Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đạp Tiên Lộ

Chương 4: Chiến tranh




Chương 4: Chiến tranh

Đoàn người của Hạo Minh nhanh chóng di chuyển vào trong quân doanh, lúc này cảnh tượng đập vào mặt bọn họ không còn là cảnh tượng những binh sĩ tụ tập trò chuyện với nhau nữa mà thay vào đó là cảnh tượng những binh sĩ nằm quằn quại đau đớn ở trên đất và phát ra những tiếng rên la tê tâm liệt phế.

"Ở bên này"Lúc này có một đạo thanh âm vang tới, đám người Hạo Minh quay đầu lại nhìn thì thấy một đại hán tử trên người mặc một bộ giáp màu bạch kim phía trên còn dính máu tươi, sau lưng còn đeo một thanh đại đao, ánh mắt của đại hán tử cũng cực kỳ sắc bén, khí thế trên người ông ta còn có chút lăng lệ ác liệt.

"Hình như ta biết người này, người này là chiến tướng cực kỳ dũng mãnh dưới trướng của Tiêu gia, hắn tên Triệu Chiến."Một người trong số đám người Hạo minh thốt lên.

"Haha, không nghĩ tới uy danh của Triệu mỗ lại vang xa tới như thế, các ngươi là nhóm binh lính được Tiêu thành gửi đến để chi viện đúng không." Triệu Chiến bước lên một bước nói.

"Đúng vậy"Một người trong nhóm bước ra nói.

Triệu chiến thấy vậy liền hỏi tiếp" Ai là người đứng đầu nhóm các ngươi vậy."

"Là ta" Tên thanh niên lúc nãy phát hiện ra thân phận của Triệu Chiến bước ra nói.

"Nhóm của các ngươi tổng cộng có bao nhiêu người ?"Triệu Chiến hỏi.



"Nhóm của ta tổng cộng có một trăm hai mươi lăm người, trong đó tam lưu cao thủ bốn mươi người, nhị lưu cao thủ có bốn mươi lăm người, nhất lưu cao thủ có bốn mươi người" Tên thanh niên đáp lời.

"Hahahaha, các ngươi mà cũng coi là cao thủ, quả thật là chuyện buồn cười, một đám tôm tém chỉ được huấn luyện sơ sài trong thành mà cũng dám đước trước mặt ta gọi là cao thủ." Triệu Chiến vẻ mặt chế giễu nói, đám binh lính đứng phía sau cũng cười phá lên.

Bọn người Hạo Minh thì mặt mày tối xầm lại, bọn họ không nghĩ tới bản thân chạy đến cứu viện thì lại gặp được chế giễu, "Thế nào bọn chuột nhắt, không phục người thì đứng ra đây ăn một đao của ta"Nói xong hắn vung tay rút ra thanh đại đao ở sau lưng rồi ghim thẳng xuống đất.

Ngay lập tức có người trong nhóm Hạo Minh ngồi bệch xuống đất sắc mặt thì trắng bệch như bị bệnh vậy, trong miệng hắn còn lẩm bẩm" Hậu thiên cao thủ hắn thế mà là hậu thiên cao thủ".

Nên nhớ trong võ lâm những hậu thiên cao thủ vô cùng ít, hầu hết các cao thủ từ hậu thiên trở lên đều có thể tu luyện ra khí hay còn gọi là nội lực mặc dù nội lực không đủ mạnh để có thể cách không di chuyển đồ vật, nhưng nó cũng rất bá đạo khi khí có thể giúp người sở hữu có lực bộc phát cực mạnh và khí cũng giúp cho người sở hữu mạnh hơn nhanh hơn và tốc độ hồi phục siêu phàm.

Nghe vậy đám người sắc mặt lại thêm tái nhợt đi, thế nhưng lúc này Triệu Chiến đã chú ý tới trong đám người có một kẻ nhìn thì như thư sinh nhưng sắc mặt lại không có chút sợ hãi nào, người đó chính là Hạo Minh.

"Ây tại sao trong quân lại có một kẻ nhìn như thư sinh thế này, tiểu tử kia lại đây"Nói rồi hắn đưa tay về phía Hạo Minh ngoắc ngoắc ra hiệu.

Thấy thế đám người liền tách ra một hàng thẳng hướng Hạo Minh, bọn hắn bây giờ nào có sức để phản kháng, bọn hắn trong thâm tâm bây giờ đang sợ đến tái cả mặt thì lấy đâu dũng khí để chống đối Triệu Chiến.

Thấy Triệu Chiến đi về phía mình, Hạo Minh tâm cũng đã hồi hộp lên, nhưng rất nhanh liền bình tĩnh xuống, hắn nghĩ sắp tới ra chiến trường sẽ là lúc đứng giữa ranh giới sự sống và c·ái c·hết thì làm sao hắn phải sợ một tên Triệu Chiến.



"không biết Triệu tướng quân có gì chỉ giáo cho"Hạo Minh thi lễ nhẹ rồi sau đó nhìn chằm chằm vào đôi mắt sắc bén như đao của Triệu Chiến.

