Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đạp Thiên

Chương 15: Luyện Khí Cảnh




Chương 15: Luyện Khí Cảnh

Chương 15: Luyện Khí Cảnh

Nhìn thấy bóng lưng Vệ Thiên đi về phía xa, vị lão giả mở mắt nhìn hắn một cái, trong mắt hiện lên thâm ý không biết nghĩ gì, sau đó lại tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi.

Vệ Thiên nhận được tâm pháp tu luyện Luyện Khí cảnh liền tức tốc chạy về đến phía ngoại viện phía nam, hắn đang rất mong chờ sớm được đột phá lên Luyện Khí cảnh, bởi vì bây giờ ngoại trừ hắn ra, toàn bộ đều đã đột phá lên luyện khí, nghe được tin tức còn có nói một số tên quái vật đã đột phá lên đến trung kì, tốc độ hoàn toàn không thể tưởng tượng được, mà Vệ Thiên bởi vì tư chất ngu dốt cho nên hắn gần như mất đến gấp ba thời gian mới có thể đột phá được.

Trương Nhật Quân vừa mở cửa liền thấy Vệ Thiên từ phía xa chạy đến, khuôn mặt hận không thể nhanh hơn để chạy đến đây, một tháng trước Trương Nhật Quân đã đột phá lên Luyện Khí cảnh, Trương Nhật Quân giống như bao người khác, dựa vào thách đấu trên bảng xếp hạng ngoại môn để kiếm thêm điểm cống hiến, trải qua hai tháng giằng co hắn rốt cục cũng có đủ để trao đổi một quyển Luyện Khí tâm pháp.

- Ngươi có việc gì mà gấp gáp như vậy?

Hắn cũng không biết Vệ Thiên vừa mới đổi được một môn tâm pháp tu luyện Luyện Khí, chỉ nhìn thấy bộ dạng lấm lem của hắn bởi vì những nhiệm vụ gần đây hắn vừa làm, Vệ Thiên nhìn thấy Trương Nhật Quân cũng ngừng lại, hắn đem chuyện này nói cho Trương Nhật Quân biết.

- Vậy thì chúc mừng ngươi, hi vọng sớm ngày có thể thấy ngươi trên ngoại bảng, ta bây giờ đứng hạng ba ngàn bốn trăm, sau này thách đấu phải ta, ta nhất định sẽ không nhường đâu đó a.

- Ừm, ta sẽ tranh thủ sớm ngày đột phá, hi vọng cũng gặp huynh ở trên sàn đấu!

Vệ Thiên khẳng định chắc nịt, hắn tự tin nếu gặp phải Trương Nhật Quân cũng sẽ có thể một trận ra trò, hai người sau đó trao đổi vài câu rồi lại đường ai nấy đi, Vệ Thiên đi về phía ngoại viện, lại thay một chút y phục, sau đó mới vào trong thạch thất, nơi đây được tông môn bố trí cho một cái trận pháp gọi là Tụ Linh Trận, có thể thu nạp linh khí ở xung quanh bán kính vài trượng, rất thích hợp cho tu sĩ Luyện Khí tu luyện hoặc đột phá lên Luyện Khí cảnh.

Đây cũng là lần đầu hắn đi vào trong thạch thất, nơi này diện tích hơi nhỏ, chỉ khoảng một hai trượng dọc và ngang, chính xác mà nói tựa như một cái hộp, nhưng bước vào đây không hề có chút nào cảm giác ngột ngạt, mà ngược lại còn có làm cho người ta tâm thần sảng khoái, bốn góc được thắp nên bởi các viên dạ minh châu to bằng nắm tay người lớn, như vậy cũng là đủ để chiếu rọi cả căn phòng này.

Ngồi tại vị trí trung tâm, Vệ Thiên lật ra quyển sách mà vị lão giả kia đưa cho, vừa mới đọc hàng đầu tiên trong Luyện Khí quyết, hắn đã cảm thấy vô cùng tối nghĩa, đại đa số đều không giải thích rõ ràng.

- Cái gì mà một tiểu chu thiên, rồi lại cái gì mà đại chu thiên chứ, cái này thật khó quá rồi!

Vệ Thiên đọc một hồi lại vò đầu bứt tai, hắn hoàn toàn không hiểu rõ những thứ này, những thứ này toàn là những từ ngữ liên quan đến tu tiên, mà hắn lại lần đầu tiên tiếp xúc với nó, quả thật không hiểu rõ làm sao.

- Đả mạch tẩy gân, phạt cốt luyện tạng, tả tí hữu thối, tả thối hữu tí,...

Một đoạn trong Luyện Khí quyết mà Vệ Thiên có thể hiểu được, bước đầu tiên chính là cảm nhận thiên địa linh khí ở xung quanh, dùng tâm đi cảm nhận, hắn nhớ theo ghi chép này, nhắm mắt ngưng thần, gạt bỏ đi những suy nghĩ kia, nhưng chỉ chốc lát hắn lại phải mở mắt ra, bởi vì làm thế nào để có thể cắt đứt mạch suy nghĩ, hắn nhắm mắt lại lại càng nghĩ đến nhiều hơn, hoàn toàn không thể tập trung cảm nhận.

- Tu tiên chính là như vậy sao?

Mặc dù cảm thấy khó khăn, nhưng hắn lại càng phấn khích hơn, lại lần nữa nhắm mắt ngưng thần, lần này hắn đã có thể duy trì lâu hơn lần đầu tiên, hắn cố gắng để không suy nghĩ, dần dần hắn cảm thấy bản thân hoàn toàn tĩnh lặng, thậm chí còn nghe rõ tiếng tim đập, càng lúc âm thanh tim đập càng lớn, cả tiếng mạch máu lưu động đều có thể nghe được, đây chính là bước đầu để cảm nhận bên ngoài.

