Nhưng khi hắn buông hai tay ra, thì phát hiện, trong lòng mình trống không.
Nhìn thấy cảnh này, Cao Trí Kiên hít sâu một hơi, hắn đứng lên, đỡ Lý Hỏa Vượng ngồi xuống ghế, dùng tay xoa bóp vai cho Lý Hỏa Vượng.
“Lý sư huynh, ngươi không làm sai gì hết, cũng không phải là lỗi của ngươi, thế đạo này chính là như vậy, nghĩ đến sư phụ Đan Dương Tử của chúng ta đi"
“Tự hắn muốn biến thành như thế sao? Không phải, là thế đạo ép hắn thành ra như vậy. Thế đạo này còn ác hơn Đan Dương Tử.
Nói đến đây, Cao Trí Kiên hít sâu một hơi.
“Nhưng thế thì đã làm sao, con người sinh ra, việc đầu tiên chính là khóc, chính vì con người đến thế giới này là để chịu đau khổ, chúng sinh đều khổ, kể cả hoàng đế như ta cũng không thoát được.
Lý Hỏa Vượng chậm rãi lấy lại thần hồn, sau đó lắc mạnh đầu.
"Không, ta không thích Đan Dương Tử, ta cũng không thích thế đạo này!"
Lý Hỏa Vượng cầm người bùn một lúc lại vo tròn, một lúc lại ép thành cái bánh.
“Buồn nôn! Thế giới này làm ta buồn nôn!"
"Ngươi không thích thì có thể làm được gì? Thế dạo này vốn là như vậy"
“Không đúng! Thế đạo này vốn không phải như vậy! Thế đạo này mới là sai lầm!"
Lý Hỏa Vượng lại ngẩng đầu lên, lần này, ánh mắt của hắn không còn bi thương, mà chỉ còn vẻ không cam tâm mạnh mẽ, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Các ngươi muốn ta khuất phục, không dễ thế đâu!"
“Trừ phi ta chết! Nếu không, ngươi đừng hòng khiến ta dừng bước chân! Sẽ có một ngày ta sẽ biến thế giới này thành thế giới ta muốn!"
“Ta không những phải trở thành Ti Mệnh! Ta còn phải trở tành Đại Ti Mệnh, Đại Ti Mệnh trước nay chưa từng có! Ta nhất định sẽ cứu toàn bộ bọn họ! Ta nhất định sẽ làm được!"
Bất kể lời này có kỳ lạ quái dị đến mức nào, nhưng lúc này Lý Hỏa Vượng vô cùng tin tưởng, và còn sẽ mai mãi tin tưởng vào suy nghĩ này!
Nghe thấy lời của Lý Hỏa Vượng, Thu Cật Bão nước mắt đầm đĩa ôm con của mình điên cuồng gào thét.
"A a a! A a a!"
Nàng điên cuồng bật nhảy, cuối cùng nàng phá lên cười, trong tiếng cười lớn, cơ thể của nàng dần trong suốt, cuối cùng biến mất.
Đến bây giờ, ảo ảnh bên cạnh Lý Hỏa Vượng hoàn toàn biến mất, trở nên trống không, không còn một ai. Lý Hỏa Vượng dần bình tĩnh lại, hơi thở dồn dập nhìn mọi thứ trống trải xung quanh, không chỉ có Thu Cật Bão biến mất, mà cùng với cái chết của Lý Tuế, kính huyền quang mà nàng tặng mình trước đây cũng biến mất, biến hóa dị thường trên người mình hoàn toàn biến mất.
Cao Trí Kiên cau chặt mày suy nghĩ những điều Lý Hỏa Vượng vừa nói, một lát sau lên tiếng nói:
“Lý sư huynh, bất kể ngươi muốn làm gì, nhưng tóm lại vẫn phải giải quyết rắc rối Phúc Sinh Thiên"
“Chỉ có giải quyết được nguy cơ của Phúc Sinh Thiên, mới có tư cách nói đến những việc sau này"
Hắn biết hiện giờ Lý sư huynh rất bất ổn, nhưng có những chuyện không thể đợi được, đặc biệt là chuyện liên quan đến thiên hạ.
“Ta biết, đương nhiên là ta biết!"
Trong mắt Lý Hỏa Vượng lộ ra ý thù hận cực kỳ mãnh liệt, cho dù Cao Trí Kiên không nói, Lý Hỏa Vượng cũng không đội trời chung với Ti Mệnh của Phúc Sinh Thiên, chính vì bọn họ, Tuế Tuế mới bị hại chết.
"Tuy bọn họ định đánh lén chúng ta, thậm chí còn sắp xếp nội gián, hơn nữa còn triệu tập lực lượng đánh hết chúng ta luôn một trận.
“Nhưng chúng ta không cần phải hoang mang! Người phải hoang mang là bọn họ! Lần này chúng bị thiệt, thiệt hơn chúng ta rất nhiều! Lần này chúng ta đã đánh bọn chúng thật đau!"
Nghe thấy lời này, Cao Trí Kiên và Hoàng Phủ Thiên Cương càng khó hiểu, rất hiển nhiên là không hiểu Lý Hỏa Vượng đang nói gì.
Cao Trí Kiên do dự hỏi:
“Lý sư huynh? Chẳng phải huynh khỏi bệnh rồi sao? Sao hôm nay lại “Ta không có bệnh!”Lý Hỏa Vượng trực tiếp nổi giận hết lên.
“Ta là Lý Tai, Lý Tai là ta! Để thuận tiện, cho nên bây giờ ta không tin bản thân ta là thất luận, chỉ cần ta cảm thấy mình là Lý Tai! Thì ta có thể liên kết với Lý Tai biết được rốt cuộc Bạch Ngọc Kinh đã xảy ra chuyện gì!"
"Không đúng! Cũng không đúng! Bên đó không phải là Bạch Ngọc Kinh! Bên đó là một tầng hình chiếu của Bạch Ngọc Kinh, ta có thể biết rốt cuộc Bạch Ngọc Kinh đã xảy ra chuyện gì!"
Sau đó Lý Hỏa Vượng chia sẻ cho Cao Trí Kiên và Hoàng Phủ Thiên Cương mọi thứ mình biết, tuy họ trông có vẻ không thể hiểu được, nhưng cũng biết ý đại khái.
“Thật ư?"
Cao Trí Kiên tỏ ra vô cùng bất ngờ, nếu có thể từ chỗ Lý Hỏa Vượng biết được động hướng của Ti Mệnh Bạch Ngọc Kinh, thì đó là một trợ lực lớn.
Nhưng sau đó, ánh mắt Cao Trí Kiên nhìn Lý Hỏa Vượng có chút hoài nghi.
“Lý sư huynh, chuyện này rất quan trọng, ngươi thực sự chắc chắn đây là sự thực, chứ không phải là ảo giác xuất hiện do bệnh tâm thần chứ?"
1023 chữ