Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 309: Lôi Vân Ma Báo




Chương 309: Lôi Vân Ma Báo

Cơ Huyền nay khi gần rơi xuống mặt đất, cánh đấu khí xuất hiện giữ lấy thăng bằng, nhẹ nhàng hạ xuống đất. Hắn ngẩn đầu lên nhìn Thương Minh xem kết quả như nào. Chỉ thấy cái vòng đi xuyên qua người Thương Minh rồi bay tới chỗ xa nào đó.

Không khí xung quanh yên tĩnh tới đáng sợ kéo dài vài giây, người của Thương Minh bất động trên hư không.

- Thất bại rồi.

Cơ Huyền trong lòng đã rõ đáp án.

- Khạc khạc, thất vọng lắm phải không…. Vì kế hoạch của ngươi đã thất bại.

Trên trời tiếng cười chế nhạo của Thương Minh vang vọng, lão quay người nhìn Cơ Huyền nói:

- Lợi dụng Kim Quang Chú của để công kích chính ta, ý tưởng không tệ. Tiếc là món đồ đó sẽ không chủ động công kích chủ nhân của mình, ta chỉ đơn giản là nghiêng đầu là có thể tránh được. Thậm chí nếu ta thích, hoàn toàn có thể dừng nó lại bằng ý niệm.

Cơ Huyền học bộ dáng Thương Minh, liếc mắt một cái, giọng nói âm dương quái khí đáp:

- Ngươi đang khoe khoang với ta cái trò mèo đó sao? Đột phá trở lại Đấu Hoàng cũng chỉ để ngươi có trò điều khiển cái vòng rách nát giống như diễn hề. Nếu ngươi chỉ có trò này thì cũng chẳng làm gì được ta đâu.

Lời này không sai, mặc dù tốc độ và uy lực công kích của Kim Quang Chú có mạnh mẽ không ngờ, nhưng Cơ Huyền nếu liều mạng chạy cũng khó mà nói được điều gì.

Thương Minh chẳng hề phản đối, lão còn gật gù tán thành lời đó. Bất quá kèm theo đó là nụ cười quỷ mị:

- Ngươi nói không sai, quả thực dùng chiêu này đánh trực diện với ngươi khó mà có thể làm được gì.

Dừng lại một chút, lão càng cười vui hơn mà nói tiếp:

- Đó chỉ đúng khi đánh trực diện thôi, không phải sao?

Nhận thấy khác lạ, Cơ Huyền theo bản năng bật lùi lại một bước dài. Trước mắt hắn lên kim quang chói mắt.

Cơ Huyền biết mình đã quá chủ quan trúng phải kế câu giờ của Thương Minh, không dám chần chờ liền rút Ẩm Huyết kiếm ra bổ xuống một đường, muốn lợi dụng cỗ sức mình đánh lệch đòn t·ấn c·ông đi.

Oanh!

Tiếng kim loại v·a c·hạm vào nhau, Cơ Huyền hai tay truyền tới cảm giác tê rần, cảm tưởng mình đang bổ vào một cục sắt cứng rắn nhất, hoàn toàn không thể xoay chuyển được.

- Bạo.

Cơ Huyền lập tức cho nổ hết huyết khí tích lũy trong Ẩm Huyết Kiếm.

Ầm ầm.

Ẩm Huyết kiếm sáng lên huyết quang rồi nổ tung.

Nhìn thấy thế, Thương Minh dường như không hề để tâm, nếu để Cơ Huyền nhìn được trong lòng liền cảm thấy cổ quái vô cùng.

Oanh!

Khi huyết quang bạo phát ra v·ụ n·ổ, đồng dạng trên cái vòng xuất hiện thần văn lóe lên đạo sáng lam sắc. Hai luồng sáng phát ra v·a c·hạm vào với nhau kéo theo một tiếng trầm muộn vang lên.

Quỷ dị ở chỗ v·ụ n·ổ vốn phát ra quá nửa chợt biến mất một cách không dấu vết.

Mất đi vụ khiến Cơ Huyền rơi vào thất thế, cộng thêm uy lực của Kim Quang Chú mạnh tới mức khó tin, không ngừng đẩy lùi hắn về sau. Cơ Huyền liều mạng mạng chống trả, bỗng một tiếng rắc vang lên.

Ẩm Huyết kiếm bỗng nứt toác ra, rồi gãy làm đôi. Kim Quang Chú đem Ẩm Huyết Kiếm đánh gãy rồi đâm thẳng về lòng ngực của Cơ Huyền.



Phốc xuy! Ầm

Chỉ nghe một âm thanh đau đớn truyền ra, cả thân thể của Cơ Huyền bị hất bay như diều đứt dây, đâm đổ sập tới vài cái cây mới miễn cưỡng dừng lại.

