Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đấu La Đại Lục: Cướp Đoạt Khí Vận Hệ Thống

Chương 40: Cảm tình?




Chương 40: Cảm tình?

Vừa mới bị chấn động đến cả người đều đau nhức, Ninh Tuyền Tuyền khuôn mặt chứa nước mắt, tức giận hô lớn:

“ Hừ Trần Hàn, giúp ta đ·ánh c·hết hắn . Chỉ cần ngươi làm được, về sau ngươi chính là chúng ta Thất Bảo Lưu Ly Tông khách quý.

Ta cho ngươi tiền, 1 vạn kim hồn tệ, như thế nào? Còn có Thất Bảo Lưu Ly Tông về sau vô điều kiện ủng hộ. ”

Trần Hàn lại không có phản ứng quá lớn xoay người nhìn nàng:

“ Ta ra tay, là vì con mắt hắn nhìn Trúc Thanh không thuần.

Còn là ta nhìn hắn rất hống hách, quá không quen.

Nhưng để ta làm việc cho ngươi vậy phải xem cái khác điều kiện rồi.

Mới 1 vạn kim hồn tệ, ta không thiếu nhất chính là tiền. ”

“ Vậy ngươi muốn gì Thất Bảo Lưu Ly Tông ủng hộ ngươi cũng không cần? ”

“ Cũng không phải không cần nhưng mà Công Nông Thương Hội chúng ta cũng không thiếu Phong Hào Đấu La.

Như vậy đi, vừa mới chuyển đến đây, ta còn thiếu một cái nha hoàn, ngươi trước tiên làm mấy ngày nha hoàn đợi ta tìm đến cái thích hợp, sẽ để ngươi thăng chức.

Đến lúc đó, ta đánh hắn một trận thương gân động cốt, cho ngươi xả giận.

Ta đối với người của mình luôn luôn rất che chở.

Yên tâm, là chính thống nha hoàn, không có ý khác. ”

Nghe Trần Hàn nói lời này, Chu Trúc Thanh một bên lại là mặt hơi đỏ.

‘ Hắn là gặp mỗi một nữ tử xinh đẹp đều xuất ra một chiêu này sao? Hay là chỉ có chúng ta 2 cái? ’

Ninh Tuyền Tuyền lại càng là tức giận nói: “ Không có khả năng, ngươi nói như vậy, chắc hẳn cũng biết thân phận của ta, lại còn dám cho ta làm nha hoàn? ”

“ Không đồng ý cũng coi như thôi vậy. ”

Trần Hàn đứng đó bình thản nói.

Ninh Tuyền Tuyền nhìn nhìn hắn, lại quay sang một bên hô:

“ Đường Tam giúp ta g·iết hắn, dùng ngươi những cái kia v·ũ k·hí ném đặc thù g·iết hắn.

Chỉ cần ngươi làm được điều kiện giống như ta nói lúc nảy, vẫn còn hiệu lực. ”

Mặc dù Đường Tam nghe điều kiện rất mê người, không nói Thất Bảo Lưu Ly Tông ủng hộ, chỉ cần 1 vạn kim hồn tệ, hắn đều động tâm.

Nhưng nghĩ lại, hắn có thể g·iết được hay không Đới Mộc Bạch mới là vấn đề lớn nhất.

Nhờ có người âm thầm ‘ban ân’ hắn ngay cả 1 miếng thiết tinh cũng lấy không đến.



Những năm này lại quá nghèo khổ Đường Tam một cái cơ quan ám khí cũng làm không ra,

Cửa hàng tạp hóa của Phất Lan Đức cũng đã biến mất, Long Tu Châm đương nhiên không ra.

Không có ngoại lực trợ giúp Đường Tam muốn g·iết Đới Mộc Bạch quá khó khăn, còn có nguy hiểm tính mạng.

Người âm trầm lấy ích lợi làm đầu như hắn, đương nhiên không muốn làm vụ mua bán này.

Nhưng lại làm ra vẻ sâu xa nói:

“ Ninh Tuyền Tuyền, trên thế giới này, không phải đồ vật gì đều có thể lấy tiền cùng quyền thế mua lại.

