Chương 43: Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.
Ngày hôm sau.
Đám người Sử Lai Khắc tập hợp trước cổng.
Trong học viện có 2 người vừa vào 30 cấp, cho nên sẽ tiến hành đi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm săn hồn hoàn.
Có được Tịch Tà Kiếm Phổ mục tiêu, ‘thất quái’ đều rất tích cực . Đường Hạo, Ngọc Tiểu Cương, Phất Lan Đức đều điên cuồng tu luyện.
Không có tham gia hành trình này.
Do Triệu Vô Cực dẫn đội cùng đám học viên tiến về Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.
Trần Hàn ý muốn đi xe ngựa, chỉ là Chu Trúc Thanh cùng Tiểu Vũ cũng không muốn .
Hai nàng nói ra lý do: “ Giống như lúc trước chúng ta luyện tập Lăng Ba Vi Bộ, chạy bộ đi xa du lịch một phen. ”
Quả thật trước kia Trần Hàn có dẫn các nàng dùng Lăng Ba Vi Bộ chạy xa nhà du lịch, một công đôi chuyện.
Cùng Triệu Vô Cực một trận đấu, các nàng cảm giác mình còn quá yếu, muốn đề thăng chút thực lực.
Trên đường, có Trần Hàn cung cấp khôi phục thể lực, hồn lực đan dược, tam nữ là không quá khó khăn.
Còn lại, ngoại trừ Triệu Vô Cực thường xuyên đòi Áo Tư Tạp lạp xưởng, xúc xích .
Cả 3 người khác trong ‘thất quái’ đều đợi đến cạn kiệt sức lực mới nhắm mắt ăn một cây .
Còn phải nhắm mắt, cố gắng bài trừ tạp niệm thay phiên nâng đỡ Áo Tư Tạp vì tạo quá nhiều xúc xích mà thoát lực.
Đến trấn nhỏ gần Tinh Đấu Đại Sâm Lâm hơn 100 kilomet, đoàn người nghĩ ngơi trong một cái khách điếm, ăn uống ngủ nghỉ đều có.
Đi vào, Trần Hàn nhìn Ninh Tuyền Tuyền cười nói:
“ Nhanh cho thiếu gia rót ly trà, cũng gọi một bàn đồ ăn. ”
“ Tuân lệnh, mời thiếu gia ngồi. ”
Ninh Tuyền Tuyền thật sự có chơi có chịu, làm rất tốt nha hoàn, châm trà, gọi món, còn rất chuyên nghiệp thuê luôn phòng ở.
Nhìn ra, nàng còn có mục đích khác.
Một bàn khác, Đường Tam đám người giống như nguyên tác gây sự cùng Thương Huy học viện.
Nhưng Mã Hồng Tuấn đã mất đi một tia tà hoả, lửa đã trở nên bình thường, đối thủ cách biệt hơn 30 cấp, không có nhiều tác dụng, ngược lại còn bị áp chế, b·ị đ·ánh thảm nhất.
Đường Tam Lam Ngân Thảo quá dễ dàng bị phá, chỉ có thể dùng tự thân võ công đi ngăn trở.
Còn lấy chiếc đũa, cái nĩa của khách điếm làm ám khí, một bên ném, một bên tránh né.
Nhưng chất lượng ‘ám khí’ cùng khí lực có hạn, cũng b·ị đ·ánh liên tục bại lui, may mắn có võ công bù đắp, không thảm bằng Mã Hồng Tuấn.
Đới Mộc Bạch chính diện v·a c·hạm, mặc dù b·ị đ·ánh nhiều nhất, nhưng phòng ngự cao nhất, cũng chỉ b·ị đ·ánh bay mấy lần, hộc mấy ngụm máu mà thôi.
Áo Tư Tạp không có vào vòng chiến, chỉ khi nào có người b·ị đ·ánh bay ra, chạy đi đỡ dậy, nhét vào một cây xúc xích.
Một phen nháo sự bị Triệu Vô Cực đi xuống cho một cái tát xong việc.
‘Tứ quái’ nhìn đám người Trần Hàn không có ra tay hỗ trợ, tỏ vẻ tức giận.
Trần Hàn lại nhàn nhã ăn uống, còn lấy ra bắp rang cho tam nữ ăn.
Ninh Tuyền Tuyền là vui cười hớn hở: “ Ở học viện không phải rất nói đạo lý, ra đường không phải ức h·iếp dân nữ cũng là miệng không sạch sẽ.
Người khác ăn cơm uống nước, các ngươi đi soi mói con gái nhà người ta. ”
Nghe một hồi khó chịu, tứ quái bỏ về phòng.
Ngày hôm sau, đoàn người đến Tinh Đấu Đại Sâm Lâm .
Tiến vào rừng rậm, cả đám người đều lộ ra căng thẳng đề phòng.
Sau mấy giờ mới đi qua khu vực ngoại vi lại đi tiếp đoạn đường Triệu Vô Cực ra hiệu mọi người ngồi xuống nghỉ chân.
Trần Hàn cầm ra mấy món thức ăn, lại lấy ra cao cấp lều trại, cùng tam nữ đi vào vừa ăn vừa nghỉ.
Còn lại hắn cũng không thèm để ý.
Không phải Sử Lai Khắc đề cao tính tự giác sao, tự mình chuẩn bị thôi.
Qua gần một tiếng, Trần Hàn nghe được động tĩnh, cùng tam nữ đi ra khỏi lều.
Hắn nhảy lên một cái cây, đạp đạp mấy cái lên cao, nhìn về một hướng.
