Chương 7: Cao Vũ và Lý Hoa Dương
Cơn đau nhức truyền đến khiến hắn cảm thấy đây mới chính là sống thực sự, trải qua một hồi tắm rửa, hắn cảm giác bản thân như được thoát thai hoán cốt, khí chất cũng có chút khác biệt, thân thể càng có chút cơ bắp, hắn tiện tay vung ra một quyền, cảm giác được có một luồng gió nhè nhẹ cuốn theo nắm đấm, hắn không khỏi mừng rỡ.
- Cảm giác thật khác biệt, dường như so với ban đầu, hình như không chỉ mạnh hơn một hai lần.
Dựa theo suy đoán của hắn, thối thể cảnh lần đầu tiên chắc hẳn đã vượt hơn mười phần trăm tạp chất, nhưng có thật sự đạt được hai mươi hai không, hắn cũng không rõ, bởi dựa theo ghi chép của Tứ Tượng Quyền, cần phải loại bỏ được hơn hai mươi phần tạp chất mới có thể đủ mạnh để không bị phản chấn khi tập luyện.
Hắn thật không thể chờ, lại một lần nữa đi ra sân tập, bắt đầu theo Tứ Tượng Quyền cách thức tu luyện mà bắt đầu, hít một hơi thật sâu, sau đó nhẹ nhàng thở ra.
- Hạ thấp trọng tâm cơ thể, lấy chân trái làm trụ, . . .
Mới chỉ làm được vài ba động tác, cơ thể hắn có dấu hiệu không chịu nổi, mặc dù còn chưa tung quyền, nhưng hắn đã cảm thấy cơ thể đau nhức như sắp đổ, hắn vội vàng thu quyền, cảm nhận rõ ràng từng cơn đau nhức chạy dọc khắp thân thể, khoé miệng chảy ra một tia máu tươi.
- Quả nhiên là vẫn còn quá miễn cưỡng, xem ra còn phải cố gắng thêm nữa.
Lần đầu thối luyện đối với Vệ Thiên mà nói là vẫn còn chưa đủ để hắn có thể tu luyện được Tứ Tượng Quyền, đổi lại một người khác, chỉ sợ là đã có thể một phát ăn ngay, ngay lúc hắn đang thầm nghĩ thì Trương Nhật Quân từ bên trong đi ra, nhìn thấy Vệ Thiên khoé miệng có máu, hắn liền vội vàng tiến đến hỏi thăm.
- Vệ Thiên đệ, ngươi làm sao đây?!
- Không có gì, chỉ là luyện công có chút vấn đề.
Vệ Thiên sau đó kể lại quá trình cho Trương Nhật Quân nghe, bởi vì tư chất hắn kém, nên lần đầu thối luyện cũng không đạt được hiệu quả thật sự cao như người khác, trái ngược với Vệ Thiên, Trương Nhật Quân tuy tư chất chỉ là hạ phẩm, nhưng thối luyện lại có thể đến ba mươi phần trăm tạp chất.
- Không có gì, cũng không phải nội thương, ngươi chỉ cần nghỉ ngơi một xíu là được, vả lại ta nghe nói, những tên có tư chất thượng phẩm đã gần như hoàn thành được giai đoạn thối thể cảnh, một lần có thể đến sáu, bảy phần tạp chất.
- Quả nhiên là thiên tài được tông môn coi trọng từ khi còn ở ngoại môn, so sánh với bọn hắn, ta chỉ là một con sâu, một con kiến mà thôi.
- Ngươi cũng đừng bi quan quá, chỉ cần cố gắng tu luyện, ngươi sau này cũng có thể đạt được cấp độ như bọn họ, chỉ là so với họ, mình chỉ chậm hơn một vài bước chân mà thôi.
- Ta cũng không có bi quan, chỉ là lấy bọn hắn làm mục tiêu phấn đấu, ta còn phải báo đáp Minh lão và mọi người ở Cưu Thành, không thể từ bỏ như vậy được.
Vệ Thiên cũng không dấu giếm gì, thật lòng mà nói, bọn hắn bây giờ là người thân của nhau, ở nơi này, một giây một khắc đều có người rình rập dẫm lên nhau mà giành giật lấy tài nguyên, bọn hắn vốn là người ở nơi thôn quê, không thể so sánh với người ở đây, chỉ có thể dựa vào nhau mà sinh tồn.
