Chương 44: Thái Thản Cự Vượn.
Hai gốc cao lớn cây cối đột nhiên chậm rãi hướng hai bên tách ra.
Một cái khổng lồ thân ảnh lặng yên không tiếng động liền từ nơi đó đi ra .
Một con cực lớn vượn thú, lông tóc màu ngâm đen, da như hắc thạch tinh cương, tứ chi chạm đất bước tới, mặc dù chống tay, nhưng nó đã cao hơn 7 mét.
Nếu đứng thẳng, chắc chắn cơ thể có hơn 15 mét.
Thân hình cao hơn 15 mét hắc tinh tinh, bước đi lại không có động tĩnh quá lớn.
Nếu không phải cây cối bị nó dẹp qua một bên phát ra tiếng ngã đỗ, Trần Hàn cho dù có Dương Kinh gia trì cũng chỉ nghe mơ hồ tiếng bước không quá rõ ràng.
“Lại là rừng rậm chi vương Thái Thản Cự Vượn.” Cho dù là luôn luôn âm trầm Đường Tam, lúc này âm thanh đều có chút thay đổi.
Bất luận là Đường Tam vẫn là Triệu Vô Cực. Bọn hắn làm sao cũng nghĩ không ra.
Loại này hồn thú, nếu như tồn tại cũng cần phải sinh hoạt tại vị trí hạch tâm của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, bây giờ tại sao lại xuất hiện ở ở đây.
“ Tôn kính rừng rậm chi vương. Chúng ta cũng không có mạo phạm ý tứ, nếu như đây là ngài lãnh địa. Chúng ta nguyện ý lập tức ra khỏi.”
Triệu Vô Cực trầm giọng nói, hắn biết, Thái Thản Cự Vượn là có thể nghe con hiểu tiếng người.
Nhất là trước mắt đầu này cường tráng như vậy Thái Thản Cự Vượn, rõ ràng tu vi đã vượt qua vạn năm.
Những người còn lại, đều là một mặt căng thẳng bất an.
Ngoại trừ Trần Hàn cùng Tiểu Vũ . Hai người nhìn Thái Thản Cự Vượn, lại nhiều một phen ánh mắt tiếp xúc trao đổi.
Hắc tinh tinh bước lên 1 bước, cách mấy chục mét gần trăm mét, nhưng chỉ 1 bước lại đến gần sát đám người.
Triệu Vô Cực đồng thời mở ra hồn hoàn thứ 1, thứ 2, thứ 3, thứ 5.
Cơ thể hắn hóa gấu nâu, một tầng màu nâu đất quang mang bao phủ, nhảy lên một cái, 2 tay hóa chưởng thẳng tiến Thái Thản Cự Vượn.
Trần Hàn gọi lên: “ Tuyền Tuyền, cho tất cả gia trì lực cùng tốc. ”
Ninh Tuyền Tuyền gật đầu, miệng nhẹ giọng “ ưm ” một cái, kế tiếp mở ra hồn kỹ, 9 đạo thải quang bắn ra, phân biệt gia trì 9 người, kể cả nàng.
‘Tứ quái’ đi theo Triệu Vô Cực t·ấn c·ông Thái Thản Cự Vượn, chỉ có Áo Tư Tạp đứng sau lưng tạo xúc xích, lạp xưởng.
Một vòng công kích đi qua, toàn bộ tam quái cùng Triệu Vô Cực b·ị b·ắn ngược công kích bay ra ngoài, đi ra còn nhanh hơn đi vào.
Trần Hàn không vội ra tay, còn kéo lại Chu Trúc Thanh, nhìn nàng cùng Ninh Tuyền Tuyền, nói:
“ Không cần khẩn trương, ta có thể giải quyết. ”
Ninh Tuyền Tuyền cũng là nhẹ nhõm cả người, chỉ là 2 tay còn nắm chặc: “ Ta có thể trợ giúp hay không. ”
Nhiều ngày ở chung, nàng cũng dung nhập đội ngũ, đã không còn giả ôn nhu hay giọng điệu ra lệnh.
Chu Trúc Thanh nghe đến, hơi yên tâm thở dài, nói: “ Có nguy hiểm hay không. ”
Nói xong, nàng đưa tay nắm chặc Trần Hàn bàn tay, hồn lực truyền đến.
Trần Hàn hiểu nàng ý tứ, đây là muốn cùng mình dung hợp.
Không phải loại kia dung hợp, mà là võ hồn dung hợp kỹ . Từ khi vừa tiếp xúc hồn lực 2 năm trước, bọn họ cũng biết điều này.
Nhưng chưa lần nào dùng đến, Trần Hàn lượng hồn lực thuộc vào dị loại, hơn 3 – 4 lần cùng cấp.
Còn Chu Trúc Thanh chỉ hơn cùng cấp 20 – 30% sau khi dung hợp, toàn thuộc tính sẽ gia tăng, kỹ năng cường hóa, đồng thời tiêu hao cũng gấp mấy lần.
Nếu dung hợp trong thời gian dài, có thể phản phệ khiến cơ thể suy yếu.
Quan trọng nhất, Chu Trúc Thanh có thể tâm lý còn chưa sẵn sàng.