Đây là học viện, ngươi cũng chỉ là học viên. Mọi người chúng ta là đồng học.

Nếu như ngươi tiếp tục ôm lấy dạng này tâm tính, cùng cảm giác cao cao tại thượng mà Thất Bảo Lưu Ly Tông mang đến cho ngươi, như vậy, ta khuyên ngươi vẫn là ly khai nơi này a. ”

Cái gì đồng học? Cái gì cảm tình?

Đường Tam mới đến bao lâu, quen biết nhiều ngày Thiên Nhận Tuyết, cũng không bằng Tuyết Băng mang đến một cái danh tiếng lão sư của Hoàng Đế cùng một cái vương vị quyền thế.

Bây giờ hắn cùng Đới Mộc Bạch gặp nhau chưa đến ngày thứ 3 đã bàn cảm tình.

Còn cái gì là ' dạng này tâm tính, cùng cảm giác cao cao tại thượng ' .

Người gác cổng mới nói hắn vài câu sỉ nhục, đã có sát ý nổi lên.

Đới Mộc Bạch t·ấn c·ông Ninh Tuyền Tuyền b·ị t·hương, người ta không phản kháng chẳng lẽ cười hì hì đưa đầu ra cho ngươi đập?

Chỉ là nàng giọng điệu ra lệnh mang cho người khác cảm giác không thích.

Trần Hàn cũng chính là không thích loại giọng điệu ra lệnh này.

Nếu sau này cảm tình tốt hơn, nàng thỉnh cầu hắn ra tay, như vậy g·iết một cái cũng không có gì quá mức.

“ Áo Tư Tạp. Ngươi có nguyện ý giúp ta. ”

Ninh Tuyền Tuyền như thế nào cũng không nguyện ý tin tưởng chính mình mệnh lệnh cùng phần thưởng đều không dùng được quay đầu nhìn về phía Áo Tư Tạp.

Nhưng Áo Tư Tạp lại là một tràng nói nhảm, đôi câu vài lời liền đổi hướng chỉ trích Ninh Tuyền Tuyền.

“… ta phát hiện mình sai . Hơn nữa sai rất thái quá.”

“ Sai? Vì cái gì? ” Ninh Tuyền Tuyền không hiểu lắm nhìn xem hắn.

Áo Tư Tạp mỉm cười:

“Bởi vì ngươi cũng không phải kiểu mà ta yêu thích. Ngươi cũng không phải có thể để cho ta từ bỏ khắp rừng rậm gốc cây kia.

Coi như ta nguyện ý giúp ngươi lại như thế nào? Ngươi cho ta là người nào? Người hầu của ngươi mà thôi.



Ngượng ngùng, ta vẫn làm chính ta tốt hơn. Ta nghĩ, ngươi tại Thất Bảo Lưu Ly Tông sẽ có rất nhiều nguyện ý giúp ngươi người, cũng không thiếu ta cái này một cái. ”

Trần Hàn: ???

Ngươi không coi đây là một cuộc mua bán, kéo theo chuyện tình cảm làm mẹ gì.

Mới 2 ngày gặp nhau, có cái gì tình yêu có thể nói?

Chính là không dám đánh Đới Mộc Bạch, lại phải lấy ra một đống lớn nói nhảm.

Không giống nguyên tác Ninh Tuyền Tuyền không có bị đắt mũi, vì cài gì đang nói chuyện b·ị đ·ánh cùng trả thù lại thành nói sang bằng hữu cùng tình cảm.

Nàng quay người nhìn về Trần Hàn, gật đầu nói:

“ Ta đáp ứng, chỉ cần ngươi đánh hắn thừa sống thiếu c·hết.

Ta làm nha hoàn cho ngươi 3 ngày. ”

“ Mới chỉ 3 ngày sao?

Có hơi ít, nhưng mà cái giá này cũng phù hợp Đới Mộc Bạch hàng phế phẩm này.

Thành giao, từ ngày mai bắt đầu tính. ”

Vừa nói Trần Hàn trên thân hồn lực đại phóng.

