Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 302: Đột nhập




Chương 302: Đột nhập

Cơ Huyền chỉ có thể phục suy tính kĩ của Lạc Vô Song với tên Đấu Vương kia.

- Được rồi, điều kiện của cô ta đã nghe rồi. Vậy thì nghe điều kiện của ta xem cô có muốn tiếp tục hợp tác không.

- Ngươi nói ra điều kiện của mình.

Lạc Vô Song cũng lắng nghe đều kiện của Cơ Huyền. Cơ Huyền nói:

- Ta muốn ngươi cùng ta ngay lập tức đột nhập vào Khố Lợi gia tộc, ta muốn lấy một vật mà Khố Lợi gia tộc đang giữ. Chỉ cần cô đồng ý giúp ta thì sự tình trợ giúp tình lang cho cô ta cũng không ngại tác hợp một mối lương duyên đâu.

- Ngươi chắc là yêu cầu này?

Yêu cầu này Lạc Vô Song cảm thấy khá đơn giản, Khố Lạc gia tộc tuy là đại tộc của đế đô nhưng thực lực cũng không quá ấn tượng. Toàn tộc chỉ có ba cái Đấu Vương trấn thủ, thực lực có lẽ ngang bằng hai lão già Hoa Nguyệt ngày trước đánh cùng Cơ Huyền. Một mình Cơ Huyền ta đi trộm đồ cũng rất dễ dàng.

- Cô có đồng ý hay không thì nói thẳng.

Cơ Huyền bày ra bộ dáng mất kiên nhẫn nói.

- Được, cầm lấy nó, dùng linh hồn lực truyền ý niệm vào trên đó là được.

Lạc Vô Song cũng không hỏi nhiều, ném cho Cơ Huyền mảnh giấy.

Cả hai đồng thời dùng linh hồn lực truyền vào mảnh giấy điều kiện của bản thân. Sau vài hô hấp, mảnh giấy biến thành một đạo lưu quang bắn về hai con cổ trùng trong mình ngọc. Lạc Vô Song ngay lập tức mở bình ngọc ra rồi nói:

- Đừng kháng cự cổ trùng, bằng không giao ước sẽ thất bại.

Lời vừa nói, hai con cổ trùng bị hai đạo lưu quang đâm tới giống như phát điên, tốc độ cực nhanh lao tới Cơ Huyền và Lạc Vô Song. Chính xác là lao tới ngón áp út của cả hai bám chặt lấy, cả người co tròn lại giống như biến thành một cái nhẫn.

- Đã xong rồi.

Lạc Vô Song nói.

- Chỉ thế thôi hả.

Cơ Huyền nhìn con cổ trùng trên tay có phần ghét bỏ.

- Nhìn thế này khác gì ta với cô đang đeo cái nhẫn đôi đâu.

Lạc Vô Song cũng không mấy vui vẻ đáp:

- Ngươi không cần nói, ta cũng chẳng thích thú gì. Chờ đến khi hoàn thành xong thì tự khắc nó sẽ rơi ra.

Vậy là sự hợp tác của cả hai đã bắt đầu.

- Đến khi ngươi muốn hành động chỉ cần báo với ta một câu, ta sẽ giúp ngươi đột nhập Khố Lợi gia tộc.

Lạc Vô Song nói xong liền muốn bỏ đi, mà Cơ Huyền lập tức ngăn lại.

- Chọn ngày không bằng cùng ngày, sao chúng ta không ghé thăm Khố Lợi gia luôn nhỉ. Đằng nào giúp ta càng sớm càng tốt thì cô càng nhẹ nhõm phải không.

- Ngươi không lên kế hoạch mà vội vàng hành động thế.



- Không cần thiết, hôm nay triển khai luôn.

Cơ Huyền trong lòng tính toán trước sau nhận định thời điểm này là thích hợp nhất. Hiện nay có con bài tẩy là Lạc Vô Song ở đây, có thực lực có bối cảnh. Nếu xui xẻo bị phát hiện ra thì lấy cô ta làm lá chắn, vì hoàng thất sử dụng cổ trùng khống chế các gia tộc thì chắc chắn có điều kiện không được phép vi phạm như là không được tổn thương huyết mạch hoàng thất chẳng hạn.

Dù không rõ điều kiện chính xác là gì, nhưng một khi đột nhập vào Khố Lợi gia tộc mà phát hiện tin tức sẽ truyền tới tai Khối Lợi A Tế. Chỉ cần Khố Lợi A Tế biết liền bắt buộc phải thả họ ra, sau đó có Lạc Vô Song giải quyết hộ, Cơ Huyền căn bản không cần phải lo lắng gì hết.

