Chương 27: Nhiệm Vụ Đường và Tàng Kinh Các
Sau khi tu luyện xong Hạo Minh bắt đầu đi nhận nhiệm vụ trong tông môn, thường thì những đệ tử mới vào tông môn sẽ phải nhận một số những nhiệm vụ vặt, ai cũng không thoát được nên Hạo Minh cũng phải thế. Thế là Hạo Minh rảo bước tới nhiệm vụ đường. Nhiệm vụ là tòa lâu thật to và cao, nó tổng cộng cao tới năm tầng, tầng dưới cùng là tầng nhiệm vụ dành cho các đệ tử mới nhập môn, hai tầng tiếp theo là của những đệ tử ở ngoại môn còn hai tầng cuối là nội môn.
Hạo Minh bây giờ chỉ mới là đệ tử nhập môn nên đương nhiên là phải đi tầng dưới cùng để nhận nhiệm vụ, thường thì những nhiệm vụ này đều không nguy hiểm, nó hầu hết đều những nhiệm vụ như canh gác hay chăm sóc linh thảo gì đấy, nói chung là toàn những việc vặt ở trong tông môn.
Hạo Minh bước tới bảng nhiệm vụ, ở trên bảng là chi chít những tờ thông báo nhiệm vụ, có nuôi trồng linh thảo, có canh gác sơn môn........ nói chung là có rất nhiều nhiệm vụ. Hắn nhìn lên bảng thông báo nhiệm vụ một lâu rồi bất chợt đưa tay lên kéo xuống một tấm nhiệm vụ, trên tấm thông báo nhiệm vụ đó là dòng chữ.
"Trợ giúp thợ rèn trong ba tuần, phần thưởng là một trăm viên linh thạch hạ phẩm"
"Ừm, ta xuất thân là con nhà thợ rèn, nhiệm vụ này hợp với ta rồi" Nghĩ xong Hạo Minh bước tới quầy để nhận nhiệm vụ, "Vị sư huynh này, tại hạ muốn nhận nhiệm vụ này" đứng ở quầy là một thanh niên tầm bằng tuổi với Hạo Minh, tên thanh niên đang nằm trên bàn thì bỗng nhiên ngước đầu lên nhìn Hạo Minh trong chốc lát rồi lại nhìn vào tờ nhiệm vụ mà Hạo Minh yêu cầu được nhận. "Ngươi có chắc là nhận nhiệm vụ này không, nhiệm vụ này đòi hỏi người nhận phải có sức chịu đựng rất tốt đấy mà còn nữa một khi ngươi đã nhận thì phải làm đủ thời gian được ghi trên tờ thông báo nhiệm vụ nếu không ngươi sẽ không lấy được thù lao"
"Ta chắc chắn là nhiệm vụ này" "Thôi được" Thấy sắc mặt của Hạo Minh quyết tâm, tên thanh niên cũng không nói thêm gì nữa, hắn yêu cầu Hạo Minh xuất ra thân phận lệnh bài rồi sau đó quay vào trong làm thủ tục nhận nhiệm vụ. Làm xong Hạo Minh rời đi hướng thẳng phòng rèn binh khí mà tới, "Haizzz, đợi sau khi ngươi vào đó xong thì không biết chịu được bao lâu đây" Tên thanh niên lắc đầu ngao ngán mà thở dài, sỡ dĩ hắn có hành động như vậy là vì rèn binh khí rất khó, co dù có là phụ trợ thì cũng phải làm việc một cách cực kỳ khó khăn hơn nữa ở trong lò rèn nhiệt độ cao hơn bên ngoài gấp mấy lần, cho dù có mạnh đến mấy cũng chưa chắc đã chịu được huống chi thân thể của Hạo Minh mặc dù cường tráng hơn trước nhưng nhìn thế nào cũng giống thư sinh hơn là một người làm việc nặng nhọc.
Hạo Minh sau bước ra khỏi nhiệm vụ đường thì liền lên đường đi lò rèn nhưng giữa chừng thì dừng lại hắn quyết định đi Tàng Kinh Các trước, mỗi một đệ tử nhập môn sẽ được chọn một quyển công pháp trong Tàng Kinh Các để tu luyện, đây cũng là lý do mà tại sao tất cả mọi người đều hướng về các tông môn, tán tu mặc dù tự do tự tại nhưng lại khuyết thiếu tài nguyên tu luyện đặc biệt nhất là công pháp, hầu hết các công pháp thời bấy giờ đều được nằm trong tay của các thế lực lớn như tông môn hay gia tộc nào đó.
Ít có khi nào mà công pháp được rải rác ở bên ngoài cả trừ những công pháp cấp thấp được bày biện ngoài chợ và tất nhiên là những công pháp ở ngoài chợ thì sẽ không bao giờ so sánh được với các công pháp mà các tông môn cất giữ.
