Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đấu Phá: Ta Là Tộc Trưởng Trần Tộc

Chương 7: Thôn phệ Cốt Linh Lãnh Hỏa




Chương 7: Thôn phệ Cốt Linh Lãnh Hỏa

Trần Lâm xoa má của Tiểu Y Tiên cười nói: “ Y Tiên, ta muốn tìm một hang động để bế quan một đoạn thời gian, Trần Quốc Tuấn và đoàn cận vệ sẽ do nàng quản lý”

“ Vậy được, Y Tiên sẽ canh chừng cho Môn Chủ, hang động ban nãy chúng ta xuống, Y Tiên thấy cũng rất thích hợp để tu luyện, Môn chủ thấy sao ?” Tiểu Y Tiên gật đầu, nhu thuận nói.

“ Cũng được, ta bây giờ đi bế quan, nàng mọi việc phải cẩn thận ... Quốc Tuấn, Y Tiên sẽ thay ta quản lý nơi này, hãy bảo vệ nàng bất cứ giá nào” Trần Lâm hướng mọi người nói xong thì phi thân xuống vực.

Nguyên nhân Trần Lâm muốn bế quan ngay là do hắn phát hiện có thể tăng tiến tu vi bằng cách thôn phệ dị hỏa nếu tu luyện Viêm Đế Quyết. Hắn hiện có sẵn Cốt Linh Lãnh Hỏa, một loại dị hỏa xếp hạng thứ 11, nếu có thể thôn phệ Cốt Linh Lãnh Hỏa, hắn tuyệt đối sẽ tăng cao cấp độ.

“ Hệ thống, thôn phệ Cốt Linh Lãnh Hỏa có nguy hiểm gì không ?” sau khi đã vào đến sâu trong hang động, Trần Lâm vội truyền âm cho Hệ thống.

“ Tích ... tích ... nếu ký chủ thôn phệ Cốt Linh Lãnh Hỏa sẽ bị đốt cháy thành tro tàn ... tích”

Trần Lâm nghe vậy thì nhíu mày, vội hỏi: “ Có cách nào giúp ta không ?”

“ Tích ... tích ... ký chủ chỉ cần hối đoái Thôn Hỏa đan, uống đan dược này vào cơ thể trước khi thôn phệ dị hỏa sẽ không xảy ra nguy hiểm, một viên Thôn Hỏa đan cần 100 triệu điểm Hệ thống ... tích”

“ Ha ha ... thì ra là vậy, ta đổi một viên Thôn Hỏa đan” Trần Lâm mừng rỡ nói.

“ Tích ... tích ... vâng”

Một viên đan dược màu xanh biếc bỗng nhiên xuất hiện trong tay Trần Lâm, hắn cảm nhận viên đan dược này lạnh như một cục nước đá, có lúc lại nóng như một viên than hồng, vô cùng quỷ dị.



Trần Lâm nhanh chóng uống viên Thôn Hỏa đan vào bụng, sau đó hô lớn: “Hệ Thống, lấy ra Cốt Linh Lãnh Hỏa”

“ Tích ... tích ... vâng”

Một đoàn lửa màu trắng, cực hàn, diễm lệ phiêu phù trước mặt Trần Lâm, Trần Lâm vội há miệng dùng đấu khí hấp thu đoàn lửa trắng vào người.

Qúa trình quả thật diễn ra vô cùng thuận lợi, Trần Lâm chỉ cảm thấy một chút khó chịu trong cơ thể nhưng hắn hoàn toàn chịu được.

Trải qua hai ngày hai đêm, rốt cục Trần Lâm đã thôn phệ Cốt Linh Lãnh Hỏa vào cơ thể, hắn hiện tại có thể tùy ý lấy ra Cốt Linh Lãnh Hỏa để sử dụng hoặc chiến đấu.

Thôn phệ Cốt Linh Lãnh Hỏa không những rèn luyện cơ thể của Trần Lâm càng thêm cứng rắn mà còn làm tăng cao tu vi cho hắn. Trần Lâm lúc này đã đạt đến Ngũ Tinh Đấu Hoàng.

“ Dị hỏa thật quá thần kỳ, Viêm Đế Quyết giờ đã tăng cấp độ lên đến Huyền giai trung cấp, nếu như ta thôn phệ thêm nhiều dị hỏa, chắc chắn tu vi sẽ tăng lên nhanh chóng, Viêm Đế Quyết cũng sẽ trở thành Thiên giai Cao cấp” Trần Lâm âm thầm suy tính.

