Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1407: Dương Na Đừng Sợ




Tiếng ù ù không ngừng vang lên bên tai, toàn thân Lý Hỏa Vượng lập tức mất nhận thức, co giật liên tục, cơ thể mất sức chìm xuống nước.

“Hỏa...Hỏa..."

Mấy tiếng mơ hồ dường như từ chân trời truyền đến, nghe cũng không rõ.

Đột nhiên dường như đôi tai đã trở lại, âm thanh đó vô cùng to rõ:

“Lý Hỏa Vượng!"

Vừa dứt lời, có hai cánh tay lập tức thò ra từ trong nước, vất vả vớt hắn lên.

“Lý Hỏa Vượng! Ngươi điên rồi hả! Trời mưa to gió lớn mà ngươi còn giơ kim loại lên cao! Thấy mình sống lâu quá rồi phải không?"

Ngũ Kỳ tức phát điên gào lên với hắn.

Lý Hỏa Vượng đờ đẫn cúi nhìn cánh tay cầm dao của mình, phát hiện chỗ đó đã đen xì một mảng, hơn nữa từ chỗ vết cháy xém có các đường màu đen xì men theo mạch máu lan đi khắp toàn thân hắn.

Tất cả mọi việc vừa xảy ra lại hiện lên trong đầu óc mơ màng, Lý Hỏa Vượng đột nhiên hiểu ra mình vừa bị sét đánh.

Lau mạnh nước biển trên mặt, Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu nhìn mây đen xoắn ốc khổng lồ thần ma quái dị trên đỉnh đầu.

Lý Hỏa Vượng hít sâu một hơi, ngẩng đầu hét lớn hung dữ lên bầu trời.

“Ngươi muốn giết chết ta! Đừng hòng!"

Hắn vất vả nhấc thi thể của Dương Na lên trên một đoạn, ôm chặt vào trong lòng.

“Cái chết đang đứng bên cạnh ta! Ngươi có giỏi thì đánh chết ta đi!"

"Ngươi đấu với nó bằng cách nào! Bây giờ không phải là lúc phát điên, mau đi thôi"

Thanh Vượng Lai kéo vai của Lý Hỏa Vượng xuống nước, sau đó lại bị hắn giật ra.

Hắn hung dữ gào lên.

“Không! Ta không thể đi! Nếu ta bỏ đi thì sẽ xong đời hoàn toàn! Dương Na cũng không quay về được nữa!"

“Bây giờ chúng ta còn có cơ hội! Hơn nữa nếu chúng ra rút lui, thì bọn họ sẽ lấy mất thiên đạo mục nát, đau đớn và cả cái chết! Mất cái này sinh ra cái khác, lúc đấy chúng ta mới xong đời thực sự!” Giọng nói của Triệu Sương Điểm vang lên bên tai Lý Hỏa Vượng.

“Lý Hỏa Vượng, ta hiểu cách nghĩ của ngươi, nhưng ngươi cũng thấy rồi đó, kẻ địch lần này là mưa bão vòi rồng!

Khác hoàn toàn với công xưởng lần trước, công xưởng có thể phá hủy, gió bão thì người làm sao tiêu diệt được?"

"Thậm chí nó cũng không phải là sinh mạng, ngay cả sinh mạng cũng không có, làm sao ngươi giết nó được?"

Nghe thấy lời này, Lý Hỏa Vượng đang tức giận gào thét liên dừng lại, hắn chậm rãi cúi đầu nhìn Dương Na dưới mặt nước, nhẹ nhàng nói với nàng.

“Na Na, ngươi nghe thấy chưa? Ti Mệnh lần này không có sinh mạng, thậm chí ngay cả cái chết cũng không có"

Lý Hỏa Vượng đột nhiên dịu dàng cười:

“Nhưng không sao, chúng ta đã có ngươi, có đúng không? Hắn không có cái chết, nhưng ngươi là Ti Mệnh cái chết, ngươi có thể ban cho hắn cái chết!"

“Đúng thế, chính là như vậy!"

Bỗng nhiên, Lý Hỏa Vượng như thông tỏ tất cả, hắn không quan tâm đến sóng biển trào lên xung quanh, đưa theo Dương Na từ dưới mặt nước xông về phía vòi rồng phía xa.

Mới chỉ lại gần, Lý Hỏa Vượng bị cuồng phong cuốn đi không thể chui ra khỏi mặt nước.

Lý Hỏa Vượng dưới nước tháo mặt nạ oxy, ôm Dương Na hôn sâu một cái, hai tay bê lên đẩy nàng lên mặt nước.

Cơ thể Dương Na vừa lên tới mặt nước đã bị gió mạnh lật tung lên, cuốn lên không trung giống như một chiếc thuyền.

Nhìn lúc này Dương Na đung đưa giống như mảnh vải rách trên mặt nước, trong lòng Lý Hỏa Vượng bỗng chua sót không nỡ, tay vừa định buông ra lại nắm chặt lại.

"Không sao! Không sao! Đừng sợ, ta sẽ không để một mình đi đối diện đâu, ta đi cùng ngươi!"

Nói xong, Lý Hỏa Vượng đạp mạnh chân vịt, trực tiếp vọt lên từ dưới mặt nước, cuồng phong gió bão ngoài mặt nước lập nước cuốn lấy hai người, đập vào cột nước sừng sững giữa trời đất.

Cuồng phong thổi cho cơ thể ướt sũng của Lý Hỏa Vượng rét run, nhưng hắn miễn cường có thể chịu đựng, bởi vì cơ thể của hắn vừa nãy đã bị sét đánh.

“Không sao, không sao! Dương Na đừng sợ!"

Lý Hỏa Vượng hé mắt nhìn vòi rồng càng lúc càng gần, cố hết sức lực nắm chặt con dao trong tay.

“Ta biết rồi!"

Đúng vào lúc này, giọng của Triệu Sương Điểm vang lên bên tai Lý Hỏa Vượng.

“Ta nên nghĩ đến từ sớm mới phải! Là Topo! Trước đây ta tư duy sai lầm rồi!"

*Topo: thuật ngữ trong toán học.

Nhìn vòi rồng ở ngay trước mặt, Lý Hỏa Vượng trong cuồng phòng há miệng tức giận nói.

“Rốt cuộc mẹ miếp, Topo là cái gì!"

“Lý Hỏa Vượng! Nghe ta nói! Ta dẫn đường cho người! Đừng kích động! Buông Dương Na ra, một giây sau lại tóm lấy nàng!"

Giọng của Triệu Sương Điểm hiếm khi trở nên vội vã.

Lý Hỏa Vượng hơi do dự, trực tiếp buông Dương Na trong lòng.

Tuy không biết nàng ta tìm được cái gì trong thế giới quan của nàng ta, nhưng lúc này, bọn họ là người cùng một thuyền, Triệu Sương Điểm không thể nào sẽ hại mình.

Cùng với Dương Na tuột khỏi vòng ôm của Lý Hỏa Vượng, cơ thể nàng trôi sang bên phải, như cánh diều trong cuồng phong.

“Chính là lúc này!"

Triệu Sương Điểm vừa dứt lời, Lý Hỏa Vượng nhanh chóng đưa tay tóm chặt dây diều.

1091 chữ