Dường như ghét bỏ nghi trượng này quá chậm, Cáo Chí Kiên nhảy thẳng xuống, cưỡi ngựa phóng thẳng đi.
Lý Hỏa Vượng bước qua, khom lưng nhặt Ngụ đã chết từ trong bụng người phụ nữ kia, nhanh chóng nối gót theo Cao Chí Kiên.
Cao Chí Kiên là hoàng đế Đại Lương người có thân phận cao nhất hiện nay, hắn ra lệnh triệu tập các quan viên văn võ, mệnh lệnh tất cả binh gia chuẩn bị xuất phát bất cứ lúc nào.
Không khí trong phòng thoáng chốc trở nên vô cùng áp lực, bách tính dường như không thầy tự biết hiểu ra được gì đó, nhất thời ban ngày ban mặt mà trên đường lớn cực kì quạnh quẽ, cho dù có người bất đắc dĩ đã ra đường cũng phải dựa góc tường vội vàng rời khỏi.
Rất nhanh tất cả cao tầng của liên quân đều được tập trung lại, bọn họ nhìn Ngụ đã chết dưới đất từ lâu, nghe xong lời kể của Cao Chí Kiên, không ai lên tiếng nói chuyện.
Thời gian trôi qua khoảng hai chung trà, một tiểu thái giám từ ngoài cửa bước vào:
“Khởi bẩm bệ hạ, nô tài vừa nhận được tin, vật không may này chẳng những xuất hiện ở Tứ Tề, mà ở Thành Khâu Hậu Thục, thậm chí lục đạo Đại Lương của chúng ta... cũng... cũng từng xuất hiện.
Câu nói này lập tức đập vỡ may mắn duy nhất trong lòng mọi người, chuyện này không phải do Pháp Giáo giả dạng, thiên hạ thật sự sắp xảy ra kiếp nạn lớn rồi.
“Bệ hạ!"
Tướng quân nhà binh trên mặt mang theo hai vết sẹo, nhanh chóng ra khỏi hàng ngũ quỳ một gối trước Cao Chí Kiên:
“Lão thần thỉnh chiến! Bằng lòng lập quân lệnh trạng! Lấy tính mạng mình ra đảm bảo! Nhất định chặt đầu đám tặc Pháp Giáo phá giải lời nguyền xui xẻo này"
Lời nói của đối phương dẫn đến phản ứng liên hoàn, những người khác lần lượt thỉnh chiến, rất hiển nhiên sự xuất hiện của Ngụ khiến trong lòng tất cả mọi người đều lo lắng, một giây cũng không muốn đợi nữa. Ngay cả quan văn ti thiên giám cũng không nhịn được muốn tham gia.
Có điều lúc này Lý Hỏa Vượng đang đứng trong góc tường, quan sát rất cẩn thận, phản ứng của họ lớn như vậy chắc là sợ hãi rồi, sợ thật sự bị diệt thế.
Đừng nói bọn họ, trong lòng Lý Hỏa Vượng sao lại không sợ chứ, Đại Tề không còn, bọn họ có thể chạy đến Đại Lương, nhưng lỡ như ngay cả Đại Lương cũng bị tiêu diệt thì sao? Lý Hỏa Vượng không dám nghĩ đến kết cục đó.
“Tướng quân đừng hoảng! Con đường phải đi từng bước, ăn cơm phải nhai từng miếng, khí số của đám tặc Pháp Giáo sắp tận, không cần vì chuyện này mà lỗ mãng quá mức trúng kế của kẻ gian.
Được Cao Chí Kiên an ủi, tất cả mọi người bình tĩnh lại, sau đó hắn bắt đầu phân chia nhiệm vụ đâu vào đấy, điều động tất cả mọi người. Lòng người ban nãy vừa hoảng loạn đã kiên định lại.
Dường như Cao Chí Kiên đã học được rất nhiều thứ từ chỗ long mạch, học được cách ổn định lòng người tìm kiếm cơ hội khi gặp nguy cơ lớn.
