Chương 6: Tứ Tượng Quyền
- Vào trong thôi, yên tâm đi, ta sau này tu luyện trở thành cường giả đệ nhất ngoại môn bảng, bảo vệ cho ngươi, cho dù ngươi không làm được ngoại môn đệ tử cũng không cần lo lắng.
Trương Nhật Quân vỗ vỗ bờ vai Vệ Thiên, nhìn Vệ Thiên khuôn mặt thờ thẫn, trong lòng hắn cũng không khỏi có một nỗi buồn dâng lên, suốt dọc đường đến đây, hai người dần trở thành những huynh đệ thân thích, nhìn thấy vị huynh đệ mình bị người khác chê cười, hắn cũng không thể nhẫn nhịn, trong thâm tâm dâng lên một cỗ chiến ý, chính là tu luyện để có thể đánh bại những kẻ đã chê cười vị huynh đệ của hắn.
- Ta không sao, chỉ coi như xuất phát chậm hơn người khác mà thôi, ta đã sớm trải nghiệm điều này rồi, huynh không cần lo lắng, điều này càng làm cho ta có thêm nỗ lực để tu luyện.
- Ngươi thật sự không sao chứ?
- Được rồi, ta ổn, không sao cả, đi, vào trong tìm công pháp thôi.
Vệ Thiên nói xong liền đi vào bên trong, Trương Nhật Quân cũng hiểu cảm nhận của hắn lúc này, cho nên cũng không hỏi nhiều, cũng theo sau đi vào bên trong Thư Các, Thư Các ở bên trong này cực kì rộng, có đến chừng mười dãy sách, mỗi dãy dài đến cả trăm trượng, nhìn không gian choáng ngợp ở đây, Vệ Thiên không khỏi cảm thán, muốn đọc hết chỗ này chỉ sợ phải mất đến cả đời đi.
Nhưng chỉ tiếc là chỉ chọn được một quyển, Trương Nhật Quân sau đó đi vào cũng không khỏi sửng sốt, nơi này thật ngoài sức tưởng tượng của bọn hắn, hai người sau đó chia nhau ra đi tìm công pháp cho bản thân, Vệ Thiên bắt đầu ở hàng thứ nhất, ở hàng thứ nhất đã có đến bốn, năm tầng sách, như vậy ước lượng mười dãy sách này con số cũng phải hơn một vài vạn quyển.
- Thập Kiếm Di Sơn, Vũ Phong Kiếm Pháp, Tam Luân Đạo Quyết, . . .
Các loại công pháp được hắn đọc qua, nhưng với yêu cầu của những quyển công pháp này, hắn còn lâu mới có thể học được, bởi vì ở điều kiện là Luyện Khí cảnh mới có thể có linh khí trong cơ thể, mới có thể thi triển được chiêu thức, ở cảnh giới đó đối với hắn còn quá xa.
- Chính Đạo Thương Pháp, Lục Thiết Chưởng, . . . cũng đều là những công pháp yêu cầu linh khí ở thể nội, xem ra muốn chọn được một môn công pháp ở giai đoạn này thật sự quá khó.
Hắn mất hơn hai giờ để đọc được chỉ hơn mười quyển công pháp, đại đa phần là các công pháp của Luyện Khí cảnh, bây giờ lấy những công pháp này cũng không có thể học được, cho nên hắn cảm thấy có chút vô vọng, tuy vậy, hắn cũng không bỏ cuộc, lại tiếp tục tìm kiếm công pháp, Vệ Thiên đối với công pháp tìm kiếm cũng hơi hà khắc, hắn muốn một môn công pháp có thể tu ở giai đoạn thối thể cảnh, mà khi hắn đột phá Luyện Khí vẫn có thể tiếp tục sử dụng, bởi vì vừa đột phá cũng đã chưa chắc có đủ điểm cống hiến để tìm một môn công pháp mới.
- Trước hết là phải tính cách lâu dài, sau này có thêm điểm cống hiến mới có thể đổi được công pháp mới.
Lại qua một khoảng thời gian, bên ngoài trời lúc này cũng đã sập tối, đám người lúc đầu cũng đã ra về gần hết, mọi người hầu như đều chọn công pháp Luyện Khí, bởi vì bọn hắn có tự tin có thể trong thời gian ngắn đột phá đến Luyện Khí, nhưng Vệ Thiên hắn cũng biết bản thân tư chất kém cỏi, cho nên hắn mới không chọn giống đám người bọn họ.