“ Cũng đã đến lúc nên xuất quan”

Trần Lâm nắm chặt hai tay, sau đó thân hình nhanh như thiểm điện bay thẳng ra ngoài cửa động, phóng v·út lên tận mây xanh.

“ Rõ ràng sức mạnh và độ nhanh nhẹn cao hơn Đấu Vương gấp mười lần” hai cánh đấu khí của Trần Lâm vỗ mạnh, thân hình của hắn bay vòng vèo trên trời như một tia chớp màu vàng rực rỡ.

Thân hình Trần Lâm nhẹ nhàng đáp xuống đỉnh núi, hắn thấy một thân ảnh màu trắng yểu điệu ngồi trên ghế, đang chăm chú đọc một quyển trục có bảy màu.



Nghe được tiếng bước chân đi tới, Tiểu Y Tiên đem tầm mắt rời khỏi quyển trục bảy màu, đứng lên nhìn Trần Lâm cười nói: “ Môn chủ đã xuất quan, ngài chắc đã rất đói, Y Tiên có chuẩn bị thức ăn cho ngài”.

Nghe được lời nói ôn nhu nhỏ nhẹ đó, Trần Lâm không khỏi xúc động trong lòng, những lời nói này giống như của một nương tử đang chờ đợi trượng phu trở về, rất ân cần và dịu dàng.

Trần Lâm tiến tới gần, dìu Tiểu Y Tiên ngồi xuống, hắn cũng ngồi xuống bên cạnh nàng. Trần Lâm nhìn xuống quyển trục bảy màu trên tay nàng, sau đó ánh mắt đảo qua khuôn mặt xinh đẹp, Trần Lâm nhận ra trên khóe miệng của Tiểu Y Tiên có vết bột phấn màu đen, hắn đưa tay ra chạm lên vết bột phấn ấy, ôn tồn nói.

“ Đợi một khoảng thời gian nữa ta sẽ hóa giải Ách Nan Độc Thể trong người nàng”

Tiểu Y Tiên nhu thuận gật đầu, nàng lấy từ trong người ra một chiếc khăn lụa, cẩn thận lau bột phấn màu đen trên đầu ngón tay của Trần Lâm.

Trần Lâm mỉm cười, nắm lấy bàn tay của Tiểu Y Tiên nói:“ Ngày mai, chúng ta đi Đế Đô, tại đó ta sẽ xây dựng Thần Phong Môn, nàng sẽ là Môn Chủ phu nhân”

“ Dạ Môn chủ” Tiểu Y Tiên mặt đỏ hồng, cúi đầu e lệ nói.

Sáng hôm sau, đoàn người của Trần Lâm lên đường đi đến Đế Đô. Qua mấy ngày tu luyện, đám người cận vệ đi theo cũng đã tu luyện được đấu khí, bọn họ là chiến sĩ tinh nhuệ, thể chất cực kỳ tốt, đa số đã đạt được Đấu Khí Ngũ đoạn, riêng Trần Quốc Tuấn hiện tại tu vi đã là Ngũ Tinh Đấu giả. Thấy sự tiến bộ của đám người Trần Quốc Tuấn, Trần Lâm cũng thấy yên tâm trong lòng, tuy bọn họ có v·ũ k·hí hỗ trợ nhưng thực lực của bản thân mới là chính yếu.

Từ Ma Thú Sơn Mạch muốn đến Đế Đô phải vượt qua mấy tòa thành thị, quãng đường khoảng mấy trăm dặm, tuy đối với Ngũ Tinh Đấu Hoàng như Trần Lâm, hắn có thể dễ dàng phi hành đến nhưng đám người Tiểu Y Tiên thì lại không thể. Vì vậy, Trần Lâm mua một cỗ xe ngựa và ba trăm con tuấn mã để bọn Tiểu Y Tiên sử dụng.

Đoàn người của Trần Lâm quá hùng hậu, trên đường đi, không ít lần đoàn người của Trần Lâm bị lính gác cửa thành kiếm cớ giữ lại, những lần đó Trần Lâm đều phải đút lót hoàng kim cho bọn lính để cả đám có thể qua được.

