Chương 4: Hồng Mông Tử Liên
Trong tủ lấy mẫu, khi Phạm Quân không chú ý tới, đóa sen màu tím cùng 5 đóa sen còn lại trong góc tủ vì rung chấn mà đổ lẫn vào nhau. Từng tia sáng lóe mắt chiếu rọi khắp cả căn phòng.
"BÙm!" Tiếng nổ lớn vang lên. Tại trung tâm v·ụ n·ổ, Phạm Quân ngây ngốc quay lại nhìn, hắn không hiểu tại sao sáu đóa sen lại có thể nổ.
"Chỉ là sáu đóa sen thôi mà, không có bất kỳ phản ứng cả về vật lý lẫn hóa học. Làm sao mà những thứ đó có thể p·hát n·ổ chứ?" Trong giây phút đó, trong đầu Phạm Quân chỉ còn sót lại ý nghĩ này rồi chìm vào bóng tối.
Không biết trôi qua bao lâu, ý thức Phạm Quân hồi phục lại. Hắn ngơ ngác nhìn xung quanh, khắp nơi đều là màu tím huyễn lệ, trên trời và mặt đất, tất cả đều ngập trong màu tím quý phái và bí ẩn.
Sau khi ngơ ngác một hồi lâu, Phạm Quân mới nhớ ra, hình như, hắn đã bị nổ c·hết. Vậy tại sao hắn còn xuất hiện ở đây. Đây là địa ngục sao? Vậy thế giới ý thức là có thật? Với một người duy vật luận như Phạm Quân mà nói, điều này phá vỡ hết sự nhận thức của hắn.
Trong không gian màu tím vô tận này, chỉ có duy nhất một mình Phạm Quân. Phạm Quân cứ ngơ ngác trôi bồng bềnh trong không gian đó, dường như hắn không cảm giác được người mình đang trôi đi.
Phạm Quân nghĩ về dự án, nhưng giờ hắn ở nơi này, dự án đó dù có thế nào cũng không liên quan gì đến hắn nữa. Phạm Quân tự giễu cười một tiếng.
Rồi hắn nhớ về gia đình, như những gì mà mọi người hay nói, chỉ khi mất đi mới biết tới trân quý. Hắn nhớ về Trần Ly, cô gái cho hắn vô tận quan tâm cùng ôn nhu, rồi bị hắn lần lượt làm thất vọng mà rời đi trong đau đớn.
Vô số suy nghĩ hỗn loạn trào dâng lên trong Phạm Quân, nhưng sau tất cả, chỉ kết thúc bằng một tiếng thở dài. Sau khi thu thập tâm tình, Phạm Quân mới ngẩng đầu lên tò mò nhìn lấy chung quanh.
Giờ hắn mới nhận ra, hình như không gian nơi hắn đang tồn tại này, chính là bên trong một đóa sen.Phạm Quân mới ngỡ ngàng nhận ra, có vẻ như đây chính là bên trong đóa sen hắn mới nhận về lấy mẫu thí nghiệm.
Hắn cúi xuống nhìn lấy bản thân, giờ hắn mới nhận ra, cơ thể của hắn lại là trong suốt. Đây là, linh hồn của hắn? Vậy rốt cuộc hắn đ·ã c·hết hay chưa, đây là nơi nào?
Phạm Quân lơ mơ mặc kệ linh hồn của mình trôi bồng bềnh trong không gian. Hoa sen dường như đã nhận ra Phạm Quân tỉnh lại, cả không gian sáng bừng lên ánh tím, một tia sáng màu tím không biết từ đâu bay tới bắn thẳng vào đầu của Phạm Quân.
Đầu Phạm Quân tiếp nhận được vô số thông tin về nơi này. Phạm Quân dường như không chịu nổi lượng thông tin khổng lồ đó, lập tức mê man ngất đi.
Qua một khoảng thời gian, Phạm Quân tỉnh lại, giờ hắn đã hiểu vì sao hắn đã ở nơi này.
Không biết là thần may mắn chiếu cố hay trong cõi u minh vận mệnh ảnh hưởng, hắn đánh bậy đánh bạ nghiên cứu ra, lại là bốn loại thưởng cổ thần liên nhược hóa bản, hay nói đúng hơn là tối nhược bản: Tinh Thế Bạch Liên, Diệt Thế Hắc Liên, Công Đức Kim Liên, Tạo Hóa Thanh Liên.
Còn cái thứ năm hắn sắp nghiên cứu ra, lại là Nghiệp Hỏa Hồng Liên tối nhược bản. Duyên, tuyệt không thể tả. Vậy là từng tia bản nguyên mỏng manh của ngũ đại thượng cổ thần liên cộng minh với nhau, hấp dẫn lấy Hỗn Độn Tử Liên xuất hiện rồi khi chúng giao hòa với nhau, kết quả thành ra tình cảnh hiện tại của Phạm Quân.
Hắn hiện tại cực kỳ may mắn, được sáu đóa hoa sen này nhận làm chủ, từ nay sáu đóa sen này cùng hắn cùng tiến cùng lùi, đồng cam cộng khổ.
Những đóa hoa này được sinh ra từ hỗn độn, từ thời vũ trụ còn thuở sơ khai chưa tiến vào thời kỳ hồng mông manh nha có sự vật xuất hiện.
