Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1205: Lại Là Quy Tắc




Dịch Đông Lai đặt viên xúc xắc lên bàn và nói:

"Sao bây giờ ngươi lại bình tĩnh như vậy? Chẳng lẽ ngươi không muốn biết hiện giờ Thanh Vượng Lai như thế nào sao? Những kẻ thù kia của ngươi như thế nào rồi?"

“Nếu ngươi đã nói ta có hỏi hay không, vậy thì tại sao ta phải hỏi?"

Lý Hỏa Vượng nắm chặt tay.

“Trước tiên nói về Thanh Vượng Lai trước. Vị nghiên cứu sinh mà ngươi và Dương Na nói trên thực tế hắn không phải là nghiên cứu sinh gì, hắn thậm chí còn không làm việc và học tập ở trường đại học đó. Ta không tra được người nào tên Thanh Vượng Lai cả.

Con ngươi của Lý Hỏa Vượng hơi co rụt lại:

"Chuyện này không thể nào!"

"Chuyện này có thể, không tin thì ngươi tự mình xem đi"

Dịch Đông Lại đưa máy tính bảng trong tay qua.

Thấy Lý Hỏa Vượng lướt nhanh nhưng vẫn không tìm thấy mục tiêu, Dịch Đông Lai ở một bên nửa đùa nửa thật nói:

"Thế nào? Trừ khi người bạn kia của ngươi là một chuyên gia máy tính có thể hack trang web của trường thay đổi tư liệu thông tin của mình?"

Nhìn chằm chằm vào vẻ mặt của Lý Hỏa Vượng, Dịch Đông Lai tiếp tục nói:

"Về phần những kẻ thù kia của ngươi, những kẻ thù gọi là trước đây thì theo dõi ngươi, sau này có ý đồ làm hại ngươi.

"Dựa theo quy trình bình thường, nếu thật sự kinh thiên động địa như lời ngươi nói như vậy thì hẳn là sớm đã lập án rồi, nói không chừng còn lập cả tổ chuyên án.

"Nhưng thật không may, bên kia không có lập án.

“Tại sao?"

Ngón tay cái của Lý Hỏa Vượng dùng sức ấn lõm màn hình.

"Vì không có chứng cứ, tất cả những nơi mà Dương Na nói vừa hay đều xảy ra tại nơi không có camera giám sát. Những nơi đó đều đã được kiểm tra qua toàn bộ, quả thực không tìm được chứng cứ.

"Xã hội ngày nay là xã hội pháp trị, cho dù chính miệng ngươi tự thừa nhận chính mình giết người, chỉ cần không tìm thấy thi thể vậy thì ngươi vô tội"

"Theo lý mà nói trong trường hợp không có vật chứng thì chỉ cần nhân chứng cũng được nhưng sợ là cảnh sát sẽ không nghe lời của ngươi.

“Còn về Dương Na, cảnh sát cũng sẽ không tin lời nàng"

"Tại sao lại không tin lời của Dương Na?"

Lý Hỏa Vượng không nhịn được nhớ lại lý thuyết quy tắc mà Triệu Lôi đã nói trước đó. Lúc này thế giới trong đầu của Lý Hỏa Vượng bắt đầu trở nên hoang đường.

"Vì nàng bị trầm cảm mà bệnh trầm cảm cũng có thể gây ra ảo tưởng"

"Giống như trường hợp của ngươi, một lần ảo tưởng tương tự như chứng tâm thần phân liệt hoàn toàn không có căn cứ thực tế, nàng thực sự làm không được, nhưng trên cơ sở thực tế chứng trầm cảm có hai lần ảo tưởng bị bóp méo nhất định thì vô cùng phổ biến.

"Nàng đã khỏi bệnh lâu rồi! Ở đâu ra ảo tưởng chứ?"

“Không"

Sắc mặt của Dịch Đông Lai trở nên nghiêm túc:

“Bệnh của nàng tái phát lại rồi, còn nặng hơn trước nữa.