- Như nào cũng có lợi cho ta hết.

Cơ Huyền trong lòng đắc ý cười lớn.

Lạc Vô Song cũng biết đại khái ý đồ của Cơ Huyền nên muốn chạy sớm, tiếc là vẫn chậm một bước. Giờ chỉ có thể đâm lao phải theo lao thôi.

- Được thôi lên đường.

…..

Trong đêm khuya thanh vắng, trong con ngõ vắng vẻ có hai đạo thân ảnh mờ nhạt di chuyển nhanh chóng như các bóng ma.

Hai bóng đen này liên tục di chuyển theo lộ tuyến vắng người, ít bị để tâm tới. Cả hai liên tục di chuyển cuối cùng tới một ngõ cụt, trước mắt là một vách trường cao tới vài chục trượng, bên trên còn mơ hồ thấy không ít thủ vệ đang đi tuần. Mỗi tên đều có thực lực Đấu Sư cửu tinh, còn có một ít Đại Đấu Sư canh trừng ở chỗ hiểm yếu.

- Chỗ này canh giữ khá nghiêm ngặt đấy, chúng ta là cần tới một chỗ địa phương yếu nhất của Khố Lợi gia tộc để đột nhập không tạo nên kinh động đó.

Cơ Huyền nhìn bố cục của Khố Lợi gia tộc như một tiểu thành trì với vũ trang đầy đủ có chút kinh ngạc. Bình thường hắn một vả cũng c·hết hết cả đám, nhưng nay đột nhập thì có phần khó khăn.

- Khố Lợi A Tế đang để tang cho con trai mình cả tháng nay, phòng vệ các nơi nghiêm ngặt hơn bình thường. Nơi này chính là hàng phòng vệ bạc nhược nhất của Khố Lợi gia tộc rồi, chỉ có thể đột nhập từ đây mới giảm thiểu khả năng bị phát hiện nhất thôi.

Lạc Vô Song cũng không thể tìm ra nơi nào yếu nhược hơn nơi này.

Cơ Huyền cũng không nói thêm lời nào, kín đáo lấy Liễm Giới Tức đeo lên, theo ý niệm của hắn Liễm Giới tức phát huy công dụng, toàn thân không còn xót lại một chút cảm giác đấu khí nào.

Chứng kiến thay đổi trước mắt Lạc Vô Song liền kinh ngạc, bản thân nàng cảm nhận cũng không nhận ra một chút đấu khí nào trên người Cơ Huyền, giống như một người chưa từng tu luyện đấu khí.

- Tên này quả nhiên tà môn, các thủ đoạn làm người ta không thể dừng kinh ngạc.

Khi Lạc Vô Song còn đang cảm thán thì Cơ Huyền vận dụng tam thiên lôi động hóa thành một đạo tia lôi quang lướt trên tường thành bỏ lại cô ta.

Lúc phản ứng lại thì không thấy bóng Cơ Huyền nữa rồi, cô ta gắn răng nhanh chóng đem khí tức toàn thân thu liễm tối đa, rồi nhảy lên trên tường thành.

- Cái gì thế.

Thủ vệ đi qua, nghe thấy âm thanh thấy bất thường ở trên tường thành lập tức muốn cảnh báo tới thủ vệ khác.

Chỉ thấy một đạo hỏa quang phát lên, bắn trúng đầu của thủ vệ, hỏa diễm bùng lên, dười nhiệt lượng của dị hỏa thì tên thủ vệ không kịp nói thêm điều gì đã bị thiêu thành tro bụi.

Cơ Huyền thong thả đáp xuống.

Vừa vặn một tên thủ vệ khác đi tới chỗ này bắt gặp Cơ Huyền, không nhiều lời lập tức rút v·ũ k·hí, phóng thích đấu khí muốn triển khai t·ấn c·ông chớp nhoáng.

Vút.

Một đạo ánh quang lóe lên, đầu tên thủ vệ còn lại lìa khỏi xác, hơi lạnh từ vết cắt đóng băng cả người và đầu của gã, rồi hóa hành bụi phấn. Lại thêm một người đang sống hóa thành bụi.



- Ngươi rốt cuộc có hiểu ý nghĩa của từ hợp tác không. Không nói lời nào mà hành động thì hợp tác chỗ nào.

Lạc Vô Song xử lý xong cảnh vệ tức giận nói.