Hỗn Độn Tử Liên sinh ra trước nhất, sau đó là Tạo Hóa Thanh Liên xuất hiện, từ đây trong vũ trụ mới bắt đầu hình thành vạn vật. Vạn vật hình thành sinh ra công đức, từ đó Công Đức Kim Liên ra đời. Nhưng tâm tư của sinh vật đâu chỉ thuần thiện, nhân tâm có sáng có tối, có thiện có ác. Nghiệp Hỏa Hồng Liên trỗi dậy từ trong vạn ác của sinh vật. Và khi cái ác trong vũ trụ đã quá nhiều, vụ trụ muốn gột rửa tất cả tà ác, Tịnh Thế Bạch Liên theo thời thế ra đời. Dù vậy, đạo lý âm dương tương hỗ chính là chân lý của vũ trụ, Diệt Thế Hắc Liên xuất hiện kiềm chế Bạch Liên. Từ đó, lục đại thần liên quấn quít lấy nhau, kiềm chế nhau, cũng hỗ trợ nhau, tạo thành cân bằng cho toàn vũ trụ.
"Uỳnh Uỳnh!!" Trong lúc Phạm Quân đang miên man suy nghĩ, tử liên không gian chấn động kịch liệt. Ngay sau đó, một âm thanh đinh tai nhức óc lọt vào: "Thành công, nhưng sao linh hồn này lại là một đóa hoa? Không phải, còn có một linh hồn bên trong. Đi ra đây cho ta!"
Phạm Quân cảm thấy tử liên không gian kịch liệt chấn động, đầu hắn như bị ai đó đập một cái thật mạnh, hắn lại ngất đi.
Phía ngoài tử liên không gian, Sáng Thế Thần cực kỳ tức giận, hắn đã dùng đến phần thần hồn cuối cùng để thực hiện bí pháp này. Vậy mà bây giờ lại làm ra một cái linh hồn có tử liên bảo hộ, nếu hắn không nhanh chóng giải quyết hắn cũng không cần chờ đến lúc cùng Diệt Thế nhất quyết thư hùng, mà ợ ra rắm ngay tại lúc này luôn.
Thế nhưng thế công của Sáng Thế thần có mạnh tới cỡ nào, đóa tử liên vẫn dập dờn trong không gian, dù hứng chịu mọi công kích như phong ba bão táp, tử liên vẫn kiên cường nở rộ.
Sáng Thế thần thấy mình vô cùng xui xẻo, Diệt Thế thực hiện bí pháp lấy được linh hồn cũng đâu phải là cái dạng này?
Sáng Thế Thần Hoàng cảm nhận được đóa tử liên này có thể được coi là một vũ trụ chí bảo, hơn nữa là từ một vũ trụ cao cấp hơn vũ trụ này rất nhiều.
Nếu tại thời điểm bình thường, hắn sẽ liều mạng mà đoạt lấy cơ duyên này. Nhưng hiện tại dầu hết đèn tắt, hắn chỉ có thể dung hòa với linh hồn được đóa tử liên này thủ hộ, hắn mới có thể có một con đường sống.Hiện tại, hắn chỉ còn một con đường sống duy nhất, đó là đột phá lớp phòng hộ của đóa tử liên này.
Đến đường cùng, Sáng Thế thần thiêu đốt tất cả, hóa thành một đạo kim ngân song sắc quang mang đánh cược lao về phía tử liên. Cuối cùng thì tử liên cũng không thể phòng hộ nổi lần này, bị kim ngân quang mang chọc thủng.
Nhưng dường như điều này cũng khiến tử liên nổi giận, nó cũng thiêu đốt chính bản thân, một chùm lục sắc quang mang hắc, bạch, thanh, tử, kim cùng xích hồng lao ra đối đầu với kim ngân lướng sắc quang mang.
Hai đạo quang mang bộc phát đánh vỡ tất cả không gian xung quanh, thời gian cũng bị bóp méo. Theo thời gian, kin ngân quang mang không địch lại nổi, dần dần bị lục sắc quang mang từng phần đánh tan thôn phệ.
Cuối cùng lục sắc quang mang đã đánh tan nuốt gọn kim ngân lưỡng sắc. Dù vậy, tử liên cũng chập chờn sáng tối, tựa như huyễn ảo không còn thực thể.
Tử liên cuốn một cái hóa thành một đạo hư huyễn tử quang mang theo Phạm Quân linh hồn rơi vào một vị diện mới hình thành cách đó không xa.
Ngay sau khi tử liên rời đi, một thân ảnh xuất hiện tại vị trí chiến trường, đó chính là Tu La thần vương, Diệt Thế thần hoàng phó thân. Hắn cẩn thận cảm ứng lực lượng tại đây, nhưng cả khu vực này không gian thì vỡ tan, thời gian thì bị bóp méo.
Tu La hắn cũng chỉ lờ mờ cảm ứng được một vài tia Sáng Thế thần lực, cùng một lực lượng kỳ lạ mà hắn chưa thấy bao giờ. Tu La thần phất tay chải vuốt thời không của khu vực này cho ổn định rồi lắc đầu chuẩn bị xoay người rời đi.
Nhưng tại thời điểm xoay người rời đi, khóe mắt hắn nhìn thấy được một vị diện. Từ một tia Sáng Thế thần lực cùng cái tân sinh vị diện này, Tu La không biết suy nghĩ điều gì mà khuôn mặt trở nên âm trầm hơn hẳn. Hắn từ thần vị của bản thân tách ra một phần bay vào vị diện tân sinh này rồi rời đi.