Trao đổi một lát, bọn hắn đã nghe bên ngoài có tiếng huyên náo, hai người đi ra nhìn xem thì thấy các vị ở cùng bọn hắn ở ngoại viện phía nam chạy về phía quảng trường, hỏi thăm một chút thì mới biết, có hai vị đệ tử mới nhập môn tư chất trung phẩm đi khiêu chiến lẫn nhau.
- Đi, xem một chút đám người này làm sao mới ngày đầu đã đánh nhau!
Trương Nhật Quân mở lời, theo đó đi về phía quảng trường, Vệ Thiên cũng theo sau đó, hắn cũng tò mò, đám người này mới ngày đầu tiên đã xảy ra t·ranh c·hấp, thật là sợ người khác không biết mình mạnh sao.
Bên phía quảng trường đã sớm tụ tập rất nhiều người, bên trên sân đấu đứng lấy hai người, một người nhìn qua chừng hai mươi, dáng người cao gầy, khuôn mặt có chút âm u, một người khác thì lãnh đạm, ánh mắt sắc bén tựa như hung binh lợi khí.
- Cho hỏi là hai người bọn hắn là ai vậy, sao lại xảy ra xung đột?
Vệ Thiên dò hỏi một người bên cạnh, người bên cạnh cũng nhìn nhìn hắn, đánh giá qua một lượt sau đó nói:
- Ngươi chuyện này cũng không biết, bọn hắn là Cao Vũ với Lý Hoa Dương, Cao Vũ đến từ một thế gia có tiếng ở phía bắc này, còn Lý Hoa Dương thì là một kẻ đến từ một cái thôn nhỏ, nhưng nghe nói hắn tính cách khá tàn bạo, trước khi gia nhập Lạc Nhật Môn, hắn đã tay không đánh cho một người cản đường hắn thừa sống thiếu c·hết, cho nên hắn mới có cơ hội gia nhập Lạc Nhật Môn.
Nghe giải thích một hồi, Vệ Thiên đối với người tên Lý Hoa Dương này hơi kiêng dè, tính cách hung hăng, tàn bạo, còn từng đánh trọng thương một người được tuyển chọn cùng với hắn, hiện tại còn chưa có hồi phục.
Mà trái ngược với hắn, Cao Vũ lại trông có vẻ không từng có xảy ra cọ sát gì, bởi vì là một thế gia có tiếng nên hắn từ nhỏ đã được dạy dỗ rất nghiêm túc, khẳng định là hắn sẽ bước lên con đường tu luyện, đối với Vệ Thiên mà nói trận đánh này lại khiến hắn hứng thú, không biết ai sẽ giành được chiến thắng, bởi vì nếu so sánh cũng không có quá nhiều sự chênh lệch giữa hai người, đều là căn cốt trung phẩm, một người là cuồng nhân, một người là được dạy dỗ để trở thành tu tiên giả.
- Còn có bọn hắn đánh nhau là bởi vì bọn hắn bị xếp chung một chỗ, cảm thấy ngứa mắt đối phương nên đã lên Chấp Pháp Đường đăng kí một trận tỉ thí, hiển nhiên là tông môn đối với chuyện này vô cùng khuyến khích, có thể trong đó sàng lọc ra người giỏi, đồng thời thúc đẩy mọi người tu luyện, làm tăng tính cọ sát giữa những người tài.
Lại là một kiến thức mới đối với Vệ Thiên, quả thật, nhìn mọi người xung quanh không ngừng hô hào cỗ vũ đám người, hắn cũng biết đây nhất định là tông môn cố ý sắp xếp, để hai người này mở màn một trận, khiến đám người tăng tính cọ sát đây mà.
Bên trên quảng trường, Cao Vũ nhìn chằm chằm Lý Hoa Dương, hắn đã sớm thối thể đạt đến bốn phần, sức lực mười phần, hiện tại lại có một cái tên quái đản cùng hắn gây sự, hắn thật không thể nhịn, bởi vì cái tên này vừa được phân vào nơi ở liền tuyên bố nơi này toàn bộ là của hắn, không để ý đến người khác, đến khi Cao Vũ bước vào hắn liền chặn lại, còn đe doạ sẽ g·iết c·hết Cao Vũ nếu hắn không nghe.