Nếu như Nhiệm Vụ Đường là một tòa lâu to, rộng và đầy náo nhiệt thì Tàng Kinh Các lại ngược lại, Tàng Kinh Các hình dáng như một tòa tháp, nó tổng cộng có bảy tầng hết thảy và Tàng Kinh Các cũng chẳng hề rộng một chút nào, không gian của nó dường như chỉ vừa đủ để chứa các kệ sách, ở đây thì cũng không náo nhiệt như Nhiệm Vụ Đường mà là im lặng tới đắng sợ. Ngồi trước cửa tháp là một lão giã râu tóc bạc phơ kế bên ông ta là một chiếc chổi dùng để quét lá có phần hơi tồi tàn.
"Xin hỏi tiền bối, vãn bối mới nhập môn không biết làm sao để nhận công pháp ?" Hạo Minh tiến lên một bước rồi hơi thi lễ một cái, nói. "Ngươi cứ vào trong đó lựa chọn công pháp, chọn xong thì đem ra quầy để đang ký" Lão giã nói. "Đa tạ tiền bối" Nói rồi Hạo Minh bước vào Tàng Kinh Các. Sau khi vào tháp, một tên đại hán từ trong quầy lên tiếng hỏi "Ngươi là đệ tử mới nhập môn vào đây để nhận công pháp tu luyện sao ?".
"Vâng, Đúng vậy thưa tiền bối"
"Vậy ngươi đi theo ta" Nói rồi tên đại hán ra hiệu kêu Hạo Minh đi theo hắn. Trên đường đi hán giới thiệu "Ta tên là Úy Trì, là người trông coi Tàng Kinh Các, ngươi có thể gọi một tiếng úy tiền bối là được, thường thì những đệ tử mới nhập môn như ngươi sẽ hay bị rối khi chọn công pháp hoặc là chọn xong thì lại phát hiện ra nó không phù hợp với bản thân, chính vì vậy nên ta ở đây để giúp ngươi chọn ra những công pháp phù hợp với bản thân ngươi" Nói xong tên đại hàn ngừng một lát rồi lại nói tiếp.
"Không biết ngươi linh căn là gì ?"Tên đại hán hỏi. "Bẩm tiền bối, vãn bối linh là ngũ hành linh căn(ngụy Linh căn)" Hạo Minh lập tức đáp lời. "Ừm vậy thì chọn công pháp hơi khó đấy, ngươi muốn chủ tu loại nào thuộc tính ?"
"Vãn bối còn chưa hiểu ý tiền bối lắm, mong tiền bối có thể giảng giải thêm"
"Ngũ hành linh căn là linh căn rất khó tu luyện, nhưng cũng không phải là không tu được, thế nhưng ngũ hành linh căn do có tới năm thuộc tính là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ vậy nên ngươi cần phải chọn ra một thuộc tính duy nhất làm thuộc tính chủ tu"Tên đại hán nói. "Tiên bối chẳng lẽ ta không tu được cả năm thuộc tính sao ?" Hạo Minh có hơi nghi hoặc mà hỏi.
"Cùng tu năm thuộc tính thì cũng được nhưng mà phải có công pháp đặc biệt để làm chuyện đó và một lượng tài nguyên rất lớn, hơn nữa việc tu cả năm thuộc tính sẽ khiến ngươi bị mất rất nhiều thời gian và công sức, bình cảnh khi ngươi tới một mốc nào đó trên con đường tu luyện cũng sẽ lớn hơn những người tu một hoặc hai thuộc tính rất nhiều, từ đó tới bây giờ ta vẫn chưa thấy có ai là ngũ hành linh căn mà lên được tới kim đan cảnh cả" Tên đại hán nói một hơi dài.
Nghe tên đại hán nói thế thì Hạo Minh buồn rười rượi trong lòng, hắn từ khi theo đuổi con đường sức mạnh tới nay chưa từng nản lòng nhưng giờ phút này sau khi xong lão ám chỉ bản thân mình cùng lắm cũng chỉ có thể tu tới trúc cơ thì hôm nay hắn không buồn sao được, hắn cảm thấy như ông trời đang chơi đùa với hắn vậy, cho hắn một cơ hội để tiếp xúc với tiên đạo rời sau đó lại để hắn phát hiện ra bản thân chỉ tu lên được truc cơ đã là cực hạn, niềm hi vọng của hắn giờ đây giống như biến thành tuyệt vọng vậy.
"Chẳng lẽ cuộc đời này, ta chỉ có thể làm được như thế thôi sao"Hạo Minh âm thầm nghĩ ở trong đầu, thế nhưng một lúc sau Hạo Minh lại nghĩ thêm "Mặc dù từ trước tới giờ chưa ai làm được nhưng điều đó không có nghĩa là ta cũng không làm được" Nghĩ thế Hạo Minh bắt đầu lấy lại niềm hi vọng của bản thân.