Cơ thể đập mạnh xuống đất, miệng còn vương máu, biểm cảm thống khổ, dáng vẻ vô cùng chật vật khó coi.

Rắc rắc.

Khải giáp trên người trước cú v·a c·hạm đó cũng nhận thương tổn không ít, mảnh vỡ không ngừng rơi ra. Có thể nói cũng may mà có khải giáp đỡ hộ, bằng không hắn nhất định sẽ gẫy mất vài cái xương sườn.

Cơ Huyền nằm trên mặt đất trong lòng suy nghĩ vô vàng vấn đề, không hiểu vì sao v·ụ n·ổ Ẩm Huyết Kiếm phát ra liền biến mất, không hiểu được cái Kim Quang Chú kia là thứ gì mà có thể đánh vỡ được khải giáp không tầm thường này, cũng chưa nghĩ ra tình huống này nên làm gì.

Mọi thứ đều nghĩ không thông nổi.

Tất cảm mọi thứ đều thể hiện là Cơ Huyền hiện nay thập phần nguy hiểm. Hắn nghĩ:

- Nếu có thể trốn được vào Huyết Ngục thì đúng là còn gì bằng, chỉ không rõ Huyết Nghịch tôn giả bị trấn áp bao phần. Nếu lão còn đủ sức thì chỉ cần mình vừa vào trong đó liền bị đập c·hết tươi thì đúng là xui xẻo. Đấu Tôn cường giả, không thể đánh liều được. Mặc dù có hình nộp thế mạng nhưng mình c·hết thì Huyết Ngục sẽ vô chủ, đến khi sống lại chỉ sợ mất rồi.

Đúng là toàn đường cùng, mạt lối.

Thương Minh ở trên bầu trời chứng kiến tất cả, trong lòng lão tràn đầy cảm giác sảng khoái trước việc Cơ Huyền không ngừng bị lão vờn như con chuột trong rọ.

- Khạc khạc, hẳn ngươi tuyệt vọng lắm khi đối đầu với Kim Quang Chú. Đây cũng có thể nói là công lao của ngươi để ta có thể sở hữu kiện bảo vật này.

Lão vãy tay gọi Kim Quang Chú về tay, đắc ý vuốt ve nói:

- Nhờ ngươi đánh nát nhục thân để ta đoạt xá mới có cơ hội để có được Kim Quang Chú vào trong tay. Với nó thì có là Đấu Tông ta cũng có cơ hội đại chiến trăm hiệp.

Trong khi Thương Minh lải nhải thì Cơ Huyền nhớ ra một vài món đồ lần trước quay được cũng không dùng. Hắn nhớ tới hình nộm thế mạng với Ách Độc Hồn bảo hạp châm và hoán hình phù.

Với vài thứ này hắn có thể làm gì được gì Thương Minh đây, trong khi đối phương dùng công kích tầm xa để t·ấn c·ông, không có cơ hội nào để dùng hết.

- Khoan đã, nơi này nhớ không nhầm chính là nơi đó…. Nếu như vậy có thể dùng được kế hoạch này. Hi vọng sẽ thành công.

Trong đầu Cơ Huyền lóe lên một đoạn kế hoạch, phải nói là một đoạn suy nghĩ táo bạo chứ không phải kế hoạch hoàn chỉnh. Với tình trạng hiện nay chỉ có thể đánh liều một trận, nói xui xẻo thì hắn vẫn có ba mạng mà dùng.

Chỉ sợ là lão già biến thái Thương Minh kia còn tha xác hắn về để phanh thây xẻ thịt thì hết đường mà cứu chữa.

- Chơi thì chơi, ta còn có ba mạng, còn sợ chắc. Đấu Hoàng thôi mà, không phải ta chưa từng g·iết.

…….

Thương Minh ở trên trời thấy Cơ Huyền im lặng một lúc rồi tới khí tức cũng biến mất, trong lòng thầm hiểu có vấn đề liền điểu khiển Kim Quang Chú xông tới cắt nát cây cối xung quanh, lộ ra một khoảng trống không một bóng người.

- Biến mất rồi!

Không thấy Cơ Huyền ở trong đó, Thương Minht tiếp tục điều khiển Kim Quang Chú mở rộng phạm vi, cắt sạch cây cối bán kính chục trượng. Giọng lẩm bẩm:

- Ta xem ngươi chạy đi đâu.