"Hahaha, không tệ không tệ, ngươi thế mà không sợ, ta đúng là rất thưởng thức ngươi nhưng đôi khi một người quá ngông cuồng sẽ c·hết rất nhanh đấy." Triệu Chiến nhìn chằm chằm vào mắt của Hạo Minh.

Rồi bỗng nhiên tay hắn vớ lấy thanh đạo đao chém thẳng về phía đầu của Hạo Minh, lúc này mọi người tưởng như Hạo Minh đ·ã c·hết, thì bỗng nhiên khói bụi tan đi hết chỉ còn lại hình ảnh một cây đại đao cách đầu của Hạo Minh một gang tay.

"Tại sao ngươi không né" Triệu Chiến mắt bắt đầu nhiêm túc nhìn Hạo Minh.

"Tại vì ta không sợ "Hạo Minh không hề sợ hãi mà trả lời.

"Quả không hỗ là người được Tiêu Thạch lão đề cử" Triệu Chiến nói." Từ giờ trở đi hắn sẽ là đội trưởng của các ngươi."

Đêm tối buông xuống mang theo từng cơn từng cơn gió lạnh ùa vào trong các lều trại của các binh lính, mặc dù mọi người đã ngủ hết nhưng trong sân vẫn còn đứng đấy một đạo bóng dáng quen thuộc, bóng dáng ấy không ngừng vung kiếm chém hết lần này tới lần khác, bóng dáng ấy không ai khác mà là Hạo Minh.



Cuộc đụng độ với Triệu Chiến ngày hôm nay đã mang lại cho hắn một cảm giác yếu đuối và nhỏ bé đến nhường nào khi đứng trước mặt của Triệu Chiến, mặc dù hắn cũng không sợ nhưng hắn biết rõ khoảnh khắc đó đã mang lại cho hắn cảm giác của c·ái c·hết, bây giờ hắn mới nhận ra dù bản thân đã mạnh hơn trước rất nhiều nhưng đứng trước mặt hậu thiên cao thủ thì hắn vẫn chỉ là sâu kiến mà thôi.

Bây giờ hắn chỉ muốn tập luyện, tập luyện và tập luyện để bản thân mình mạnh hơn nữa dù chỉ là một chút, cứ thế mà hắn luyện kiếm tới trời sáng.

Sáng hôm sau như thường lệ mọi người vẫn tập luyện đều đặn nhưng giờ đây đã khác xa so với cuộc sống trước kia, giờ đây cứ cách một hoặc hai ngày thì sẽ có một số những cuộc xung đột nhỏ xảy ra giữa các bên, tiểu đội sau khi đổi Hạo Minh thành đội trưởng thì cũng bắt đầu luyện tập thường xuyên hơn và kèm theo đó là tham gia vào các cuộc xung đột nhỏ để lấy kinh nghiệm chiến trường.

Cách làm của Hạo Minh cũng đã có hiệu quả khi bắt đầu đã có người làm quen được với các cuộc chiến và tiểu đội của Hạo Minh cũng bắt đầu thắng nhiều hơn trong các cuộc xung đột nhỏ.

...........

Nửa năm sau

Hạo Minh đứng trước cửa lều rồi bắt đầu chìm vào trầm tư, nửa năm nay hắn cùng với tiểu đội của mình ngày càng mạnh hơn, các cuộc xung đột nhỏ đối với hắn bây giờ đã không còn mang tính thử thách nữa, lúc này từ bên quan phủ lại truyền đến tin tức rằng các vương triều đã thương lượng thất bại trong việc chia cắt lãnh thỗ và lợi ích một cách hợp lý nên sắp tới sẽ có một cuộc chiến lớn xảy ra ở phía nam.

Tin tức này truyền đến làm cho Hạo Minh cũng không biết nên khóc hay nên cười nữa, tốt ở Hạo Minh bây giờ đang cần các cuộc chiến lớn để rèn luyện và mài dũa các kỹ năng chiến đấu của mình, còn xấu ở chỗ là việc đại long vương triều thương lượng thất bại đồng nghĩa với việc các vương triều xung quanh sẽ có khả năng liên hợp lại để t·ấn c·ông đại long vương triều. Đến lúc đó đừng nói là không có cơm để ăn mà ngay tới cả mạng sống cũng chưa chắc đã được bảo toàn.

Tối hôm đó Hạo Minh nhận được lệnh triệu tập khẩn cấp vì quân của đại càn và đại chu đang ồ ạc t·ấn c·ông tới quân doanh. Không tới một canh giờ đội của Hạo Minh đã vào vị trí tất cả mọi người trong quân doanh đều nín thở.

Đột nhiên từ phía xa xuất hiện ánh lửa, một đạo rồi hai đạo rồi ba đạo, bốn đạo, và còn rất nhiều ở phía sau, mọi người ở trong quân doanh đều tê rần cả da đầu. Đúng lúc này thanh âm của Triệu Chiến vang lên"các vị quân địch đều đang phía trước, tối nay chúng ta g·iết cho thống khoái, xông lênnnnn."

Sau đó từng đạo thanh âm vang lên"g·iết" "g·iết" "g·iết".

Đoàn người của đại long vương triều và đại chu, đại càn giao nhau. Vang lên những tiếng g·iết chóc, tiếng đao kiếm chạm vào nhau cùng với những tiếng kêu thảm thiết.