Chương 31: Năm năm trôi qua
Năm năm thời gian chậm rãi trôi qua, tại trung tâm quảng trường, kinh thành Thăng Long, Việt Nam Đế quốc.
Trên quảng trường rộng lớn lúc này đang chật ních người xếp hàng, tại trung tâm quảng trường là một bệ đá tam cấp, phía trên bệ đá là một không gian trùng động hình cầu, đường kính khoảng chừng mười trượng, bên trong hình cầu, không gian chi lực xoay tròn theo hình xoắn ốc, làm cho người nhìn có cảm giác như bị hút vào.
Bên dưới bệ tam cấp, ở hai bên đứng đầy cảnh vệ mặc sắc phục màu xanh, tay cầm súng ADK45, người nào cũng vẻ mặt băng lãnh, vô cùng nghiêm nghị.
“ Người kế tiếp” tên lính cảnh vệ lớn tiếng gọi, ngay lập tức một lão giả dắt theo một xe hàng đầy ắp tiến tới.
“ Xuất trình hộ chiếu và vé vào không gian trùng động” tên cảnh vệ lớn tiếng nói.
“ Dạ đây thưa công an đại nhân” lão giả cung kính từ trong túi áo lấy ra một cuốn sách nhỏ màu vàng kim và tấm vé rồi đưa cho tên cảnh vệ.
“ Trình Đại Dũng, ông qua Đấu Khí đại lục để làm gì ?” tên cảnh vệ xem hộ chiếu ông lão rồi nói.
“ Dạ thưa đại nhân, thảo dân là thương buôn, như đại nhân thấy, thảo dân mang hàng qua Đại Lục Đấu Khí để buôn bán” ông lão tên Trình Đại Dũng nói.
“ Đi chỉ có một mình hay sao ?” tên cảnh vệ nghi hoặc hỏi.
“ Dạ vâng thưa đại nhân”
“ Mau xuất trình phiếu kiểm hàng” tên cảnh vệ ánh mắt kỳ dị nhìn Trình Đại Dũng, sau đó nhàn nhạt nói.
“ Dạ đây thưa đại nhân” ông lão tên Trình Đại Dũng đưa ra tờ giấy liệt kê chi chít các loại hàng hóa và có đóng mộc đỏ.
“ Xà phòng, dầu gội, sữa tắm, kem đánh răng, nước hoa, ... các mặt hàng này hợp lệ, được phép qua” tên cảnh vệ vừa nói vừa đóng dấu đỏ vào hộ chiếu của Trình Đại Dũng rồi đưa lại cho ông lão, sau đó nhìn cũng không nhìn, phất tay ra hiệu ông lão đi tới.
“ Cám ơn đại nhân” Trình Đại Dũng cúi đầu chào sau đó dẫn theo xe ngựa đi thẳng tới bậc tam cấp, tiến vào một con tàu đáy bằng lớn, rộng khoảng tám mét, đang lơ lửng trong không gian trùng động.
Trên tàu lúc này cũng đã gần đầy người và hàng hóa, sau khi tìm được vị trí đặt xe hàng thích hợp, Trình Đại Dũng mệt mỏi ngồi xuống, dựa lưng trên thân tàu, theo kinh nghiệm của bạn bè đi trước, lão biết thời gian theo Không gian trùng động đến Đấu Khí Đại lục phải mất khoảng 1 giờ đồng hồ, nếu đi bằng máy bay thì mất tới tám ngày.
“ Ông đi buôn hàng hả ?” một gã trung niên ngồi bên cạnh Trình Đại Dũng ôn tồn nói.
“ Đúng vậy, tại Gia Mã Đế Quốc, mấy mặt hàng mỹ phẩm chăm sóc cá nhân này nghe nói rất có giá, tôi cũng tranh thủ kiếm chút ít” Trình Đại Dũng chùi mồ hôi trên trán, cười nói.
“ Ông đi buôn hàng mà đi có một mình, sao không mướn một vị đấu khí sư hộ tống ?” gã trung niên nghiêm túc nói.