Trương Nhật Quân cũng đã sớm chọn được một môn công pháp của riêng hắn, chỉ là vẫn chưa có rời đi, hắn ở lại cùng Vệ Thiên tìm công pháp, hai người hiệu suất khá nhanh, dãy thứ nhất tầng đầu tiên bọn hắn đã kinh qua gần một phần mười, tuy vậy, bọn hắn vẫn chưa tìm ra được.
Hai người không hề bỏ cuộc, lúc này chỉ còn khoảng hơn nửa giờ nữa là Thư Các sẽ đóng cửa, Vệ Thiên khuôn mặt không biến sắc, nhưng thâm tâm lại như lửa đốt, nếu không thật sự tìm được, thì coi như chuyến đi này trở nên vô nghĩa.
Lại qua thêm một khắc, Trương Nhật Quân như thường lệ đem đến cho hắn vài ba quyển công pháp hắn nghĩ là phù hợp với Vệ Thiên, Vệ Thiên cũng tìm được một số quyển tương tự, lại một hồi nhìn qua, Vệ Thiên khuôn mặt hiện lên vẻ kinh ngạc, Trương Nhật Quân cũng tiến đến xem, hai người đều mừng đến điên, hận không thể la lớn để bày tỏ cảm xúc.
- Tứ Tượng Quyền, một quyền uy lực đến tứ tượng, nghĩa là tổng thể sức mạnh khi tu luyện đến đại thành có thể đến bát tượng ở hai tay, cho dù ở Luyện Khí, muốn phát ra uy lực tương tự, cũng sợ là khó đó a.
Trương Nhật Quân so với Vệ Thiên hiểu biết hơn nhiều, cho nên làm ra một chút so sánh cũng không khó, nói không ngoa, đem môn công pháp này đặt ở Luyện Khí cảnh cũng là một công pháp trung - thượng phẩm, chỉ có điều nó không yêu cầu linh khí ở thể nội, hoàn toàn là do sức mạnh man lực của cơ thể, cũng tương đương một bộ luyện thể công pháp.
- Cuối cùng cũng coi như tìm được.
Vệ Thiên thở phào một hơi, vất vả mới tìm được, coi như không uổng phí cả một ngày hôm nay, đúng lúc này, vị lão giả kia lại xuất hiện nhắc nhở bọn hắn cũng đã đến giờ, hai người vội vàng cúi chào một cái rồi rời đi, về đến nơi, Vệ Thiên không kìm được mà lật ra xem thử, bên trong miêu tả cũng không quá khó hiểu, Tứ Tượng Quyền, ý nghĩa trên mặt chữ, một quyền có thể đánh ra uy lực của tứ tượng.
Nhưng mà, muốn đánh ra uy lực như thế, cường độ thân thể phải đủ mạnh mẽ mới được, bằng không, lực phản chấn lại có thể làm nát cả cánh tay, nặng hơn chính là cơ thể không chịu nổi mà sụp đổ, may mắn bên trong cũng có cách chỉ dẫn tu luyện thân thể để có thể tu luyện môn công pháp này, đầu tiên muốn nhập môn, trước hết phải ở giai đoạn thối thể, tẩy rửa đi ít nhất hai mươi phần trăm tạp chất trong cơ thể, đồng thời phải luyện thêm những bài tập tăng cường cơ bắp.
Ở giai đoạn này một quyền đánh ra uy lực ít nhất cũng phải trên một trăm năm mươi cân, cũng tương đương với sức lực của một người làm những công việc nặng như chẻ củi, hay bưng vác, so với một người bình thường mạnh hơn một chút.
Nhớ lại thối thể quyết, điều kiện là vào sáng sớm, khi mặt trời vừa ló rạng, chính là thời khắc tốt nhất để tập luyện công pháp này, từ khi mặt trời ló rạng đến khi mặt trời lên hoàn toàn thì chỉ có nửa canh giờ tập luyện, dựa theo những bài tập tiến hành tập luyện kèm theo hít thở một cách có tuần hoàn, đem tạp chất bên trong đẩy ra bên ngoài, ánh sáng từ mặt trời có tác dụng tẩy tuỷ phạt cốt, loại bỏ tạp chất cực kì tốt, sau canh giờ đó, không còn thích hợp cho tu luyện nữa, nếu cưỡng ép sẽ làm r·ối l·oạn kinh mạch, nghịch khí huyết mà bạo thể.
