Chương 39: Khơi màu.
---
Đoàn người sau khi kết thúc riêng phần mình chiến đấu cũng đã đi trở về.
Trên đường Mã Hồng Tuấn đột nhiên nói: “ Các ngươi đi về trước đi. Vừa rồi viện trưởng nói để cho ta đến hắn trong tiệm đi một chuyến. ”
Đới Mộc Bạch lại cười cười đôi mắt mang theo thâm ý nhìn hắn: “ Vậy chúng ta đi về trước, ngươi kiềm chế một chút. ”
“ Đới Lão Đại ngươi có đi cùng hay không? ”
“ Không đi đừng nói nhảm, chính ngươi đi nhanh đi. ”
Đới Mộc Bạch tức giận trừng mắt liếc hắn một cái khóe mắt liếc qua lại trôi hướng Chu Trúc Thanh.
Khi thấy Chu Trúc Thanh không một tia để ý tình huống bên này.
Chỉ là đi theo Trần Hàn một bên, vừa đi vừa nhìn Trần Hàn, im lặng lắng nghe, có khi lại gật gật đầu . Đới Mộc Bạch kiềm không được nghiến răng nắm chặt nắm đấm .
Suốt đoạn đường, cũng không đúng, phải nói là từ lúc hắn nhìn thấy nàng cùng Trần Hàn ở Hoa Hồng Khách Sạn cũng là bộ dáng này.
Mã Hồng Tuấn hiểu lầm thâm ý trong ánh mắt của Đới Mộc Bạch, tiếp tục lên tiếng sau một hồi cãi vã Mã Hồng Tuấn một mình rời đi.
Trần Hàn biết hắn đi đâu nhưng không phải tà hoả bị chính mình rút ra hết rồi sao? Đây là theo bản năng ham muốn?
Tiểu Vũ lên tiếng: “ Đới Mộc Bạch, tên dâm tặc kia đi đâu? ”
Đới Mộc Bạch: “ Ngươi nói hắn dâm tặc, còn có thể đi đâu, tà hoả đè nén không được thôi. ”
Tiểu Vũ chán ghét nói: “ Lại đi tai hoạ nữ tử? Phất Lan Đức không quản hắn, còn lấy tà hoả ra làm cái cớ? ”
“ Cũng không thể gọi tai hoạ, các ngươi lần trước là trùng hợp, lần này hắn hẳn là đi thanh lâu. ”
Đới Mộc Bạch giải thích, có một phần là vì Mã Hồng Tuấn, có một phần là vì chính mình về sau hoạt động.
Trần Hàn hỏi: “ Đới Mộc Bạch, các ngươi thường xuyên đi sao? ”
Đới Mộc Bạch giống như theo bản năng, khoe khoang trả lời: “ Ha ha, có đôi khi . Bất quá, ta có thể so sánh mập mạp phẩm vị tốt hơn nhiều.”
Chu Trúc Thanh hiếm thấy mể miệng, nhìn Trần Hàn chằm chằm gặng hỏi: “ Ngươi muốn đi? ”
Tiểu Vũ cũng là b·iểu t·ình lạnh xuống, nói: “ Trúc Thanh, hắn cảm thấy bây giờ cuộc sống quá tốt rồi, ngươi cho hắn một trảo, ta cho hắn một cước. ”
Trần Hàn ý muốn hố Đới Mộc Bạch đây, tại sao lửa lại thiêu đến trên thân mình.
Chỉ có thể cười cười: “ Đương nhiên không có, chỉ là hỏi chơi. ”
Một bên Đới Mộc Bạch nhìn thấy, lại là cảm giác khó chịu, khi thấy võ hồn U Minh Linh Miêu của Chu Trúc Thanh . Hắn đã chắc chắn nàng là ai.
Nhìn vị hôn thê đi bên người khác, còn cùng nhau ẩn ý ẩn tình.
Đới Mộc Bạch khuôn mặt âm trầm, nói: “ Chu Trúc Thanh, đi với ta một lát . Có chuyện muốn cùng ngươi nói riêng. ”
Chu Trúc Thanh không b·iểu t·ình gì giọng nói cực kỳ băng lãnh: “ Cút. ”
Cũng không có nhìn hắn tiếp tục cùng Tiểu Vũ bàn luận cái gì.
“ Ngươi......”
Đới Mộc Bạch đột nhiên vung lên tay phải của mình, mãnh liệt bạch quang tại trong lòng bàn tay phun ra nuốt vào.
Hắn luôn luôn đều không phải là tính khí tốt gì, hoặc có lẽ là, tính tình của hắn so bất luận kẻ nào đều phải táo bạo.
Nhưng mà, hắn cuối cùng vẫn là nhịn xuống được.
Trần Hàn nhìn thấy, ghi ở trong lòng cùng hai nữ bước đến Sử Lai Khắc học viện.
Đến cổng chính Sử Lai Khắc đã thấy hai bóng người.
Nhìn rõ chính là Ninh Tuyền Tuyền cùng Áo Tư Tạp.
Ninh Tuyền Tuyền cảm xúc đã khôi phục bình thường, trên mặt hiện lên nụ cười ôn nhu như trước.
Dưới ánh trăng chiếu xuống nhìn qua rất là xinh đẹp.
Mà Áo Tư Tạp sắc mặt thì có vẻ hơi khó coi, nhíu mày, thỉnh thoảng nhìn trộm xem Ninh Tuyền Tuyền, ánh mắt bên trong lộ ra mấy phần không cam lòng tia sáng.