Đới Mộc Bạch đang chống lấy cánh tay gãy, nhìn đến đây liền muốn chạy đi.

Bành!

Nhưng hắn vừa bước, một cái đế giày đã trọng trọng ma sát cùng mặt hắn.

Kế tiếp, là một hồi cuồng đấm loạn đá, Trần Hàn thật nhớ cảm giác năm xưa tại bãi đất trống Thánh Hồn thôn.

Nhưng cũng không lâu sau, Đường Tam cũng sẽ nhận được một hồi đại tiệc.

Sau một hồi, trên thân Đới Mộc Bạch không đâu là lành lặn, nằm như chó c·hết ở dưới đất thoi thóp.

Đường Tam mặt âm trầm không biết nghĩ gì đứng đó.

Hắn biết Trần Hàn lợi hại, còn là biết từ rất nhỏ . Cho nên, cũng không ra tay ngăn cản. Vì một cái vừa gặp 2 ngày bạn học, chạy đi đưa đầu vào chịu đánh.

Hắn không phải người ngu.

Áo Tư Tạp tự biết thân mình, chạy đi kêu người mới là thượng sách.

Sau một hồi, tại chỗ tụ tập lại hơn mười người mới tới.

Triệu Vô Cực cùng các lão sư, Ngọc Tiểu Cương cùng Đường Hạo, Phất Lan Đức cùng Mã Hồng Tuấn cũng cách không xa đang chạy đến.



Đới Mộc Bạch đang được một cái thức ăn hệ Hồn Thánh, Thiệu Hâm lão sư điều trị.

Một lát sau, vừa tới, Phất Lan Đức liền tức giận la lớn:

“ Trần Hàn, lại có chuyện gì, lần trước Mã Hồng Tuấn vì hành vi quá đáng.

Lần này, ngay trước cổng học viện, cũng không có người ngoài, đây là làm sao giải thích. ”

Áo Tư Tạp không hổ là tiểu đệ của Đới Mộc Bạch, lúc đi gọi người, lời kể cũng có ngã nghiêng.

Trần Hàn chưa nói gì, Ninh Tuyền Tuyền đã nhảy ra, khuôn mặt tức giận bất bình hô:

“ Làm gì, hắn đánh ta thì được, ta nhờ Trần Hàn đánh hắn lại không được?

Phất Lan Đức, ta làm sai cũng không nói gì, nhưng đây là con chó điên này cắn ta trước.

Ngươi có giỏi bao che cho hắn, ta cũng không còn khách khí rồi. ”

Nói xong nàng nhìn Phất Lan Đức cũng lạnh đi mấy phần.

Phất Lan Đức cũng biết, nếu là do chương trình học chính quy mà dạy dỗ Ninh Tuyền Tuyền sẽ không sao.

Nhưng đây là do học sinh ẩ·u đ·ả, còn là bên hắn sai.

Nếu để Ninh Phong Trí biết, ngày mai Sử Lai Khắc cũng nên dẹp tiệm.

---

Tác xin chút ít kiến các lão độc giả.

Tác mặc định nghĩ là các lão đã đọc nguyên tác.

Nên từ trước đến nay tác chỉ tóm tắt lại tình tiết của nguyên tác.

Không biết các lão có hiểu rõ ý tứ tác viết hay không.

Có cần tác viết rõ ra hay vẫn như cũ mà tiến tới.

Còn nữa, cảm tạ các đại lão ủng hộ.

Cảm tạ ĐôngTà94 đại lão tặng quà cùng bình luận;

Cảm tạ ĐặngHuy, QuangHuyPham, TinhThầnTàoTặc, các đại lão cực mạnh ủng hộ đề cử cùng bình luận.

Cảm tạ vxvMV37392, Nguyễn Sóc Trăng, oMOLIo, AMcbU19169, Khoan, các đại lão đề cử ủng hộ.

Mấy hôm nay rảnh rỗi, tiểu tác tiếp tục tích cực viết.

Sau mấy hôm có thể phải đi làm, thời gian rảnh không nhiều nên tốc độ ra chương có lẽ không bằng hiện tại.

Mong các lão thông cảm.

---