“ Tôi cũng muốn mướn lắm chứ, nhưng mấy vị đấu khí sư chi phí mướn quá cao, mỗi ngày tới 2000 kim tệ, tôi không bỏ ra nổi”
“ Vậy mướn tôi đi, tôi cũng là Lục tinh Đấu sư, mỗi ngày 1000 kim tệ thôi, ông bao ăn uống. Tôi sẽ hộ tống đến khi ông lên tàu quay về Việt Nam Đế quốc, thấy sao ?” gã trung niên cười cười, vừa nói vừa vận lên đấu khí toàn thân.
Thấy Trình Đại Dũng trầm ngâm suy nghĩ thì gã trung niên cười nói: “Còn do dự, Đấu Khí Đại Lục cường giả như mây, yêu thú bạt ngàn, người thường như ông mà muốn phiêu lưu thì chỉ có nước c·hết, không bị yêu thú ăn thì cũng bị đám dong binh đoàn g·iết người c·ướp c·ủa”
Trình Đại Dũng nghe vậy thì thoáng hoảng sợ, gật đầu nói: “ Được rồi, được rồi, tôi đồng ý”
“ Ha ha ha ... vậy phải biết điều không, kể từ năm năm trước Thái Tổ Hoàng Đế tạo ra không gian trùng động này nối liền Việt Nam đế quốc và Đấu Khí Đại Lục, tuy đích đến là quảng trường Gia Mã Thánh thành, Gia Mã đế quốc nhưng vẫn không hề an toàn 100% vẫn có những đám côn đồ chuyên tìm những thương nhân Việt Nam để t·rấn l·ột, rất nhiều vụ đã xảy ra rồi” gã trung niên cười ha hả, vỗ vai Trình Đại Dũng nói.
“ Thái Tổ Hoàng Đế là Môn Chủ của Thần Phong Môn, bá chủ của Gia Mã đế quốc và Tây Bắc đại lục đấu khí, không lẽ bọn chúng dám làm bậy ?” Trình Đại Dũng nhăn mặt nói.
“ Điều đó là đương nhiên, nhưng người ở trên cao chỉ quan tâm những chuyện lớn chứ có tìm hiểu khó khăn của đám dân đen bao giờ, cho nên thương nhân muốn qua Đấu Khí Đại Lục thường tập trung thành nhóm lớn có đấu khí sư hộ tống, thương nhân như ông là gan lớn lắm đó biết chưa” gã trung niên phất tay nói.
“ Ồ, cám ơn anh đã nhắc nhở tôi, nãy giờ nói chuyện nhưng tôi vẫn chưa biết đại danh huynh đài, tôi tên Trình Đại Dũng” Trình Đại Dũng gật đầu nói.
“ Tôi tên Dương Hư Ngạn, hữu lễ”
“ Dương huynh đệ đến Đấu Khí Đại Lục tính làm gì ?” Trình Đại Dũng ôn tồn nói.
“ Ha ha ... tại hạ chỉ là dân giang hồ rày đây mai đó, muốn qua Đấu Khí Đại Lục tìm kiếm cơ may”
“ Huynh đệ nói rất đúng, Đấu Khí Đại Lục chính là nơi có thể giúp một người phất lên nhanh chóng sau một đêm”
“ Trình lão có biết không, tôi đã đi rất nhiều nơi, thành phố Constantinope cũng đã từng đến qua, rồi thời đại Đấu khí đến, tôi may mắn học được Huyền giai công pháp trở thành Đấu sư. Năm năm trước, Thái Tổ hoàng đế tạo nên không gian trùng động này, tôi là một trong những người đầu tiên đến Đấu Khí Đại Lục. Lăn lóc tại đây hơn ba năm mới quay trở lại Việt Nam” Dương Hư Ngạn hào hứng kể.
“ Dương huynh đệ đi xa, biết rộng, quả thật rất đáng ngưỡng mộ, chẳng bù như lão già như ta, cả đời chỉ loanh quanh ở Việt Nam” Trình Đại Dũng lắc đầu nói.
“ Mỗi người có một cách sống thôi, tại hạ do tính tình không thích ở một chỗ lâu nên mới lang bạc kỳ hồ, ông anh đừng thấy thế mà buồn”
“ Uhm, nói mới thấy Thái Tổ Hoàng Đế quả thật là bậc thần nhân, lão đây tìm trong sử sách chưa hề có bậc Hoàng Đế nào công tích sánh nổi Thái Tổ Hoàng Đế, chúng ta có người Hoàng đế như vậy đúng là có phước lớn” Trình Đại Dũng cảm thán nói.