Cơ Huyền đem những tên thủ vệ còn lại xử lí xong xuôi, chỉ quay đầu nở một nụ cười nhạt nói:

- Một Đấu Hoàng còn không theo kịp một Đấu Vương, điều này ta chưa từng nghĩ tới, quả thực là lỗi của ta. Xin lỗi.

Nói xong hắn tiếp tục di chuyển, bỏ lại Lạc Vô Song lần nữa.

Lạc Vô Song giận không thể phát tiết, chỉ có thể nhìn đám tro bụi kia, hừ lạnh một cái tản hết tro bụi đi. Vừa vặn xử lý lại hiện trường, không nhìn thấy chút dấu vết.

Cả hai dưới ánh trăng di chuyển không ngừng, với cảnh giới cả hai liên tục tránh né những đội tuần tra không khó. Ngoài ý muốn là số lượng người đi tuần của nơi này nhiều tới độ không để người khác thở dốc, cuối cùng tạm thời dừng chân tại một tòa ốc có phần hiu quạnh.

- Bên trong Khố Lợi gia canh trừng còn nghiêm ngặt hơn ta nghĩ. Tiếp tục di chuyển không mục đích như thế này không phải là cách. Ngươi rốt cuộc một đột nhập vào nơi nào của Khố Lợi gia tộc.

Lạc Vô Song hỏi.

- Ta cần dùng linh hồn lực xem xét khí tức là có thể biết được nó ở nơi nào.

Cơ Huyền nói.

- Cô để ý tới xung quanh cho ta ít phút.

Lạc Vô Song gật đầu.

Lúc này hai mắt Cơ Huyền nhắm lại, thực chất là hắn trao đổi với hệ thống:

- Hệ thống tấm tàn đồ đó rốt cuộc ở nơi nào trong Khố Lợi gia tộc.

- Tinh. Kí chủ có thể dùng tấm tàn đồ để dò xét phương hướng. Giữa hai vật này có lẽ có thể cộng hưởng năng lượng.

Hệ thống lập tức đáp.

Nghe vậy, Cơ Huyền mở mắt nhìn Lạc Vô Song ở bên cạnh hơi phân vân, cuối cùng vẫn không để cho cô ta nhìn thấy tàn đồ. Hắn chùm áo choàng lên rồi lấy tàn đồ ra kiểm tra.

Một bên, Lạc Vô Song không hiểu nổi hành động quái lạ kia của Cơ Huyền.

Ở trong áo choàng, tấm tàn đồ quả nhiên có phản ứng, Cơ Huyền không nghĩ tới là hướng tấm bản đồ phản ứng là ngay ở nơi này. Hắn cười khổ, đúng là mèo mù vớ phải cả rán. Đem tấm tàn bồ cất đi, rồi chui đầu ra nói với Lạc Vô Song:

- Nơi ta cần tới là nơi này, nhưng có vẻ ở đây có mật thất dẫn tới món đồ mà ta muốn tìm. Trước hết thì cứ tìm xem có chỗ mở cửa xem sao.

Cả hai mò mẫm quanh phòng muốn tìm ra cơ quan mở cửa.

Sau một hồi lần mò trên tường, hay các đồ vật trang trí ở nơi này cũng không chạm phải cơ quan gì cả.

Lạc Vô Song trầm ngâm nói:

- Ngươi có chắc là nơi này có cơ quan không, chúng ta tìm từ nãy tới giờ cũng chẳng thấy cái gì. Cứ thế này thì trời sáng cũng không tìm ra đâu.

Cơ Huyền cũng không biết nói gì, tấm tàn đồ chắc không chỉ sai, chỉ có thể cơ quan được dấu kĩ quá bọn họ chưa tìm ra được đường vào. Hắn ngồi trầm ngâm, hai tay và hai chân tựa xuống sàn.



Rắc, rắc.

Bỗng năm viên gạch chỗ Cơ Huyền ngồi lún xuống nửa tấc, mặt sàn không xa tách ra, lộ ra một thông đạo xuyên dưới lòng đất.

Lạc Vô Song há mồm, Cơ Huyền cũng há mồm, tìm mãi không ra cơ quan vậy mà tùy tiện ngồi lại mở được ra thông đạo. Cũng quá là trùng hợp rồi đi.

- Khụ, chúng ta tìm thấy cơ quan rồi, mau xuống thôi.

Cơ Huyền đứng dậy đi xuống trước, Lạc Vô Song đi theo sau.

….

Phía dưới là một mảnh tối đen, may Cơ Huyền có hỏa diễm chiếu sáng.