Đến khi cắt được chục trượng mà hoàn toàn không thấy bóng dáng của Cơ Huyền, để Thương Minh thập phần khó hiểu. Lão biết tình trạng hiện nay của Cơ Huyền thiếu phần lớn đấu khí, còn dính phải một đòn Kim Quang Chú e là cũng đã trọng thương rồi, muốn chạy còn khó khăn sao có thể đột nhiên biến mất không dấu tích được?

Thương Minh bùng phát năng lượng kinh hồn của cường giả Đấu Hoàng, tản đi khắp nơi này tìm kiếm tung tích Cơ Huyền. Kết quả là cái bóng cũng không tìm thấy, giống như bị tiêu thất vào hư không vậy.

- Trong vòng bán kính chục trượng này chỉ có mỗi khí tức của một con tam giai ma thú mà không có tên đó, sao có thể!



Lão thập phần khó hiểu tại sao Cơ Huyền có thể biến mất không dấu vết, bỗng lão nhận ra điều gì đó:

- Con yêu thú tam giai kia di chuyển vô cùng chậm, hơn nữa lúc nãy ta tản ra khí tức Đấu Hoàng chỉ sợ yêu thú nhỏ yếu sớm đã chạy mất dạng rồi, sao có thể còn một con tam giai ở đây. Chắc chăn là tạp chủng đó biến hóa thành. Truy.

Thương Minh hiểu ra liền dốc sức đuổi theo.

- C·hết tiệt, lão cẩu tặc kia đầu óc không kém chút nào.

Con yêu thú tam giai đang chạy cảm lực được sau lưng có luồng áp lực không nhỏ liền mở miệng mắng tiếng người. Quả thực đây chính là Cơ Huyền giả trang thành yêu thú để lẩn trốn.

Hắn vội vàng tăng tốc mà chạy tới một hướng nào đó.

- Tiểu tạp chủng, ta xem ngươi chạy đi đâu.

Mặc dù Cơ Huyền đã tăng nhanh tốc độ nhưng Thương Minh vẫn có thể bắt kịp hắn nhanh chóng. Lão điều khiển Kim Quang Chú bổ ra một đòn vào sau lưng Cơ Huyền.

Quanh.

Cơ Huyền vội vàng xoay người miễn cưỡng né được.

Kim Quang Chú đánh trượt rơi xuống xới tung mặt đất, uy chấn hất bay Cơ Huyền lăn lộn vài vòng.

Thương Minh đuổi tới thấy vậy hài lòng lên tiếng nói:

- Ngươi tưởng ngươi hóa thành yêu thú thì có thể trốn thoát khỏi ta là khá ngây thơ đấy. Giờ xem ngươi còn trò gì nữa để ta giải trí.

- Khụ.

Cơ Huyền nội thể nhôn nhạo kìm không nổi búng ra một ngụm máu tươi, không nói gì mà liếc nhìn Thương Minh.

- Còn muốn giả điên, ta liền tiễn ngươi lên đường.

Bất đắc dĩ, Cơ Huyền thở dài nói:

- Coi như ngươi bắt bài được ta, xem ra có vẻ ta sắp thua rồi. Coi như ngươi thắng rồi.

- Ta còn cần sự công nhận của ngươi.

Thương Minh cười lạnh nói:

- Nếu đã nhận thua, thì giờ chuẩn bị c·hết đi.

- Ta nói cho ngươi biết đừng dồn người đường cùng, làm người nên chừa cho nhau một đường, bằng không thì đừng trách ta liều mạng.

Cơ Huyền tức giận đe dọa.

Thương Minh chẳng có vẻ gì sợ hãi đáp:

- Một thân hiện nay của ngươi thì còn bao nhiêu phân lượng mà liều mạng cùng ta. Dù cho người dốc chút đấu khí cuối cùng cũng chẳng thể làm ta thương tổn được. Ngoan ngoãn chịu c·hết đi.

- Ngươi nói đúng, hiện nay ta đúng là không thể làm gì được ngươi. Nhưng….

Giọng nói Cơ Huyền vốn mang vài phần bất lực, đến khi nói từ “nhưng” lại bất ngờ thay đổi thái độ:

- Bọn chúng có thể đó.



Lời vừa dứt, trên bầu trời đêm vô số làn mây đêm tụ lại, một đạo thiên lôi chói mắt rẽ ngang trên bầu trời. Lôi điện mang theo khí tức xuyên thủng thiên địa giáng thẳng xuống vị trí của Thương Minh phi hành, cảm giác áp bức không thể khinh thường.

- Kim Quang Chú. Thủ.

Thương Minh cảm nhận được năng lượng không tầm thường từ lôi điện này, thu Kim Quang Chú về đỉnh đầu ngăn lấy công kích lôi điện này. Ngay khi lôi điện v·a c·hạm vào cái vòng, lại tiếp tục quỷ dị mà biến mất, dù biến mất không toàn toàn, một phần nhỏ giáng xuống mặt đất.