Chờ từng người một lui xuống, Cao Chí Kiên rời mắt nhìn về phía Lý Hỏa Vượng:
“Lý sư huynh, kế tiếp ngươi định làm gì?"
Bây giờ Ngụ đã xuất hiện tất nhiên suy nghĩ của Lý Hỏa Vượng càng thêm kiên định:
“Nghĩ cách tiến hành Chước Long Tru Tiên trận, nếu Ngụ xuất hiện ở nhân gian, tất nhiên bên trên đã xảy ra phiền phức còn lớn hơn nữa, ta nhất định phải xem thử rốt cuộc bên trên xảy ra chuyện gì.
“Lý sư huynh, thật sự phải làm vậy sao?"
“Tất nhiên!"
Cao Chí Kiên ngồi trên ghế rồng với vẻ mặt nghiêm nghị, nhìn Lý Hỏa Vượng trong góc tường:
“Lý sư huynh, còn nhớ lựa chọn mà ta đã nói ban nãy không?"
“Ta nhớ"
“Vậy được, Lý sư huynh, ta khuyên ngươi đừng làm thế, lúc đầu Huyễn Tẫn đại sư từng nói dùng pháp trận này có thể cắt đứt đường lui của Pháp Giáo, khiến Pháp Giáo không đánh tự thua “Nghe bọn họ nói chắc chắn như thế ta mới mạo hiểm lấy mình ra làm mắt trận, nhưng bây giờ thế nào ngươi cũng thấy rồi, bọn họ không chỉ chết hết mà lúc này ngay cả vật không may cũng xuất hiện, cách đó thật sự vô dụng!"
“Ta có một kế để đối phó Pháp Giáo, mong Lý sư huynh giúp ta"
Nghe thấy câu này, Lý Hỏa Vượng lắc đầu phủ định:
“Không đúng, cách này vẫn có ích, mặc kệ ti mệnh kia là gì, nếu hắn đã cho ta bảy bí mật thầm kín, chắc chắn hi vọng ta bày trận! Nhóm ti mệnh vẫn cần ta giúp đỡ"
Nghe câu nói này, Cao Chí Kiên siết chặt đầu rồng trên ghế:
“Ti mệnh kia là vật gì? Ngay cả hắn là gì ngươi cũng không biết mà dám tin hắn? Ngươi xác định hắn sẽ không lợi dụng ngươi như con người sao? Nói không chừng cái chết của Huyễn Tẫn là do ti mệnh lừa gạt!"
“Mạng người phải nắm chặt trong lòng bàn tay của mình, tuyệt đối không được giao cho thứ khác!” Lý Hỏa Vượng nghe ra, Cao Chí Kiên hoàn toàn không tin tưởng ti mệnh.
“Lý sư huynh, ngươi thần thông quảng đại, ngươi phải ở vị trí thích hợp với mình, bây giờ Huyễn Tẫn đã chết, lúc giao đấu với Pháp Giáo cần ngươi tọa trấn chúng ta mới có thể không rơi vào thế yếu.
Thấy có nói thế nào đối phương cũng không nghe, từ đầu đến cuối trong lòng Lý Hỏa Vượng luôn đè nén ngọn lửa:
“Ngươi cho rằng bây giờ chúng ta chỉ đối phó với mỗi Pháp Giáo? Thật sư giải quyết xong Pháp Giáo, tất cả đều có thể trở lại như trước à? Nếu không quay lại được thì sao?"
Nghe Lý Hỏa Vượng nói vậy, Cao Chí Kiên khế phất tay, thái giám bên cạnh vội vàng dâng lên một cây bút lông và một cuộn thánh chỉ màu vàng kim.
Sau khi Cao Chí Kiên nhanh chóng viết xong, đặt thánh chỉ lên khay của thái giám, không lâu sau cái khay kia được đưa đến trước mặt Lý Hỏa Vượng.
“Lý Hỏa Vượng tiếp chỉ Lý Hỏa Vượng không nhúc nhích.
1104 chữ