Cảm giác được Bạch Linh Miểu đá nhẹ mình dưới gầm bàn, Lý Hỏa Vượng cuối cùng cũng từ bỏ ý định cắt bỏ cánh tay của mình.
“Đến, ăn cơm ăn cơm"
Lý Hỏa Vượng gắp một miếng thịt vịt bỏ vào trong bát Lý Tuế.
Cơ thể cao lớn của Huyễn Tẫn dần dần thu lại, cuối cùng cơ thể của thiếu nữ lộ ra khỏi đạo bào.
Ba người vây quanh chiếc bàn tròn, cuối cùng cũng có cảm giác như một gia đình bình thường.
Đang lúc ba người đang tận hưởng sự ấm áp này thì cửa viện bị đẩy ra, Cẩu Oa dẫn theo cô con gái đã thay một bộ quần áo mới cùng với vợ của mình tươi cười đi vào.
"Lý sư huynh! Chúc mừng năm mới! Ta tới để chúc tết! Cung hỉ phát tài, vạn sự như ý nha!"
Sau khi Cẩu Oa nói xong những lời tốt lành, sau đó ôm lấy con gái mình tiến lại gần Lý Hỏa Vượng:
"Bảo bối, chào bác đi! Đây là bác Lý của ngươi"
“Chào bác"
Sau khi tiểu nha đầu lắp bắp nói xong, Cẩu Oa liền nhìn chằm chằm vào Lý Hỏa Vượng mà không lên tiếng.
Ở một bên, Bạch Linh Miểu từ trong ngực móc ra một bao lì xì màu đỏ nhét vào trong ngực tiểu nha đầu: "Kim Ngọc thật thông minh, nói chuyện rõ ràng như vậy, lớn lên nhất định sẽ là một tài nữ"
Thấy mục đích của mình đã đạt được, Cẩu Oa lập tức cười tươi như hoa, dẫn theo con gái chuẩn bị đi đến nhà thứ hai.
"Lý sư huynh này, hiện tại hiếm khi không có chuyện gì, còn không mau sinh một đứa đi? Nếu như không có con á, có nhìn thấy không, đến Tết chỉ có cho tiền mà không lấy được tiền đâu"
"Nào, để cha giữ giùm ngươi, chờ ngươi xuất giá thì ta trả lại cho ngươi"
Mà vào lúc này, Lý Tuế đã chặn đường Cẩu Oa lại:
"Chú Cẩu năm mới vui vẻ, chúc ngươi phúc như Đông Hải, thọ tỉ Nam Sơn.
"Chú Cẩu Cẩu?"
Ngay khi Cẩu Oa đang có chút mơ hồ, Lý Tuế đã đưa tay ra giật lại bao lì xì màu đỏ từ trong tay hắn.
Sau khi ăn xong, Lý Hỏa Vượng dẫn theo Bạch Linh Miểu đứng ở đầu thôn Ngưu Tâm tiễn Lý Tuế rời đi.
"Nếu gặp chuyện rắc rối, ngươi có thể liên lạc với ta qua ảo giác, ta nhất định sẽ lập tức chạy đến.
Lý Hỏa Vượng dặn dò Lý Tuế.
"Cha, ngươi yên tâm đi, với thân phân hiện giờ của ngươi, nếu có chuyện gì ta nhất định sẽ thông báo cho ngươi"
"Vậy thì tốt. Nếu có người nào ức hiếp ngươi thì cũng phải nói cho ta biết đó"
"Cha, sợ rằng người có thể ức hiếp ta ở Đại Lương này chỉ có vài người thôi. Ta đi đây"
Lý Tuế nói xong lời này, cơ thể nàng tiêu tan như bong bóng.