- Kẻ nào dám đột nhập nhãnh địa của ta, muốn tìm c·hết.

Tiếng rống kinh thiên vọng ra từ trong sơn động gần đấy. Một đầu yêu thú to lớn bay ra bên ngoài hằm hằm sát khí

Yêu thú mình báo, trên người bao bọc bởi vô số lớp vảy màu đỏ như máu thoạt nhìn giống bộ giáp lấp lánh, mơ hồ còn phát ra huyết khí nhàn nhạt từ lớp vảy. Hơn nữa nhìn kỹ có thể thấy ẩn dưới lớp giáp còn phát ra từng đạo lôi điện như một con rồng quấn quanh.

Còn một cái đuôi có đầu rắn đang sống sờ sờ ở phía sau không ngừng nhe nanh vuốt giữ tợn, đầu rắt mang theo năng lượng ba động mở miệng xuất hiện cặp răng trắng tiết độc giữ tợn.

Song dực ở thân như cánh rơi, vỗ lần vỗ cánh là một lần phong ba nổi lên.

Đây chính là một trong hai yêu thú ngày trước Cơ Huyền gặp gỡ, Lôi Vân Ma Báo.

Bộ dáng bây giờ khác biệt rất lớn, dường như nó đã tiến vào lục giai thức tỉnh được huyết mạch ẩn bên trong người. Thế này thì càng tiện cho hắn lợi dụng rồi. Thương Minh sẽ ăn một trận khó khăn đây.

- Nhân loại kia, nơi này không hoan nghênh ngươi, cút đi trước khi ta phải động thủ.

Lôi Vân Ma Báo gầm gừ phun ra mấy câu của nhân loại cảnh cáo Thương Minh

Cơ Huyền vội vã quỳ rạp xuống mặt đất nói:

- Bẩm đại nhân, không thể để hắn đi được. Tiểu nhân nghe lỏm được hắn muốn tập kích nhị vị đại nhân đang bế quan, muốn c·ướp đoạt bảo vật của nhị vị. Ta bị hắn phát hiện liền liều mạng về đây báo tin cho ngài.

Lôi Vân Ma Báo vốn không để tâm tới Cơ Huyền nay mới quay đầu phế hỏi:

- Ngươi nói điều đó là thật.

- Tiểu nhân hoàn toàn nói thật.

Cơ Huyền giả bộ run sợ nói, tiện còn ho ra mấy ngụm máu tơi cho thêm sức thuyết phục.

Nghe vậy Lôi Vân Ma Báo liền mang theo sát khí nhắm tới Thương Minh.

Thương Minh nhìn một cảnh này thì hiểu ra vấn đề, Cơ Huyền vốn không có ý định chạy trốn mà dụ hắn vào nơi này. Lão không ngờ lại rơi vào bẫy của Cơ Huyền, siệt chặt bàn tay lớn giọng nói:

- Ngươi hèn tới độ giả dạng súc vật để tìm yêu thú trợ giúp ngươi hay sao hả Cơ Huyền. Lôi Vân Ma Báo, tên ngươi đang nói chuyện chính là một con người giả dạng. Mục tiêu của ta là hắn, chỉ cần giao hắn cho ta tà liền rời đi.

- Không thể đại nhân, nếu đại nhân để hắn đi, tí nữa hắn sẽ đem tới cả một nhóm nhân loại toàn cường giả tới e rằng ngài khó đối phó.

Cơ Huyền vội vàng nói.

Lôi Vân Ma Báo phân vân, nó không muốn phải đối đầu với cường giả nhân loại lúc này có thể hòa hoãn không còn gì tốt bằng. Mặt khác nó lại cảm thấy Cơ Huyền nói có phần đáng tin, vì trong mắt nó Cơ Huyền là yêu thú không dám nói dối nó.

Thương Minh đành tạo sức ép nói:

- Ngươi còn phân vân điều gì, không lẽ ngươi phải để ta động thủ c·ướp lấy người.

Lão cũng không có phần tự tin đối chiến với Lôi Vân Báo hiện nay, nên muốn mau chóng đoạt lấy Cơ Huyền.

Cơ Huyền lúc này căng thẳng chẳng kém, kế hoạch tới đây là vô cùng rủi ro. Lôi Vân Báo mà nhúm nhường thì nguy hiểm cho hắn quá.

Trận thế giằng co căng thẳng.

.....

ANH EM TẶNG CHO XIN KẸO VÀ HOA TẠO ĐỘNG LỰC NHÉ