Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 224: Người Áp Tiêu




Liếc nhìn tên đạo đồng bên cạnh, Xuân Tiểu Mãn nói:

“Không có việc gì thì đừng có chạy lung tung, bây giờ thiên hạ loạn lạc, có rất nhiều kẻ lừa đảo chuốc thuốc bắt cóc trẻ em.”

“Ta biết rồi, lần sau ta sẽ chú ý. Sư tỷ, vậy lần này ngươi có thể cho ta đi cùng được không? Ta tuyệt đối sẽ không quấy rầy ngươi.”

Nhìn thấy ánh mắt cầu xin của Dương tiểu hài, Xuân Tiểu Mãn cũng không nói gì thêm nữa.

Tiêu cục rất lớn và đông đúng, trong sân chật ních xe ngựa, xe bò.

“Trong này có rất nhiều người kìa.”

Dương tiểu hài né đống phân ngựa trước mặt.

“Đây cũng là chuyện bình thường, Thế giới càng náo động, tiêu cục càng có lợi. Nếu cả thiên hạ hoà hợp, sẽ không cần đến tiêu cục nào nữa cả.”

Ngay khi Tiểu Mãn nói xong, một người đàn ông ăn ăn mặc gọn gàng với thân hình vạm vỡ đi về phía họ. Người này rất cao, hơn Tiểu Mãn hẳn hai cái đầu, đi như hổ.

Khi tiến lại gần, hắn nhanh chóng quan sát nữ nhân mang mạng che mặt đen trước mặt, hai tay chi chít vết chai nặng nề nắm chặt, hắn cười trừ hỏi:

“Cô nương đây muốn nhờ người áp tiêu đó à?”

“Tiểu nữ tử ta cũng là người luyện võ, nghe nói chưa tiêu hành nào là thất bại, các tiêu sư công phu mười phần vẹn mười phần, cho nên ta muốn đến đây gặp gỡ bằng hữu võ lâm, học hỏi lẫn nhau.”

Nghe thấy lời nói thẳng thắn của Tiểu Mãn, tiêu sư trước mặt liền sững sờ, chuyện này cũng đã từng xảy ra trước đây, nhưng chuyện một người phụ nữ đến cửa yêu cầu dụng võ kết bạn thì đúng là chưa từng thấy.

Sau một hồi suy nghĩ, hắn chắp hai bàn tay đang nắm chặt:

“Cô nương, tục ngữ có câu: Chửi nhau thì không thể nói hay, đánh nhau thì chơi không đẹp. Ta nghĩ tốt hơn hết là hãy quên chuyện đó đi. Ngươi cũng thấy đó, bên trong tiêu cục đang rất bận rộn, các tiêu sư đều đã đi áp tiêu.”

Nghe vậy, Tiểu Mãn cũng không bất ngờ, đối phương đang làm ăn, làm sao có thể vô duyên vô cớ đấu võ với mình.

Với tay vào ngực mò mẫn một hồi, nàng lấy ra một lượng bạc, giao cho hắn:

“Tiểu nữ tử không theo thầy, chỉ tự học, xin được chỉ điểm.”

“Cái này…”

Trông đối phương khăng khăng muốn tỷ võ, Vương Thành Hưng có chút chần chừ, hắn không do dự vì tiền bạc, mà là suy đoán mục đích của đối phương.

Hắn sợ đối phương dụng võ kết bạn chỉ là giả vờ, giả vờ yếu thế, rồi mượn cơ hội để dương danh.

Tiêu sư của Ngọc Dũng tiêu cục có bao nhiêu phân cục, đánh bấy nhiêu, nếu bị một tiểu nữ tử dễ dàng hạ gục, thanh danh trên giang hồ cũng liền sụp đổ.

“Tiểu cô nương đây lai lịch thế nào? Chẳng lẽ là cao thủ do Quảng Thịnh tiêu cục mời tới, cố ý phá chuyện làm ăn sao? Đầu năm nay kinh doanh tốt như vậy, đám xã hội đen kia còn muốn tranh giành lãnh địa sao?”

Các tiên sư không những có võ công, mà đầu óc cũng vô cùng linh hoạt, sau một lúc, Vương Thành Hưng liền nảy ra mộ ý tưởng để giải quyết những nguy cơ này.

Trước khi nói, hắn đưa tay ra trước mặt Xuân Tiểu Mãn, lấy bạc, rồi mới nói:

“Nếu cô nương đã dứt khoát muốn như thế, vậy mời ngươi đi theo ta.”

Đi qua những chiếc xe ngựa đang đỗ, lại đi xuyên qua đại sảnh náo nhiệt, Vương Thành Hưng dẫn họ đi về phía sân sau.

Tình huống kì lạ khiến Dương tiểu hài bất giác sát lại gần Tiểu Mãn.

“Sư tỷ, họ sẽ không âm mưu quỷ kế gì đâu nhỉ?”

Quan sát tình hình xung quanh, Xuân Tiểu Mãn lắc đầu:

“Đây là tiêu cục, không phải ổ thổ phỉ, người mở ra tiêu cục chú trọng nhất cái tiếng tăm, nếu thanh danh thối nát, sẽ không ai mời họ áp tiêu.”

Phía sau tiêu cục ồn ào là một cái sân sau rộng rãi, giá đựng vũ khí bên cạnh bày ra đầy đủ các loại vũ khí, mấy thanh niên mặc hắc bào, phóng đao xông lên, luyện tập sức mạnh, trông chẳng khác gì đấu trường luyện võ.

“Tất cả các ngươi lại đây!”

Nghe thấy tiếng hét của Vương Thành Hưng, mọi người trong viện đồng loạt gác lại việc đang làm, chạy lại đón tiếp:

“Kính chào Vương sư thúc!”

“Chào các sư bá!”

“Sư phụ ăn chưa?”

Quan sát đám đông trước mặt một lúc, hắn chỉ tay về phía một thiếu niên lầm lì ít nói:

“Ngươi, Thiên Tứ, ra đây tỷ thí võ công với cô nương này. Nhớ kỹ, dụng võ kết bạn, đánh hết sức mới thôi.”

Nói xong, Vương Thành Hưng kéo một người khác đến, yêu cầu họ canh cửa không để người ngoài vào.

Cách này có hai ưu điểm, một là dù thất bại cũng không ai biết, không ảnh hưởng đến uy tín của tiêu cục.

Thứ hai, nếu người đứng sau tiểu cô nương này nhảy ra đối đầu, đối với hắn mà nói, người chơi duy nhất là một tên tiểu bối chưa học xong, thua cũng là chuyện bình thường.

Hơn nữa, Thiên Tứ tiểu từ này tuy có năng khiếu và trải qua huấn luyện khắc khổ, sức mạnh của hắn thậm chí có thể so sánh với một số bậc tiêu sư, nhưng thân phận hiện tại của hắn cùng lắm cũng chỉ là một tiểu bối.