“Nam lỉnh na chấn quang cấp cấp nhϊếp!!”
Đồng tiền trên thanh kiếm đồng tiền trong tay Lý Hoả Vượng nhanh chóng bị tách ra dưới lực kéo của sợi dây màu đỏ, giống như một cây roi dài đánh vào nhiều người xung quanh.
Trong nhát mắt, trong cái huyệt động nhỏ hẹp âm u này, kiếm, đao, ánh sáng bỗng trở thành một mớ hỗn loạn.
Lý Hoả Vượng bị vướng bởi hai tên nhân tiêu, một bên trái một bên phải, một tên nhân tiêu đã nắm lấy chiếc ô gỗ với lá bùa màu tím làm dù với ý đồ đánh lén từ phía sau Lý Hoả Vượng.
Lỗ tai Lý Hoả Vượng khẽ nhúc nhích, hắn ta quay người lại ngay lập tức, nhìn về hướng đó, giây tiếp theo, một đám xúc tu màu đen đã đẩy mặt nạ đồng tiền ra, che khuôn mặt của tên nhân tiêu ấy. Nó trực tiếp xé toạc nửa khuôn mặt của đối phương.
Lý Hoả Vượng nhanh chóng lấy ra một cây côn dài, dứt khoát đâm thẳng xuống lòng bàn tay. Ngay sau đó, với lực kéo mãnh liệt, phần tuỷ trắng đột ngột bị rút ra ngoài.
“Cút ngay!!”
Lý Hoả Vượng khẽ quát lên, hai tên nhân tiêu trước mặt lập tức ôm lấy tay trái của mình, loạng choạng ngã xuống đất.
Lúc này, những đồng tiền buộc bằng sợi dây màu đỏ nhanh chóng quấn chặt lấy cổ mấy tên nhân tiêu.
Sau đó, Lý Hoả Vượng dùng lực rút thanh kiếm đồng tiền trong tay ra, đồng loạt đầu người rơi xuống đất.
Theo đà Lý Hoả Vượng không ngừng tự ngược bản thân, số lượng đám nhân tiêu cũng đang giảm với mức chóng mặt, những tên này hoàn toàn không phải đối thủ của Lý Hoả Vượng.
Vừa nghĩ họ chẳng phải đối thủ, dân chúng liền có những động thái mới.
Bày ra trên mặt đất một lư hương được làm bằng đầu của một lão già, ba ngọn nến màu xanh nhạt xếp thành một hàng, tên nhân tiêu đứng đầu tảo khoá ban nãy bò dậy từ dưới đất.
Đầu tiên, hắn lấy ra vài viên đan dược không ngừng uốn éo nhét vào trong miệng, tiếp đến dùng bàn chân dị dạng giẫm mạnh xuống, rồi đột nhiên lại bắt đầu làm pháp với một thanh kiếm gỗ đào, có cắm một lá bùa đen trên đó.
Trong miệng hắn âm thanh đọc chú không phải là tiếng người, ngược lại rất mơ hồ, nhưng lại có nhịp điệu trầm bổng đến lạ thường.
Tứ chi co quắp lại, con quái vật mù lồi mắt thực sự đang niệm chú làm pháp giống như một con người, cái cảnh này không thể nói là chẳng có gì dị hợm được.
Song, điều đáng sợ hơn hết là Lý Hoả Vượng không biết đối phương đang làm pháp gì, nhưng có một điều chắc chắn là không được để hắn tiếp tục niệm chú nữa.
Hai chân hắn đột nhiên đạp xuống đất, phóng về phía tên nhân tiêu, lại lấy ra Tử Tuệ kiếm, chém xuống tay trái của mình với lực mạnh mẽ.
Hai ngón tay trực tiếp bị chặt đứt, bay về phía tên nhân tiêu với xương xoay hình xoắn ốc.
Keng keng hai tiếng, ngón tay của Lý Hoả Vượng bị những tên nhân tiêu khác ngăn lại.
Tên nhân tiêu đang làm pháp nhìn thấy Lý Hoả Vượng, nhanh chóng lật người, trực tiếp ném hai lá cờ đen qua hai bên cánh tả cánh hữu của Lý Hoả Vượng, ngay sau đó, thanh kiếm gỗ đào bốc lên hắc khí trong tay hắn bỗng cắm mạnh xuống đất.
Hắc khí trên thanh kiếm gỗ đào ngay lập tức tràn xuống dưới mặt đất, một lá bùa kỳ lạ hình thành một vòng tròn với ký tự đặc thù nào đó, lấy Lý Hoả Vượng làm trung tâm, nhanh chóng hiện ra.
----
Tên nhân tiêu đang làm pháp nhìn thấy Lý Hoả Vượng thì nhanh chóng lật người, trực tiếp ném hai lá cờ đen qua hai bên cánh tả cánh hữu của Lý Hoả Vượng, ngay sau đó, thanh kiếm gỗ đào bốc lên hắc khí trong tay hắn bỗng cắm mạnh xuống đất.
Hắc khí trên thanh kiếm gỗ đào ngay lập tức tràn xuống dưới mặt đất, một lá bùa kỳ lạ hình thành một vòng tròn với ký tự đặc thù nào đó, lấy Lý Hoả Vượng làm trung tâm, nhanh chóng hiện ra.
Nhìn thấy pha này, Lý Hoả Vượng sao có thể ngồi yên chờ chết, lập tức nhảy ra khỏi dãy lá bùa hình tròn trên mặt đất.
Thế nhưng, vào lúc này, tên nhân tiêu hai tay bấm niệm pháp quyết, hai lá cờ hình tam giác màu đen bên cạnh liền lập tức bay lên, đâm vào chân Lý Hoả Vượng với tốc độ sét đánh không kịp bưng tay, ghim hắn xuống đất.
Lần này, chân của Lý Hoả Vượng như bị hàn vào mặt đất, cho dù hắn có làm gì đi nữa thì cũng không thể cử động thêm một li nào.
Lá cờ đen dường như có một năng lực nào đó, nó có thể niêm phong khả năng hoán đổi vị trí của Lý Hoả Vượng.
Thấy Lý Hoả Vượng bị mắc bẫy, lòng kiêu ngạo của đám nhân tiêu lập tức tăng vọt, các loại bùa chú, đồng tiền gạo nếp đồng loạt từ trên không bay về phía Lý Hoả Vượng.
Dù Lý Hoả Vượng liên tục vung thanh trường kiếm trong tay để chặn lại, nhưng cơ thể của hắn vẫn cảm nhận được thương tổn một cách từ từ.
“Keng.”
Chiếc dao đánh lửa làm bằng đá lửa xuất hiện trong tay Lý Hoả Vượng, hắn chuẩn bị nghiêng về phía làn da của mình với vẻ mặt hung tợn.
Sự việc lần này vốn dĩ là công việc của Thác Bạt Đan Thanh, là chuyện vặt vãnh thì hắn đời nào ra tay, vì thế Lý Hoả Vượng lâm vào cảnh ngộ hiện tại cũng là chuyện đương nhiên.
Dù quá trình hy sinh da thịt để đổi lấy sức mạnh Tam Huỷ là vô cùng đau đớn, nhưng trước khi đến, hắn đã sớm chuẩn bị cho trận tử chiến.
Thế nhưng, tên nhân tiêu đạo sĩ dẫn đầu ở phía xa dường như nhìn ra được Lý Hoả Vượng sắp sửa làm gì. Hắn nhanh chóng gỡ chiếc roi đen trên cổ xuống, một tay nhanh chóng viết lên đó vài chữ.