Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đấu Phá: Ta Là Tộc Trưởng Trần Tộc

Chương 30: Lễ thành hôn




Chương 30: Lễ thành hôn

“ Ngươi mau thả chúng ta ra, những hộ pháp như chúng ta đều có linh hồn ấn ký tại Hồn Điện, nếu ngươi g·iết chúng ta thì Hồn Điện ngay lập tức sẽ biết và sẽ không tha cho ngươi” Vụ Hộ pháp trừng trừng nhìn Trần Lâm, quát lớn.

“ Lời này rất quen, tên Thiết hộ pháp trước khi c·hết cũng nói với ta như vậy” Trần Lâm nhoẻn miệng cười, búng ngón tay đánh tách một cái, ngay lập tức trong không gian cầm cố của Vụ hộ pháp và Huyễn hộ pháp xuất hiện hai ngọn lửa vô hình u mang lục quang.

“ Ah ... Ah ...” Ngọn lửa chậm rãi ăn mòn dần dần linh hồn thể của hai tên hộ pháp trong sự gào thét thê thảm của họ, chỉ trong chốc lát, linh hồn thể của họ đã mờ hẳn đi.

“ Hồn Điện Điện Chủ có thực lực như thế nào ? Trả lời ta, nếu không sẽ càng đau đớn” Trần Lâm nhàn nhạt nói.

Huyễn hộ pháp chịu không nổi nữa, khẩn khoản nói: “Đừng, ta nói, ta nói ... Điện chủ thần bí khó lường. Đừng nói Nhân Hộ pháp như ta, cho dù là Thiên Hộ pháp cũng chưa từng được gặp qua. Toàn bộ Hồn Điện, e rằng chỉ có các Tôn Lão và một vài nhân vật hùng mạnh bên ngoài mới có thể biết được thực lực của Điện chủ ra sao”

“ Các ngươi thu thập linh hồn để làm gì ?” Trần Lâm nhàn nhạt nói.

“ Ta không biết, nhiệm vụ của chúng ta là tìm kiếm và bắt giữ càng nhiều linh hồn càng tốt. Còn Hồn Điện muốn dùng làm gì thì không một người nào hiểu rõ cả” Huyễn hộ pháp vội nói.

“Tổng bộ của Hồn Điện ở đâu?”

“ Ta thật sự không biết. Bọn ta đều có nhiệm vụ thu thập đủ số lượng linh hồn, sau khi đủ thì đúng thời gian quay về giao nộp, nhưng chỗ đó không phải là Tổng bộ. Trên Đại lục có không ít các Phân điện rải rác khắp nơi. Ta chính là tới đó để trả nhiệm vụ”

“ Ngươi biết mấy cái phân điện ?”

“ Chỉ một cái. Nhân Hộ pháp như ta chỉ biết được một, Địa Hộ pháp thì biết hai, Thiên Hộ pháp thì biết ba...”

“ Cái ngươi biết nằm ở đâu ? Nói ra nếu không sẽ giống như tên Vụ hộ pháp này” Trần Lâm vừa nói vừa gia tăng thêm liều lượng Vẫn Lạc Tâm Viêm, Vụ hộ pháp hét lên thảm thiết, trong chốc lát đã bị đốt thành hư vô.

Huyễn hộ pháp thấy tình trạng của Vụ hộ pháp thì vô cùng sợ hãi, lập tức có gì đều khai ra hết: “Ta ... ta chỉ biết một cái Phân điện nằm ở khe Thiên Táng, ngay biên giới giữa Trung tâm đại lục với Đế quốc Thiên Tâm”

“ Rất tốt, ngươi hãy theo Vụ hộ pháp cho có bạn” Trần Lâm mỉm cười, phất tay một cái, Vẫn Lạc Tâm Viêm bùng lên dữ dội, chỉ chốc lát, Huyễn hộ pháp cũng bị đốt thành hư không. Tên Huyễn hộ pháp này từng đến Việt Nam Đế quốc thám thính, nếu để cho hắn sống thì Việt Nam Đế quốc chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.