Mặc dù ở chung 2 năm, nhưng 2 người vẫn chưa có bước tiến rõ ràng . Không lâm vào tình thế quá cực đoan, sẽ không dùng đến.
Lần này đi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, lại chờ đợi mấy ngày cùng đám người Sử Lai Khắc, Trần Hàn cũng chính là đánh chủ ý này.
Nguy cơ trầm trọng, 2 bàn tay nắm chặt, thuận lý thành chương giao … à … dung hợp.
Trần Hàn nhìn Chu Trúc Thanh gật đầu một cái, bàn tay nắm lấy tay nàng, nói: “ Chờ một lát, khi nào ta ra hiệu sẽ tiến hành. ”
Tiểu Vũ một bên kéo kéo cánh tay hắn, không biết là nói Thái Thản Cự Vượn đến, hay có ý tứ khác phá hư không khí 2 người.
Trần Hàn cười gật đầu cùng nàng trao đổi ánh mắt, sau đó nói tiếp:
“ Một lát sau ta muốn đi vào sâu rừng rậm, Tuyền Tuyền ngươi muốn ở lại hay cùng đi. Sẽ có nhất định nguy hiểm. ”
Ninh Tuyền Tuyền cắn răng một cái, cực nhanh trả lời:
“ Mang ta đi theo có được không, ta có thể tăng thêm phụ trợ . Cuốn ta lại phía sau là được, không vướng tay ngươi. ”
Từ khi hất văng 4 người Triệu Vô Cực, đến bây giờ chỉ vào khoảng mấy giây.
Thái Thản Cự Vượn nhìn đến nơi này, mắt nhìn Trần Hàn cùng Tiểu Vũ cũng không có bao nhiêu sát ý.
Trần Hàn kéo Chu Trúc Thanh ra phía sau lưng, Lam Ngân Hoàng cành lá vươn ra cuốn lấy nàng cùng Ninh Tuyền Tuyền bạo hộ phía sau.
Tay còn lại kéo Tiểu Vũ chạy đi ra phía xa .
Không phải quay người chạy, mà là xông thẳng phía sau lưng Thái Thản Cự Vượn, phương hướng nó vừa đi đến.
“ Các ngươi rút lui trước, ta mang nó đi một chuyến. ” Chỉ để lại một câu nói.
Trần Hàn phụ thể một tầng huyễn ảnh Ám Kim Ma Hổ một tay Chu Trúc Thanh, một tay Tiểu Vũ, sau lưng Ninh Tuyền Tuyền.
Nhìn cũng không giống đi dụ BOSS sang nơi khác lắm, nhưng phương hướng lại đúng là vào rừng sâu.
Thái Thản Cự Vượn cũng là chậm rãi đuổi theo phía sau.
Vừa chạy đi không bao lâu.
Trần Hàn dùng truyền âm mật thuật trong Âm Dương Lưỡng Cực Chân Kinh, truyền âm thanh đến bên tai Thái Thản Cự Vượn.
Nó gầm gầm mấy tiếng vọt lên phía trước chạy đi xa.
Sau một lúc Thái Thản Cự Vượn quay lại, trên tay nhiều một con nhện.
Nếu là bình thường, con nhện khoảng 2 mét chính là một cái quái vật khổng lồ.
Nhưng nằm trong tay Thái Thản Cự Vượn, lại giống đồ chơi nhựa ỉu xìu xụi lơ nằm đó.
Rầm!
Thái Thản Cự Vượn quăng một cái xuống đất, con nhện đã thoi thóp.
Là hồn thú Nhân Diện Ma Chu, khoảng 2000 năm.
Trần Hàn toàn lực mở ra Tinh Thần Huyền Nhãn, nhìn một vòng con nhện.
Giống như Tia – X quét toàn thân Nhân Diện Ma Chu, từ trên lưng cùng 8 cái chân của nó có thể nhìn ra chút ít đồ vật.
Mặc dù không phải rõ ràng, nhưng cũng có khác biệt rõ ràng với mười mấy con Nhân Diện Ma Chu trước đây hắn quét.
‘ Ta tìm mấy năm toàn là hàng vỉa hè, có Đường Tam đến là hàng độc nhất vô nhị. ’
Trong lòng chửi thầm một cái, Trần Hàn hướng Chu Trúc Thanh nói:
“ Đây là cho ngươi, g·iết nó lấy hồn hoàn thôi. Ăn vào cái này, nhện này là hơn 2000 năm hồn thú, hấp thu hồn hoàn có thể hơi đau đớn, cẩn thận một chút. ”
Nói xong hắn lấy ra một viên đan dược đưa cho nàng, lại móc ra 2 bình Rèn Thể Đan ném cho Thái Thản Cự Vượn.
“ Cho ngươi cùng Đầu Trâu. ”
Hắc tinh tinh hướng hắn gật đầu, quay sang Tiểu Vũ gầm gầm.
Tiểu Vũ thì đi đến trước mặt nó nói chuyện, là thú ngữ, Trần Hàn nghe hiểu, là hỏi thăm mà thôi.
Trần Hàn cùng bọn nó 8 năm trước có gặp mặt, cũng cho loại đan dược này.
Mỗi viên rất nhỏ, nhưng ăn vào cả cơ thể đều rất sảng khoái, cho nên đối với Trần Hàn cũng không ác ý gì, còn có cảm giác thân quen.