[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 116




Dung hợp Thiên Hồ Chi Nhãn mang đến biến hoá to lớn như vậy, Đường Tam cũng không có nghĩ tới. Nhị giai lạc ấn hắn mới dung hợp lại bá đạo như vậy.

Chính Đường Tam cũng không nghĩ đến tình huống này. Bình thường Tam giai Thiên Hồ Chi Nhãn của Độc Bạch biểu hiện quá kém làm Đường Tam có chút coi thường huyết mạch cấp 1 này.

Đường Tam vốn phán đoán, Thiên Hồ Chi Nhãn tuy rằng cường đại, nhưng chỉ ở cao giai mới có thể phát huy thực lực tương ứng, không nghĩ tới chỉ với ưu thế tầng cấp cao lại có thể mang đến biến hoá lớn như vậy. Nếu như hắn không nắm chắc, chỉ sợ sẽ phải cưỡng ép dung hợp Thiên Hồ Chi Nhãn, hiện tại hắn đã giống như Độc Bạch, chỉ có tu vi Tam giai, tất cả các năng lực khác đều bị Thiên Hồ Chi Nhãn bài xích mà loại bỏ, chỉ có thể cùng Độc Bạch ở cùng một chỗ, chờ thần may mắn hàng lầm mới có thể tăng lên.

Đại thủ màu vàng bóp nát năng lượng huyết mạch Thiên Hồ kia có tác dụng rất trọng yếu, ở trong Tinh Thần Chi Hải, nó cho Thiên Hồ huyết mạch biết ai mới là cường giả. Đại thủ đó chính là điểm thần thức Đường Tam mang từ kiếp trước đến.

Thần thức vận dụng vô cùng ảo diệu, chỉ là trước đây Đường Tam không dám vận dụng, e sợ nó bị tiêu hao. Một khi nó bị tiêu hao hết, hắn cũng mất đi liên hệ với thế giới bản nguyên, cũng có nghĩa hắn mất đi khả năng tự bảo vệ chính mình.

Nhưng trong Tinh Thần Chi Hải không giống vậy. Thiên Hồ Chi Nhãn tuy là huyết mạch cấp 1 nhưng cũng không thể so sánh với năng lượng cấp độ Thần Vương. Dù đó chỉ là một điểm thần thức, nhưng đó cũng là thần thức của Thần Vương. Thiên Hồ huyết mạch còn kém cấp độ Thần Vương rất xa.

Nếu như Thiên Hồ là người phát ngôn của vị diện này, nhưng Đường Tam là Thần Vương thống ngự Thần giới, là Chưởng Khống Giả một mảnh vũ trụ.

Càng ở tầng cấp cao, hiệu quả áp chế càng rõ ràng. Trước mặt một điểm Thần thức của Thần Vương kia, Thiên Hồ Chi Nhãn muốn sinh ra ý niệm chống cự cũng không được.

Đường Tam vì sao không nóng nảy khi Thiên Hồ Chi Nhãn náo loạn trong Tinh Thần Chi Hải của mình, chính là vì có điểm thần thức này là át chủ bài.

Thiên Hồ Chi Nhãn đúng là lợi hại, cắn nuốt Tinh Thần Lực của mình rồi đồng hoá, nhưng không chờ đến khi nó đồng hoá đã bị thần thức bóp nát. Không thể phủ nhận, Thiên Hồ Chi Nhãn thật sự rất mạnh, Tinh Thần Lực sau khi bị nó tẩy rửa đã trực tiếp hoá lỏng.

Từ trạng thái khí đến trạng thái lỏng, đây là một lần lột xác Tinh Thần Lực. Hoàn thành quá trình này có nghĩa là cấp độ tinh thần của Đường Tam đã tăng lên một cảnh giới hoàn toàn khác.

Nếu là bình thường, tu vi của hắn phải từ Thất giai trở lên, Tinh Thần Lực cũng phải từ Thất giai trở lên mới có thể làm được. Hiện tại dưới cơ duyên xảo hợp, cứ như vậy đột phá. Hơn nữa thân thể đã được vị diện này nhận thức, áp lực tác dụng lên bản thân cũng giảm bớt. Hiện tại Đường Tam cơ bản đã có thể kết luận, trước khi mình đạt đến Cửu giai, hẳn là cũng không có đại bình cảnh xuất hiện.

Vấn đề lớn nhất trong tương lai sẽ xuất hiện khi hắn đột phá Thần cấp. Đến lúc đó, chỉ sợ mình sẽ bị vị diện này lần nữa phát hiện, rồi bị áp chế.

Nhưng từ thực lực hiện tại, sự tình kia dường như vẫn hơi xa xôi, hắn cũng không nóng nảy.

Ở phía xa, Trương Hạo Hiên cũng đã thấy được tình huống của bên này. Mắt hắn sáng như đuốc, liếc mắt liền thấy Đường Tam đang tu luyện dưới gốc cây. Trên cây mấy người còn lại đang nghỉ ngơi, cũng không xuất hiện tình huống gì nguy hiểm.

Chuyện gì đã xảy ra vậy? Không có nguy hiểm xuất hiện? Nhưng vừa rồi thiên địa linh khí xao động như vậy chính là vì bên này a? Chẳng lẽ trong bọn họ có người thực lực tăng lên mức độ lớn hay sao?

Hắn không nhìn Đường Tam, mà nhìn Vũ Băng Kỷ đầu tiên. Gần đây tốc độ tiến bộ của Vũ Băng Kỷ rất nhanh, nhưng hắn mới đột phá Lục giai không lâu, trong thời gian ngắn không thể trùng kích Thất giai được. Dù sao từ Lục giai đến Thất giai cũng là một cánh cửa lớn.

Không phải Vũ Băng Kỷ thì là ai?