Ninh Tuyền Tuyền từ trên tảng đá nhảy xuống tới, hỏi:
“ Các ngươi như thế nào muộn như vậy mới trở về? Phất Lan Đức viện trưởng cùng tên dâm đảng đâu? ”
Đới Mộc Bạch lạnh lùng trả lời một câu:
“ Bọn hắn có việc. Ngươi nghĩ thông suốt? Lưu lại vẫn là rời đi? ”
Ninh Tuyền Tuyền không chút do dự nói:
“Đương nhiên là lưu lại . Chơi vui như vậy địa phương, ta sao có thể nói đi là đi. ”
Sau đó nhìn nhìn, nàng lại nói tiếp:
“ Ngươi đây là b·iểu t·ình gì. Khuôn mặt đều biến thành xanh tím.
Ngươi là cương thi sao? Có phải hay không tại Thanh Trúc nơi đó ăn quả đắng?
Người ta chỉ mới vào học viện chưa đến 2 hôm, còn có bạn trai bên cạnh, ngươi còn suốt ngày nhìn chằm chằm.
Ha ha, thiệt thòi Áo Tư Tạp còn nói ngươi là cái gì tình thánh cấp bậc cao thủ, xem ra là một cái tiểu tam. ”
Giải phóng thiên tính, Ninh Tuyền Tuyền không còn dùng bất luận cái gì ăn nói nhỏ nhẹ đi che giấu.
Nàng từ nhỏ đã thông minh tuyệt đỉnh, từ Đới Mộc Bạch sắc mặt liền nhìn ra rất nhiều thứ, không tị hiềm chút nào giễu cợt.
Đới Mộc Bạch tà mâu bên trong hàn quang đại thịnh, trọng trọng nói:
“ Ninh Tuyền Tuyền. Không cần khiêu khích ta tính nhẫn nại. Đây là Sử Lai Khắc học viện. Không phải nhà ngươi.
Người khác sợ ngươi Thất Bảo Lưu Ly Tông, ta Đới Mộc Bạch cũng không sợ. Chọc giận ta . Cẩn thận ta đem ngươi tiền dâm hậu sát, tái gian tái sát. ”
Ninh Tuyền Tuyền hì hì nở nụ cười, không có cái gì sợ sệt, nói:
“ Ta thật sự là sợ quá a! ”
Nàng cố ý hếch lên bộ ngực nhỏ còn không có trổ mã đầy đủ, hô:
“ Đến đây đi . Để cho ta nhìn một chút ngươi như thế nào cưỡng gian ta. ”
“Ngươi......”
Đới Mộc Bạch cuối cùng áp chế không nổi chính mình mà lửa giận . Mãnh liệt khí thế chợt phun trào, Hồn Lực trong nháy mắt bộc phát.
Phanh!
Ninh Tuyền Tuyền không có cái gì chuẩn bị cơ thể cơ hồ trong nháy mắt liền bị chấn địa bay ra ngoài.
Trần Hàn đứng đợi một bên đã lâu cánh tay đỡ lấy Ninh Tuyền Tuyền.
Sau khi hóa giải xung lực, đặt nàng xuống đất .
Đới Mộc Bạch vẫn còn hướng đến công kích.
Trần Hàn bước lên một bước đấm ra Dương Quyền hướng về phía Đới Mộc Bạch.
Bành!
Quyền trảo v·a c·hạm Đới Mộc Bạch bước về sau 2 bước.
Khuôn mặt căm hận trừng Trần Hàn . Nếu nói Ninh Tuyền Tuyền là chọc hắn tức giận.
Như vậy, Trần Hàn chính là kẻ thù không thể tha thứ . Dám nhúng tay vị hôn thê hắn lại còn nhúng đến rất tốt.
Nhân cơ hội này làm một trận, để Trần Hàn biết cái gì nên đụng, cái gì không nên đụng.
Một tầng ánh sáng tím nổi lên, hồn hoàn thứ nhất cùng thứ 3 của Đới Mộc Bạch phát sáng.
Cả người khoác lên một tầng hào quang trắng.
Đệ nhất hồn kỹ - Bạch Hổ Hộ Thân Chướng.
Đệ tam hồn kỹ - Bạch Hổ Kim Cương Biến.
Gầm lên một tiếng, hắn phóng đến Trần Hàn.
Trần Hàn mở ra võ hồn.
Đệ nhất hồn kỹ - Phụ Thể Chuyển Đổi: Hoàng Lôi Thanh Long.
Bàn tay nắm lại, mang theo hư ảnh Hoàng Long tiếp tục lại là một quyền.
Lần này lực đạo không có nhẹ như lúc nảy.
Ầm!
Quyền chưởng v·a c·hạm lần thứ hai.
Phịch ….
Lần này kết quả đã thay đổi Đới Mộc Bạch thân thể đã b·ị đ·ánh bay ngã trên mặt đất, còn kéo dài ra một đoạn xa mới dừng lại.
Cánh tay đã biến dạng nhìn ra là do xương khớp b·ị đ·ánh lệch vị trí.
Khuôn mặt hắn tái nhợt, không biết hồn lực Trần Hàn làm sao có thể chấn động đến nội tạng hắn.
Khiến cả người không khỏe, khóe miệng mang theo v·ết m·áu.