“ Ha ha ... Trình lão phải tu luyện đấu khí như chúng tôi mới thấy Thái Tổ Hoàng đế lợi hại như thế nào, Thái Tổ Hoàng đế là Đấu Tôn cường giả, có thể chân đạp hư không, xuyên toa không gian, một phất tay có thể tiêu diệt một tòa thành, quả thật không khác gì thân nhân vậy. Hai vị Quý Phi của ngài ấy là Tiểu Y Tiên nương nương và Medusa nương nương đều là Đấu Tông cường giả, có thể chân đạp hư không, điều khiển không gian chi lực, nhưng so với Đấu Tôn thì kém xa ngàn lần” Dương Hư Ngạn cười nói.
“ Ồ, thật là lợi hại. Lão đây cũng nghe nói hai vị Quý Phi Tiểu Y Tiên và Medusa đã sinh cho Thái Tổ Hoàng đế hai vị hoàng tử kháu khỉnh, một người tên Thừa Vũ một người tên Thừa Long thì phải”
“ Hai vị hoàng tử đến nay cũng được một tuổi rồi, ta tin chắc hai người bọn họ sẽ là bậc kỳ tài ngút trời, mấy vị hoàng tử, công chúa trước đó sẽ không thể sánh bằng” Dương Thừa Ngạn nói.
“ Ấy, chuyện này đừng nên nói bậy bạ, kẻo mang họa. Mấy vị hoàng tử, công chúa đều rất phi phàm, nghe đâu gia nhập Trường Lưu, Thục Sơn, các môn phái tu tiên mà” Trịnh Đại Dũng nhắc nhở.
“ Trường Lưu phái do Tôn thượng Bạch Tử Họa làm chưởng giáo cùng với Thục Sơn phái quả thật bất phàm, nhưng ta nói chính là tư chất tu luyện đấu khí” Dương Hư Ngạn cười nói.
“ Lại là đấu khí, đúng là thời đại của đấu khí a” Trịnh Đại Dũng lắc đầu, cười cười nói.
Dương Hư Ngạn cười khẩy.
“ Còn phải nói, thời này mà trong người không có đấu khí thì chỉ có thể làm bán buôn như Trình lão thôi, ngay cả đi làm lính quèn cũng không được nữa là”
“ Hai vị hoàng từ Thừa Vũ và Thừa Long nghe nói vừa mới ra đời đã đạt đến đấu khí cửu đoạn rồi, đến nay đã đạt đến Đấu Sư như ta rồi đấy, Trình lão có biết ta bỏ ra gần chục năm mới tu luyện được đến cảnh giới Lục tinh Đấu Sư hay không, đúng là làm người ta tức c·hết mà. Sở dĩ ta nói mấy vị hoàng tử còn lại không thể sánh bằng là do đó”
“ Khủng bố như vậy ?” Trình Đại Dũng ra vẻ ngạc nhiên nói.
Dương Hư Ngạc khua tay cười nói.
“ Trình lão không phải trong giới tu luyện nên không biết là phải, trong Đấu Khí Đại Lục, cha mẹ cảnh giới đấu khí càng cao thì con cái sinh ra sẽ có thiên phú tu luyện càng khủng. Nghe đồn khi đạt tới cảnh giới cực hạn là Đấu Đế thì con cháu người đó sẽ tự động lên cấp thành Đấu Thánh trong truyền thuyết, nghe ghê chưa … không cần tu luyện cũng trở thành thần thánh, đó gọi là huyết mạch Đấu Đế”
“ Trên đời này thật sự tồn tại cái gọi là Đấu Thánh, Đấu Đế sao Dương huynh ?” Trình Đại Dũng dò hỏi.
“ Điều này thì một Đấu Sư nhỏ bé như ta cũng không biết mà trả lời, nhưng ta tin ở Việt Nam chỉ có Thái Tổ mới trả lời được”
..........
Tại một mảnh thế giới huyền diệu, mây mù lượn lờ xung quanh giống như tiên thiên phúc địa. Năng lượng ở đây vô cùng nồng đậm, được vô số dãy núi hiểm trở che chắn. Trên bầu trời đôi lúc xuất hiện những tia chớp và phát ra những khí tức vô cùng cường hãn.