Tinh Thần Lực đảo qua trên người bọn nhỏ, không có phát hiện chỗ nào không ổn, khí tức mấy hài tử kia đều rất bình thường.

Điều này làm cho Trương Hạo Hiên có chút không hiểu được, hắn ở bên cạnh quan sát một lát mới rời đi. Hắn không biết rằng, Đường Tam đã cảm nhận được hắn đến.

Lúc trước bởi vì tu vi chênh lệch, Đường Tam không cảm giác được Trương Hạo Hiên đến, trừ phi hắn vận dụng thần thức của mình. Nhưng bây giờ không giống lúc trước, Tinh Thần Lực của hắn đã hoá lỏng, cảm giác đã tăng lên trên phạm vi lớn. Trương Hạo Hiên mặc dù là cường giả Cửu giai, nhưng chỉ luận về Tinh Thần Lực, hắn à Đường Tam cùng một cảnh giới, chỉ là tổng sản lượng nhiều hơn so với Đường Tam.

Thu liễm khí tức của bản thân, Trương Hạo Hiên cũng không nhìn ra hắn có thay đổi gì.

Trương Hạo Hiên đi rồi, Đường Tam cũng hoàn toàn trầm tĩnh lại. Bởi vì phải gác đêm, hắn không để cho mình tiến vào trạng thái minh tưởng, chỉ yên lặng cảm thụ thu hoạch sau biến hoá lần này.

Thu hoạch đêm nay thật sự là quá lớn. Hiện tại hắn vô cùng may mắn lựa chọn gia nhập Cứu Thục. Trong ngắn ngủi vài ngày, thu hoạch của hắn còn nhiều hơn các năm trước cộng lại. Đây chính là ưu thế khi có tài nguyên a! Nhưng đồng bạn có được đỉnh cấp huyết mạch này, trợ giúp hắn thật sự là quá lớn.

Ân, nhất định phải giúp bọn họ tăng lên thật tốt, trợ giúp họ chính là trợ giúp chính mình. Đường Tam thầm nghĩ, Ngũ giai đỉnh phong rồi! Ổn định vững chắc cảnh giới, không lâu sau hắn có thể cân nhắc đi trùng kích Lục giai rồi. Mà thời điểm trùng kích Lục giai, chỉ sợ phải bắt đầu từ Phong Lang Biến. Dù sao đây cũng là năng lực bên ngoài của hắn.

Sáng sớm, Trình Tử Chanh ngồi trên ngọn cây co duỗi cơ thể. Qua một đêm nghỉ ngơi, nàng cảm thấy thật thoải mái, chỉ là hôm qua tu luyện Kim Sí Phi Phong Trảm mà tay có chút đau nhức.

Nàng vô thức nhìn xuống phía dưới, liếc mắt thấy Đường Tam đang ngồi dưới tàng cây. Nàng không khỏi hơi sững sờ. Đường Tam tựa hồ đã sinh ra một chút biến hoá, nhìn đã thuận mắt hơn một chút, dáng người không còn gầy, toàn thân đã đầy đặn hơn. Trong một đêm, mặt mày đều dài hơn, so với bình thường đã có chút thanh tú rồi.

Bên người Đường Tam còn có Độc Bạch. Độc Bạch lúc này cũng khoanh chân ngồi giống hắn, lặng yên tu luyện.

Lúc này trời đã sáng rõ, ánh mặt trời phía xa từ từ bay lên. Vũ Băng Kỷ cùng Cố Lý cũng lần lượt từ trong minh tưởng tỉnh lại.

Hôm qua dừng lại một ngày, bọn họ đều minh tưởng tu luyện, đều cảm thấy bản thân đã tiến bộ nhất định. Cố Lý rất hưng phấn, hận không thể ở chỗ này tiếp tục luyện tập Loạn Phi Phong Chuy Pháp cho tốt. Dưới cây, Đường Tam cảm nhận được ba người đã tỉnh lại, cũng mở hai mắt ra.

Sau đó hắn đụng Độc Bạch một cái, thấp giọng hỏi: "Cảm giác như thế nào?"

Độc Bạch mở mắt, hai con ngươi vốn có chút mờ mịt, rất nhanh đã hồi phục, như có điều suy nghĩ nói: "Có chút cảm giác. Con mắt giống như được hâm nóng, thật thoải mái, các cảm giác khác cũng không rõ ràng."

"Xem ra ngươi không có bài xích, ít nhất trước mắt là không có. Ngươi vẫn tiếp tục tu luyện đi. Công pháp nàu cần có thời gian tích luỹ, tích luỹ nhiều mới có thu hoạch."

Sáng sớm hôm nay khi những người khác đều chưa tỉnh lại, Độc Bạch đã từ trên cây bò xuống. Hắn vẫn nhớ kỹ Đường Tam nói muốn chỉ điểm cho hắn.

Đường Tam thừa dịp Tử Khí Đông Lai vào sáng sớm, đem phương pháp tu luyện Tử Cực Ma Đồng dạy cho Độc Bạch. Sau đó Độc Bạch cùng hắn tu luyện.

Đường Tam bởi vì Tinh Thần Lực tăng lên một mảng lớn, Tử Cực Ma Đồng cũng tăng theo, hiệu quả tu luyện hôm nay đặc biệt tốt. Làm cho hắn kinh ngạc là, Độc Bạch đối với các phương pháp khác không được, nhưng tu luyện Tử Cực Ma Đồng dường như là thiên tài. Hôm nay mới là lần đầu tiên tu luyện, Đường Tam có thể cảm nhận được đã có tử khí dung nhập vào trong mắt rồi. Trước đấy ba huynh đệ Vương gia cùng Lăng Mộc Tuyết thử nghiệm cũng không phát sinh hiệu quả như vậy.