"Tình trạng của nàng nên nghỉ ngơi, không nên chịu đả kích. Điều càng quan trọng hơn là trước đây ngươi không nên trách nàng. Hiện tại nàng xuất hiện triệu chứng tự hủy hoại bản thân đều là lỗi của ngươi.

"Nàng ở đâu? Ta phải đi gặp nàng!"

Lý Hỏa Vượng siết chặt nắm tay, móng tay cắm sâu vào trong da thịt. "Quên đi, bạn gái của ngươi có bác sĩ khác chăm sóc rồi. Hiện tại hai người các ngươi không thích hợp gặp mặt, ngươi vẫn là nên lo cho mình trước đi. Lần một không thể có lần hai, lần hai không thể có lần ba. Lần này, sợ là ngươi phải ở nơi này một hai năm rồi.

"Dịch Đông Lai! Ta đã thông qua kiểm tra ở chỗ ngươi rồi! Ta không có bệnh!"

Lý Hỏa Vượng chắc chắn không thể ở lại đây một hoặc hai năm được, những Ti Mệnh Vu Nhi Thần kia bọn họ sớm đã thâm nhập vào rồi. Nếu cứ ở đây thì mình sẽ bị coi như cái bia sống bị đánh lén mà thôi.

"Ngươi không có bệnh là trong tình huống ngươi uống thuốc! Tại sao ngươi lại tự tiện dừng thuốc! ?"

Sắc mặt của Dịch Đông Lai đột nhiên nghiêm túc hơn rất nhiều:

"Còn có! Trên người ngươi làm sao lại bị thương!"

"Bị những người kia cầm súng bắn vào!"

Dịch Đông Lai cảm thấy vô cùng mệt mỏi, bất đắc dĩ thở dài:

"Được rồi, đến giờ rồi, ngươi đi ăn cơm trước đi, ăn xong trở về, chúng ta làm kiểm tra trước.

Vẻ mặt Lý Hỏa Vượng ngưng trọng xoay người đi ra ngoài.

Sau khi rời khỏi phòng làm việc, Lý Hỏa Vượng cũng không có đi nhà ăn mà là bước nhanh mấy bước xông vào nhà vệ sinh bên cạnh.

Thấy xung quanh không có ai, Lý Hỏa Vượng lấy viên xúc xắc mười tám mặt trong tay ra, vô cùng cẩn thận đặt trước mặt mình.

Lý Hỏa Vượng nhìn chằm chằm vào chấm lớn màu vàng trong tay, dùng giọng điệu thương lượng để nói:

"Đầu Tử, chúng ta làm một cuộc giao dịch đi"

"Ngươi nói chuyện đi! Sao ngươi lại không nói gì?"

Lý Hỏa Vượng sắc mặt khó coi nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trong chậu nước, vô cùng nghiêm khắc hỏi.

"Thiên tại lần này hoàn toàn khác với trước đây! Trước đây nhiều lắm là không thấy thối rữa! Không thấy ban ngày! Nhưng lần này lại không thấy tử vong nữa!"

"Ngươi biết cái này có nghĩa gì không? Đây không phải là chuyện nhỏ!"

Lý Hỏa Vượng đi tới đi lui trong phòng, lúc này trong lòng hắn cảm thấy vô cùng lo lắng.

"Mỗi lần xuất hiện thiên tai đều là vì sự hỗn loạn của Thiên Đạo, nhưng lần này tử vong đột nhiên biến mất, như vậy Thiên Đạo tử vong nhất định đã xảy ra chuyện gì rồi!"

Lý Hỏa Vượng dừng bước, trong đầu hắn hiện lên một khả năng nhanh nhất, hắn đột nhiên nhìn về phía hình ảnh phản chiếu của mình trong chậu nước:

"Ngươi nói! Chẳng lẽ những Ti Mệnh tín ngưỡng Pháp Giáo đã cướp Thiên Đạo tử vong đi rồi sao? Rốt cuộc ngươi có đang làm gì hay không?"

"Hay là nói, người khác đều đã đánh tới cửa rồi! Ngươi còn mơ mơ màng màng như vậy?"

1171 chữ