Một lần tập luyện như vậy, một võ giả bình thường có thể thanh lọc trong cơ thể đi đến ba, bốn mươi phần trăm, lần đầu tiên chính là nhiều nhất, sau đó hiệu suất sẽ giảm xuống, thanh lọc hoàn toàn, là có thể bắt đầu tu tập linh khí tuỳ lúc, chỉ cần ở nơi có linh khí, là có thể tu luyện, mà ở Tây Vực hay nói ở toàn bộ thế giới, gần như ở đâu cũng có linh khí, chỉ khác biệt là nhiều hay ít mà thôi, như vậy chỉ cần qua giai đoạn thối thể, là có thể tuỳ lúc tu luyện.
Vệ Thiên háo hức đến cả đêm chỉ dành ra ghi nhớ Tứ Tượng Quyền, bởi vì khi mượn sách từ Thư Các, phải trong ba ngày ghi nhớ lại công pháp, sau đó đem trả lại, để có thể cho người đến sau có thể đọc, dùng cả một đêm để ghi nhớ, Vệ Thiên đại khái cũng nhớ được một chút, sau đó liền đến giờ thích hợp để tu luyện.
Ánh sáng ban mai bắt đầu chiếu rọi đến bên rừng cây bên cạnh ngoại viện phía nam, mọi người nhao nhao đi ra ngoài bắt đầu tu luyện thối thể quyết, Vệ Thiên cũng không ngoại lệ, đứng ở bên trong sân viện, hắn dựa theo trí nhớ bắt đầu thực hiện động tác, những động tác này không hề khó, chỉ là khó ở bước hít thở một cách tuần hoàn, thu nạp tử khí đông lai tẩy rửa thân thể.
Sau một vài động tác cùng hít thở một cách đúng nhịp, hắn bắt đầu thấy cơ thể dần trở nên nóng hơn, bên trong cơ thể như có thứ gì đó sắp bị đẩy ra ngoài, càng về sau cơ thể hắn càng thêm nóng ran, tựa như bị thiêu đốt, ở những đầu ngón tay chảy ra những thứ chất màu đen hôi, tiếp đó là đến bàn tay và cánh tay, mặc dù nhớp nháp và hôi hám, nhưng cũng không được ngừng, một khi ngừng lại quá trình sẽ bị gián đoạn, kinh mạch sẽ bị tắt nghẽn, lúc đó muốn tiếp tục tu luyện càng khó.
Trôi qua một khắc, Vệ Thiên trên người mồ hôi nhễ nhại, hoà lẫn với những chất màu đen từ bên trong cơ thể bị đẩy ra bên ngoài cơ thể, hắn cảm thấy bản thân so với lúc trước nhẹ hơn không ít, cũng cảm thấy ít mệt mỏi hơn, càng lúc những chất lỏng màu đen chảy ra càng nhiều, Vệ Thiên cũng thở dốc, quá trình này đau đớn như bị kim châm toàn thân, không một chỗ nào là không đau, nhưng hắn vẫn cắn răng tu luyện, giữ vững nhịp thở, hấp thu tử khí đông lai.
Qua hơn nửa giờ hắn mới ngừng lại, vừa dứt đi bài tập, hắn đã ngã lăn ra đất thở hì hục, Trương Nhật Quân đứng ở bên cạnh tập luyện cũng mồ hôi nhễ nhại, chất lỏng màu đen trên người hắn so với Vệ Thiên còn nhiều hơn, dưới chân thành một vũng nước đen nhỏ, vội vàng chạy đến.
- Ngươi có sao không? Thân thể không có gì bất ổn chứ?
- Không sao, ngược lại cảm thấy rất vui, chỉ là thối thể nhưng cảm giác như được sinh ra một lần nữa, toàn thân đều nhẹ hơn không ít.
Vệ Thiên nằm trên đất nhìn bầu trời trong xanh đáp, hắn cảm thấy bản thân lựa chọn con đường này rất đúng, một ngày nào đó, hắn cũng có thể như những con chim kia, có thể tự do bay lượn trên bầu trời, mặc sức hoành hành, không gì có thể ngăn cản.