Lại một lúc yên tĩnh, những âm thanh dần dần lắng xuống, hắn dùng tất cả giác quan để cảm nhận thiên địa linh khí, lúc đầu thiên địa linh khí mà hắn có thể cảm nhận là một giọt nước siêu nhỏ, tuy nhiên hắn càng cảm nhận được nó đang vẫy gọi hắn, vẫy gọi tâm thần hắn, tâm trí như được mở ra, hắn cảm nhận được linh khí đang có ở khắp nơi trong căn phòng này, tất cả những thứ đó chính là những luồng khí vô hình vô tướng, tuy nhiên khi cảm nhận được nó lại là có hình dạng như những đám khí màu vàng nhạt.

Hắn dùng thần trí đi thử điều khiển một tia linh khí đi vào trong lòng bàn tay, lúc này hắn đã đổ mồ hôi lộp độp, thậm chí còn có thể nhìn thấy phía sau lưng tựa như vừa mới tắm ra, một tia linh khí này chui vào lòng bàn tay, sau đó được Vệ Thiên dẫn dắt đi theo chu kì nhỏ được vẽ trong sách, bắt đầu từ cánh tay sau đó lại đi ngang vai, chạy đến cánh tay còn lại, sau đó lại chạy xuống hai chân, cuối cùng dừng lại ở ngay phần bụng, nhưng mà khi đến được phần bụng, toàn bộ linh khí đã bị tiêu hao hết, mà hắn cũng rõ ràng nhận thấy hai tay hai chân đã trở nên thông suốt hơn một chút.

- Một tiểu chu thiên, thì ra là một vòng tứ chi, sau đó tập kết ở phần bụng, hay còn gọi là đan điền của tu sĩ!

Dường như được hiểu rõ, Vệ Thiên lại tiếp tục điều động linh khí, lần này hắn dùng nhiều hơn lên đến năm tia linh khí cùng đi vào lòng bàn tay, lại một tiểu chu thiên hoàn thành, lần này còn có một chút linh khí xót lại được rót vào bên trong đan điền trống không của hắn, nhưng số lượng linh khí này là quá ít, dựa theo hắn cảm nhận, nó mỏng manh đến mức tựa như không có.

Sau đó hắn lại tiếp tục thử, đến khi đan điền đã có một chút linh khí lượn lờ, lúc này hắn lại di chuyển sang bước tiếp theo chính là một vòng đại chu thiên, cái này so với tiểu chu thiên thì dường như là một trời một vực, một đại chu thiên chính là đem linh khí di chuyển toàn bộ khắp cơ thể sau đó lại tích tụ ở phần đan điền, đem toàn bộ cơ thể đả thông, hấp thu linh khí, từ đó tẩm bổ nhục thân, tích tụ linh khí ở đan điền.

Dựa theo kinh nghiệm đã có ở trước đó, hắn hấp thu số lượng lớn linh khí, mắt thường có thể nhìn thấy nó hoá thành một sợi mỏng như chỉ chui vào mi tâm của hắn, từ đầu đi đến toàn bộ thân thể, quá trình này tựa như là c·hết đi sống lại, bởi vì đây là tiếp nhận thiên địa linh khí tẩy rửa bản thân một lần nữa, Vệ Thiên đau đến nghiến răng nghiến lợi, phải cho thân thể quen thuộc với linh khí mới có thể đem nó tích trữ trong đan điền, thân thể quen thuộc thì mới có thể điều động linh khí dùng để t·ấn c·ông.

Trải qua một khắc đau đớn đến như lột da, Vệ Thiên vẫn không từ bỏ mà cắn chặt răng chịu đựng, hắn phải trở nên mạnh hơn mới có thể giúp Minh lão, mới có thể làm chủ cuộc đời của chính hắn, hắn muốn tu tiên, hắn muốn có thể tự do.

Sau đó thêm một khắc, như vậy Vệ Thiên đã chịu đến nửa giờ tẩy luyện, hắn điên cuồng hấp thu linh khí bên ngoài, đem nó đi tẩy rửa thân thể từ bên trong, đến một mức độ bão hoà dù hắn có dùng cách gì cũng không thể cho thân thể hấp thu thêm, sau đó hắn mới đem linh khí chuyển xuống đan điền, quá trình này tương đối nhẹ nhàng, chỉ việc hấp thu linh khí bên ngoài vào tụ lại ở đan điền, đến khi không thể hấp thu được nữa hắn mới ngừng lại.

Ngay khoảnh khắc Vệ Thiên ngừng lại việc hấp thu linh khí, bên trong thức hải của hắn dường như có gì đó bị vỡ ra, thậm chí hắn còn có thể nghe được tiếng đó, thân thể hắn sáng bóng dường như không nhiễm một hạt bụi, khí chất cũng theo đó mà thay đổi, không còn non nớt như lúc trước, thay vào đó lại có chút gì đó xa lạ, giống như một người không có bất cứ hoài niệm gì với thế gian.

- Đây chính là Luyện Khí cảnh, hắn cảm nhận được thân thể sức mạnh dường như được tăng gấp ba, mà quan trọng hơn hết, khi nội thị lại thấy ở phần bụng tồn tại một luồng linh khí đang không ngừng xoay tròn ở đó, một ý niệm liền có thể điều động luồng chân khí này!

- Luyện Khí cảnh, ta chính thức đột phá rồi!