Nhìn thấy hai tên hộ pháp Hồn điện bị g·iết c·hết, đám người Gia Hình Thiên, Pháp Mã không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, bọn họ biết kể từ bây giờ Thần Phong Môn đã trở thành bá chủ của vùng Tây Bắc Đại lục này.



Thấy vẻ mặt của Gia Hình Thiên biến hóa, Trần Lâm mỉm cười, nhàn nhạt nói: “ Gia Lão, q·uân đ·ội của ba đế quốc đã bị diệt, ta nghĩ ông biết rõ nên làm gì lúc này chứ ?”

“ Tại hạ đương nhiên hiểu ý Môn chủ, Gia Mã Đế Quốc sẽ ngay lập tức xuất quân đánh chiếm ba đế quốc này, ba tông phái lớn của ba đế quốc này cũng sẽ bị tiêu diệt, từ nay Thần Phong Môn sẽ là bá chủ nơi này” Gia Hình Thiên gật đầu, ôn tồn nói.

“ Ha ha ha ... không hổ là Gia Lão, rất nhanh nhạy ... Hải Lão, Huyết Vũ, hai người hãy dẫn đệ tử Thần Phong Môn theo hỗ trợ Gia Lão tiêu diệt ba đế quốc này” Trần Lâm hướng Hải Ba Đông và vỗ vỗ đầu Huyết Vũ cười nói.

“ Dạ tuân lệnh Môn chủ”

“ Dạ chủ nhân”

“ Quốc Tuấn, ta có chuyện phân phó cho con … việc này rất quan trọng đến sự tồn vong của môn phái chúng ta … con hãy nghe cho kỹ” Trần Lâm truyền âm cho Trần Quốc Tuấn nói.

Trần Quốc Tuấn ra vẻ ngạc nhiên nhìn Trần Lâm, hắn không biết có chuyện gì quan trọng đến nổi mà Trần Lâm phải bí mật truyền âm cho hắn như vậy.

“ Ta muốn con thành lập một tổ chức tình báo lấy tên là Địa Võng, thành viên cấp độ ít nhất phải Đại Đấu Sư trở lên, trước mắt hãy thu thập tất cả tin tức của vùng Tây Bắc này … đến khi thời cơ đến chúng ta sẽ đi đến Trung Châu … tài nguyên, công pháp và kinh phí ta sẽ bảo Y Tiên đưa cho con … chuyện này chỉ có ta, Y Tiên và con biết mà thôi … không được lộ ra cho ai biết, con rõ rồi chứ ?” Trần Lâm ôn tồn truyền âm nói.

Trần Quốc Tuấn hai mắt lộ tinh quang, gật đầu ra hiệu đã hiểu cho Trần Lâm.

Ba tháng sau, tam đế quốc vùng Tây Bắc đại lục là Xuất Vân đế quốc, Lạc Nhạn đế quốc, Mộ Lan đế quốc đều bị đại quân Gia Mã đế quốc tiêu diệt sạch sẽ, vùng lãnh thổ của ba đế quốc này xáp nhập vào lãnh thổ Gia Mã Đế quốc. Vị trí trụ sở của Vạn Hạt Môn, Lạc Nhạn Tông, Mộ Lan Cốc đều bị đệ tử Thần Phong Mông đánh chiếm, ba tông phái chính thức bị xóa tên.

Trần Lâm đã đi một chuyến đến Xà nhân bộ lạc để hỏi cưới Nữ Vương Medusa, đám trưởng lão dưới uy áp của Trần Lâm đều gật đầu đồng ý hôn sự của hai người.

Lễ thành hôn của Trần Lâm và Medusa, Tiểu Y Tiên diễn ra long trọng tại Thần Phong Môn, tất cả các thế lực lớn nhỏ của Tây Bắc đại lục đều kéo nhau đến chúc mừng.

“ Đa tạ các vị đã đến chung vui cùng ta, hôm nay phải uống say một bữa...” Trần Lâm đứng tại chủ vị, nâng ly rượu trên tay, cười vui vẻ nói.