Đi hết cái lối thông đạo nhỏ, cả hai tiến vào một khoảng không gian khổng lồ. Hai người nhìn qua bên trong không gian này kinh ngạc vì nó chất đầy các trong bị v·ũ k·hí và áo giáp.

Lạc Vô Song không nghĩ tới Khố Lợi gia tộc lại có nhiều trang bị như thế này, nàng kiểm tra một bộ áo giáo và v·ũ k·hí, sắc mặt lập tức biến đổi nói:

- Số lượng của những món đồ này nhiều tới bất thường, q·uân đ·ội mà Khố Lợi gia tộc nắm trong tay không nhiều bằng một nửa chỗ này. Mà mỗi loại trang bị đều được làm rất tỉ mỉ, có thể nói là món đồ thượng đẳng, dù phần đông quân động hoàng thất cũng chưa sở hữu được. Khố Lợi gia tộc làm gì mà tích chữ nhiều tư trang tới vậy. Trừ phi….

- Khố Lợi gia tộc muốn tạo phản.

Cơ Huyền tiếp lời. Hắn chỉ vào gian phòng được chia cắt kế tiếp nói:

- Có lẽ các món đồ tốt chân chính ở sau nơi này.

Hai người tiến sâu vào bên trong thêm một tầng, chỉ cách nhau bức tường nhưng các món đồ trong này so với các món trước đó thì cao hơn không chỉ một bậc.

Mỗi kiện v·ũ k·hí hay hộ giáp ở đây giống như được chau chuốt tỷ mỉ tới hoàn mĩ, các đồ vật chế tạo ra bọn chúng chắc không tầm thường.

Cơ Huyền xem thử một kiện áo giáp, cái áo giáp này vậy mà có thể gần bằng với kiện Huyễn Kình Giáp mà hắn có. Phải biết Huyễn Kình Giáp có thể ngăn được công kích của Đấu Tông đủ hiểu nó khủng bố tới như nào. Còn loại áo giáp này không bằng được, nhưng đối với ngăn lại phần lớn công kích của Đấu Hoàng cũng không thành vẫn đề.

Ở đây còn có ba kiện giống nhau y như đúc, chỉ với ba món đồ này nếu ba Đấu Vương mặc vào dây dưa cùng Lạc Vô Song, e là thất bại trong tay cô ta. Nếu ba Đấu Hoàng mặc thì càng lợi hại hơn.

Chưa kể tới các loại v·ũ k·hí kia thì dù là Kiếm Hoàng muốn chiến cũng rất hao phí sức lực.

- Nơi này căn bản không phải bảo khố chứa đồ quý của Khố Lợi gia tộc gì cả, đây căn bản chính là phòng cất tư trang. Xem ra Khố Lợi gia tộc này đối với hoàng thất muốn đảo chủ thành khách rồi.

Cơ Huyền nói:

- Vốn là cô phải giúp ta một lần, không nghĩ tới cô lại nhận được lợi ích từ lần này. Đúng là may cho cô.

Lạc Vô Song khó hiểu nói:

- Khố Lợi gia tộc thật sự không sợ cổ trùng phản hệ sao?

- Nói nhảm, bọn chúng đã dám sở hữu tư trang thì đương nhiên không sợ bị phản hệ. Nhì số lượng tư trang ở đây không thể một mình Khố Lợi gia tộc tạo ra được. Có lẽ có thể lực nào đó đứng sau lưng trợ giúp Khố Lợi gia tộc và càng có khả năng giúp Khố Lợi gia tộc không bị phản hệ.

Cơ Huyền suy đoán có lẽ thực lực của Khố Lợi gia tộc không chỉ có ba Đấu Vương như người ta vẫn nghĩ. Ít nhất lão già Khố Lợi A Tế có lẽ vượt qua cảnh giới của hoàng đế Lạc Nhạn quốc rồi.

Lạc Vô Song thất kinh nghĩ thế lực có thể làm được chỉ Kim Nhạn tông! Bàn tay của những kẻ này còn có thể vươn tới Khố Lợi ra tộc trong âm thầm mà không ai biết. Không lẽ bọn chúng có thể có cách ngăn được phản hệ sao!

Hoàng thất tuy sở hữu cổ trùng nhưng không biết được nó có một hạn chế hoàng thất chưa khám phá ra. Đây chính là điểm yếu c·hết người mà hoàng thất đã chủ quan.

......

MONG MỌI NGƯỜI TẶNG KẸO