Ở trên đỉnh núi cao như một thanh kiếm khổng lồ, đầy mây mù lượn lờ này có một nơi có một tảng đá hình tròn, trên tảng đá đang có một thân ảnh thiếu nữ xinh đẹp ngồi xếp bằng, hai tay kết xuất tu luyện ấn pháp.
Người con gái xinh đẹp này thân mặc quần áo màu xanh, không cầu kỳ nhưng rất thanh nhã, thoát tục, cả người lộ ra một cỗ khí tức thánh thiện, hệt như tiên nữ giáng trần.
Đôi mắt đẹp khép hờ của người con gái từ từ mở ra, từ đôi mắt ấy thoáng xuất hiện một luồng hỏa diễm kim sắc. Ngay lập tức, trên cơ thể nàng, một cỗ uy áp theo luồng hỏa diễm này phát tán ra khắp nơi.
Người con gái chậm rãi đứng dậy, dáng người thanh cao vô cùng mê người, nàng hơi hơi nghiêng đầu, liếc mắt nhìn một cái sau đó mỉm cười, nói: “Lăng Lão, xuất hiện đi”
Thanh âm người con gái vừa phát ra, từ phía sau một bóng ảnh từ từ xuất hiện, sau đó hóa thành thân ảnh già nua.
“ Cảm giác của tiểu thư ngày càng lợi hại, ta mới chỉ tiến vào đã bị tiểu thư phát hiện” lão già cung kính nói.
“ Lăng lão đến đây chắc là có chuyện chứ ?” người con gái bàn tay khẽ vén làn tóc đen lên, nhẹ nhàng nói.
“ Nếu không làm sao lão dám quấy rầy tiểu thư tu luyện” lão già gật đầu nói.
“ Vấn đề trong tộc ta không có hứng thú” Huân Nhi thuận miệng nói, ngọc thủ vừa nhấc lên thì mây mù lượn lờ xung quanh chợt ngưng tụ lại ngay trong lòng bàn tay hóa thành khuôn mặt thanh tú của một nam tử. Nàng nhìn gương mặt này, trên dung nhan tuyệt mỹ lộ ra nụ cười ôn nhu hiếm thấy.
Lăng Ảnh ho nhẹ một tiếng, chợt chậm rãi nói: “ Tại Trung Châu Trung Vực, xuất hiện một người thanh niên trẻ tên là Tiêu Viêm, theo phương hướng di chuyển, dường như là tiến về Đan Vực”.
“ Tin này là chắc chắn ?” Huân Nhi, thân ảnh hơi chút run rẩy, thấp giọng nói.
“ Chín phần mười là đúng. Tuy nhiên, có một vấn đề là người thanh niên tên Tiêu Viêm này đang bị Hồn Điện t·ruy s·át, có vẻ như đã b·ị t·hương không nhẹ” Lăng Ảnh gật đầu, ôn tồn nói.
Huân Nhi thân thể run lên, ánh mắt xinh đẹp đã không giấu được vẻ lo lắng, thấp giọng nói: “ Không phải lần trước Tiêu Viêm ca ca đã đến Tinh Vẫn Các, được Phong Tôn giả bảo vệ rồi sao ?”
“ Đúng vậy, nhưng Tiêu Viêm đã một mình rời khỏi Tinh Vẫn Các, dường như muốn tham gia đan hội tại Thánh Đan Thành, tuy thực lực của y hiện tại chỉ là Nhất tinh Đấu Hoàng mà thôi” Lăng Ảnh nói.
“ Lăng lão, phân phó xuống, ta muốn rời khỏi Cổ Giới” Huân Nhi phất tay nói, thân ảnh đi xuống đỉnh núi.
..........
Trên bầu trời Thiên Hoàng Thành, Trung Châu Trung Vực, bỗng nhiên trong hư không xuất hiện một khe nứt rồi rách toạc ra thành một không gian trùng động hình cầu, đường kính khoảng mười mét. Từ trong không gian trùng động, ba thân ảnh từ từ bước ra, đó chính là Trần Lâm, Thiên Hỏa trưởng lão và Tiểu Y Tiên, cả ba người thực lực đều là Đấu Tôn.