“ Chúc mừng đại ca”

“ Chúc mừng Môn chủ”



“ Chúc mừng đại nhân”

“ Chúc mừng Thái Tổ Hoàng đế”

Đám đông khách khứa cùng nâng ly lên chúc tụng.

Tiệc tùng hồi lâu, Trần Lâm thấy Tiểu Y Tiên cùng Medusa có biểu hiện mệt mỏi thì cũng không tiện chuyện trò thêm với chúng thuộc hạ và khách khứa, liền dẫn các nàng về phòng nghỉ ngơi.

Vừa đến cửa phòng tân hôn, Tiểu Y Tiên và Medusa đã bị một vòng tay mạnh mẽ của Trần Lâm từ đằng sau ôm lấy rồi nhấc bổng lên.

“ Ah ... Lâm ca, đừng mà ...” Y Tiên cùng Medusa bất ngờ trước hành động của Trần Lâm, ngượng ngùng thốt lên.

Trần Lâm cười khà khà, hai tay bồng bế hai nàng đi thẳng vào trong phòng, sau đó đóng sầm cửa lại.

Hai nàng chưa kịp định thần thì đã bị Trần Lâm ôm đến một cái giường lớn.

“ Lâm ca ... đừng mà ...” Y Tiên cùng Medusa gương mặt đỏ bừng, ngập ngừng xin tha, nhưng lại bắt gặp ánh mắt nóng bỏng của Trần Lâm như muốn thiêu đốt toàn thân thể hai nàng.

“ Y Tiên, Medusa, hai nàng không cần ngại ngùng trước chồng của mình” liền sau đó, không đợi cho hai nàng trả lời, Trần Lâm áp sát, gặm cắn vành tai xinh của hai nàng, rồi di chuyển xuống phía dưới cổ, tiếp tục cắn mút. Bàn tay không an phận cũng nhanh chóng cởi hết toàn bộ quần áo trên người hai nàng.

Y Tiên và Medusa lúc này cũng không tỏ vẻ phản kháng, nhẹ nhàng đưa ta ôm chặt lấy vai Trần Lâm, ngửa cổ ra sau, đón nhận lấy nụ hôn nồng nhiệt của hắn.

Nụ hôn nóng bỏng ướt át dần di chuyển xuống chỗ bầu ngực căng tròn của Medusa, cắn mút nụ hồng nhỏ xinh, bàn tay lớn cũng bắt đầu xoa nắn bên còn lại. Hành động của Trần Lâm không khỏi làm cho Medusa thấy xấu hổ, toàn thân nàng bất giác run lên, cái miệng nhỏ nhắn cũng không nhịn được mà phát ra những tiếng rên khẽ đầy cám dỗ.

“ Ah ... ah ... ưm ... đừng như vậy ... th·iếp không chịu nổi”

Trần Lâm ngẩng đầu nhìn thật sâu vào mắt Medusa, kề sát vào gương mặt đỏ bừng, cất giọng nhu hòa: “ Đêm nay, Medusa nàng sẽ chính thức thuộc về Trần Lâm ta”. Nói xong hắn ngồi thẳng dậy, trút bỏ hết quần áo trên người.

Thân hình vạm vỡ hiện ra trước mắt làm Medusa không nhịn được đưa tay lên vuốt ve. Ở khoảng cách rất gần, Medusa có thể thấy rõ từng múi cơ rắn chắc, bờ vai rộng, cánh tay tráng kiện và còn cả “ biểu tượng nam tính” to lớn của Trần Lâm.



Trần Lâm cũng ngắm nhìn Medusa, gương mặt nàng quá đỗi xinh đẹp, thân hình gợi cảm với những đường cong đầy mê hoặc trước mắt khiến hắn thực sự say mê. Ánh đèn mờ ảo trong phòng như phủ lên cơ thể Medusa một lớp nhung mềm mại làm cho Trần Lâm muốn điên cuồng chiếm đoạt.

