Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1254: Bị Mắc Kẹt




Ở toàn bộ Đại Lương này, người muốn chết rất nhiều rất nhiều. Càng ngày càng có nhiều người đổ xô tới đây, gấp rút đi đầu thai.

Bạch Linh Miểu không biết hôm đó bản thân đã tiễn bao nhiêu người ra đi, mặc dù rất mệt nhưng khi thấy ý cười giải thoát trên mặt họ, nàng liền cảm thấy đáng giá.

Khi giải quyết xong tất cả những chuyện này, Bạch Linh Miểu sinh lòng từ bi cầu nguyện với Vô Sinh Lão Mẫu:

“Vô Sinh Lão Mẫu đại từ đại bi, xin hãy ban cái chết cho bách tính thiên hạ...

Nàng không biết liệu Vô Sinh Lão Mẫu có thể nghe thấy nguyện vọng của mình hay không, nhưng Bạch Linh Miểu vẫn phải làm loại chuyện này mỗi ngày.

“Tại sao Vô Sinh Lão Mẫu lại không ban cái chết xuống chứ?"

Thỉnh thoảng Bạch Linh Miểu lại nghĩ tới vấn đề này, nếu Vô Sinh Lão Mẫu tồn tại vậy hẳn là nàng cũng sẽ cho.

"Chẳng lẽ Vô Sinh Lão Mẫu gặp phải vấn đề gì sao?"

Bạch Linh Miểu nghĩ đến khả năng này, quyết định làm chút gì đó.

"Ha, nếu nàng thật sự gặp phải rắc rối, người phàm như ta và ngươi có thể giúp đỡ gì chứ?"

Sau khi nghe Nhị Thần nói vậy, Bạch Linh Miểu ngồi lên kiệu, nàng không trở về đại sảnh mà trực tiếp đi đến Giám Thiên Ti của Đại Lương: “Có giúp được hay không là một chuyện, có làm hay không lại là một chuyện khác.

Khi thấy đạo bào màu đỏ xuất hiện ở trước mặt mình, Bạch Linh Miểu lập tức vui mừng khôn xiết, nàng vừa định gọi Tuế Tuế lại dừng lại:

"Bạch Linh Miểu hành lễ với Giám Thiên Ti đại nhân"

“Thánh nữ tới đây là có việc gì quan trọng sao?"

Khi Huyễn Tẫn hất nhẹ tay lên, trong mắt của người khác cơ thể của hai người lập tức thu nhỏ lại bằng hạt gạo nhưng họ lại không hề chút ý chút nào.

“Lần này thiên tại sẽ kéo dài, trong Giám Thiên Ti có tính toán gì không?"

Dưới tình huống bình thường, chỉ cần có thiên tai xảy ra đều sẽ do Giám Thiên Ti quản.

Nếu trước đây do họ cai quản, nhất định họ có biện pháp giải quyết vấn đề này.

"Nếu Bạch Liên Giáo có thể giúp được gì xin mời lên tiếng, trên dưới Bạch Liên nhất định sẽ dốc hết toàn lực"

Huyễn Tẫn dừng một chút:

"Vô Sinh Lão Mẫu nói thế nào?"

Nghe vậy, sắc mặt Bạch Linh Miểu có chút ảm đạm, nàng khẽ lắc đầu:

"Vô Sinh Lão Mẫu ngoại trừ bảo tín đồ Bạch Liên mỗi ngày phải tổ chức Long Hoa sơ hội ra thì không có đáp ứng bất cứ gì cả, cho dù ta mượn Kim Liên thập nhị phẩm để dùng cũng vô dụng"

“Vô Sinh Lão Mẫu xảy ra chuyện rồi.

Câu nói của Huyễn Tẫn lập tức khiến trong lòng Bạch Linh Miếu rơi lộp bộp:

"Cái gì?"

"Nếu là bình thường, Ti Mệnh đoạt Thiên Đạo, chậm thì không đến nửa ngày nhanh không quá mười ngày, thiên tai sẽ biến mất"

"Nhưng hiện giờ thiên tai đã xảy ra mấy tháng rồi, nhất định là Ti Mệnh cai quản Ti Mệnh này xảy ra vấn đề rồi.

"Hiện tại sợ rằng không chỉ có tử vong, e là càng kéo dài thời gian sẽ dễ dàng xuất hiện những biến cố khác, đừng quên, Vô Sinh Lão Mẫu còn cai quản Ti Mệnh từ bi đó.

"Nếu không có cái chết, từ bi cũng không còn, vậy."

"Vậy bây giờ chúng ta có thể làm gì để cho trận thiên tai này qua đi?"

Ánh mắt Bạch Linh Miểu nghiêm túc hỏi.

Sau khi Huyễn Tẫn suy nghĩ một chút, liền hỏi Bạch Linh Miểu:

"Ngươi vừa mới nói Vô Sinh Lão Mẫu muốn các ngươi cử hành Long Hoa sơ hội? Nói cho ta biết chi tiết pháp hội này được tổ chức như thế nào"

Đối với Lý Tuế, đương nhiên Bạch Linh Miểu không thể che giấu bất cứ điều gì, vì vậy nàng ngay lập tức nói hết mọi thứ cho đối phương nghe.

Huyễn Tẫn vươn ngón tay nhỏ dài ghi chép gì đó trên trường bào của mình, sau khi viết xong những thứ này, nàng cẩn thận nhìn một hồi rồi nói với Bạch Linh Miểu:

"Ta biết nàng muốn Long Hoa sơ hội kia làm cái gì rồi, nàng muốn thoát khỏi sự vây hãm.

"Vô Sinh Lão Mẫu bị vây khốn, chỉ cần nàng hơi có thể động một chút, Thiên Đạo tử vong hẳn là có thể trở về"

"Mấy triệu tín đồ Bạch Liên hợp lực cùng Giám Thiên Ti, có lẽ có thể thử giúp Vô Sinh Lão Mẫu thoát khỏi cục diện trước mắt này.

Thiên Đàn ở Đại Lương là một điện hình tròn có ba mái hiên đình, bảo đỉnh kim loan, mái ngói lưu ly che đỉnh màu xanh lam, trong điện Cửu Long có khung trang trí nguy nga lộng lẫy, sặc sỡ lóa mắt.

Đúng lúc này, một cây đại thụ Thanh Đồng cực lớn xuyên qua ngói lưu ly xanh biếc đâm thẳng lên bầu trời. Trên tám cái pháp đàn xung quanh Thiên Đàn, đạo sĩ đeo mặt nạ đồng thau ngước mắt nhìn lên bầu trời, hai chân ngồi xếp bằng chờ đợi Giám Thiên Ti ra lệnh.

Xa hơn bên ngoài, vây quanh bốn phía Thiên Đàn là đông đảo các tín đồ Bạch Liên, mỗi người đều mặc bạch y, trên mặt lộ vẻ ngưng trọng, không ít người kích động hai tay run rẩy.

Gió nhẹ thổi qua, làm cho sợi dây màu trắng cột trên đầu các tín đồ Bạch Liên nhẹ nhàng lay động, mà các sợi dây màu trắng lay động nối lại thành một mảnh, hình thành đại dương màu trắng.

Lúc này, ánh mắt của những người này đều tập trung lên người Bạch Linh Miểu trên Thiên Đàn, khiến cho nàng vốn đã rối loạn trở nên càng loạn hơn.

Nhưng khi nghĩ đến chuyện phải làm tiếp theo, nàng buộc bản thân phải bình tĩnh lại. Chuyện này liên quan đến cái chết của bá tánh toàn thiên hạ, tuyệt đối không thể qua loa được.

1120 chữ