Nhìn đầu thôn phủ đầy tuyết trắng xóa, Lý Hỏa Vượng thở ra một hơi khí lạnh, dẫn Bạch Linh Miểu trở về:
“Vừa nãy quên không nói nàng phải thường xuyên viết thư gửi về nhà"
"Lý sư huynh, ngươi không nói thì nàng cũng sẽ viết thôi, vậy từ nay về sau chúng ta cứ gọi là Tuế Tuế đi? Gọi Huyễn Tẫn luôn có cảm giác không thân thiết lắm.” Lý Hỏa Vượng suy nghĩ một chút rồi nhẹ nhàng lắc đầu:
"Ở nhà gọi nàng là Tuế Tuế cũng không sao nhưng mà ở bên ngoài vẫn nễn gọi nàng là Huyễn Tẫn đi, miễn cho nàng mất đi tư thái của Ti Thiên Giám trước mặt người ngoài"
"Hơn nữa, không phải pháp danh của ta cũng là Huyền Dương sao? Một âm một dương, con gái ta gọi là Huyễn Tẫn cũng tốt"
"Cũng đúng"
Bạch Linh Miểu hiểu rõ gật đầu:
"Lý sư huynh, sau này người đừng cho Tuế Tuế máu thịt của mình nữa, nàng đã không còn là đứa trẻ lúc đó rồi.
Lý Hỏa Vượng quay đầu lại liếc nhìn về hướng mà Lý Tuế đã biến mất:
"Vì lời hứa này mà nàng đã đợi tròn một trăm sáu mươi năm.ta chỉ muốn tìm cơ hội để bù đắp cho nàng mà thôi"
"Nếu đã là người một nhà thì không cần phải xa lạ như vậy, giả sử lúc đó người bị ném trở về một trăm sáu mươi năm trước là ngươi thì nhất định ngươi cũng sẽ dốc toàn lực để quay trở về.
Lý Hỏa Vượng gật đầu, vươn tay nhẹ nhàng nắm lấy tay Bạch Linh Miểu:
"Ừm."
Cả hai người nhất thời đều yên tĩnh lại, tiếp tục lặng lẽ bước đi trong thôn Ngưu Tâm tuyết rơi trắng xóa.
Khi sắp đến đại viện Bạch gia, Lý Hỏa Vượng nói:
"Tuế Tuế đi rồi, chắc ngươi cũng phải đi rồi nhỉ? Thân là Thánh nữ Bạch Liên, hiện giờ việc của Bạch Liên Giáo hẳn là cũng không ít hơn bao nhiêu so với Giám Thiên Ti Bạch Linh Miểu mím môi vừa định nói gì đó, Lý Hỏa Vượng liền nói tiếp:
"Đi đi, thuận đường xuôi gió"
Ngay khi Lý Hỏa Vượng vừa buông tay ra liền bị Bạch Linh Miểu nhẹ nhàng túm lấy, nhưng một lúc sau, Bạch Linh Miểu lại buông ra.
“Hiện giờ Thiên Đạo tử vong còn chưa trở lại, ta cần phải trở về tổ chức pháp hội, nghĩ cách cầu xin Vô Sinh Lão Mẫu giáng phép thần thông xuống để cho người trên toàn thiên hạ này đều có thể có được cái chết.
"Chờ ta giúp xong tất cả mọi chuyện, ta sẽ trở lại"
"Ừm."
Lý Hỏa Vượng không hề lo lắng với chuyện lần này. Nếu tử vong bị Vô Sinh Lão Mẫu lấy đi, vậy thì thiên tai của tử vong đã biến mất sợ là cũng không duy trì được bao lâu nữa.
"Hiện tại tín đồ Bạch Liên trở nên nhiều như vậy, nếu trong đó có người muốn làm lung lay thân phận của ngươi, nhớ mang ta và Tuế Tuế ra ngoài, để cho họ suy nghĩ kỹ rồi mới động tay.
"Sẽ không đâu. Ta được Vô Sinh Lão Mẫu chọn trúng, đẩy ta xuống thì chẳng khác nào làm trái lời của Vô Sinh Lão Mẫu, chỉ cần tin Bạch Liên thì không có ai dám làm như vậy cả"
1140 chữ