Đường Tam cùng Triệu Vô Cực cũng đang nhìn đến.
‘ Quả nhiên vẫn là Phong Vĩ Kê Quan Xà . Xem ra lần này tình huống cũng không có thay đổi, Trúc Thanh muốn có đồ tốt vào tay. ’
Trần Hàn trong lòng thầm nhủ, tung người về kế bên tam nữ, nói:
“ Một đầu hơn ngàn năm Phong Vĩ Kê Quan Xà, trên thân có chút ít thương, hẳn là người khác đang săn g·iết. ”
Tiểu Vũ nghe thấy hơi bi ai, nhích lại gần hắn hắn nhỏ giọng nói: “ Phải săn g·iết sao? Có cách nào hay không giống chúng ta? ”
Trần Hàn nhìn nàng, cũng nhỏ giọng trả lời: “ Cũng không phải hồn thú nào đều là đồng bạn của chúng ta, giống như con người, cũng không phải ai đều đáng tin cậy. ”
Tiểu Vũ nghĩ nghĩ, gật đầu: “ Ưm, Ta đã biết. Giống như lúc trước cũng có một con sư tử lớn muốn ăn ta, sau này bị mẹ đánh chạy. ”
Trần Hàn không nói nhiều, nhìn hướng Phong Vĩ Kê Quan Xà phát ra tiếng động.
Đường Tam một bên giảng giải Phong Vĩ Kê Quan Xà đặc tính, nói rõ Áo Tư Tạp có thể thích hợp.
Triệu Vô Cực lại nói: “ Có người săn g·iết, chúng ta không tiện nhúng tay. Đây là quy củ trong hồn sư giới. ”
“ Đúng . Đã có người săn g·iết, không nên hủy người khác chuyện tốt. ”
Trần Hàn tay trái Tiểu Vũ, tay phải Chu Trúc Thanh, sau lưng dùng Lam Ngân Hoàng cuốn lấy Ninh Tuyền Tuyền lui ra sau.
Vừa lui xong, một con rắn có cánh, đầu gắn mào gà bay tới.
Đám người Sử Lai Khắc cũng tránh ra, không cùng nó v·a c·hạm.
Chỉ có Áo Tư Tạp trong mắt tràn đầy không muốn.
Khi Phong Vĩ Kê Quan Xà chạy ngang, Triệu Vô Cực cũng lên tiếng: “ Đúng là có v·ết t·hương. ”
Hắn vừa nói xong, mấy giây sau hai thân ảnh cũng lướt đi qua, theo hướng Phong Vĩ Kê Quan Xà chạy đi mà đuổi theo.
Nhìn Triệu Vô Cực không có ý định động thủ, Trần Hàn cũng bớt đi một một phen công phu.
Nếu không, lại phải đứng ra làm một đợt phá hư.
---
Lại tiếp tục đi thêm 2 ngày thời gian.
Trong lúc này, có gặp mấy đợt hồn thú công kích, nhưng tu vi chỉ vài trăm năm.
Trần Hàn cũng phối hợp tam nữ cùng nhau chiến đấu mấy lần.
Ban đêm, đoàn người chia nhau dựng lều vải . Trần Hàn cùng tam nữ vẫn là cao cấp lều trại, một cái động tác liền dễ dàng bung ra.
Mấy ngày nay vẫn vậy buổi tối nghỉ ngơi bốn người Trần Hàn giống như đi du lịch, mở lều, ăn thức ăn chuẩn bị sẵn.
Thậm chí Trần Hàn chuẩn bị nước rất nhiều, có thể vào phòng vệ sinh trong lều tắm một cái.
Những người còn lại có vẻ mệt mỏi hơn nhiều, chỉ có thể ăn chút lương khô hoặc là xúc xích, lạp xưởng của Áo Tư Tạp.
Trải qua mấy ngày này, Đường Tam, Đới Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn cũng không quá e ngại xúc xích của Áo Tư Tạp quá nhiều.
Khi đang nói chuyện, đột nhiên, Triệu Vô Cực đứng dậy, đẩy Đường Tam ra phía sau lưng.
“ Tất cả mọi người rời đi lều vải. Nhanh. ” Triệu Vô Cực gầm nhẹ một tiếng. Hùng hậu thanh âm truyền vào trong lều vải.
Trần Hàn cũng thu lều, để lui tam nữ ra phía sau lưng.
“Triệu lão sư, thế nào?” Đới Mộc Bạch một cái bước xa đi tới bên cạnh Triệu Vô Cực. Nghi ngờ hỏi.
Triệu Vô Cực không có trả lời hắn vấn đề, lại trầm trọng nói:
“Tất cả mọi người đến sau lưng ta. Chờ một lúc nếu có bất kỳ tình huống gì.
Các ngươi không cần quản ta, lập tức ly khai nơi này, trước tiên ra Tinh Đấu Đại Sâm Lâm lại nói.
Mộc Bạch, Trần Hàn, ta không có ở cùng thời điểm. Bảo hộ mọi người nhiệm vụ quan trọng liền giao cho các ngươi. ”
Bất luận là Đới Mộc Bạch hay là những người khác, kể cả Đường Tam . Cũng không biết đến tột cùng chuyện gì xảy ra.
Vậy mà để cho Triệu Vô Cực luôn luôn tự cao thực lực chính mình, bây giờ lại khẩn trương như vậy.
Trần Hàn nhìn theo hướng Triệu Vô Cực đang nhìn.
Ngay tại Triệu Vô Cực nhíu mày nhìn chăm chú phương hướng mấy hơi.
Biến động phát sinh.