Sau gần mười ngày lộ trình, đoàn người của Trần Lâm rốt cục đi đến Gia Mã thánh thành, Đế đô của Gia Mã Đế quốc.



Trần Lâm ngẩng đầu, quan sát một lượt thành Gia Mã, hắn thấy nhà cao tầng san sát, quy mô vô cùng khổng lồ, thành Thăng Long hay Constantinope cũng không thể sánh bằng, quả thật là Đế Đô của Gia Mã đế quốc.

“ Tiểu Y Tiên, muội thấy không khỏe à ?” Trần Lâm thấy Tiểu Y Tiên bước xuống xe với vẻ mặt không được tốt thì vội hỏi.

“ Ừm, muội thấy hơi mệt một chút” Tiểu Y Tiên nhu thuận nói.

Trần Lâm biết sau nhiều ngày đi đường vất vả đã vắt kiệt sức của cô gái nhỏ Tiểu Y Tiên, hắn liền nắm tay Tiểu Y Tiên truyền đấu khí vào người của nàng. Từng luồng đấu khí ấm nóng, ào ào lướt qua thân thể của Tiểu Y Tiên.

“ Nàng thấy đỡ chút nào chưa ?” Trần Lâm vuốt mặt của Tiểu Y Tiên nói.

“ Đa tạ Trần Lâm đại ca, muội đã đỡ hơn rồi, đại ca không cần truyền đấu khí cho muội nữa” Tiểu Y Tiên gật đầu, dịu dàng nói.

“ Để ta kiếm một khách sạn để muội nghỉ ngơi” Trần Lâm ôn tồn nói.

Bố trí chỗ nghỉ chân cho bọn Tiểu Y Tiên, Trần Quốc Tuấn xong xuôi, Trần Lâm một mình đi đến Phòng Đấu giá của Đế đô Thước Đặc Nhĩ, qua hỏi thăm, Trần Lâm biết được nơi đó chính là nơi giao dịch lớn nhất của Gia Mã đế quốc.

Vào đến phòng đấu giá Thước Đặc Nhĩ, ánh mắt Trần Lâm quét qua xung quanh, hắn âm thầm ngạc nhiên bởi quy mô khổng lồ của nơi này, nội đại sảnh thôi đã có mấy chục ngàn người đang đi lại. Tại trong đại sảnh, có trưng bày các tủ kính bán vật phẩm, Trần Lâm nhìn thoáng qua cũng thấy mấy vật phẩm này khá đắt tiền, không món nào dưới ba vạn kim tệ.

Trần Lâm lang thang đi dạo xung quanh một hồi lâu, rốt cục phát hiện ra phòng đấu giá có tổng cộng 4 cái cấp bậc, Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Muốn vào phòng nào phải có số tiền mang theo tương ứng, phòng đấu giá Thiên Cấp, Địa Cấp rất hiếm khi mở ra, phòng Huyền Cấp và Hoàng Cấp thì ngày nào cũng mở.

Hôm nay, đúng dịp có một phòng đấu giá Địa cấp mở ra, rất nhiều người sắp hàng chờ tham dự. Trần Lâm cũng không bỏ qua cơ hội này, hắn lấy ra giới chỉ chứa năm mươi triệu kim tệ để vào phòng đấu giá Địa cấp.

Đến phòng đấu giá Địa cấp, Trần Lâm ngồi ở dãy đầu tiên, ở xung quanh hắn, hàng ngàn người cũng đã yên vị. Lúc này trên đài cao, một thân ảnh uyển chuyển đang chủ trì buổi đấu giá.

Trần Lâm quan sát thấy đám đông đa số là nam nhân, bọn họ hướng nhìn lấy thân ảnh trên đài cao với ánh mắt mê luyến, tràn đầy dục vọng. Trần Lâm nhìn kỹ thân ảnh trên đài, đó là một người con gái, gương mặt vô cùng xinh đẹp, quyến rũ động lòng người, đặc biệt nàng mặc một bộ cẩm bào màu đỏ tươi, bó sát người, cẩm bào cao quý khéo léo phô bày những đường cong hoàn mỹ tuyệt vời của nàng, dưới cẩm bào là đôi chân dài tuyết trắng chói mắt, làm cho đa số nam nhân phải len lén liếc nhìn.