma Báo gục xuống thở gấp không ngừng, sát chiêu vừa tốn phần lớn sức.
Lúc này Lôi Vân Ma Báo không hề để tâm tới một việc quỷ dị, trên đầu nó xuất hiện một dòng thác nước dài tới ba trượng và không ngừng ngưng tụ lại và giáng xuống bên dưới.
Đuôi rắn của Lôi Vân Ma Báo mẫn cảm với sát khí, ngay tức khắc há mồm tạo ra một cái phong chướng bích bảo vệ.
- Nhân loại kia vẫn chưa c·hết! Sao có thể chứ?
Lần này Lôi Vân Ma Báo thật sự bị sốc, nó dùng tới con bài tẩy là một tia lôi quang mà nó tích lũy không ngừng từ đạo năng lượng giống lôi kiếp kia. Vậy mà đối phương vẫn có thể sống sót được làm nó nghi ngờ nhân sinh quan.
Thương Minh nằm dưới đất chật vật đứng dậy, cả người lão bê bết máu không thấy nổi mảnh da nguyền lành. Thậm chí nhìn kỹ thì thấy một cách thay của lão đã không thấy nữa, nội giáp bên trong cũng tan thành mây khói. Hai từ để diễn tả “thảm thiết” là phù hợp.
- Chỉ là một đầu súc sinh lại sở hữu được thứ lôi quang mạnh mẽ như vậy, phá hủy mất Kim Quang Chú của ta, thổi bay một cánh tay của ta, thậm chí để ta hao phí mất một khỏa lục phẩm Túc Mệnh đan để có thể giữ được mạng. Đúng là nhục nhã.
Thương Minh hai mắt đỏ gau, miệng lẩm bẩm không ngừng.
- Ta phải g·iết ngươi, rút lấy máu huyết của ngươi, dùng xương cốt luyện thành v·ũ k·hí, dùng da làm quần áo mới thỏa mãn được mối thù này.
Không còn Kim Quang Chú, Thương Minh dùng tới thủy hệ đấu khí quen thuộc của bản thân.
Cuộc chiến này xem ra vẫn phải kéo dài thêm ít lâu nữa mới kết thúc.
…..
Còn đầu mưu của hai cuộc chiến này là Cơ Huyền thì lúc này đã thong thả khu trục cái đấu khí bất lợi hoàn tất.
- Phù, dễ chịu hẳn.
Cơ Huyền thở ra một ngụm trọc khí, thân thể cảm thấy thoải mái hơn trước, không bị bó chân bó tay mỗi khi vận động đấu khí nữa.
Giải quyết xong thương thế, Cơ Huyền bắt đầu nghĩ tới cách giải quyết Thương Minh lão quỷ. Lão già này có thân thể mới, có v·ũ k·hí mới, có thể chưa khôi phục về Đấu Hoàng nhưng lại vô cùng khó đối phó. Theo lời nói thì Thương Minh chưa về tông môn báo cáo, muốn tự tay trẻ thù riêng, vậy thì để lão còn sống mà tự do như này thì bí mật của hắn cùng Tiêu lão sẽ bại lộ mất.
- Phải nghĩ cách g·iết c·hết Thương Minh lão quỷ mới được.
Cơ Huyền trầm ngâm suy nghĩ, nếu bản thân liều mạng thì có vài phần nắm chắc g·iết được, dù gì còn có hình nộm thế mạng. Nắm chắc vẫn nên hỏi hệ thống:
- Hệ thống, nếu ta tự bạo vậy hình nộm thế mạng có thay ta lĩnh thương thế được không?
- Tinh. Hình nộm thế mạng có thể đảm bảo mạng sống cho kí chủ.
Hệ thống khẳng định.
- Vậy là tốt rồi.
- Tinh. Vẫn có lưu ý nho nhỏ, hình nộm thế mạng chỉ bảo vệ kí chủ không c·hết khi lĩnh đòn trí mạng. Đặt trong trường hợp tự bạo, kí chỉ vẫn còn sống nhưng sẽ thành phế nhân không thể tu luyện tiếp được. Hệ thống khuyến cáo không nên làm theo.
Cơ Huyền khó hiểu hỏi:
- Tại sao?
- Tinh. Vì tự bạo là quá trình ký chủ tự làm tổn thương đan điền của bản thân khiến kinh mạch của kí chủ quá tải và p·hát n·ổ. Hình nộm thay kí chủ chịu đựng v·ụ n·ổ chứ không chịu hộ cho kí chủ đan điền cùng kinh mạch bị hỏng. Giống như ký chủ bị người khác phế đan điền, cắt kinh mạch thì hình nộm không thể chịu thay được.
Hệ thống giải thích rõ ràng.
- Thì ra còn có giới hạn thế này.
Cơ Huyền một phần cảm thấy nhẹ nhõm khi hỏi lại hệ thống, phần còn lại thì chưa biết được làm thế nào để có thể g·iết được Thương Minh trong khi lão dùng Kim Quang Chú luôn ở khoảng cách an toàn.
Trong khi vào thế bí, thì một âm thanh tanh tách thu hút ánh nhìn của Cơ Huyền. Ngẩn đầu lên chợt nhìn thấy đạo năng lượng kia đang ở trên đỉnh đầu đem lại cảm giác nguy hiểm cho người khác.
- Khoan đã nào, lôi kiếp sao! Cái này dường như mình từng làm một lần rồi, kết quả khá tốt. Vậy lần này dùng lại chắc sẽ thành công mỹ mãn.
Trong đầu thoáng nghĩ ra một ý tưởng có mùi cháy khét da thịt.
Hắn hỏi hệ thống trong đầu:
- Hệ thống, phân thích làm cách nào để có thể giải phóng cái năng lượng thích lũy của viên châu kia, tạo ra trường hủy diệt được Đấu Hoàng cường giả.
- Tinh. Viên châu kia có hàm chưa phong ấn đã hao hòm theo thời gian, chỉ có một cách duy nhất là toàn lực công kích để đánh vỡ được phong ấn thì tự khắc năng lượng sẽ áp xúc sẽ giải phóng ra.
- Năng lượng giải phóng ra lớn tới bậc nào?
- Tinh. Theo tính toán, chắc thổi bay trăm dặm cũng có thể.
Cơ Huyền nghe xong càng hưng phấn, vậy đám người kia đuổi tới liền một chiêu giải quyết gọn gàng.
- Tinh. Lưu ý, là cần lực công kích mạnh mẽ, tình trạng hiện tại của ký chủ không đủ để phá cấm.
Hệ thống nhắc nhở lại.
Cơ Huyền cũng hiểu, hiện tại chỉ còn đường lợi dụng kẻ thù của mình thôi.