Nhìn bản ghi chép do chính mình viết trước mặt, Lý Hỏa Vượng lại cảm thấy vô cùng xa lạ.
“Ti Mệnh quản lý toàn bộ bí mật... ?"
Theo kinh nghiệm cá nhân của Lý Hỏa Vượng, năng lực của Ti Mệnh này ngoại trừ dễ dàng vạch trần hết thảy bí mật, đồng thời còn có thể che giấu bí mật.
Chỉ cần bất cứ thứ gì bị che giấu đều có thể trở thành bí mật bao gồm cả một khoảng thời gian, một đồ vật, thậm chí bao gồm toàn bộ tuyến thời gian hoàn toàn khác với bên này của chính mình!
Khác với Quý Tai, thậm chí là khác với cả Ba Hủy chính là vị Ti Mệnh mà hắn không biết tên này rõ ràng vô cùng kỳ lạ và cường đại.
Điều duy nhất khiến Lý Hỏa Vượng cảm thấy thoải mái hơn một chút chính là bây giờ hắn có thể thông qua hành vi của đối phương để suy đoán được rằng ít nhất thì bây giờ hắn không cùng một phe với Pháp Giáo.
"Nhưng mà, có Ti Mệnh cường đại như vậy làm đồng minh mà vẫn đánh không lại Pháp Giáo. Rốt cuộc bên kia mạnh đến mức nào chứ?"
Lý Hỏa Vượng trầm mặc.
“Quên đi, làm hết sức mình để biết mệnh trời đi.
Lý Hỏa Vượng dùng sức lắc đầu, vô cùng nghiêm túc nhìn hình chiếu trước mặt:
“Lúc trước.. lúc trước Huyễn Tẫn đã giúp Ti Mệnh bằng cách nào?"
Lý Hỏa Vượng vừa dứt lời liền nhìn thấy bảy con mắt trên trán của hình ảnh phản chiếu trong nước từ từ khép lại.
Một khắc sau, trước mắt Lý Hỏa Vượng đột nhiên lóe lên, đủ loại hình ảnh nhanh chóng xẹt qua trước mặt Lý Hỏa Vượng.
Khi hắn đau khổ che đầu lại, những việc Huyễn Tẫn đã làm từ từ hiện ra trong đầu hắn, giống như là một ký ức đã xảy ra trước đây.
“Ti Thiên Giám đại nhân, mọi thứ đều chuẩn bị xong hết rồi"
Nghe được câu trả lời của Cấm quân, Huyễn Tẫn từ từ đặt bút trong tay xuống, chậm rãi xoay người đi ra khỏi phòng tới trước một pháp đàn to lớn, xung quanh chất đầy những ngọn đuốc.
Trong pháp đàn còn có những người đã chết cùng Huyễn Tẫn.
Mà ở trung tâm của pháp đàn hình tròn, một cây đại thụ Thanh Đồng to lớn nhìn có vẻ cao hơn mấy chục trượng dựng đứng ở nơi đó.
Ngay khi sáu cánh tay của Huyễn Tẫn đang bắt pháp quyết dưới tàng cây, hắn lại đột nhiên dừng lại.
"Có chuyện gì vậy?"
Hoàng Phủ Thiên Cương-quốc sư của Đại Lương giơ thanh kiếm Tinh Túc chuẩn bị làm phép hỏi Huyễn Tẫn.
Huyễn Tẫn lắc đầu:
"Có người"
"Có người sao?"
Sắc mặt Hoàng Phủ Thiên Cương lập tức trầm xuống. Hắn lấy ra một cái chuông rồi lắc mạnh, toàn bộ pháp đàn xung quanh vang lên tiếng tiếng chuông đồng lúc gần lúc xa.