Không chờ thêm một giây nào nữa, Trần Lâm cúi xuống hôn ngấu nghiến đôi môi anh đào đỏ mọng của Medusa. Nụ hôn trượt dài xuống bờ ngực mềm, phần bụng thon gọn, rồi di chuyển khắp người để lại những dấu hồng hồng như những đóa hoa nhỏ nở rộ trên làn da trắng mịn màng như tuyết.

Medusa lúc này cảm giác cơ thể nóng như lửa đốt, một cảm giác đầy kích thích cứ liên tục bào mòn lý trí nàng, ngoài ra còn có một cảm giác khác như là trống rỗng, như thể nuốn nhiều hơn nữa.

Hai thân thể t·rần t·ruồng cứ không ngừng ma sát vào nhau đã khơi lên sự ham muốn mãnh liệt trong nàng. Medusa không chịu được, cất tiếng rên rỉ đầy dụ hoặc.

“ Ưm ... ưm ... Lâm ca ... th·iếp yêu chàng”

“ Ah ... ah ...” Medusa chưa kịp dứt lời thì Trần Lâm không biết tự lúc nào đã đặt dã thú của mình vào nơi tư mật giữa hai chân nàng, đâm mạnh vào, khiến nàng đau đớn hét lớn lên. Medusa cảm giác cơ thể mình như bị xé rách làm đôi, sự đau đớn cùng căng trướng bên trong khiến nàng vô cùng khó chịu. Trần Lâm thấy thế động tác cũng chuyển sang nhẹ nhàng hơn khiến Medusa từ từ thích ứng.

Trần Lâm hôn nhẹ lên gương mặt đỏ bừng, ướt đẫm mồ hôi của Medusa rồi nhìn thật sâu vào đôi mắt nàng, nhu hòa nói: “ Medusa, ta yêu nàng”.

Medusa mỉm cười hạnh phúc nói: “ Lâm ca, th·iếp cũng yêu chàng” nói xong nàng chủ động dâng đôi môi mình lên cùng đầu lưỡi hắn triền miên giao hòa.

Dần dần, sự đau đớn dịu hẳn xuống, cảm giác trống rỗng được lấp đầy thật thỏa mãn. Medusa rướn người lên, hai tay ôm chặt lấy Trần Lâm, hai chân thon dài cũng vô thức quấn chặt quang hông hắn, giao bản thân mình cho hắn.

Nhận thấy sự quy phục hoàn toàn của Medusa, Trần Lâm càng chuyển động nhanh hơn, động tác càng lúc càng thêm cuồng dã. Dưới sự chuyển động cuồng nhiệt của hai người, lấp ló vẫn thấy một bông hoa đỏ rực rỡ trên tấm ga giường màu trắng tinh như một minh chứng cho đêm nay hai người mãi mãi thuộc về nhau.

Quan sát toàn cảnh nãy giờ, Tiểu Y Tiên đã cảm thấy rạo rực vô cùng, bàn tay nàng vô thức di chuyển lên xuống vùng hạ thể, đôi mắt mê ly nhìn lấy tấm lưng cường tráng của Trần Lâm, miệng khẽ rên lên những âm thanh dụ hoặc: “ ưm ... ưm ... ah ...”

“ Ah ... ah ... th·iếp chịu thua rồi ... tha cho th·iếp ... Y Tiên cũng đang đợi chàng kìa” một lúc sau, dưới sự t·ấn c·ông mãnh liệt của Trần Lâm, cuối cùng Medusa cũng phải liên tục xin tha.

Trần Lâm hôn nhẹ lên đôi môi của Medusa lúc này đã vô lực nằm đó, ánh mắt nóng rực nhìn sang Tiểu Y Tiên, mỉm cười nói: “ Y Tiên, tội nghiệp cho nàng phải đợi lâu, ta đến đây ...”

“ Dạ ... Lâm ca” Tiểu Y Tiên ánh mắt mê ly ngập tràn hạnh phúc nhìn người đàn ông trong cuộc đời mình.

“ Y Tiên, ta yêu nàng”

“ Th·iếp cũng yêu chàng”

“ Ưm ... ưm ...ah ...ah ...ah ...”

Trong màn đêm vô tận vẫn liên tục vang lên những thanh âm đầy cám dỗ.