Đối với Cao Vũ mà nói, chỉ mới ngày đầu đã có người gây hấn, thật nghĩ hắn là người dễ nuốt, bởi vậy, hắn dành cả đêm ở ngoài sân, chỉ đợi đến khi được có công pháp tu luyện, hắn lập tức bế quan tu luyện, vừa xuất quan thì ngay lập tức đi khiêu chiến, mà Lý Hoa Dương cũng đồng dạng nghĩ như hắn, đợi có được công pháp tu luyện, liền tu luyện công pháp để có thể đánh cho Cao Vũ thấy sợ mà rút lui, hắn sẽ có thể độc chiếm nơi này.
- Hay lắm, không ngờ ngươi lại cũng có ý nghĩ giống ta, vậy liền tại đây giải quyết luôn đi, hôm nay ngươi không c·hết thì chính là ta vong!
Cao Vũ hùng hồn tuyên bố, điều này khiến bên dưới càng thêm điên cuồng, quy định là chỉ có thể tới một giới hạn là ngừng tay, không cho phép g·iết đồng môn, nhưng Cao Vũ lại dám mạnh miệng tuyên bố là sinh tử chiến cùng đối phương.
- Đây cũng quá rồi, không phải quy định là không được g·iết đồng môn sao?
- Yên tâm đi, ngươi không cần lo lắng, bọn hắn sẽ không có ai c·hết đâu!
Nghe người kế bên nói như vậy, Vệ Thiên cũng đoán ra được một số ý tứ, không nghĩ đến Cao Vũ cũng nghĩ đến kế sách này.
- Nói nhiều làm gì, đến đi, ta cho ngươi biết thế nào là dùng nắm đấm nói chuyện.
Nói rồi, Lý Hoa Dương đạp chân, phóng thẳng đến Cao Vũ, tốc độ nhanh đến kinh ngạc, bởi vì hắn cũng trải qua một lần thối luyện, loại bỏ cũng đến bốn, năm phần tạp chất, so với Cao Vũ cũng tương đồng, tốc độ của hắn đương nhiên tăng lên không ít.
Cao Vũ đương nhiên không đứng yên chịu c·hết, hắn nắm chặt nắm đấm, đấm mạnh xuống đất, khiến cho cả một phần nhỏ sân bị chấn động, điều này khiến cho tốc độ của Lý Hoa Dương bị chậm, bởi vì mặt đất rung lên, bước chân của hắn bị chệch đi một chút, Cao Vũ nắm thóp điểm này, lại tiến sát đến Lý Hoa Dương, một quyền ra, đem theo sức lực mười phần, nhắm thẳng vào mặt Lý Hoa Dương.
Lý Hoa Dương cũng hơi hoảng, nhưng không có mất bình tĩnh, đảo chân một cái, khéo léo né đi một quyền, lại dùng chân làm trụ, một quyền được hắn mượn lực từ cú xoay, nhắm đến phần hông của Cao Vũ, bởi vì nhắm trượt, Cao Vũ liền mất đà, nhìn thấy Lý Hoa Dương mượn lực đến gần như nửa vòng xoay, hắn biết bản thân không thể đỡ, chỉ đành cắn răng chịu một quyền này.
Ầm!
Phốc!
Bị một quyền đánh trúng, Cao Vũ miệng phun máu tươi, nhưng hắn cũng cười, trong lúc b·ị đ·ánh, hắn đã bắt lấy cánh tay của Lý Hoa Dương, đồng thời cả hai người đều bị bay đi, Lý Hoa Dương dùng chân để trụ lại, nhưng vẫn bị kéo lê một đoạn trên đất, Cao Vũ ôm lấy cánh tay, sau đó lấy đà đạp cho Lý Hoa Dương bay ngược trở về.
Đám người bên dưới càng thêm phấn khích, đều là đệ tử mới nhập môn nhưng kinh nghiệm hai người này quá phong phú, so với bọn hắn chân ướt chân ráo đặt chân vào nơi này, còn chưa có chân chính cùng ai đó đánh nhau, căn bản là không thể so, chỉ trừ một số người được dạy dỗ từ bé, hướng đến con đường tu luyện lại khác.