Khi tiếng chuông ngừng lại, Hoàng Phủ Thiên Cương nghi hoặc quay đầu nhìn Huyễn Tẫn: "Người ở đâu? Ta bố trí đại trận ở bên ngoài, ngay cả một con bọ cũng không vào được, không thể có người"
Huyễn Tẫn cũng không giải thích nhiều, hắn tựa hồ cũng chú ý tới ánh mắt của Lý Hỏa Vượng. Hắn xuyên qua lỗ đen trên đạo bào màu đỏ nhìn về phía Lý Hỏa Vượng:
“Ta không biết ngươi là ai, ta cũng không biết tại sao ngươi lại muốn Chước Long Tru Tiên trận này. "Nhưng nếu ngươi muốn học, vậy chắc hẳn thiên hạ đã đến thời khắc vô cùng nguy cấp. Bây giờ ta sẽ dạy ngươi, ngươi phải xem cho kỹ"
"Đầu tiên xuất trận đạp cương trước, vượt qua tam giới cương, cương này chính là lão tổ của Vũ Bộ, lui bước cũng không thể làm gì, nhịp bước không cần quá rườm rà, nhưng cần hiểu rõ Cửu Tinh, đủ để khiến Cửu Linh kinh hãi, Cửu khí toàn thân, tự mình hiểu rõ" Nói đến đây, Huyền Tẫn bắt đầu biểu diễn cho Lý Hỏa Vượng xem:
"Nam tử Vũ Bộ, chân trái trước, nữ tử Vũ Bộ, tay phải trước, tay trái thứ nhất dựng, tay phải thứ hai cư thượng bấm Thái Nhất quyết, tay trái thứ hai dựng, tay phải thứ ba cư trung bấm cầu trường sinh Ti Mệnh quyết, tay trái thứ ba dựng, tay phải thứ nhất cư hạ bấm Thiên Quan quyết.
Nghe theo lời giải thích của Huyễn Tẫn, ba đôi tay khác nhau của hắn vươn ra từ trong đạo bào, phối hợp lẫn nhau bấm các pháp quyết khác nhau.
"Nhập dương đẩu tích, bây giờ cùng niệm theo ta"
Câu thần chú trong miệng Huyễn Tẫn cực kỳ tối nghĩa khó hiểu, nhưng Lý Hỏa Vượng lại là người đầu tiên hiểu được ý nghĩa trong đó:
"Nhị thập bát túc vị trung thân nội tàng, tử vi là hàng kim lương giá ngọc trụ Khi Huyễn Tẫn bước từng bước xuống, cái gọi là trận đồ Chước Long Tru Tiên này cũng từng bước khắc sâu vào tâm trí Lý Hỏa Vượng.
Ngay sau đó, quốc sư ở bên cạnh giơ kiếm Tinh Tú mạnh mẽ chỉ lên trời, hai Long Mạch mới có thể từ đằng xa bay tới, trực tiếp chui lên trên cây Thanh Đồng to lớn cuộn rồng kia, một Long Mạch trong đó là Cao Chí Kiên.
Ngay khi hai Long Mạch vừa rơi xuống cây, cây Thanh Đồng to lớn lập tức trở nên sáng hơn rất nhiều, màu sắc gần giống như vàng.
Mây đen trên bầu trời trong nháy mắt tán đi, để lộ ra những chấm sao trên bầu trời. Khi Huyễn Tẫn và những người xung quanh hắn tiếp tục niệm chú làm phép, lại phối hợp với tiếng rồng gầm không ngớt, Long Mạch nốiliền với mạch đất, non sông phong thủy của toàn thiên hạ lập tức xảy ra thay đổi, từng chấm sao nhao nhao né tránh, để lộ ra một khe hở đen kịt.
Lý Hỏa Vượng cuối cùng cũng đã hiểu vì sao cần phải có bảy bí mật để đổi lấy bí mật này. Hắn ở trong màn đêm đen kịt nhìn thấy Ngọc Môn khổng lồ, Mao Chi Môn.
Một con mắt nhiều đồng tử khổng lồ vô tận đang từ Mao Chi Môn nhìn xuống dưới.
1108 chữ